Phần 68
Đã gần 10h đêm rồi, tôi ngồi ngáp ngắn ngáp dài, nãy từ nhà lên chưa kịp nghỉ đã lại đi rồi, giờ thấy mệt mệt. Sau mấy tiết mục hát và nhảy của nhóm hip – hop nữa tôi uể oải quay lại chỗ trông đồ, trông cho Hòa chạy ra xem hài, tiểu phẩm đang diễn, những tràng cười không ngớt của khán giả một lúc lại vang lên giòn tan có vẻ rất hào hứng. Tôi cũng tò mò muốn chạy ra xem, nhưng chẳng có ai trông hộ cho mà đứng nhiều cũng mỏi chân. Nên cứ ngồi chờ hết chương trình rồi về vậy thôi. Thằng Thanh gọi nhỡ mấy cuộc tôi không nghe, nó lại đang giục viết mấy bài thảo luận mới đây mà, mai viết cũng được chứ sao.
– Không ra xem nữa à? – Mai vừa tẩy trang qua loa, tới ngồi cạnh tôi hỏi.
– Không, nốt tiết mục này là xong hả?
– Ừ – Mai vừa nói vừa đưa tay lên vuốt tóc, mồ hôi bết lại những sợi tóc mai lên má và cổ bạn ấy…
– Của bạn này! – Tôi đưa Mai cái buộc tóc.
– Cảm ơn nha! – Mai cầm lấy rồi búi lại tóc.
– Có mệt không?
– Quen rồi mà!
– Khoảng mấy giờ thì về tới Hà Nội nhỉ? – Tôi rút điện thoại ra xem lại giờ.
– Không biết nữa, hình như lát có mấy người bạn anh Hùng ở đây mời cả đoàn ăn đêm rồi đi hát!
– “Chết cha rồi” – Tôi thầm than thở. Thế này thì lúc nào mới về được.
– Sao có vẻ sốt ruột thế?
– Ờ! Không… 2 đứa kia đi đâu rôi?
– Chúng nó vừa chạy ra ngoài kiếm gì ăn! Hiếu đói không?
– Tớ bình thường! – Tôi vừa dứt lời thì tiếng réo trong bụng phản bác lại luôn.
– Bình thường quá nhỉ? – Mai phì cười.
– Đi ăn gì đi, tớ mời – Bạn ý đứng dậy rủ.
– Thôi, đằng nào lát chả ăn!
– Ôi, còn đợi anh Hùng thanh toán cat – xe với mấy người tổ chức nữa, còn lâu. Đi… đi mà. – Bạn ý cầm tay tôi, lôi lên.
– Nhưng mà… làm gì có ai trông đồ. – Tôi lưỡng lự.
– Chị ơi ngó hộ em mấy thứ này nhé! – Mai quay sang nhờ chị ca sĩ đang ngồi nhắn tin.
– Ừ, đi đi!
Chỉ đợi có vậy, Mai lôi tôi xềnh xệch ra phía cửa sau luôn… tôi đành miễn cưỡng đi theo. Nói miễn cưỡng cũng hơi quá, vì cái bụng tôi nó cũng đồng tình mà…
… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: htpss://gaigoi.city
– Vậy là cuối năm nay bạn đã ra trường rồi? – Tôi cầm túi nước mía đưa lên miệng hút. Sau khi ăn tạm bát bún ngan, hai đứa đi dạo loanh quanh cho thoáng.
– Ừ!
– Thế đã có kế hoạch gì chưa?
– Tớ định xin vào hai chỗ, Thăng Long và Tổng Cục, nhưng chưa biết thế nào cả.
– Bạn có thích nghề này không?
– Có chứ, tớ ước mơ từ bé mà, thần tượng của tớ là cô Lê Vi đấy.
– Vậy à?
– Ừ, hồi đi học tạo nguồn, tớ phải nhịn ăn cả ngày, khóc hết nước mắt mới thuyết phục được bố mẹ đó, hồi đó tớ còn bé nên bố mẹ không dám cho đi xa nhà.
