Lý Hàn – Phần 87

Phần 87
Sáng ngày hôm sau, cả hai đều thức dậy cùng nhau. Nàng nằm trong lòng Lý Hàn dùng tay vuốt ve mặt hắn, nói:
– Hàn nhi, đêm qua chính là đêm hạnh phúc nhất của đời ta.
Tạ Ngọc Hân ngừng lại một chút, tiếp theo lại chán nản nói:
– Nhưng chuyện chúng ta phải chấm dứt thôi, ta không muốn ngươi bị người đời thóa mạ.
– Mợ, người cần gì phải quan tâm đến người khác nghĩ gì. Chỉ cần việc ta làm không thẹn lương tâm ta là được rồi.
Hắn biết sau khi kích tình qua đi thì trong tấm lý của nàng sẽ còn lo lắng nên hắn mở miệng an ủi nàng. Hắn không muốn chỉ một đêm triền miên với nàng mà là muốn cả đời này luôn có thể triền miên với nàng.
– Mợ, trở thành nữ nhân của ta có được không? Rồi có một ngày, ta sẽ công bố cho cả thế giới này biết nàng chính là nữ nhân của ta.
Lý Hàn hùng tâm tráng chí nói. Nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng nhu tình nói:
– Được, nếu ngươi không chê ta thì ta nguyện ý cả đời này theo ngươi, tiểu phu quân của ta…
Thật ra là nàng chỉ nói vậy thôi chứ bây giờ kêu nàng tách khỏi Lý Hàn thì nàng không chịu nổi, nàng đã bị đại bảo bối của hắn chinh phục rồi. Nàng vừa nếm được chỗ tốt nơi Lý Hàn, sao chịu ly khai hắn được. Nàng còn muốn nếm trải mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần!
– Thật tốt quá, từ giờ nàng là nữ nhân của ta. Mà ta quên nói, không chỉ nàng mà cả mẹ ta, mợ cả và biểu tỷ Lý Văn Đồng đều đã trở thành nữ nhân của ta rồi.
Lý Hàn cười nói. Tạ Ngọc Hân nghe vậy kinh ngạc nói:
– Cái gì, chàng mau kể tường tận cho thiếp nghe.
Lý Hàn nghe vậy liền bắt đầu kể lại quá chinh phục các nàng và cả kế hoạch của hắn cho nàng nghe. Nghe xong thì nàng cũng hiểu được, chiến lực trên giường của hắn quá lớn, nếu nữ nhân nào nếm phải đều phải động tâm, huống chi là những người phải chịu đựng hoang vắng như các nàng.
– Ngươi a, thực sự là nữ nhân khắc tinh mà.
Nói rồi nàng đứng dậy, mặc cho mình trần truồng đi vào phòng tắm. Cả đêm qua cả hai người lăn qua lăn lại nên cả hai dính không ít dịch vị tình yêu, đang kích tình thì không cảm thấy gì nhưng ngủ xong một giấc dậy thì cảm thấy cả người nhớp nháp, khó chịu nên nàng đi tắm. Lý Hàn thấy vậy cũng cảm thấy cả người khó chịu, liền khoát đại quần áo rồi chạy đi tắm. Lúc hắn tắm xong trở về thì trên tay hắn có hai phần thức ăn, lúc về phòng thì hắn thấy nàng đã tắm xong đang ngồi trên ghế đợi hắn, hắn để thức ăn xuống cùng nàng ăn. Hai người ăn xong sau đó ở trong phòng triền miên một lát rồi mới trả phòng, đi về trấn Vạn Liên. Hai người thả lỏng cước bộ, vừa đi vừa ngắm cảnh, tình chàng thiếp ý tạo nên một khung cảnh ấm áp. Đến tối, sau khi ăn tối xong thì cả hai ngồi nói chuyện với nhau một lát. Rồi Tạ Ngọc Hân nói:
– Lão công, đến giờ đi ngủ rồi.
Nói rồi trên gương mặt yêu mị xinh đẹp của nàng hiện lên nụ cười mê chết người, rồi nàng giẫm từng bước về phía giường, cặp mông tròn màu mỡ đung đưa trái phải, thân hình như rắn nước đủ để cho bất kỳ nam nhân nào cũng bị phóng hỏa. Lý Hàn thấy vậy liền nổi hỏa, hai ba bước liền đem nàng lên giường. Một lát sau, hai người hoàn toàn kết hợp lại với nhau, một cuộc cuồng phong bạo vũ lập tức triển khai. Nàng là một người khó thỏa mãn, ngay cà trượng phu nàng cũng không thể đáp ứng được nhu cầu của nàng, cho đến hiện tại! Nàng hiện tại cảm thấy Lý Hàn mới là người tham vọng khó thỏa mãn, đã sắp hành hạ nàng đến chết.
Nhưng dạng chết này cũng đáng giá!
