Phần 297
Ba người theo lời đi theo sau lưng Bùi Nguyên Thành, lại lên một cỗ xe ngựa xa hoa, tiến về một địa phương khác. Một đường chừng hơn nửa canh giờ, xe ngựa rốt cục ngừng lại, Bùi Nguyên Thành là người thứ nhất đi xuống, đợi ba người cũng xuống xe ngựa, hắn nói:
– Đi theo đằng sau trẫm, giẫm lên dấu chân trẫm lưu lại, không thể sai nửa bước, nếu không ai cũng không thể nào cứu được các ngươi.
Lý Hàn đánh giá thoáng cái, đây là một hoa viên tinh mỹ, đình đài hòn non bộ, nhiều loại hoa cỏ, nhìn về phía trên là một mảnh an bình. Nhưng Bùi Nguyên Thành đã nói như vậy, hoa này viên khẳng định không đơn giản, hẳn là như di tích thượng cổ đồng dạng, khắp nơi là cấm chế đáng sợ, có thể đơn giản gạt bỏ võ giả Linh Thiên Cảnh thậm chí phía trên.
Ba người đều lo lắng theo sau lưng Bùi Nguyên Thành, ba người đều đạp lên tiến độ đồng dạng, nhắm mắt theo đuôi, không dám có chút sai lầm. Tuy lộ trình không dài, gần kề đi nửa nén hương thời gian bọn họ đã đi tới trước một cái hồ nhỏ trong hoa viên, nhưng áp lực trầm trọng làm cho ba người đều có loại cảm giác phía sau lưng ẩm ướt. Cái hồ nước này cũng không lớn, chính giữa có một hòn non bộ, trên giả sơn có một cái cửa động tối như mực, không biết thông hướng nơi nào.
Bùi Nguyên Thành chỉ chỉ cái động khẩu trên hòn non bộ nói:
– Đó chính là lối nhập khẩu Hóa Long Trì, tự các ngươi đi qua đi.
Đây cũng chỉ là nhập khẩu của Hóa Long Trì? Ba người đều có loại cảm giác không thể tin, nguyên lai tưởng rằng nhập khẩu tất nhiên là trọng binh canh gác, nhưng nhìn bộ dáng nơi này nhưng lại rất bình thường, hoa viên, hồ nước, hòn non bộ, cho dù không thiết đặt cấm chế, ai có thể nghĩ đến Hóa Long Trì trọng yếu như vậy sẽ ở nơi này.
Cho dù Bùi Nghĩa Hiệp thân là đệ nhất nhân một đời tuổi trẻ trong Bùi gia, nhưng nơi này cũng là lần đầu tiên tiến đến, hiện ra kinh ngạc đồng dạng như Lý Hàn, Hồ Chấn Vũ. Ba người hai mặt nhìn nhau một hồi, đều là thả người nhảy tới, xuôi theo động khẩu của hòn non bộ đi vào.
– Cho các ngươi một lời khuyên cuối cùng, đi được càng sâu, lấy được chỗ tốt cũng càng lớn! Bất quá, Hóa Long Trì cũng không phải là không có nguy hiểm, trước khi đạt tới cực hạn của mình phải rời khỏi, nếu không vô cùng có khả năng vẫn lạc – Thanh âm của Bùi Nguyên Thành từ phía sau truyền tới.
“Đạp đạp đạp…” Ba người xuôi theo bậc thang đi xuống dưới, tuy bên trong là càng ngày càng đen, nhưng tu vi ba người đều là Linh Thiên Cảnh, có thể nhẹ nhõm chứng kiến địa phương hơn hai mươi trượng xa, cũng không cần lo lắng lại đột nhiên một cước đạp nơi không đúng.
Bậc thang này dùng loại hình đinh ốc xuống phía dưới, một đường đi chí ít trăm trượng sâu, trước mắt ba người rộng mở trong sáng, hiện ra một huyệt động đại khái lớn nhỏ bốn năm trượng, trong huyệt động này tràn đầy giọt nước, nhưng lại bày biện ra lục sắc, lại có vị thuốc vô cùng đậm đặc.
