Lý Hàn – Phần 232

Phần 232
Ngày khảo nghiệm trở thành đệ tử ngoại môn của Thập Linh Tông đã đến. Lần này ở các đại thành nằm trong phạm vi quản hạt của Thập Linh Tông có gần bốn trăm thiên tài trẻ tuổi tới tham gia tranh cử. Những năm này người trong các gia tộc đều đề cử đệ tử thiên tài đi ra, trừ dùng đặc quyền ra, mỗi một người ít nhất cũng có thực lực Linh Hải Cảnh trung thừa cảnh, hơn nũa thực lực Linh Hải đại thừa cảnh cũng nhiều, Linh Hải Cảnh viên mãn thì tầm mười người.
Sau khi tất cả mọi người tập trung đông đủ, thành chủ Thập Linh Thành – Thường Khang liền xuất hiện trước mắt mọi người. Người này tầm bốn mươi tuổi, tướng mạo thường thường, nhưng mà quanh thân phát ra một đoàn khí tức không thể bắt đến, thực lực sâu không lường được, trong lúc giơ tay nhấc chân cũng sinh ra uy áp, thực lực của người này ít nhất là Linh Thiên tiểu thừa cảnh.
– Toàn bộ lên ngựa, theo ta đi vào trong tông.
Thường Khang nói đơn giản vài câu, lập tức xuất phát.
Thập Linh Tông không thiết lập trong Thập Linh thành, mà ở mười ngọn núi ở ngoài thành, chỗ đó thiên địa linh khí cực kỳ dồi dào, hoàn cảnh cũng hợp lòng người. Từ xa nhìn lại, nó giống như tiên cung hung vĩ mờ ảo với lầu các san sát, khiến người ta cảm thán.
Lúc đi dưới chân núi, tất cả mọi người cũng cảm giác được thiên địa linh khí nơi này bỗng nhiên trở nên thập phần nồng đậm, khiến tinh thần họ đại chấn, có một loại kỳ diệu vũ cực đăng tiên. Đúng lúc này, một người trẻ tuổi anh tuấn xuất hiện trên không trung.
– Bái kiến Khang chấp sự, tông môn bảo ta dẫn đệ tử lên núi – Thanh niên anh tuấn từ trên rơi xuống xuống, sau đó ôn hòa chào hỏi Thường Khang.
Thường Khang đáp:
– Vậy làm phiền Đông Thành huynh đệ, ta quay về trong thành trước.
– Làm phiền Khang chấp sự rồi.
Du Đông Thành chắp tay nói một tiếng, sau đó lãnh ngạo nhìn qua mọi người, cất cao giọng nói:
– Tất cả mọi người xuống ngựa, theo ta vào tông.
Bốn trăm người tụ tập xuống ngựa, trực tiếp đi lên thềm đá trước mặt. Một ít thiếu nữ xì xào bàn tán về Du Đông Thành.
– Vị sư huynh kia thật đẹp trai, nếu có thể song tu với hắn thật tốt!
– Thật mê trai, không thấy người ta tài cao kiêu ngạo sao, ta xem hắn tám phần sẽ không vừa ý ngươi.
– Nam nhân đều là đồ đê tiện, chỉ cần bổn cô nương vén váy lên thì hắn sẽ mê đảo thôi.
– Vậy ngươi thử xem, nói không chừng không cần tham gia tranh cử, trực tiếp trúng cử đấy.
Theo chân núi đi lên Thập Linh Tông tổng cộng có một ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang. Mặc dù vậy, đối với Linh Hải Cảnh thì việc leo lên từng đó bậc thang chỉ là một chuyện hết sức cỏn con, nên chỉ trong một lát, đoàn người theo Du Đông Thành đã leo xong bậc thang. Sau đó hắn dẫn mọi người vào trong một cái phòng lớn. Bên trong là một hành lang rất rộng, rộng có chừng ba thước, dài thì chừng trăm thước nhưng không có gì đặc biệt cả.
Sau khi vào phòng, Du Đông Hành liền quay đầu lại nhìn mọi người nói:
– Bắt đầu đạo khảo nghiệm thứ nhất, ta là trọng tài. Khảo nghiệm lần này rất đơn giản, đi ra 50 thước tính quá quan, mà sau đó đi về phía trước hơn 10 thước, có thể đạt được một điểm số, những điểm số này rất quan trọng đối với các ngươi, nên các ngươi phải cố hết sức mình.
Không ai khờ dại nghĩ hành lang này dễ dàng xuyên qua như vậy, trong đó khẳng định có ẩn dấu huyền quan. Thấy mọi người do dự thì Du Đông Hành liền nói:
– Để ta biểu thị cho các ngươi xem thử.