Tạ Ngọc Hân chưa từng có thỏa mãn như thế, mặc dù cực kỳ mệt, nhưng mỗi một nơi của toàn thân cũng tràn đầy vui vẻ, da thịt như bạch ngọc hiện lên màu hồng phấn động nhân, nụ cười tràn đầy dục vọng xuân triều, tăng kiều mỵ lên gấp bội. Lý Hàn vỗ một cái vào cái mông ngạo nghễ ưỡn lên mượt mà của nàng, xúc cảm thật là tuyệt diệu đến cực hạn, để cho hắn muốn ngừng mà không được. Lại bắt đầu một vòng chiến nữa.
Một anh giờ trôi qua, Lý Hàn rốt cục hài lòng tuyên bố thu binh, lúc này Tạ Ngọc Hân cũng mệt mỏi, ngay cả lực lượng động một ngón tay cũng không có. Hắn liền ôm nàng chìm vào giấc ngủ. Rồi mấy ngay sau đều như vậy, sáng đi tối lăn giường. Hành trình vốn chỉ có một ngày đi bị cả hai kéo dài đến ba ngày, ba ngày sau cả mới trở về Lý gia. Về đến Lý gia thì Tạ Ngọc Hân đi đưa tiền cho phòng nội vụ, còn hắn thì đi tìm các nàng để nói cho các nàng biết rằng đã thu phục được Tạ Ngọc Hân rồi, như vậy chỉ còn lại dì út Tô Bối Bối nữa thôi là hoàn thành một nửa kế hoạch rồi.
Hắn sau khí báo cho Tần Liên biết liền hỏi nàng về thế giới bên ngoài vì hắn biết tương lai của hắn sẽ không giới trong trấn Vạn Liên này nên cần biết thêm thông tin. Tần Liên thì đương nhiên sẽ nói hết cho hắn những gì nàng biết.
Thế giới bên ngoài này hơn xa khả năng tưởng tượng của Lý Hàn!
Trấn giống như trấn Vạn Liên thì đã có hơn một trăm trấn rồi. Nhiều trấn nhỏ như vậy toàn bộ do Thiên Vương Thành thống trị! Đừng tưởng Thiên Vương Thành thống trị hơn một trăm thị trấn là lớn, thành giống như Thiên Vương Thành đã có hơn mười cái và những thành này thuộc quản hạt của đế đô Thiên Long Quốc – Thiên Long Thành. Hoàng gia và các gia tộc là người nắm quyền trong Thiên Long Thành, ngoài ra còn Thập Tinh Tông, Bạch Thiên Tông là những tông môn cường đại ở ngay bên cạnh.
Mà đó Thiên Long Quốc chỉ là vương quốc ở vòng ngoài cùng Trung Vực mà thôi, nhưng giới hạn trong trình độ thì nàng cũng không biết ở bên ngoài Thiên Long Quốc có gì.
Lý Hàn nghe nói Thập Linh Tông ở Thiên Long Thành liền nhớ đến lời hứa của hắn với Lý Hồng Vân. Hắn nhất định sẽ đến Thập Linh Tông để rước nàng về nhà.
Qua sáng ngày hôm sau, Tạ Ngọc Hân cũng chuyển vào viện Tần Liên. Hắn thì đi chạy đi giết linh thú để nhanh tiến cấp, sau khi giết được hai con linh thú Luyện Huyết Cảnh liền tìm một chỗ để luyện hóa âm dương nhị khí.
Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!
Xào xạc xào xạc!
Bởi vì không phải ở địa phương an toàn, Lý Hàn cho dù ở lúc tu luyện cũng giữ vững tính cảnh giác nhất định, hắn đột nhiên nghe được một hồi động tĩnh, vội vàng dừng luyện hóa lại, mở mắt.
Một đôi nam nữ từ trong bụi cỏ chui ra, lập tức lăn làm một đoàn, nữ còn phát ra tiếng cười liên tiếp.
Lý Hàn nhẹ nhàng thở ra, nguyên lai là nam nữ vụng trộm giao hoan, lại vừa vặn lựa chọn chỗ hắn tu luyện. Nhưng hắn thấy kỳ quái vì sao lại không làm trong khách sạn mà lại chạy đến chỗ rừng rậm này mà làm. Bất quá, khi hắn nhìn thấy bộ dáng nam nữ này liền hiểu.
Nguyên lai hai người bọn họ không phải ai khác, mà là Lý Hoàng và mẫu thân của hắn – Mộng Vân!
Lúc này hai người đã lăn thành một đoàn, Lý Hoàng thành thục lột hết quần áo của Mông Vân, hai người trần truồng ôm thành một cục, không ngừng ngọ nguậy, Mông Vân lại phát ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.
Không ngờ hai người này lại có mối quan hệ như vậy. Nghĩ tới đây thì Lý Hàn cười tự giễu, không phải hắn cũng giống như vậy sao? Hắn lắc đầu rời đi, với thực lực của hắn thì đương nhiên sẽ không kinh động đến hai người kia. Đáng tiếc, nếu Lý Hàn ở lại thêm một chút nữa thì hắn sẽ biết Lý Hoàng là một trong những chủ mưu mà hắn muốn giết.
