Lý Hàn – Phần 333

Phần 333
Trong lúc nhất thời các nơi truyền đến thanh âm xao động khẩn cấp.
Rất nhanh các thanh thiếu niên của các tông môn chậm rãi hướng Vạn Thú Quật xuất phát.
Nhưng các đệ tử Thập Linh Tông bình chân như vại, nhìn những đệ tử của các tông môn khác đang điên cuồng chạy vào Vạn Thú Quật.
Vì đêm qua Nhậm An Dật đã dặn dò các đệ tử hay chia làm ba đường vì lần này Thệ Tông đại hội tụ tập đầy đủ tinh anh của Thập Linh tông, vạn nhất bị người hạ độc thủ tàn nhẫn diệt sát, sẽ dao động căn cơ đời tiếp theo, vì vậy Nhậm An Dật và những trưởng lão khác phải nhất định phải căn dặn kỹ càng các đệ tử…
Vì vậy ngay sáng hôm sau, dựa theo lời phân phó của Nhậm An Dật, tất cả đệ tử Thập Linh Tông không lập tức đi vào mà mà chờ sau nửa canh giờ mới khởi hành.
Trước khi tới bí cảnh vẫn còn nửa tháng thời gian, chỉ cần có thể xông qua là được.
Sau khi nửa cảnh giờ trôi qua, tất cả đệ tử Thập Linh Tông liền chia làm ba nhóm theo ba hướng khác nhau mà khởi chạy, để tránh tình trạng bị người khác liên thủ để diệt hết.
Lý Hàn tổ đội với Hoàng Phong và trong nhóm của hắn ngoài trừ Lý Hồng Vân thì có Lãnh Băng Băng và Lâm Tử Phi thì Lý Hàn có quen biết, ngoài ra bốn người khác thì hai người thuộc Kim Quang Điện, một người Thiên Mộc Phong, một người thuộc Xích Diễm Phong.
Mọi người lập tức triệu hồi các linh thú của mình ra, lúc Lý Hàn triệu hồi Kim Sắc Lang Vương đưa tới một mảnh kinh hô vì bề ngoài và khí chất của nó, điều này khiến nhiều người cảm thấy ghen tị với Lý Hàn vì sở hữu một đầu linh thú uy mãnh như vậy. Nếu như biết Kim Sắc Lang Vương là một đầu linh thú ngũ giai thì chắc những người này phải ghen tị đến điên mất.
Lúc này đột nhiên phát sinh một vấn đề, Lãnh Băng Băng và Lý Hồng Vân không có linh thú hộ thân, điều này vốn không có gì khó, chỉ cần cưỡi chung với người khác là được nhưng Lý Hồng Vân thì dễ vì nàng có thể cưỡi chung với Lý Hàn nhưng Lãnh Băng Băng lại không có quen biết ai nên làm sao để nàng có thể đồng ý cưỡi chung với nam nhân xa lạ được.
Lý Hàn thấy vậy liền để cho Lý Hồng Vân và Lãnh Băng Băng đồng thời cưỡi Kim Sắc Lang Vương, hắn triệu hoán tiểu Bạch ra để cưỡi. Điều này khiến nhiều người cảm thấy khó hiểu vì ngoài trừ những tông môn có công pháp đặc biệt như Vạn Thú Tông thì trong trường hợp bình thường, không phải mọi người chỉ có thể thu phục duy nhất một đầu linh thú làm linh thú hộ thân thôi sao?
Mặc dù cảm thấy khó hiểu nhưng bọn hắn cũng không để ý quá nhiều vì lúc này Hoàng Phong cùng với Lâm Tử Phi đã cưỡi Xích Diễm Hổ đi vào trước, những người khác thấy vậy lập tức thúc giục linh thú đuổi theo sau.
Mười người Lý Hàn dùng tốc độ cao nhất, đi theo phương hướng địa hình mà Nhậm An Dật đã chỉ để đi tới bí cảnh.
Bọn họ vì tránh né phiền toái không cần thiết, một khi phát hiện có động tĩnh liền đi đường vòng, vì muốn giảm bớt chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Đi liên tục năm ngày, họ đã gặp được hơn mười lần linh thú công kích.
Cũng may những đầu linh thú kia chỉ nằm trong phạm vi nhị hoặc tam giai, lâu lâu gặp tứ giai, không thấy ngũ giai, bằng không thật sự gây khó khăn cho bọn họ.