Mọi người nghe vậy liền lập tức ngồi xuống, xem Du Đông Hành biểu diễn. Trong ánh mắt của mọi người, Du Đông Hành liền tiến nhập vào hành lang.
“Thình thịch!” Hắn vừa mới đặt chân mà vào, chỉ thấy hai bên vách tường đột nhiên rạn nứt, hiện ra một đôi đồng nhân, sau đó “thình thịch thình thịch thình thịch”, một đôi lại một đôi đồng nhân từ vách tường đi ra. Hưu, hưu, ngay khi xuất hiện hai cỗ đồng nhân liền vũ động song chưởng đánh tới Du Đông Hành, kình phong gào thét, lực lượng ít nhất đạt tới Linh Hải Cảnh tứ trọng thiên.
Hai tay Du Đông Hành vung lên, tiện tay đánh bay hai cỗ đồng nhân, hắn chính là cao thủ Linh Thiên Cảnh, muốn đánh lui hai cỗ đồng nhân Linh Hải Cảnh tự nhiên vô cùng ung dung.
“Thình thịch, thình thịch, thình thịch!” Hắn một đường đi về phía trước, dọc theo đường đi nghênh chiến đồng nhân hai bên, chỉ là đồng nhân này tuy nhiều nhưng cũng không một ai có thể cản trở bước chân Du Đông Hành. Nhưng mà, khi Du Đồng Hành đi ra 50 thước, đồng nhân nơi này liền rõ ràng trở nên mạnh mẽ.
Linh Hải Cảnh bát trọng thiên!
Đi lên trước nữa, Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên, Linh Hải Cảnh viên mãn. Đến 20 thước cuối cùng, Du Đông Hành liền dừng lại vì trước mắt hắn là một cặp đồng nhân có thực lực Linh Thiên Cảnh nhất trọng thiên. Thật đáng sợ! May mắn chỉ cần xông qua trước 50 thước có thể quá quan. Chúng thiếu niên khiếp sợ trong lòng rất nhiều, cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Du Đông Hành không nói gì thêm, ở trên tường ấn cơ quan kế tiếp, tất cả đồng nhân đều thu về, hắn đi trở về nhìn mọi người. Mọi người lập tức đứng dậy, trong thời gian Du Đông Hành biểu diễn thì tất cả mọi người đã đều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất.
– Bắt đầu đi! – Du Đông Hành không nói nhảm, ngón tay máy động, một lần nữa mở ra cơ quan rồi nói:
– Ngươi, ngươi thứ nhất.
Mọi người đều khôi phục trạng thái tốt, ai trước ai sau cũng không có phân biệt quá lớn, người nọ càng không dám nghịch lại Du Đông Hành, kháng nghị tại sao chính mình là người thứ nhất, cẩn thận tiến nhập hành lang. 10 thước, 20 thước, 30 thước, người nọ vừa chống đỡ đồng nhân công kích, một bên ra sức vọt tới trước, nhưng đồng nhân thật sự rất nhiều, phía trước phía sau chặn hắn thật chặt.
“Thình thịch thình thịch thình thịch” hắn không ngừng bị đánh trúng, cho dù Linh Hải Cảnh lục trọng thiên cũng không chịu nổi tấn công như vậy, miệng lập tức phun máu tươi, hắn té lăn quay trên mặt đất chừng bốn mấy thước. Du Đông Hành lập tức vỗ ở trên vách tường, tất cả đồng nhân lập tức đình chỉ vận chuyển, nhao nhao rút về vách tường.
– Thất bại! – Hắn lạnh lùng nói, dùng linh lực nhấc người nọ lên, giống như rác rưởi vứt xuống một bên, sau đó ngón tay lại hướng một người khác nói:
– Ngươi, người thứ hai.
Mọi người không khỏi nhìn lại kẻ bại, chỉ thấy người nọ bị đánh thật thảm, may mắn là xương cốt cũng không gãy, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, rất dễ dàng dưỡng tốt. Lúc này bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, nếu sấm quan thất bại lại bị thương tàn phế thậm chí trả giá sinh mạng, mọi người cần một lần nữa suy tính một chút có nên tiếp tục nữa hay không.
Du Đông Hành khởi động cơ quan một lần nữa, bắt đầu trắc nghiệm người thứ hai. Người này là Linh Hải Cảnh bát trọng thiên nên thành công xông ra 50 thước, nhưng hắn cũng không cậy mạnh, lập tức ngừng lại yêu cầu đi ra ngoài.
– Quá quan!