– Ukm, cứ sống với đam mê thì tớ tin bạn sẽ sớm thành công thôi.
– Hy vọng thế! – Mai vừa nói vừa cao hứng bước tới phía trước, theo đúng nhịp bước của bale. Đôi tay uyển chuyển nhẹ nhàng vươn ra.
– Sao phải hy vọng, chắc chắn chứ – Tôi thích thú nhìn Mai đang ngẫu hứng.
– Ước mơ của bạn sau này là gì? – Mai nhìn tôi hỏi rồi kiễng chân lên xoay người. Nom giống kiểu mấy diễn viên trong vở “Hồ Thiên Nga” ý.
– Tớ à, có lẽ…
– Ối… – Tôi đang định trả lời, thì thấy Mai loạng choạng, đang đi xăng đan cao gót mà lại làm động tác đấy nên khó trụ.
– Cẩn thận!! – Tôi vội đưa tay nắm lấy tay Mai rồi kéo giật lại khiến cả người bạn ấy ngả luôn vào lòng. Hơi hớm con gái thơm nhẹ nhàng, cùng với thân hình mềm mại trong vòng tay, khiến tôi bủn rủn, trong khoảnh khắc tôi bối rối vô tự chủ… bỗng nhiên thấy những gợn sóng đang muốn trào dâng trong người…
– %$#&*# – Đang lúc hoang mang thì điện thoại tôi đổ chuông, hai đứa giật mình tách nhau ra.
– Là anh Hùng gọi! Hình như xong rồi. – Tôi đỏ bừng mặt, bật máy nghe.
– Dạ em đây!
– Xong rồi hả anh!
– Vâng, bon em về ngay, đang đi ăn mà!
– Lát nữa em vẫn chiến đấu tiếp được mà bác, đói quá ăn lót dạ thôi mà!
– Vâng! Vâng!
Trả lời điện thoại anh Hùng xong tôi quay sang nhìn mai, thấy bạn ý vẫn đang có vẻ hơi sững sờ, khuôn mặt đỏ ửng. Quái, mình thấy nhiều lúc tập, các diễn viên nam vẫn bế vác, rồi cọ sát vào người các diễn viên nữ mà? Có gì lạ lẫm quá đâu? Người sững sờ phải là tôi mới đúng, vì ngoài nàng và… chị ấy. Thì Mai là người thứ ba tôi tiếp xúc gần gũi đến vậy.
– Về thôi bạn, anh Hùng gọi. – Tôi cũng chẳng dám nhìn thẳng mắt bạn ý nữa, nói xong vội quay người bước đi luôn.
… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Sau khi thanh toán tiền show xong, anh Hùng chi cat – xe cho Hiệp gà về trước, mấy ca sĩ cũng đi nhờ xe của ông ý về luôn. Còn lại nhóm xiếc, nhóm múa và nhóm nhảy ở lại. Rồi mấy người bạn của anh Hùng, làm ở sở văn hóa của tỉnh mời cả đoàn đi ăn uống nhậu nhẹt, hình như mấy anh đó thường hay giúp anh Hùng mỗi khi anh ý mở Show lớn nhỏ ở đây thì phải. Nãy tôi cũng định về cùng xe với ông Hiệp, nhưng trật cứng rồi, nên đành phải ở lại. Thế là phải chạy ra chỗ nhà vệ sinh điện cho nàng bảo về đến phòng, chuẩn bị ngủ rồi cho nàng yên tâm…
Cuộc nhậu say túy lúy, chén chú chén anh, làm quen, giao lưu, mời mọc các kiểu, tôi với cả Hòa và Lâm với mấy cậu Hip – Hop thì không nói làm gì, chỉ có mấy chị em đặc biệt là nhóm múa của Mai mới khổ, cứ bị các ông ý ra gạ gẫm uống, không uống thì lại bắt gặp ánh mắt lườm nguýt của anh Hùng, nên phải cố. Yến có vẻ uống sung lắm, gái Hà Giang mà nên chưa xi nhê gì cả, chỉ có Mai với Thúy là tưng bừng thôi, tôi cứ nhìn Mai ái ngại, vì mỗi lần uống xong một chén là bạn ấy lại phải đưa khăn lên che miệng chực nôn. Mấy lần cũng muốn ra uống đỡ, nhưng lại sợ khó xử với mọi người… nên nhiều lúc bấm Hòa với Lâm sang giao lưu với các anh ý, cho họ say thì đỡ phải gáy nhiều, nhưng mà các ông ý trâu bò quá, mời hết lần này lần khác mà vẫn như đổ vào cái thùng không đáy, thành ra chính mấy thằng tôi lại phê trước. Tôi với Hòa vào nhà vệ sinh móc họng 1 lần rồi, Lâm thì cũng ngấp nghé…
– Đừng uống nữa! – Nhân lúc mấy ông đang hàn huyên giao lưu với anh Hùng, tôi lại ngồi cạnh Mai ghé tai thì thào, rồi ái ngại nhìn Thúy đang gục xuống bàn rũ rượi.