Chạy suốt năm ngày, lại bị linh thú tập kích, không chỉ tọa kỵ cảm thấy mỏi mệt ngay cả mười người cũng không chịu nổi.
Lúc này mọi người đang ngồi trên một cái cây lớn để hồi phục khí lực.
Lý Hàn nhân cơ hội dùng tinh thần lực điều tra khắp chung quanh.
Mặc dù hắn không cần phải tốn sức như vậy nhưng ai bảo Lý Hồng Vân ở trong nhóm này nên hắn phải đảm bảo an toàn cho nàng.
Hiện giờ tinh thần lực của hắn đã có thể bao trùm trong phạm vi năm ngàn thước, toàn bộ sinh vật đều không thoát khỏi cảm giác của hắn, nếu như có bất kỳ nguy hiểm nào, hắn lập tức phát hiện ra. Đang kiểm tra thì ánh mắt Lý Hàn liền nhíu mày vì phát hiện một lượng đang lao tới, trong đó có vô số khí tức cường đại.
Hắn không lên tiếng cảnh báo vì tất cả mọi người đều đang ở trên cổ thụ nên tạm thời an toàn, không nguy hiểm đến tính mạng. Với lại ngườ dẫn đội nhóm này là Hoàng Phong nên hắn không muốn đoạt quyền với hắn để tiểu nhân nhân cơ hội đó để ly gián mọi người.
Không cần Lý Hàn lên tiếng thì Hoàng Phong cũng nhận được đàn linh thú này vì hắn là người dẫn đầu, tự nhiên cần phụ trách an toàn của mọi người nên hắn luôn dùng thân thức của mình quan sát khắp nơi. Thần thức của hắn yếu hơn Lý Hàn nên phải một hồi sau thì hắn mới phát hiện tung tích của đàn linh thú, hắn lập tức mở mắt, trong ánh mắt lộ ra vài phần cảnh giác.
– Mọi người đều tỉnh đi, có đàn linh thú đang hướng bên này chạy đến.
Hoàng Phong lên tiếng kêu những người còn lại.
Trong lúc nhất thời mọi người lập tức liền cảnh giác, lập tức thả thần thức ra kiểm tra, kiểm tra một phát khiến sắc mặt mọi người trở nên xanh xao vì số lượng đàn thú này quá khổng lồ, đồng thời bọn hắn cũng thở phào nhẹ nhõm vì bọn hắn đã ở trên cây nếu không đã làm mồi cho những linh thú đó rồi.
Một đệ tử Xích Diễm Phong nhìn Hoàng Phong hỏi:
– Hoàng sư huynh, tiếp theo chúng ta làm cái gì?
Hoàng Phong nhíu mày nghĩ nghĩ trong chốc lát rồi nói:
– Hàn Phong sư đệ, ngươi điều khiển Thanh Vân Điêu đi điều tra xem thử coi những linh thú này lại nổi điên như vậy? Còn những người thì ngồi im, theo dõi kỳ biến.
Hàn sư đệ kia nghe vậy thì gật gật đầu, lập tức triệu hoán Thanh Vân Điêu rồi bay lên giữa không trung. Còn những người khác thì đề cao tinh thần, đề phong tình huống bất trắc.
Không qua bao lâu Hàn Phong lại điều khiển Thanh Vân Điêu đáp xuống.
Hàn Phong lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng nói:
– Sư huynh, bên kia tựa hồ có linh vật xuất hiện, linh thú là chạy về hướng đó.
– Linh vật?
Hoàng Phong nheo mắt hỏi.
– Hẳn là linh thảo hoặc linh quả cao giai, chúng ta có nên đến xem không?
Hàn Phong đề nghị, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn.
Những người khác đều lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, vì có thể làm linh thú phát điên thì chắc chắn linh vật này sẽ vô cùng quý báu nên nhiều người khác liền kêu lên:
– Hoàng sư huynh, chúng ta đi qua xem.
Hoàng Phong cũng trở nên hào hứng vì có thể làm cho đàn linh thú điên cuồng như vậy, linh vật kia khẳng định có chỗ bất phàm. Nhưng bây giờ hắn đang lĩnh đội nên phải phù trách sự an toàn cho mọi người nên sau một hồi suy nghĩ, hắn liên quyết định.