– Quá quan!
– Thất bại!
Thời gian chậm rãi trôi qua, càng ngày càng nhiều người tiến vào hành lang cơ quan, đối mặt với đồng nhân khảo nghiệm, quá quan chỉ đạt lục thành, mà có thể lấy điểm số chỉ có hai người, còn chưa tới một thành!
– Ngươi, người tiếp theo!
Du Đông Hành chỉ vào Ninh Thiên Vũ nói.
Ninh Thiên Vũ nghe vậy thì gật đầu, tiến nhập vào trong hành lang, trong lòng hắn thầm quyết tâm phải đạt được thứ hạng cao để cho mọi người thấy hắn đến tột cùng có thực lực đáng sợ dường nào.
– Bắt đầu!
Ninh Thiên Vũ đi nhanh tới, “thình thịch thình thịch thình thịch” từng cái đồng nhân nhảy ra, lại bị hắn dễ dàng đánh bay, rất nhanh xông qua yêu cầu thấp nhất 50 thước, đối với Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên như hắn mà nói, tự nhiên vô cùng ung dung.
– Ha ha, ta nhất định sẽ lấy thứ nhất.
Hắn cười lớn một tiếng, bắt đầu tấn công Đồng Nhân Trận sau 50 thước.
“Ầm! Ầm!” Tên này dám kiêu ngạo như thế, quả thật có thực lực cường đại, lúc này lực lượng đồng nhân đã tăng lên tới Linh Hải Cảnh tầng tám, đồng dạng bị đánh cho hỗn loạn tan tác. Hắn không ngừng chút nào lại xông vào 60 thước, lấy được điểm số thứ nhất.
– Không thấm vào đâu! Không thấm vào đâu!
Ninh Thiên Vũ cuồng tiếu, dưới chân không ngừng chút nào. Đồng nhân Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên hiện!
– Lui cho ta!
Hai mắt Ninh Thiên Vũ đỏ thẫm, chiến ý bay lên, cho dù là Linh Hải Cành tầng chín đồng nhân vẫn như cũ ở trong tay hắn không có năng lực chống cự, bị đánh cho ngã trái ngã phải. Hắn đi tới 10 thước, tiến nhập Đồng Nhân Trận Linh Hải Cảnh viên mãn.
Từ Linh Hải Cảnh đại thừa cảnh đến Linh Hải Cảnh viên mãn, đây là một cái bay vọt về chất, đồng nhân Linh Hải Cảnh viễn mãn ở trên lực lượng ít nhất tăng lên gấp bốn lần.
– Ha ha ha! Chỉ là vật chết cũng không phải Linh Hải Cảnh viên mãn chân chính, sao có thể làm khó dễ được ta.
Ninh Thiên Vũ cuồng tiếu, hai đấm nắm chặt, triển khai chiến đấu kịch liệt với những đồng nhân này.
Thiên phú của hắn quả thật thực đáng sợ, có thể với thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong cứng rắn choảng nhau với Linh Hải Cảnh viên mãn! Tuy rằng đồng nhân không có trí khôn, là do cơ quan khống chế, nhưng cũng có thể phát huy ra thực lực của Linh Hải Cảnh viễn mãn nên việc Ninh Thiên Vũ có thể chống đỡ là rất hay rồi.
Cho dù là Lý Hàn không quen cách Ninh Thiên Vũ làm người, cũng không khỏi không xem trọng thực lực của hắn. Ninh Thiên Vũ ngã xuống thước thứ tám mươi mốt. Nói cách khác là hắn xông qua Linh Hải Cảnh viễn mãn Đồng Nhân Trận, ở trong Đồng Nhân Trận Linh Thiên Cảnh nhất trọng thiên cũng đi ra một thước, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là một thước lại đủ để cho lòng người sinh kính sợ.
– Quá quan!
Du Đông Hành lộ một nụ cười hài lòng, thành tích như vậy tương đối khá, ở trong đệ tử ngoại môn cũng miễn cưỡng có thể xếp top 10 rồi.
– Kế tiếp! – Hắn chỉ hướng Tiêu Hoàng.
Sắc mặt của Tiêu Hoàng có chút thận trọng, 70 thước phía trước với hắn mà nói tự nhiên không tồn tại bất kỳ độ khó, nhưng đối mặt với đồng nhân Linh Hải Cảnh viên mãn, hắn cũng có thể giống Ninh Thiên Vũ dũng cảm tiến tới như vậy sao?
– Bắt đầu!
Tiêu Hoàng nghe vậy bắt đầu tấn công vào hành lang cơ quan.

To top
Đóng QC