Phần 42
Sau nửa canh giờ, trước Thiên Hương Lâu xuất hiện một nhóm đại hán cưỡi tuấn mã, có khoảng gần trăm người, mọi người hung thần ác sát, bình dân bình thường nhìn đến đều vội vàng trốn vào trong nhà.
Có mấy người hán tử nhảy xuống ngựa, nhanh chóng hướng tới chỗ Thiên Hương Lâu bị tổn hại không chịu nổi chạy đi, một lát sau một người chạy ra, đi tới trước mặt nhất giai sơ kỳ Liệt Viêm mã cường tráng nhất, hướng về một tráng hán ngồi trên lưng ngựa, người mặc một bộ thanh sắc vệ giáo nói:
– Bẩm báo đoàn trưởng, phó đoàn trưởng hắn… Hắn đã chết.
– Cái gì, nói rõ ràng cho ta!
Hán tử kia cưỡi trên ngựa không giận tự uy quát lên.
– Phó đoàn trưởng đã chết.
– Khốn kiếp!
Hán tử kia ngồi trên ngựa quát to một tiếng, ngay saong đó song cước đạp vào lưng ngựa, như hùng ưng giương cánh hướng lầu hai của Thiên Hương Lâu nhảy lên.
Người này chính là đoàn trưởng Thanh Lang của Thanh Lang dong binh đoàn, là thân đại ca của Huyết Lang, có thực lực Luyện Huyết hậu kỳ, ở trấn Vạn Liên cũng là cao thủ xếp hàng thượng đẳng, dong binh đoàn Thanh Lang có quy mô hơn 500 người, ở trấn Vạn Liên ngoài các đại gia tộc ra, không người nào dám chọc đến Thanh Lang dong binh đoàn.
Thanh Lang nhìn Huyết Lang chết mà trong mắt vẫn không hiểu, song quyền nắm chặt, xương ngón tay phát ra tiếng vang “ba ba”, ngửa đầu giận dữ hét lên:
– Bạch Ngọc Sương, con hàng lẳng lơ này, lão tử nhất định phải khiến cho Lãnh Xà đoàn các ngươi biến mất khỏi trấn Vạn Liên.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://gaigoi.city
Lý Hàn từ nơi Bạch Ngọc Sương lấy được nhị giai trung cấp Xích Chu quả, vui vẻ đi về nhà.
Trên đường đi, hắn đều đang cảm khái, Xích Chu quả này là đồ tốt!
Lý Hàn đã sớm thuộc làu Linh thảo lục rồi, khi lần đầu tiên thấy Xích Chu quả liền nhận ra được. Xích Chu quả này đối với vũ giả Hỏa thuộc tính có công hiệu tăng trưởng linh lực, đề cao độ tinh khiết của Hỏa thuộc tính, lại càng là linh quả thường dùng để luyện chế đan dược, nếu như cầm đi bán ít nhất có thể bán được vài nghìn kim tệ, giá trị so với Phàm binh nhị giai không kém chút nào.
Xích Chu quả đối với Lý Hàn hiện tại mà nói có lẽ không có gì dùng, nhưng mà loại linh quả này có nhiều cũng không ngại, nếu không được thì bán cũng có thể bán được một khoản tiền nhỏ, coi như là đại giới mà Bạch Ngọc Sương lợi dụng hắn đi.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau khi trở về, Lý Hàn đem Xích Chu quả cất kỹ rồi bắt đầu tu luyện linh lực. Hôm nay đánh xong một trận, linh lực tích súc nhiều ngày bắt đầu có biến hóa, hắn nhận thấy được linh lực của mình đã đủ để đột phá đến Luyện Huyết Cảnh rồi. Lý Hàn ngồi xuống nhập định, trong cơ thể bắt đầu vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết.
Luyện Huyết Cảnh, đến đây đi!
Lý Hàn không vui không buồn, chỉ lo vận chuyển công pháp để hấp thụ âm dương nhị khí trong thiên địa để tiến cấp. Hai giờ sau, bỗng nhiên Lý Hàn mở ra hai mắt, lóe lên một tia sáng, khí tức toàn thân hắn đột nhiên tăng mạnh!
