Phần 3
Loan nằm trân mình, hai mắt lúc này mở to nhìn lên trần nhà một cách vô hồn, hàng lệ dài không ngừng tuôn ra.
“Đùng… đùng… đùng…”
Hai người đang trong cơn sướng bỗng có tiếng đập cửa bên phòng lão Đại khiến cả hai cùng giật mình. Lúc này lão già như sực tỉnh, lồm cồm bò dậy, cái buồi được rút ra khỏi lồn, bao quanh nó phủ một lớp dịch nhầy trắng sệt. Tinh dịch trong lồn Loan cũng chảy ra theo, nhỏ nhạo nhễ thành vũng dưới chiếu.
– “Chờ tý…”
Lão già vừa nói vọng ra vừa luýnh quýnh mặc vội quần áo.
Phòng lão Đại nằm cuối cùng của khu cửa hàng mậu dịch, có một cửa hậu bằng sắt thông ra đằng sau. Phía sau khu nhà này là đường tàu.
– “Đại ca làm gì mà lâu thế. Hôm nay có hàng chứ đại ca”
Một giọng nói vang lên khi lão vừa mở cánh cửa.
– “Mày đứng đây đợi tý”
Loan thấy lão Đại đi lên phía khu để hàng, có tiếng lục đục lạo xạo, một lúc sau lão quay lại chỗ người kia với một bì tải trên tay.
– “Hàng hôm nay đây, thiếu mất một chút đường và sữa, mấy hôm nữa tao bổ sung sau”.
– “Vâng, em đi đây”
– “Ấy, từ từ đã, mày lại quên à?”
Lão Đại nói xong đi tới ngăn bàn, lôi ra một cuốn sổ dày bìa đen, lão ghi ghi chép chép vào đó rồi đưa cho người kia.
– “Xin lỗi đại ca, tý nữa em quên”
Người kia cầm bút và ký ngoắng nguýt vào cuốn sổ.
– “Mày chỉ được cái quên khôn thôi. Được rồi, phắn đi”
Lúc này Loan cũng đã mặc xong quần áo, dù không nhìn thấy hai người kia đang làm gì nhưng qua tiếng nói vọng lại nàng có thể lờ mờ đoán họ đang thực hiện một giao dịch hay trao đổi gì đó.
(Lời tác giả: Thời bao cấp hàng hóa khan hiếm nhưng ngoài chợ đen cái gì cũng có, giá cả đắt hơn nhiều lần so với các cửa hàng quốc doanh. Nguồn gốc hàng hóa chợ đen thì có nhiều nhưng một trong số đó chính là được tuồn ra từ những cửa hàng quốc doanh kia)
Quay lại căn phòng thấy Loan đang chỉnh lại quần áo với khuôn mặt bơ phờ. Lão Đại khẽ mỉm cười.
– “Thôi em về đi, mọi việc để đấy anh thu xếp”
Loan không nói gì cum cúp đi ra. Lão già nhìn bóng dáng nàng nở nụ cười đắc ý.
… Loan đạp xe về nhà như cái xác không hồn, suýt chút nữa nàng đi qua cả cổng nhà mình. Trời cũng đã nhá nhem tối. Chồng nàng chưa về.
Nàng nhanh chóng chỉnh đốn lại dáng vẻ thất thần của mình rồi đi nấu cơm nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu cùng tâm trạng rối bời. Hôm nay nàng đã phải trải qua một ngày tồi tệ nhất trong đời, nàng đã phản bội chồng trong buổi đi làm đầu tiên ở chỗ mới.
“Pọc… pọc… pọc…”
Tiếng nắp vung nồi cơm sôi cắt ngang dòng suy nghĩ.
– “Mình cũng chỉ phản bội chồng trong tình thế không còn con đường nào khác”
Nàng tự an ủi bản thân cho nguôi ngoai nhưng trong lòng vẫn không thấy nhẹ đi được chút nào.