– Nếu chúng ta gặp cơ duyên này thì đi qua xem, nhưng mọi người nhất định không được hành sự lỗ mãng, phải yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu không ổn lập tức quay về nơi này tập hợp, nhớ không?
Hoàng Phong nhìn chín người còn lại nói.
– Đã biết!
Chín người đều đồng thanh đáp.
Có Hàn Phong trên không trung dẫn đường, mọi người rất nhanh đi tới một thung lũng.
Vốn Hàn Phong muốn đến gần địa phương mà linh thú tập trung nhiều nhất, nhưng khi hắn nhìn thấy trên bầu trời chợt xuất hiện một kim sắc thân ảnh, thần sắc đại biến lập tức điều khiển Thanh Vân Điêu hạ xuống dưới.
Hoàng Phong khó hiểu hỏi:
– Sư đệ, làm sao vậy?
– Ngũ… ngũ giai Kim Linh Ưng!
Hàn Phong chỉ lên không trung nói.
– Kim Linh Ưng!
Mọi người đồng thời kinh hô.
– Đúng vậy, hình như nó cũng đi qua bên kia!
Thần sắc Hàn Phong khó xem đáp.
Kim Linh Ưng, linh thú ngũ giai hậu kỳ, tương đương thực lực Địa giai đại thừa cảnh của võ giả nhân loại, hung tính tàn nhẫn, năng lực công kích cực mạnh, chính là vương giả trên không trung.
– Vậy thì khó khăn ah!
Một đệ tử Kim Quang Điện dồn dập nói.
Một đệ tử của Kim Quang Điện lại trầm giọng:
– Xem ra chỗ kia không có phần cho chúng ta rồi!
Lúc này mọi người đều đưa mắt nhìn Hoàng Phong, trong lòng đã có ý rút lui.
Muốn họ đi đối mặt của linh thú ngũ giai hậu kỳ không phải là chuyện đùa giỡn, tùy thời đều có thể ném bỏ mạng nhỏ, bọn họ không thể không cẩn thận. Hơn nữa, thực lực mạnh nhất trong nhóm là Hoàng Phong, Linh Thiên Cảnh viên mãn trung kỳ nhưng đối mặt với linh thú ngũ giai thì chút thực lực này của Hoàng Phong cũng không đủ cho nó xỉa răng nữa. Ngoài ra còn đàn linh thú kia nữa nên nếu tiếp tục đâm đầu vào thì chỉ còn cái chết.
Hoàng Phong nhìn mọi người rồi nhìn về hướng kia một lần rồi nói:
– Chúng ta rút lui, tuyệt đối không được kinh động những đầu linh thú đó.
Mọi người gật đầu, bắt đầu lặng yên rút lui. Nhưng Lý Hàn làm sao có thể bỏ qua chuyện này được vì đây là dịp thích hợp để hắn nâng cao thực lực của bản thân vì khi tranh cướp linh vật, chắc chắn những đầu linh thú này sẽ đại khai sát giới lẫn nhau, nếu hắn nhân cơ hội đó hấp thụ âm dương khí thì thực lực của hắn sẽ được tăng cường vô cùng.
Nên khi nhân lúc mọi người không chú ý hắn, hắn liên tạo ra một phân thân để mọi người không nghi ngờ, còn bản thể của hắn thì nhanh chóng hướng thung lũng chạy tới.
Lý Hàn càng đi đến gần, tốc độ càng chậm, từ xa xa hắn thấy có ba đầu linh thú xuất hiện phía trước.
Bỗng nhiên Lý Hàn cảm nhận được một trận gió ập tới, hắn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một đầu kim sắc đại ưng vững vàng đáp xuống đại thụ, chỉ liếc mắt nhìn qua Lý Hàn, sau đó nhìn chằm chằm phía trước.
Tựa hồ nó không có hứng thú với Lý Hàn, hoặc là căn bản không xem hắn vào trong mắt.
Lý Hàn lại nhìn chằm chằm đánh giá Kim Linh Ưng.
Kim Linh Ưng cao gần hai thước, lông chim màu vàng nhạt, cự trảo cứng rắn như móc sắt, mắt ưng thị huyết hung tàn, mà chói mắt nhất là linh quang kim hoàng sắc trên đầu nó, tràn ngập khí tức cao quý.
– Kim Linh Ưng thật mỹ lệ!
