Phần 306
Một ngày sau, trên đại điện Thập Linh tông. Lê Thái Bảo ngồi ở chủ vị, bốn phía thì ngồi đầy trưởng lão các phong. Ngoài ra còn có Lý Hàn, Lý Hồng Ngọc và Mộ Dung Bạch đang mang theo vẻ sầu bi vì cái chết của đệ tử của mình.
Lê Thái Bảo ở thượng thủ mở miệng hỏi:
– Lý trưởng lão, ngươi phát ra triệu tập lệnh là vì chuyện gì?
Lý Hồng Ngọc nghe vậy liền đứng lên hướng về Lê Thái Bảo ở thượng tọa nói:
– Tông chủ, đệ tử Lý Hàn của Thập Linh phong chúng ta muốn xin khảo hạch chân truyền đệ tử, khẩn cầu tông chủ phê chuẩn.
Trong mắt Lê Thái Bảo lóe lên ý cười nhưng ngoài miệng hắn vẫn nói:
– Không phải ta đã tuyên bố Lý Hàn là đệ tử chân truyền của Thập Linh Phong rồi sao?
Lý Hồng Ngọc nghe vậy thì cười cười nói:
– Đúng vậy, nhưng Lý Hàn xin khảo hạch không phải là thân phận võ giả, mà là xin khảo hạch thân phận linh dược sư.
Lời này vừa ra, tất cả trưởng lão của Thập Linh Tông đều đồng loạt nhìn về phía Chu Đại Quân và Mộ Dung Bạch, lúc này trong lòng Chu Đại Quân cười khổ:
– Nên tới vẫn là muốn tới a.
Lúc trước Lý Hàn tu luyện tam phẩm đan dược đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh, hiện tại đột phá đến Linh Thiên Cảnh khẳng định có thể luyện chế Tứ phẩm đan dược, mà Lý Hồng Ngọc nói Lý Hàn lựa chọn khảo hạch đẳng cấp linh dược sư chính là muốn hạ mặt mũi của Dược phong bọn hắn.
Đây là để cho người khác đều cho rằng Dược phong đường đường lại đem Tứ phẩm Luyện dược sư đuổi ra khỏi ngoài sơn phong, hơn nữa còn trẻ tuổi như thế, tiền đồ khẳng định bất khả hạn lượng, thật sự là cử chỉ không sáng suốt.
Điểm này Chu Đại Quân tựa hồ đã sớm nghĩ tới. Vì hắn biết Lê Thái Bảo và Lý Hồng Ngọc vô cùng bao che khuyết điểm, bọn hắn đối xử với đệ tử của họ như vậy, thân làm sư phụ, sư nương sao có thể ngồi im.
Lê Thái Bảo liếc mắt nhìn Mộ Dung Bạch một cái mới nói:
– Chuẩn Lý Hàn xin khảo hạch, tốt lắm, không có việc gì thì toàn bộ lui ra đi.
– Tông chủ, Lý Hàn là đệ tử của Thập Linh phong, hắn khảo hạch vị trí chân truyền đệ tử Linh dược sư, ta đối với cấp bậc của Linh dược sư không tốt làm kết luận, hy vọng tông chủ cùng với chư vị trưởng lão làm chứng, Lý Hàn từng nói đối với Mộ Dung trưởng lão ngưỡng mộ đã lâu, hy vọng có thể để cho Mộ Dung trưởng lão đối với hắn chỉ điểm một hai, kính xin tông chủ thành toàn – Lý Hồng Ngọc khom người hướng về phía Lê Thái Bảo nói ra.
Lúc này tất cả trưởng lão đều hiểu rõ rồi. Lời này của Lý Hồng Ngọc rõ ràng là nói Lý Hàn muốn ở trước mặt bọn họ khiêu chiến Mộ Dung Bạch, dùng cái này thông qua khảo hạch chân truyền đệ tử, đồng thời để Lý Hàn có cơ hội tự tay đánh bại Mộ Dung Bạch, đem mặt mũi mình trở về.
Lý Hàn không ngờ Lý Hồng Ngọc và Lê Thái Bảo dùng cách này để hắn tìm mặt mũi trở về khiến hắn vô cùng cảm động, nếu hai người có lòng tin vào hắn như vậy, sao hắn có thể khiến hai người thất vọng được.
Lê Thái Bảo còn chưa phát biểu ý kiến, Mộ Dung Bạch đang buồn rầu bỗng như đạp phải đuôi mà nhảy dựng lên, hắn liền đứng ra đáp:
– Tông chủ, ta đối với đề xuất của Lý trưởng lão không có ý kiến.
Hắn mặc dù không nghĩ tới Lý Hàn sẽ khiêu chiến hắn, nhưng mà hắn sẽ sợ Lý Hàn sao? Hắn tấn cấp Tứ phẩm Linh dược sư đã mấy chục năm rồi, nếu là đột phá tới Địa giai, hắn sớm liền trở thành Ngũ phẩm Linh dược sư. Hắn sẽ thua bởi một cái Tứ phẩm Linh dược sư vừa mới tấn cấp sao? Đây tuyệt đối là không thể nào.
Mộ Dung Bạch đã nghĩ tốt rồi, nếu Lý Hàn cuồng vọng như thế, vậy liền trực tiếp tiếp nhận nguyện vọng của hắn, ở thời điểm hai người luyện đan hắn cho Lý Hàn một cái hạ mã uy, hoàn toàn phá hủy tự tin của hắn, để cho hắn vĩnh viễn dừng bước ở cảnh giới tứ phẩm.
– Tốt, nếu Mộ Dung trưởng lão đồng ý, vậy ba ngày sau ở diễn võ trường Thập Linh phong, đệ tử Lý Hàn khảo hạch thanh danh chân truyền đệ tử Linh dược sư, do Mộ Dung trưởng lão làm chứng, Chu Đại Quân làm chủ tài phán, ta cũng chư vị trưởng lão làm người quan sát – Lê Thái Bảo cười lạnh sâu sắc nói.
– Đa tạ tông chủ ân chuẩn – Lý Hồng Ngọc bái tạ nói.