… Bạn đang đọc truyện Mậu dịch viên tại nguồn: https://gaigoi.city
– “Em ơi” – Có tiếng của Hùng ngoài cổng, chàng đang dắt chiếc xe đạp cà tàng gần giống của nàng, trên ghi đông treo một chai 65 chứa thứ nước gì đó đen đen và một bọc nhỏ.
– “Anh về rồi đấy à” – Nàng nở nụ cười gượng với chồng…
– “Ừ, buổi đầu tiên đi làm vui vẻ chứ em?”
– “Dạ…” – Nàng lại cười gượng mà trong lòng bỗng thấy nhói đau.
– “Hôm nay nhà mình liên hoan nhé.” – Hùng hớn hở.
Tắm rửa xong xuôi, bữa cơm tối được dọn ra, thức ăn chỉ có rau luộc với cá khô. Ngoài ra còn một địa phồng tôm mà Hùng bảo để liên hoan. Ánh đèn dầu leo lét thắp sáng không gian mâm cơm đầy ấm cúng…
– “Phồng tôm anh lấy đâu ra đấy?”
– “À, của anh Minh trong công ty. Hôm qua anh khoe anh ấy là hôm nay em đi làm ở cửa hàng mậu dịch. Hôm nay ông ấy cho mình gói phồng tôm này đấy. Bảo là đút lót cho cô mậu dịch viên”
– “Gớm, các anh cứ làm như là… chưa gì đã lên mặt với người ta rồi”
– “Thì chuyện, vợ anh là mậu dịch viên cơ mà… hehe”
Hùng vừa bô ba câu chuyện vừa tự rót cho mình một chén từ cái chai nước màu đen kia.
– “Linh dược đây vợ này”
– “Gì thế anh?”
– “Bố vừa cho anh đấy, rượu ngâm của bạn ông cụ, thấy bảo bổ âm bổ dương gì đấy hehe…”
– “Cái anh này” – Nàng vừa nói vừa véo chồng một cái.
– “Thì bố mẹ cũng sốt ruột chuyện con cái của vợ chồng mình mà”.
Mặt Loan tự nhiên trùng xuống sau câu nói của chồng.
– “Chà chà, rượu này được đấy, vừa trôi khỏi cổ đã thấy phừng phừng rồi đây này hehe”
… Màn đêm đã buông xuống, cả hai đã lên giường, một cảm giác bất an sợ sệt khó tả dấy lên trong Loan. Tự nhiên nàng sợ cái cảm giác phải gần gũi chồng lúc này.
Hùng thì không hay biết gì về nỗi sợ đó của nàng, anh sấn sổ ôm chầm lấy vợ như mọi khi. Hôm nay, có tác động của thứ “linh dược” kia khiến cho người anh như có kiến đốt, con cặc cứng ngắc từ khi còn chưa lên giường.
Hai tay Hùng nhanh thoăn thoắt loại bỏ hết quần áo trên người vợ và bản thân anh rồi nhoài lên người vợ.
– “Hôm nay em hơi mệt, hay mình đi ngủ sớm đi”
– “Ấy, hôm nay phải “liên hoan” mừng em có công việc mới, hơn nữa còn phải thử linh dược vừa uống kia nữa chứ hìhì…”
Hùng đâu hay, cái lồn của vợ mình đã bị con cặc khác “liên hoan” từ chiều rồi. Môi anh vục xuống tìm môi vợ.
Biết không thể ngăn chồng, Loan với tay ra tắt cái đèn dầu. Không gian lập tức bị bao trùm bởi bóng tối, chỉ còn tiếng thở gấp gáp vồ vập của Hùng.
Giống như mọi khi, Hùng chỉ hôn vợ qua loa, bóp ngực nắn ti mấy cái là tay đã lần xuống túm con cặc dí vào cửa lồn vợ rồi.
