Lý Hàn – Phần 243

Phần 243
Một ngọn núi linh khí sung túc, cây cối che trời. Trong nơi này có từng tòa dược điền, từng gốc nhất giai đến tam giai linh thảo được gieo trồng trong đó, mùi thuốc nồng đậm làm cho người ta thoải mái. Đây chính là Dược Phong trong thập phong của Thập Linh Tông.
Chu Đại Quân là phong chủ Dược Phong, đã là Ngũ phẩm luyện dược đại sư, đồng môn còn có hai Tứ phẩm Luyện dược sư, trong phong hắn còn có chín tên đệ tử, hôm nay cộng thêm Lý Hàn vừa vặn gom góp mười tên đệ tử. Thân là phong chủ Dược Phong Chu Đại Quân cũng không dễ dàng thu đồ đệ, bởi vì hắn yêu cầu cực cao.
Hôm nay đệ tử duy nhất của hắn là Tứ phẩm Linh dược sư, hai năm trước trở thành đệ tử chân truyền của hắn, số còn lại là đệ tử của các sư đệ của hắn. Hiện tại Lý Hàn được Chu Đại Quân thu làm đệ tử, việc này làm cho Dược Phong vốn bình tĩnh liền trở nên náo nhiệt lên.
Dược Phong cũng không phải rải rác mấy chục người, ở trên núi còn có hơn mười tên đệ tử ngoại môn cam nguyện làm dược bộc. Bọn họ đều dốc lòng theo đuổi Linh dược sư, nhưng mà không phải ai cũng có thiên phú cả, đành phải ở lại Dược Phong hỗ trợ quản lý gieo trồng linh thảo, hy vọng ngày nào đó thần may mắn hàng lâm có thể được phong chủ hoặc trưởng lão chỉ điểm đôi chút, giúp cho bọn họ trở thành Linh dược sư, hoặc có thể làm tùy tùng của đệ tử nội môn nào đó cũng tốt, như thế liền có tiếp tiếp tục quan sát luyện đan, khiến cho chính mình lấy lợi ích.
Đại điện Dược Phong, mặc dù không có rộng rãi đại khí như ngọn núi chính, thế nhưng mà kiến trúc cũng thập phần trang nghiêm xa hoa. Linh dược sư là chức nghiệp tôn quý nhất, các phong muốn đạt được đan dược, tự nhiên phải đi cầu Dược Phong, bọn họ cần luyện dược cũng phải trả giá, cho nên Dược Phong là phong giàu nhất trong các phong. Chu Đại Quân ngồi ở chủ vị, hai bên là hai lão giả, tuổi chừng sáu bảy mươi, hai người đều là vẻ mặt vẻ đạm mạc.
– Sư huynh, nghe nói ngươi năm nay thu một gã đệ tử tốt? – Lão giả bên trái nhìn qua Chu Đại Quân hỏi.
Người này tên là Mộ Dung Bạch, Tứ phẩm Luyện dược sư, đệ tử của hắn nhiều nhất, có bốn người, mà người khác tên là Điền Kỷ Dũng, môn hạ có ba gã đệ tử.
Chu Đại Quân vuốt râu bạc trắng cười nói:
– Đúng vậy, vốn ta cho rằng lần này không có kết quả gì, không ngờ lại phát hiện một thiên tài luyện dược, thành tựu của hắn sẽ không kém gì Dương An cả.
– Úc, có thể được sư huynh khen như vậy chắc là hiếm thấy, tương lai ta nhất định muốn gặp tên sư điệt này – Mộ Dung Bạch khinh thường đáp.
Bộ dáng của hắn như vậy hẳn là sớm có oán niệm với Chu Đại Quân. Nhớ lại ngày đó đệ tử Chu Đại Quân là Dương An, là hạt giống do hắn phát hiện trước, không ngờ cuối cùng Dương An lại bái làm môn hạ của Chu Đại Quân, chuyện này vẫn làm hắn khó chịu trong lòng.
Hôm nay Dương An đã là tứ phẩm Linh Dược sư, càng nói rõ ánh mắt của hắn chuẩn xác, thế nhưng mà vinh quang như thế toàn bộ thuộc về sư huynh của mình. Hắn một lòng suy nghĩ bồi dưỡng một tên đệ tử khác áp đảo Dương An, đoạt lại vinh quang thuộc về hắn.
– Chuyện này không vội, đợi đến lúc thệ tông đại hội thì hắn sẽ bỗng nhiên nổi tiếng – Chu Đại Quân đáp.
– Thệ tông đại hội à? Sư huynh ngươi cảm thấy đệ tử ngươi mới thu có năng lực đó sao? – Nói chuyện lúc này là Điền Kỷ Dũng chọc miệng hỏi.
– Đến lúc đó sẽ biết!
Chu Đại Quân phi thường tự tin đáp. Mộ Dung Bạch biến sắc, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì.
… Bạn đang đọc truyện Lý Hàn tại nguồn: https://gaigoi.city
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt là bảy ngày. Trong bảy ngày này Lý Hàn thăm dò tình huống của Dược Phong. Lúc này tất cả mọi người đã biết sự tồn tại của Lý Hàn. Hắn thân là đệ tử thân truyền của phong chủ, thân phận tự nhiên cao hơn người khác một bậc. Mặc dù như thế, Lý Hàn đối đãi những đệ tử trông coi linh thảo không có bày ra giá đỡ gì, những đệ tử kia cảm tình tăng nhiều với Lý Hàn, thường thường gặp một ít vấn đề luyện dược cũng hỏi Lý Hàn. Những vấn đề luyện chế đan dược nhất giai như vậy, Lý Hàn tự nhiên cam tâm tình nguyện giúp bọn họ giải đáp.
Mặc dù vậy, những hành động của Lý Hàn trong mắt những người nhỏ nhen sẽ khác đi, khiến bọn họ vô cùng khó chịu. Liễu Đông, một trăm năm mươi tám tuổi, hắn là đệ tử của Mộ Dung Bạch, đã sớm là tam phẩm Linh dược sư.
Vốn hắn sắp nhanh chóng đột phá lên Tứ phẩm Luyện dược sư, ai biết Dương An lại đột phá lên Tứ phẩm Luyện dược sư trước hắn, chuyện này làm cho hắn bị đả kích lớn, hơn nữa hắn làm người lòng dạ hẹp hòi, khí lượng vô cùng nhỏ nên tâm tính luôn không tốt, cho nên mấy chục năm gần đây không có luyện thành viên Tứ phẩm đan dược nào cả, chuyện này làm cho sư phó của hắn là Mộ Dung Bạch càng ngày càng thất vọng, ngược lại mang tâm tư đặt vào dạy bảo đệ tử mới.
Chuyện này chẳng khác gì hắn bị thất sủng. Chuyện này khiến tính tình của hắn đại biến, thường xuyên lấy đệ tử ngoại môn ở chung quanh ra hành hạ, hơi không vừa mắt càng quyền đấm cước đá nên việc Lý Hàn đối xử tốt với các đệ trông coi linh thảo trong mắt Liễu Đông chẳng khác nào Lý Hàn đang ngang nhiên chống đối hắn, khiến hắn rất không thích sư đệ mới nhập môn này. Vì vậy hắn muốn ra oai phủ đầu với Lý Hàn, để cho Lý Hàn biết rằng ở trong Dược Phong này hắn là đại sư huynh.

To top
Đóng QC