– Lý huynh, ta với ngươi giới thiệu thoáng cái, đầm nước này chính là Hóa Long Trì, nhưng chỉ là một bộ phận. Ở phía dưới thủy đàm có một thông đạo, thông hướng một cái huyệt động khác, như thế tổng cộng có sáu cái, càng là chỗ sâu, lấy được chỗ tốt cũng càng lớn, nhưng đồng thời yêu cầu đối với linh giả cũng càng cao, nếu không có đủ thực lực cùng ý chí, sẽ chết ở bên trong – Thần sắc Bùi Nghĩa Hiệp nghiêm túc nói.
– Không sai, ta cũng nghe trưởng bối trong tộc nói qua, trong Hóa Long Trì có vô số thiên tài địa bảo, để cho đại trận mở ra, dùng trăm ngàn vạn linh thạch tính toán thúc dục, đem dược lực hóa mở, ngạnh sanh rót vào trong cơ thể của chúng ta, khiến chúng ta ở trong mấy hơi liền có thể đạt được thường nhân mười năm khổ tu – Hồ Chấn Vũ tiếp lời nói ra.
– Ước định vào lúc giữa trưa mở ra đại trận, đại khái còn có nửa khắc thời gian, chúng ta không bằng điều tức dưỡng nguyên thoáng cái, dùng trạng thái tốt nhất tiến vào trong đó – Bùi Nghĩa Hiệp lại nói.
– Phải!
Ba người đều khoanh chân ngồi xuống, đem tinh khí thần bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất. Một hồi thời gian sau, ba người đồng thời mở hai mắt ra, mà mặt nước nguyên bản bình tĩnh cũng đột nhiên giống như đun sôi dao động.
– Là lúc này!
Ba người đồng thời rảo bước tiến vào trong hồ, tiếp nhận Hóa Long Trì cường hóa nâng cao. Một cảm giác cháy bỏng mãnh liệt từ trong thủy dịch truyền đến, muốn đem thân thể sinh sinh đốt cháy lên! Mặc dù vậy thân thể Lý Hàn sau khi được Thanh Loan Hư Hỏa tẩy rửa thì chút nhiệt này chẳng làm khó cho Lý Hàn, vì vậy hắn đi nhanh về phía trước. Đây chỉ là bên ngoài của Hóa Long Trì, ở nơi này tu luyện mà nói, lấy được chỗ tốt tất nhiên cực kỳ bé nhỏ.
Bùi Nghĩa Hiên, Hồ Chấn Vũ hiển nhiên cùng hắn có ý nghĩ giống nhau, đều không có dừng bước lại. Sau khi đi vài chục bước, cả người bọn họ đều chìm vào trong nước hồ, cảm giác tổn thương tự nhiên càng thêm mãnh liệt. Cái này ít nhất phải là tu vi Linh Hải Cảnh mới có thể miễn cưỡng chịu đựng được, nếu là võ giả Tụ Linh Cảnh tiến đến, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị nấu thành tôm chín.
Ba người lặn xuống dưới nước, quả nhiên thấy một thông đạo đi càng sâu, bọn họ lập tức bơi đi vào. Cái thông đạo này không dài, chỉ bảy tám trượng mà thôi, rất nhanh ba người liền tiến vào huyệt động thứ hai.
Lạnh! Mới vừa rồi là bỏng đến có thể làm cho người rơi lớp da, nhưng nơi này lại lạnh đến làm cho huyết dịch người trong nháy mắt cứng lại.
– Hai vị, còn tính tiếp tục đi tới sao?
Sắc mặt Bùi Nghĩa Hiệp tái nhợt đến kinh người, có chút mang theo run rẩy nói ra.