Lúc này cảm giác bất an của Loan nổi lên càng dữ hơn. Nỗi sợ mơ hồ càng rõ nét khi cái lồn của nàng vẫn còn chưa hết tê vì những cú thúc buồi của lão Đại lúc chiều. Nàng sợ rằng chồng nàng sẽ phát hiện ra bí mật động trời kia. Lúc đấy không biết đời nàng sẽ ra sao nữa.
“Ót…”
Con cặc mi nhon của Hùng chui tọt vào lỗ lồn vợ một cách ngon lành. Loan bắt đầu hoảng sợ thực sự. Mọi khi có như vậy đâu. Bình thường nàng sẽ thấy đau rát lúc đầu, Hùng phải thúc cặc một lúc nàng mới ra nước và hết đau. Lần này thì lại khác. Trong bóng tối mắt nàng ánh lên nỗi sợ hãi khủng khiếp.
Hùng thì lại không hề để ý. Anh còn ngây ngô nghĩ rằng do tác dụng của thứ linh dược kia mà mình có thể hoạt động dễ dàng như vậy.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Anh gục đầu vào cổ vợ trong khi phía dưới không ngừng rút cặc ra đẩy cặc vào.
Loan ngay từ đầu cũng thấy sương sướng lồn chứ không thấy đau rát như mọi khi. Lồn nàng trơn hơn, mềm hơn và hình như rộng hơn bình thường khiến cho con cặc của Hùng ra vào một cách dễ dàng.
Mặc dù thấy sướng lồn nhưng nàng lại không phát ra tiếng rên thay vào đó chỉ là hơi thở gấp gáp và một sự im lặng. Một sự im lặng chủ động đầy sợ hãi.
– “Em sướng… không… Loan…” – Hùng thều thào bên tai.
– “Ưhhh… có… em sướng…” – Loan miễn cưỡng trả lời chồng.
Hai mắt nàng giờ lại ngấn lệ. Nàng khóc vì sợ hay khóc vì những điều xảy ra chiều nay?
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Hùng vẫn say sưa địt mà không hề biết tâm trạng của vợ lúc này.
Thấy chồng mải mê thúc cặc vào cái lồn trơn tuột kia của mình, nỗi sợ trong Loan dần vơi đi. Thay vào đó tự nhiên đầu nàng lại nghĩ tới những cú thúc cặc của lão Đại chiều nay.
– “Chết tiệt, mày nghĩ gì vậy Loan?”
Lòng thầm chửi rủa bản thân nhưng đầu nàng không khỏi hồi tưởng tới những cú thúc lút cán của lão Đại ban chiều cùng những cảm xúc mà nó đã mang lại cho cái lồn của nàng.
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
Hùng vẫn dồn cặc đều đều.
Tự nhiên trong não nàng xuất hiện sự so sánh giữa hai con cặc từ kích thước đến hiệu năng hoạt động. Rõ ràng cặc của lão Hùng to hơn của chồng nàng rất nhiều, lão địt cũng mạnh mẽ và mang nhiều sướng khoái cho cái lồn của nàng hơn chồng.
– “Trời ơi, mày bị điên sao Loan?”
Nàng lại tự chửi rủa mình. Nàng bị cưỡng ép, bị làm nhục, bị giày vò không thương tiếc vậy mà còn vấn vương tới điều đó được ư?
“Phạch… phạch… phạch… phạch…”
– “Ahhh… Loan ơi… anh raaaaa…”
Tiếng rống của Hùng cắt ngang suy nghĩ của Loan. Nàng vội quặp hai chân vào hông chồng, hai tay cũng ôm rịt lấy tấm lưng của chàng.
Mới được mười phút Hùng đã lên đỉnh. Con cặc chàng giật giật bắn luồng tinh nóng vào lồn vợ.
– “Hình như lão Đại cũng xuất tinh nhiều hơn chồng mình”
Trong đầu nàng lại xuất hiện sự so sánh đầy xấu hổ.
Hùng đổ vật xuống cạnh vợ. Không gian dần được trả lại sự tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng thở dần ổn định của hai người.
— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.