Lý Hàn không khỏi thầm khen ngợi trong lòng, nếu có cơ hội thì hắn sẽ thu phụt đầu linh thú này về cho bản thân.
Lý Hàn thấy đầu Kim Linh Ưng xem thường hắn, vì vậy vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Cuối cùng hắn nhảy lên một gốc đại thụ quan sát tình huống bên dưới.
Lúc này hắn mới nhận rõ phía trước có hơn trăm loại linh thú, trong lòng nổi lên sóng gió mạnh liệt vì hưng phấn.
Hai Kim Mao Viên tứ giai trung kỳ, ba Xích Viêm Hổ tứ giai trung kỳ, sáu Ban Hoa Tích (tắc kè hoa) tứ giai trung kỳ… mười lăm Thổ Nha Lang tứ giai trung kỳ.
Đây là những linh thú có thực lực thấp nhất trong hơn trăm đầu linh thú phía trước!
Mặt khác còn có một Tam Vĩ Sư tứ giai hậu kỳ, một Hồng Lân Thử tứ giai hậu kỳ, một Tử Điện Điêu tam giai hậu kỳ…
Linh thú tứ giai hậu kỳ tổng cộng phải hơn hai mươi mấy đầu.
Làm Lý Hàn kinh ngạc không chỉ là như thế.
Đứng trước toàn bộ linh thú có bốn đầu linh thú khác, đây mới chính là nguyên nhân làm Lý Hàn cảm thấy đau đầu.
Một là Hắc Ảnh Báo, linh thú ám hệ ngũ giai trung kỳ, toàn thân đen nhánh, thân thể khổng lồ dài hơn bốn thước, chiếc đuôi không ngừng quét lên, tựa hồ lộ ra vài tia không kiên nhẫn.
Một con là Thiết Giáp Long, linh thú thổ hệ ngũ giai trung kỳ, giáp xác như gai xương, có vẻ dữ tợn đáng sợ, đôi mắt to như chuông đồng tản ra vẻ hung hãn.
Một con là Hắc Đường Lang (bọ ngựa), linh thú phong hệ ngũ giai trung kỳ, dài không quá một trượng, toàn thân tử sắc, hai cánh mỏng như cánh ve sầu, hai càng phía trước lóe tia sắc bén, toàn thân tỏa ra khí tức làm cho lòng người kinh hãi!
Đầu linh thú cuối cùng là Diễm Văn Xà Mãng, linh thú hỏa hệ tứ giai trung kỳ, thân hình như chiếc loa hồng hoàng khổng lồ cỡ hai vòng tay người trưởng thành ôm lại, thân thể hơi nhếch lên, lưỡi rắn hình tam giác không ngừng phun ra nuốt vào, phát ra tiếng vang tê tê.
Trước mặt đàn linh thú có một gốc linh thụ cao hơn nửa người, trên linh thụ lủng lẳng bảy linh quả hình dáng như hồ lô, chia làm bảy màu sắc khác nhau gồm đỏ, cam, vàng, lục, lam như ngôi sao trong đêm nhấp nháy, cực kỳ duy mỹ động lòng người.
Đây chính là Ngũ Thải Hồ Lô Linh Quả ngũ phẩm cao cấp!
Hồ Lô Linh Quả vốn là linh vật cao giai trong linh quả, được chia làm ba loại riêng biệt.
Nếu nở ra năm quả thì được xung Hồ Lô Linh Qủa, ngũ phẩm cao giai linh thảo. Nếu phục dục một quả của Hồ Lồ Linh Qủa thì ngoài trừ có thể để cao mười phần trăm thuộc tính của võ giả còn ẩn chứa linh lực tinh thuần, có thể khiến ngươi từ Linh Thiên Cảnh thành công nhảy vào Địa giai hoặc Linh thiên cảnh tấn thăng liên tục hai giai không làm dao động căn cơ của võ giả.
Ngoài ra còn có thể gia tăng tỉ lệ tấn thăng vào Linh Sơn Cảnh của Địa giai.
Nếu nở ra bảy quả thì được xung là Hồ Lo Thánh Qủa, thất phẩm cao giai linh dược. Nếu phục dục một quả thì không những có thể đề thăng hai mươi phần trăm thuộc tính của võ giả mà nó còn thể giúp võ giả thành công tấn thăng từ Linh Sơn Cảnh lên Linh Hoa Cảnh, tăng hai giai cho Địa giai nếu phục dụng. Nếu Linh Hoa Cảnh viên mãn phục dụng thì nó có thể giúp người đó có thể tiến công vào Linh Anh Cảnh một cách dễ dàng hơn.