– Đó là tự nhiên, đây mới là huyệt động thứ hai, xa xa không thể đạt tới hiệu quả hấp thu tốt nhất – Hồ Chấn Vũ lập tức tiếp lời.
Ba người tiếp tục lặn xuống, tìm được thông đạo tầng thứ hai, hướng về huyệt động thứ ba đi tới.
Nóng nóng nóng! Trong huyệt động thứ ba, nước ao lại trở nên vô cùng nóng hổi, hơn nữa vượt xa huyệt động đầu tiên.
– Hừ! – Bùi Nghĩa Hiệp nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ, hắn miễn cưỡng cười nói:
– Ta nghĩ ta chỉ có thể ở lại nơi này.
Lý Hàn thì không cảm thấy gì còn Hồ Chấn Vũ thì là toàn lực vận chuyển công pháp hộ thân, hai người hướng Bùi Nghĩa Hiệp nhẹ gật đầu, sau đó tiếp tục đi huyệt động thứ tư.
Bùi Nghĩa Hiệp bơi tới chỗ nước cạn, khoanh chân ngồi xuống, nhìn xem địa phương Lý Hàn cùng Hồ Chấn Vũ biến mất, trong mắt lộ ra một vòng hâm mộ. Hóa Long Trì càng đi ở chỗ sâu, võ giả lấy được chỗ tốt lại càng lớn, điểm ấy hắn cũng biết, nhưng mà thật sự là lực bất tòng tâm, đã đạt đến cực hạn.
Nói không chừng hắn ngay cả ở nơi này cũng đợi không được thời gian quá dài, không thể không thối lui đến huyệt động thứ hai, huyệt động thứ nhất, không tới ba ngày liền lui ra ngoài. Hắn lúc này cũng hoàn toàn lý giải bảy canh giờ theo như lời của Bùi Nguyên Thành là được không dễ dàng như thế nào.
Trước kia người gia tộc chưa nói cho hắn biết, chỉ là không muốn làm cho hắn lo lắng vô vị, không duyên cớ sinh cho mình một tâm ma. Chỗ này không thể sử dụng pháp khí tính phòng ngự, nếu không, hoặc là pháp khí hủy diệt, hoặc là đem khảo nghiệm tàn khốc cùng với dược lực toàn bộ ngăm ở bên ngoài cơ thể. Chỉ có thể bằng vào thực lực cùng ý chí của mình hấp thụ cơ duyên.
Lý Hàn cùng Hồ Chấn Vũ còn có thể tiếp tục hướng trước, nói rõ thực lực của bọn hắn còn ở phía trên hắn, điểm này làm cho Bùi Nghĩa Hiệp ghen ghét. Hơn nữa đối phương so với hắn đi vào càng sâu, tự nhiên có thể đạt được chỗ tốt càng lớn, làm cho hắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng lại không thể không tiếp nhận sự thật.
Lý Hàn cùng Hồ Chấn Vũ một trước một sau bơi vào huyệt động thứ tư, không ra ngoài dự kiến, nơi này lại biến thành thế giới băng hàn. Tuy Hồ Chấn Vũ lộ ra vẻ kích động, nhưng cuối cùng là ngừng động tác nói:
– Lý huynh, xem ra đây chính là giới hạn cao nhất của ta, ngươi còn tính tiếp tục đi tới sao?
Lý Hàn cười nhạt một tiếng nói:
– Tổng yếu nên thử một lần.
Hồ Chấn Vũ cũng không biết hắn là có thừa lực hay là “con vịt chết mạnh miệng”. Hắn là người có đại cơ duyên, tuy Hóa Long Trì lần này đối với hắn thập phần trọng yếu, nhưng hắn cũng không cần liều mạng, hắn đạt được cơ duyên lúc trước cũng đủ duy trì hắn tiếp tục hướng trước đi nhanh tới, nếu vẫn lạc ở nơi này, kia mới gọi là thiệt thòi. Hắn chỉ cười cười, bơi tới khu nước cạn khoanh chân ngồi xuống nói:
– Chúc Lý huynh may mắn.