– Tớ biết rồi, nhưng… – Mai chưa nói hết câu lại đưa tay lên che miệng.
– Vào nhà vệ sinh nôn đi, đỡ nhiều đấy – Tôi bảo Mai.
– Ukm. – Mai nhọc nhằn chống tay đứng dậy rồi loạng choạng bước đi. Tôi sốt ruột vội chạy ra đỡ tay dìu bạn ấy.
– Ê! Ê! Thằng em đi đâu thế! – Một anh bụng béo phệ, mặt núng nính gọi.
– Bạn ấy say rồi, em dìu bạn ấy vào phòng vệ sinh. – Tôi quay lại trả lời.
– Người yêu chú à!? – Một anh khác hỏi.
– Không, không phải ạ! – Tôi bối rối.
– Sao mới uống có mấy chén mà đã say rồi à người đẹp!
– Để anh đưa vào cho!
– Đi… đi đi Hiếu! – Mai cuống quýt giục.
– Thôi để em đưa bạn ý vào rồi quay ra hầu tiếp các bác – Tôi nói xong vội vàng dìu Mai đi vào, mặc kệ ánh mắt xét nét của các ông ý.
– Ọe… ọe!! – Mai nhọc nhắn chống tay vào bồn cầu nôn thốc nôn tháo.
– Từ từ thôi – Tôi đứng vỗ nhè nhẹ lên lưng.
– Nước… cho tớ nước – Nôn xong Mai ngoảnh lên thều thào.
– Ừ! Đợi chút – Tôi vội chạy ra bảo phục vụ đưa cho chai nước suối, rồi chạy vào đưa cho Mai.
– Nhìn tớ tệ lắm không? – Uống xong Mai nhìn tôi gượng cười.
– Không, không sao mà! Thế lần nào đi diễn cũng như thế này à?
– Không, mọi lần mệt thì về, cùng lắm là ăn lẩu vui vẻ thôi, đi nội bộ anh chị em diễn viên có ai ép ai uống đâu. Mấy anh này mấy lần trước cũng mời, nhưng show nhiều anh Hùng sợ mọi người mệt nên tế nhị từ chối, lần này chắc không từ chối được nên… – Mai thở dài.
– Thôi mình ra đi, chắc cũng xong rồi!
– Ừ, nhưng Hiếu cứ ngồi cạnh tớ nhé, mấy ánh mắt của các anh ý, tớ thấy sờ sợ.
– Được rồi, yên tâm mà! – Tôi trấn an, rồi cùng Mai bước ra.
– Nào! Người đẹp có uống được nữa không? – Vừa ngồi yên vị, thì đã có một ông cầm chén tới, lè nhè.
– Không! Em…
– Bạn ấy say rồi, em tiếp anh được không ạ? – Tôi vội cầm chén rót rượu đưa lên.
– Được! Được, nếu chú thích!
– …
– …
– …