Còn nếu nở ra chín quả thì gọi là Hồ Lô Thần Qủa, cửu phẩm cao giai linh dược. Nếu may mắn có được một quả này thôi thì việc trở thành Linh Thánh Cảnh là một điều chắc chắn, ngoài ra còn có thể giúp Linh Thánh Cảnh viên mãn tăng thêm xác suất thành công khi tiến công vào Linh Thần Cảnh, trở thành những người mạnh mẽ nhất trên lục địa này.
Những công hiệu như vậy thật khiến toàn bộ võ giả phải điên cuồng vì vậy mỗi lần Hồ Lô Linh Qủa xuất hiện ở chỗ nào thì chỗ đó nhất định sẽ gây nên một trận gió tanh mưa máu để tranh đoạt những linh quả này.
Mặt khác Hồ Lô Linh Quả ngoại trừ có tác dụng lớn với võ giả nhân loại, đối với linh thú cũng có công hiệu bất phàm.
Bất kỳ linh thú nào dùng một quả trong ba loại Hồ Lô Linh Quả, ngoại trừ có thể gia tăng cấp bậc còn có thể kích thích huyết mạch nguyên thủy nhất của linh thú, gia tăng biến hóa cấp bậc linh thú.
Nói cách khác, có thể giúp linh thú cấp bậc thấp biến thành linh thú đẳng cấp cao, hơn nữa ngày sau còn cơ hội phát triển lớn hơn nữa.
Đây cũng là lý do vì sao có thật nhiều linh thú bị hấp dẫn chạy đến.
Lý Hàn hoàn toàn bị gốc linh thụ làm kinh hãi.
Hắn thật sự không nghĩ tới ở nơi này lại có thể thấy được một gốc Hồ Lô Linh Quả!
Ngay lập tức, một loại cảm giác khát khao chưa từng có nảy lên trong lòng hắn.
– Nhất định phải lấy được nó!
Lý Hàn liếm liếm môi thầm quyết định.
Chỉ cần lấy được Hồ Lô Linh Quả, có thể giúp hắn thăng lên Địa giai nhanh hơn, hoặc là chờ sau khi hắn tiến công lên Địa giai có thể nhanh chóng thăng thêm một giai.
Hấp dẫn lớn như thế còn không làm hắn động tâm sao?
Nhưng trước mắt có quá nhiều linh thú đang canh chừng như hổ rình mồi, hắn cảm thấy được da đầu của mình cũng run lên.
Muốn đoạt được thực vật trong miệng hổ chính là tự tìm đường chết!
May mắn gốc Hồ Lô Linh Quả còn chưa thành thục, toàn bộ linh thú đều đang kiên nhẫn chờ đợi, như vậy giúp cho hắn có thời gian nghĩ biện pháp.
Lý Hàn hồi tưởng ghi chép về Hồ Lô Linh Quả trong Linh Thảo Lục và kỳ ức của lão giả kia, bình thường ở địa phương có Hồ Lô Linh Quả sẽ có linh thú thủ hộ Hoa Thải Thiềm Thừ tồn tại.
Hoa Thải Thiềm Thừ (cóc) là một loại linh thú đẳng cấp cao, vừa ra đời liền có được thực lực nhị giai, Hoa Thải Thiềm Thừ có thể tăng lên tới bát giai, xem như đã tới phạm vi gần thánh thú.
Lý Hàn nhắm mắt lại, tinh thần lực dần dần hướng gốc Hồ Lô Linh Quả khuếch tán tới.
Trong phạm vi trăm thước quanh Hồ Lô Linh Quả không thoát khỏi sự tìm tòi của hắn.
Điều tra tìm kiếm suốt hai lần nhưng không phát hiện được Hoa Thải Thiềm Thừ, điều này làm Lý Hàn vô cùng kinh ngạc, theo đạo lý là không thể nào.
Lý Hàn tiếp tục chậm rãi dò xét qua, lần này càng thêm cẩn thận, không hề buông tha chút dị trạng nào chung quanh.
Bỗng nhiên tinh thần lực của Lý Hàn dừng lại trên một khối “nham thạch” thật kỳ dị.

To top
Đóng QC