So với Bùi Nghĩa Hiên, hắn càng thêm tự tin, cho dù Lý Hàn có thể so với hắn đi được xa cũng không có dao động tất thắng chi tâm của hắn. Bởi vì hắn có tài nhưng thành đạt muộn, cho rằng hiện tại mọi người mạnh hơn hắn chỉ là so với hắn khởi bước sớm mà thôi, chỉ cần bị hắn đuổi theo, vậy thì sẽ vĩnh viễn sẽ bị hắn bỏ lại đằng sau.
Đây là một loại vương giả tự tin. Bất quá, hắn làm sao có thể ngờ tới, Lý Hàn gần kề sinh ra ở một gia tộc ngay cả Linh Hải Cảnh cũng không có, chính thức tu luyện bất quá hai năm thời gian, lại nhất phi trùng thiên, nghiễm nhiên đặt ở trên đầu của hắn.
Người bị Lý Hàn đuổi theo càng thảm hại hơn, nếu tâm tính không thể buông lỏng mà nói, đây chính là sẽ tức đến thổ huyết, không có một chút ý chí chiến đấu! Thật giống như bọn người Tiêu Hoàng, Dương Lâm, nếu như vẫn ôm tâm tính muốn cùng Lý Hàn so sánh thoáng cái, biết rõ tu vi của hắn lúc này đã là Linh Thiên Cảnh, có phải là sẽ trực tiếp thổ huyết mà chết hay không?
Trong nội tâm Lý Hàn thủ vững mình, tiến nhập huyệt động thứ năm, cảm giác bị bỏng lập tức thay thế băng hàn. Nhiệt độ ở đây đã có thể đốt trụi sắt thép đã được trôi luyện cả triệu lần nhựng so với độ nóng bỏng của dị hỏa thì vẫn còn kém xa, nên Lý Hàn tiếp tục đi tới. Lý Hàn bơi vào thông đạo đi thông huyệt động thứ sáu. Trước khi bước vào động nguyệt này thì hắn liền vận chuyển linh lực đến cực hạn để hộ thân, sau đó hắn liền bước vào động huyệt thứ sáu.
“Pằng! Pằng! Pằng!” Mặc dù đã vận chuyển linh lực đến cực hạn nhưng ngay khi hắn vừa vào động huyệt này, làn da toàn thân hắn lập tức vỡ vụn từng cái, mỗi khi hắn du động thoáng cái, nước này giống như lưỡi dao sắc bén, đem làn da của hắn cắt đến máu tươi đầm đìa. Trong nháy mắt đó, Lý Hàn quả thật muốn quay đầu trở về. Nhưng hai mắt hắn ngưng tụ, cưỡng chế khắc chế xuống, trên mặt hiện ra vẻ kiên nghị, tiếp tục đi tới.
Chính thức tiến nhập huyệt động thứ sáu này, Lý Hàn bơi tới bên cạnh chỗ nước cạn khoanh chân ngồi xuống, vừa kháng nhiệt độ thấp này, một bên hấp thu chỗ tốt của Hóa Long Trì. Kỳ quái chính là, nước này tuy thấp đến mức có thể làm cho người trong nháy mắt đông thành băng đá, nhưng rõ ràng không có một dấu hiệu kết băng. Cũng không biết là tác dụng dược vật trong đó, hay là đại trận ảnh hưởng.
Nhưng Lý Hàn không quan tâm những cái này, hắn chỉ cần có thể đạt được chỗ tốt của Hóa Long Trì là được.
– Di? – Hắn phát ra một tiếng hô nhẹ nhàng, nguyên lai cái huyệt động này cùng vài cái phía trước hơi có bất đồng, tuy nước ao như cũ màu bích lục, nhưng lại du động từng đạo tơ máu, giống như có sinh mệnh.