Lý Hàn sau một ngày đi săn đã lấp đầy hai mười bốn kinh mạch. Bây giờ chỉ cần hắn lấp đầy tam đại kinh mạch là tiến vào Luyện Mạch Cảnh trung kỳ rồi. Đến tối thì hắn làm chuyện nhân sinh với tam nữ, giữa chừng thì Tạ Ngọc Hân cũng nhảy vào tham gia biến thành nhất long đả tứ phượng. Nhưng sau khi kết thúc vì phòng không đủ chỗ nên hắn phải về phòng mình, sau khi làm xong chuyện đó cảm thấy tinh thần sảng khoái nên không buồn ngủ vì vậy hắn liền tu luyện.
Tu luyện đến sáng thì hắn bắt đầu luyện tập Phàm kỹ, luyện được một nửa thì Tạ Ngọc Hân đến nói sẽ giúp hắn thu phục Tô Bối Bối. Nàng nhìn Lý Hàn nói:
– Tối này, thiếp sẽ kêu Bối Bối đến phòng thiếp ở viện của thiếp. Lúc đó chàng hãy trốn trong phòng thiếp và liền theo ánh mắt của thiếp mà làm việc. Chỉ cần làm theo cách của ta thì chắc chắn chàng sẽ chinh phục được nàng, yên tâm đi.
Lý Hàn cười nói:
– Tốt phu nhân, liền theo lời nàng.
Bất tri bất giác, trời đã tối. Lý Hàn lập tức chạy đến biệt viện Tạ Ngọc Hân thì phát hiện chung quanh đều không có người. Xem ra nàng đã đuổi đi hết để cho hắn tiện hành động. Hắn tiến vào phòng Tạ Ngọc Hân, tìm một chỗ nấp. Qua một lúc, từ bên ngoài truyền tới thành âm cười nói của hai phu nhân, một lát sau, cửa phòng mở ra, hai mỹ phụ đi vào. Tạ Ngọc Hân cùng Tô Bối Bối cười nói đi vào, lúc vào thì nàng qua chỗ Lý Hàn núp, thấy hắn đã núp kín rồi, nàng cũng có thể thực hiện kế hoạch rồi.
Trong chỗ núp, Lý Hàn chăm chú nhìn hai nàng, ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp của hai nàng. Dì út Tô Bối Bối hôm nay mặc một xiêm y màu xanh, cổ tay áo kéo gơi cao để lộ ra cánh tay trắng nõn nà. Tư thế uyển chuyển kết hợp với chiếc eo thon, trước cao ngất sau cong vểnh, mỗi cái nhấc tay đều toát lên lên vẻ kiều mỵ làm say đắm lòng người.
Mà Tạ Ngọc Hàn được Lý Hàn “tưới tiêu” càng thêm xinh đẹp. Nàng mặc một bộ cung trang màu trắng, thân thể mềm mại tản ra hương thơm nồng đậm. Khuôn mặt nàng cực đẹp, lông mày mắt phượng, con ngươi như ngôi sao lóe lên những tia ánh sáng, làn da nàng thì nõn nà, trơn bóng phảng phất như chỉ cần nhéo nhẹ một cái cũng có thể nhéo ra nước vậy. Dáng người nàng lồi lõm cân xứng, toàn thân nàng tản ra khí tức thành thục mị hoặc, cao nhã mà xinh đẹp làm cho Lý Hàn nhìn thấy lại muốn đem nàng áp dưới thân, tùy ý trìu mến.
Về đến phòng thì Tạ Ngọc Hân nói:
– Muội muội, đêm nay chúng ta ngủ chung với nhau đi, lau rồi chúng ta chưa tâm sự với nhau.
Tô Bối Bối nghe vậy thì gật đầu đồng ý. Sau khi ăn xong, cả hai nàng kéo nhau đi tắm làm cho Lý Hàn chịu khổ, hắn quả thật muốn nhảy vào “đại chiến” với hai người ba trăm hiệp. Sau khi lên giường, cả hai nàng ngồi nói chuyện với nhau thì đột nhiên Tạ Ngọc Hân đạt Tô Bối Bối dưới thân mình, ta nàng luồn vào quần Tô Bối Bối. Tô Bối Bối thấy vậy cũng không kỳ lạ vì trước kia mỗi lần nếu không chịu nổi thì hai nàng sẽ tìm đến nhau để giúp nhau thỏa mãn. Nhưng không biết vì sao, lúc này toàn thân nàng toàn thân như lửa nóng, phía dưới đặc biệt trống trải rất cần được nam nhân lấp đầy. Thật ra, trong lúc nấu ăn thì Tạ Ngọc Hân đã đỏ xuân dược có tác dụng chậm vào trong đồ ăn để sự việc diễn ra thuận lợi nên lúc này cả hai nàng đều dính xuân dược, cần nam nhân an ủi.

To top
Đóng QC