Luyện Thể tầng mười: Luyện Huyết Cảnh!
Máu bắt đầu khởi động, như hồng dịch ngọc tương, trong mênh mông mơ hồ có tiếng sấm dậy!
Lý Hàn chỉ cảm thấy quanh thân sảng khoái chí cực, lực lượng toàn thân đang lấy gấp đôi tăng trưởng, cả người so với nguyên lai càng lộ vẻ tinh thần rạng rỡ.
– Luyện Huyết Cảnh cuối cùng đã tới, thật là quá chậm rồi.
Lý Hàn quệt một chút mồ hôi, khẽ cười một cái, tiếp đó bất mãn lẩm bẩm.
Nếu là lời này của hắn để cho người khác nghe được, chỉ sợ nhổ nước bọt ra cũng đủ dìm chết hắn rồi. Mẹ kiếp, tốc độ đột phá như vậy còn ngại chậm, người khác đều tất cả gặp trở ngại rồi.
Linh giả bình thường muốn từ Luyện Cốt Cảnh đột phá lên Luyện Huyết Cảnh ít nhất cần tốn một năm hoặc hai năm trở lên, đây là chỉ linh giả thiên tư không tệ, linh giả có thiên tư không tốt có thể cần ba đến năm năm thời gian mới có thể đột phá, người không có thiên phú thậm chí cả đời đều không thể đột phá. Sỡ dĩ Lý Hàn đột phá nhanh như vậy là do hắn không màn chắn cảnh giới, nếu không thì hắn cũng phải mất đến một hoặc hai tháng mới đột phá lên được Luyện Huyết Cảnh.
Sau khi đột phá thì Lý Hàn không vội đứng lên mà vẫn tiếp tục vận dụng công pháp để làm vững chắc cấp bậc và tìm hiểu kỹ năng mới. Một canh giờ trôi qua thì Lý Hàn mới ra khỏi phòng, kỹ năng mới của hắn có tên là “Ảo cảnh”, kỹ năng này giúp hắn tạo ra một ảo cảnh, nếu như người có tâm trí không kiên định rất dễ lạc vào nhưng kỹ năng này chỉ có tác dụng với người có thực lực cách người thi triển một đại cảnh giới trở xuống nên Lý Hàn cảm thấy kỹ năng này hơi gà nhưng dù sao đây là kỹ năng của sư phụ để lại cho hắn nên hắn đoán kỹ năng này sẽ có tác dụng gì đó. Hắn nhanh chóng đi tắm rửa và sau khi tắm rửa xong thì hắn đến Lý thư các để học tập thêm vài Phàm kỹ mới. Từ khi trở thanh chấp sự thi hắn được phép ra vào nội viện, cho nên hắn đi vào cổng lớn không còn chút trở ngại.
Đi tới trước luyện võ trường, các thiếu niên cùng thiếu nữ Lý gia đang luyện công vẻ mặt sùng bái nhìn Lý Hàn, chỉ riêng Lý Vương trong mắt hiện lên vẻ ghét hận.
Lý Hàn cũng không ngừng lại, đi thẳng tới lầu các phía nam, sau đó dừng lại trước một tòa lầu ba tầng.
Trên cửa lầu các có một tấm biển rồng bay phượng múa, khắc ba chữ lớn cứng cáp mạnh mẽ “Lý Thư Các”, ba chữ mơ hồ tản ra khí tức huyền ảo xảo diệu, phảng phất như bên trong ẩn chứa huyền cơ nào đó. Hắn nhìn một lát rồi tiến vào bên trong.
Nơi này là Lý Thư Các của Lý gia, chứa đựng bí tịch bí điển của mười mấy đời tiền bối Lý gia lưu lại.
Lầu một là phàm kỹ dành cho Luyện Huyết trở xuống, lầu hai là phàm kỹ dành cho Luyện Huyết trở lên, lầu ba cất bí tịch gì chỉ có các trưởng lão mới có quyền xem.
Lý Hàn đã có tư cách đi lên lầu hai để xem Phàm kỹ dành cho Luyện Huyết Cảnh rồi.