Lý Hàn có thể tinh tường chứng kiến, trong những tơ máu này ẩn chứa lực lượng cường đại, hắn đưa tay quấy, những tơ máu này lập tức hóa mở, nhưng không có qua mấy hơi thời gian, lại chậm rãi ngưng kết cả thảy.
– Mỗi lần pháp trận vận chuyển, cũng không phải dược lực quăng vào đều có thể bị linh giả hấp thu. Mà càng đi vào trong chỗ sâu, đạt được chỗ tốt càng nhiều, nói cách khác, đại bộ phận phần dược lực là tụ hợp ở trong huyệt động thứ sáu.
– Sau khi Hóa Long Trì mở ra chấm dứt, dược lực lưu lại đều sẽ tụ đến huyệt động thứ sáu, cũng làm cho người ngũ đại quốc thủy chung không có phát hiện! Bởi vì không ai có thể tiến vào huyệt động thứ sáu.
– Tuy Hóa Long Trì vài chục năm mới có thể mở ra một lần, nhưng ngàn năm đến lại không biết mở ra mấy lần, cho dù mỗi lần chỉ có thể lưu lại một thành dược lực, mà theo thời gian lâu dài, lại có hơn phân nửa dược lực bị phát huy, tích lũy thâm hậu như vậy đúng là cực kỳ khủng bố!
– Dược lực vậy mà ngưng biến thành tơ máu, có thực hình, có thể thấy được nơi này đến tột cùng ẩn chứa nhiều ít thiên tài địa bảo. Ha ha, đã như vậy, ta đây cũng không thể lãng phí! Đại tạo hóa! Đại kỳ ngộ!
Lý Hàn một bên vận chuyển linh lực và Hỗn Độn Luyện Thể Quyết để chống lại hàn băng nơi này, một bên triển khai Âm Dương Hỗn Độn Quyết, hấp thu chỗ tốt của Hóa Long Trì. Ngay lập tức, lực lượng vô tận lập tức bị Âm Dương Hỗn Độn Quyết luyện hóa, trở thành chất dinh dưỡng của các hệ trong người hắn.
Bất quá, nơi này ngàn năm qua có thể làm cho tất cả thiên tài, đại cơ duyên giả chùn bước, tự nhiên không phải đơn giản như vậy, Lý Hàn rất nhanh liền như lấy trứng chọi đá, linh lực vận chuyển đến cực hạn cộng thêm Hỗn Độn Luyện Thể Quyết nhưng ở trước mặt nhiệt độ thấp như vậy cũng liên tiếp bại lui.
Trên người của hắn, dĩ nhiên kết lên một tầng băng sương, nếu hắn cố gắng kéo xuống mà nói, tuyệt đối sẽ kéo xuống một lớp da. Trên nhục thể lập tức truyền đến đau đớn không thể nói rõ, đau nhức triệt nội tâm, đau nhức đến tận xương tủy, ngay cả linh hồn tựa hồ cũng rên rỉ! Phải biết rằng nhục thể của Lý Hàn đã được luyện đến đại thành mà còn đau đớn đến như vậy, nếu người bình thường mà bước vào đây thì chắc chắn sẽ vẫn lạc.
Lý Hàn liền suy tưởng Diệt Nhân kiếm pháp, đem ý thức của mình vùi đầu vào chính bộ kiếm pháp này, dùng cái này đến đối kháng thân thể thống khổ, thậm chí không nhìn thẳng. Âm Dương Hỗn Độn Quyết mở rộng ra, hắn điên cuồng hấp thụ lấy chỗ tốt của Hóa Long Trì.
Thân thể Lý Hàn đã nhận lấy tổn thương khủng bố, nhưng tu vi của hắn cũng nhanh chóng kéo lên! Dùng tu vi Linh Thiên Cảnh của hắn, chỉ cần đầu không rơi xuống, trái tim không xấu, cho dù có tổn thương nặng hơn nữa cũng có thể dùng linh khí chi lực khép vết thương lại.