Mai Ngọc – người con gái tôi yêu – Phần 105

Phần 105
Sau khi ăn sáng xong. Chúng tôi tìm một quán cafe ngồi bàn bạc kế hoạch đi chơi. Cả hội thống nhất đi thác Dải Yếm trước.
Vì đang vào mùa mưa, cho nên Thác Dải Yếm cũng vào thời điểm đẹp nhất của nó. Nước từ suối Vặt và các nguồn khác dồn về đổ xuống dòng thác như những dải lụa trắng xóa. Đến Dải Yếm mùa này mới thực sự thấy được sự hùng vĩ của dòng nước.
Thác Dải Yếm còn có tên gọi khác là “thác Nàng”, nằm tại xã Mường Sang. Sở dĩ thác mang tên là Dải Yếm vì theo truyền thuyết, thác là dải yếm của người con gái cứu chàng trai thoát khỏi dòng nước lũ.
– Cảnh đẹp và sự tích cũng đẹp nữa anh nhỉ? – Nàng thích thú cúi xuống đưa tay mơn nhẹ lên làn nước trong vắt.
– Nước mát thật đấy – Hồng xắn quần lội hẳn xuống suối.
– Thời nay không có yếm, anh em mình mà rơi xuống là chết chắc! – Hòa cười cười pha trò.
– Sao mà chết, thời nay con gái còn có thứ dai hơn cả yếm ấy chứ! – Lâm nháy mắt tinh nghịch.
– Là cái gì vậy? – Tôi quay lại nó thắc mắc.
– Tớ bảo này, nếu đối chiếu sự tích vào hiện tại. Lỡ có xảy ra sự việc như truyền thuyết nữa thì thác này chắc chắn sẽ có tên là…
Nó kéo hai thằng tôi ghé tai vào thì thầm.
– Nên đổi tên là…
– Thác Xu – Chiêng.
Cả hai thằng nó bật ngửa ra cười ha hả ra chiều khoái chí lắm. Tôi thì đỏ bừng mặt. Nàng với Hồng cũng ngoảnh lên nhìn khó hiểu.
– Chuẩn chuẩn!! Đúng tên mang đậm bản sắc dân tộc luôn! – Hòa đưa ngón cái lên ra vẻ tâm đắc lắm.
– Chúng mày chỉ được cái báng bổ là tài thôi! Vớ va vớ vẩn! – Tôi trừng mắt nguýt dài. Rồi bước ra chỗ Sơn với Hằng.
Thấy Sơn cầm máy ảnh chụp cho Hằng đang tạo dáng trên gềnh đá ven suối tôi liền bảo nó.
– Đưa máy đây tao chụp cho cả hai!
– Gì ạ? – Nó quay lại nhìn tôi cỏ vẻ bối rối.
– Bước ra đứng cạnh em ấy đi! – Tôi giật phắt chiếc máy ảnh trên tay nó rồi ra hiệu.
Sơn hơi lưỡng lự chút, rồi cũng bước ra đứng cạnh Hằng. Tưởng chúng nó bắt sóng rồi mà sao cái thằng này vẫn cứ nhát gừng thế nhỉ? Chẳng giống với vẻ hùng hổ của nó thường ngày chút nào.
– Sát vào! Sát vào! – Tôi đưa tay lên giục. Mắt nhòm qua ống kính.
– Cái tay của mày sao tao nhìn nó thừa thãi thế hả Sơn?! – Tôi ngẩng lên bĩu môi.
Sơn lúng túng, nhưng rồi cũng vòng tay qua eo Hằng.
– Được rồi được rồi! Hằng ơi, đầu em giống con ma – nơ – canh quá! Thể hiện cái gì nó mềm mại hơn đi!
Thấy tôi nói vậy Hằng sau một thoáng đỏ mặt, cũng ngả nhẹ đầu vào vai Sơn.
– Chuẩn chuẩn! Nhìn anh này, chuẩn bị chụp đây, đứng yên nhé! Thế thế – Tôi nói cứ như là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp vậy. Chụp liền cho chúng nó mấy kiểu.
Sau đó đôi Hòa với Hồng cũng lại nhờ tôi chụp. Rồi đến Lâm và Thủy. Cả hội say sưa vừa ghi dấu những khung cảnh đẹp vừa nói chuyện.
– Bây giờ tới lượt tao! Lại đây em! – Tôi đưa máy ảnh cho Sơn rồi đưa tay vẫy nàng.
Nàng liền bước lại, tôi cúi xuống xắn quần rồi bỏ dép ra, sau đó bế thốc nàng lên lội xuống suối.
– Gì vậy anh, ngã ướt hết bây giờ! – Nàng thảng thốt bấu chặt tay vào vai tôi.
– Không ngã đâu đừng lo. – Tôi liền trấn an.
– Em thả lòng người ra, nhìn anh này – Tôi nhỏ nhẹ.
Nàng làm theo lời tôi nói, đôi mắt đắm đuối nhìn. Kể ra nàng làm mẫu ảnh cũng chuyên nghiệp quá ấy chứ.
– Ơ cái thằng kia, mày làm cái gì thế? Chụp đi! – Thấy cả hội đang đứng ngẩn tò te nhìn chúng tôi, cả cái thằng phó nháy Sơn nữa, tôi sốt ruột giục.
– Đây! Đây! – Nó vội đưa máy ảnh lên.
– Nào đại ca với sếp nhìn lại đi, được rồi, em chụp đây!
Nó nháy cho chúng tôi hai kiểu. Sau đó tôi bế nàng ngồi lên hòn đá to giữa suối tạo dáng chụp tiếp mấy kiểu nữa.
Sau đó cả hội nhờ một anh chàng Tây ba – lô cũng đang thưởng ngoạn phong cảnh chụp cho cả hội một kiểu tổng kết thác Dải Yếm. Rồi xuống suối chơi đùa tạt té nhau. Nô giỡn chán chê chúng tôi mới rời thác, tiếp tục hành trình khám phá thiên nhiên Tây Bắc nơi Mộc Châu.

To top
Đóng QC