Phàm kỹ dành cho Luyện Huyết Cảnh trở xuống là phàm kỹ cấp thấp nhất, cũng là có nhiều nhất. Các Phàm kỹ được chất đầy trên giá sách của lầu một. Lý Hàn tùy ý đi dạo một vòng, không phát hiện có Phàm kỹ gì đặc biệt, lúc này mới lên lầu hai.
Vừa lên lầu hai, chỉ thấy một lão giả đang ngồi trên ghế thái sư thưởng thức trà. Thoạt nhìn lão giả đã hơn trăm tuổi, trên thực tế đã là bảy trăm bốn mươi ba tuổi, gương mặt tràn đầy nếp nhăn, tản ra khí tức thương tang già lão, thân mình câu lũ tựa hồ không chịu nổi một cơn gió thổi qua, chỉ riêng trong ánh mắt ngẫu nhiên hiện lên vài tia tinh quang không dễ dàng phát giác.
Lý Hàn thoáng chấn động, sau đó cung kính khom người nói:
– Gặp qua Các lão!
Lão giả kia chính là Các lão Lý gia.
Lý Hàn thấy lão không có phản ứng gì liền đi về giá sách đặt Phàm kỹ.
Trên lầu hai đều là Phàm kỹ dành cho Luyện Huyết Cảnh trở lên, so với Phàm kỹ ở lầu một cao hơn một bậc, uy lực mạnh hơn gấp mấy lần, số lượng ít hơn lầu một rất nhiều, nơi này chỉ có gần trăm quyển mà thôi.
Lý Hàn đi tới giá sách, tiện tay cầm lên một quyển.
– Phàm kỹ hỏa hệ – Liệt Viêm Chưởng!
Quyển Phàm kỹ này yêu cầu đạt tới Luyện Huyết Cảnh, thích hợp cho linh giả hỏa thuộc tính tu luyện, tổng cộng chia làm tam chiêu, mỗi chiêu uy lực bất phàm.
Lý Hàn tùy tiện lật xem một chút, sau đó thả lại tại chỗ, cầm lên quyển bên cạnh.
– Phàm kỹ thủy hệ – Ngũ Lãng Điệp Triều!
Đồng dạng cũng yêu cầu đạt tới Luyện Huyết Cảnh, linh giả thủy hệ mới có thể tu luyện.
Lý Hàn nhìn xem mấy quyển, đều là Phàm kỹ ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ. Những công pháp này đối với hắn mà nói tạm thời không có bao nhiêu giá trị tham khảo, sau một hổi lựa chọn thì hắn chọn một quyển Phàm kỹ có tên là Toái Cốt Chưởng. Đây là Phàm kỹ mà bất kỳ linh giả nào cũng có thể thi triển, rất phù hợp với Lý Hàn nên hắn chọn cái này.
Lý Hàn lại nhìn xem một lần, sau khi ghi nhớ trong đầu không quên mới chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi hắn không quên hành lễ với Các lão vẫn đang ngồi nhắm mắt.
Sau khi hắn rời khỏi, Các lão hé mắt lẩm bẩm:
– Hy vọng tiểu tử này có thể mang theo nhiều kinh ngạc cho ta!
Chuyện Lý Hàn trở về nội viện chỉ sôi nổi vài ngày cuối cùng bình tĩnh lại.
Lý Hàn không hề chú ý tới việc này, mỗi ngày chỉ chuyên tâm tu luyện không biết mệt mỏi. Ngoại trừ mỗi ngày sẽ dành thời gian dùng Âm Dương Hỗn Độn quyết ngưng tụ linh lực, phần thời gian còn lại thì hắn dùng để tu luyện các Phàm kỹ. Còn ban đêm thì hắn lại cùng Tô Ánh Lan đàm đạo nhân sinh, chỉ là có một chuyện làm hắn vô cùng khó hiểu đó chính là mỗi khi Tần Liên nhìn hắn thì hắn lại phát hiện trong ánh mắt của nàng hiện lên vẻ u oán, diều này làm hắn vô cùng khó hiểu nhưng chuyện này hắn sẽ điều tra sau còn bây giờ thì hắn chuẩn bị đi Hoàng Tung Sơn Mạch lần nữa.
Vào đêm, trong phòng của Lý Hàn. Ở trên giường có hai người đang làm những hoạt động nguyên thủy nhất của con người và sau một tiếng hét chói tai thì mọi thứ từ từ yên tĩnh lại. Tô Ánh Lan nằm trên người Lý Hàn còn Lý Hàn đang lấy tay vuốt ve thân thể của nàng, hắn còn thỉnh thoảng bóp vú nàng vài cái. Bỗng nhiên hắn nghe được tiếng thở dài từ Tô Ánh Lan, hắn ngay lập tức ôm lấy nàng và hỏi:
– Lão bà, có chuyện gì mà nàng lại thở dài vậy?
Nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng nói:
– Thiếp chỉ không biết sẽ được ở bên chàng bao lâu nữa?
Nghe Tô Ánh Lan nói vậy thì hắn biết nàng đang lo lắng chuyện gì, hắn là linh giả nên sẽ có tuổi thọ thật lâu nhưng nàng chỉ là người thường, cho dù hắn đem linh dược cho ăn thì cùng lắm nàng chỉ sống được một ngàn năm là cùng nên nàng lo sợ là đúng. Cách giải quyết duy nhất chính là nàng tu luyện linh lực trở thành linh giả thì nàng mới được ở bên cạnh Lý Hàn nhưng hắn đã kêu Tần Liên kiểm tra cho nàng rồi và sau khi kiểm tra thì Tần Liên kết luận rằng: “Thân thể của Tô Ánh Lan không có linh căn, trừ phi tìm được linh dược ngũ giai Tạo Căn Đan thì nàng mới có thể tu luyện được. Ngoài cách đó ra thì ta không biết còn cách nào khác”. Nghe thấy kết luận của Tần Liên làm cho Tô Ánh Lan cảm thấy vô cùng buồn lòng nhưng mỗi khi trước mặt Lý Hàn thì nàng lại dấu đi nỗi buồn của mình vì nàng muốn hắn nhìn thấy mặt đẹp nhất của mình. Hôm này nàng thở dài vì nàng biết Lý Hàn sắp phải đi xa, mặc dù nàng không muốn rời khỏi hắn nhưng nàng biết hắn làm vậy vì muốn trở nên cường đại nne6 nàng chỉ có thể ở phía sau hắn, cầu chúc hắn luôn khỏe mạnh. Lý Hàn một bên vuốt ve thân thể nàng một bên mở miệng an ủi nàng:
– Nàng yên tâm đi, ta nhất định sẽ tìm được Tạo Căn Đan về cho nàng. Đây chính là lời hứa của ta.
Nàng biết hắn đang an ủi nàng nhưng nàng cũng vui vẻ vì nàng biết trong lòng Lý Hàn có một chỗ dành cho nàng. Nhưng cả hai người lại không ngờ Lý Hàn lại thực hiện lời hứa nhanh như vậy, khi gặp lại thì Lý Hàn đã đem Tạo Căn Đan về cho nàng, đó là chuyện sau này. Còn bây giờ thì nàng và hắn lại tiếp tục vận động, tạo ra những âm thanh ái muội khiến cho mặt trăng cũng phải trốn sau đám mây vì xấu hổ. Hai canh giờ sau, Lý Hàn thức dậy và thoát khỏi cái ôm của Tô Ánh Lan, nàng hôn nhẹ lên môi nàng một cái và mặc quần áo vào sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi Lý gia, sỡ dĩ hắn phải rời Lý gia vào ban đêm là do hắn lo sợ người của Lam gia sẽ đến trả thù hắn, mặc dù hắn biết gia tộc đã giải quyết giùm hắn chuyện Lam gia nhưng hắn biết chắc rằng Lam gia mặc dù ngoài sáng không dám làm gì hắn vì lo sợ Lý gia nhưng trong tối sẽ phái người giết hắn nên hắn phải cẩn thận, hắn nhanh chóng lấy ngựa và chạy về Hoàng Tung Sơn Mạch.
Lý Hàn không biết ở phía sau hắn có một đạo hắc ảnh đang nhìn chăm chú vào phương hướng hắn ly khai, trong tay còn mang theo một người chết, lẩm bẩm một chút:
– Tiểu tử quá tùy hứng rồi, hy vọng ngươi có thể bình an trở lại.