Lý Hàn – Phần 226

Phần 226
Vài ngày sau, lớp trứng bao quanh người Lang Vương liền nở ra. Từ trong đống vỏ trứng đổ vỡ bước ra một thân ảnh. Đó là Hỏa Sắc Kim Lang!
Đột nhiên trên người của nó tỏa ra khí thế cường đại, da lông như kim châm củ nó dựng thẳng lên, quanh thân tỏa ra từng đạo kim quang sáng bóng, đầu sói ngẩng lên cao và gào lên:
– NGAO… OOO…
Khí thế của Lang Vương không ngừng kéo lên, thân thể của nó dần dần biến lớn, thân thể từ ba mét biến thành bốn mét, cái đầu sói nâng lên cực kỳ hùng vĩ, từng đạo kim quang chói mắt hiện ra, con mắt thứ ba hiển hiện lần nữa, hàm răng của nó càng trở nên sắc bén hung tàn, người bình thường đứng trước mặt của nó chỉ sợ bị dọa phá gan. Giờ phút này Lang Vương nuốt máu Lý Hàn xong thì từ linh thú cấp ba đỉnh tiến giai lên linh thú tứ giai, hơn nữa cảnh giới còn là trung kỳ đỉnh phong.
Lý Hàn đứng đằng xa nhìn một màn nãy thì hắn liền biết là máu của mình có tác dụng kích phát thực lực cho linh thú. Còn Tiểu Bạch nằm trên vai Lý Hàn thì khó chịu nhìn qua Lang Vương gầm nhẹ, Lang Vương liền đưa mắt hung dữ qua nhìn Tiểu Bạch, nhưng khi thấy Tiểu Bạch thì Lang vương giống như quả bóng bị xì hơi vậy. Nó vội vàng thu hồi khí thế lại, con mắt thứ ba cũng đóng lại.
Lang Vương cúi cái đầu cao ngạo xuống, khí thế của Lang Vương khí không còn lại chút nào, đi tới trước mặt Tiểu Bạch và gầm nhẹ, dường như đang trao đổi cái gì đó, bộ dáng thập phần cung kính. Tiểu Bạch lập tức hiện ra thần sắc không kiên nhẫn, trực tiếp nhắm mắt lại không quan tâm tới Lang Vương. Lý Hàn thấy vậy liền hỏi:
– Tiểu Kim, ngươi nói cái gì với Tiểu Bạch vậy?
Lang Vương nói:
– Hồi bẩm chủ nhân, vị này người của hoàng tộc nên ta tới triều kiến nó.
– Ngươi nói Tiểu Bạch là người của hoàng tộc à? Vậy hoàng tộc là gì? – Lý Hàn thắc mắc hỏi.
– Xin lỗi chủ nhân, chuyện này thì ta không thể nói cho chủ nhân biết được. Ta chỉ có thể nói hoàng tộc chính là Vương của tất cả linh thú chúng ta.
Thân thể Lý Hàn co lại, ánh mắt hắn hiện lên chút sợ hãi, nếu theo như lời của Tiểu Kim nói thì Tiểu Bạch giống như hoàng tử hoặc công chúa vậy. Vậy hắn chẳng phải trở thành kẻ bắt cóc người của Hoàng gia sao, vạn nhất người của dòng tộc Tiểu Bạch tìm đến thì hắn chết là cái chắc.
– Tiểu Bạch, ngươi có muốn rời đi không? – Lý Hàn nhẹ giọng nhìn Tiểu Bạch nói.
Tiểu Bạch dùng đôi mắt linh động nhìn qua Lý Hàn, phi thường có tính người lắc đầu.
– Tốt, về sau ngươi hãy theo ta, vạn nhất người nhà ngươi tìm tới thì nên giải thích cho tốt, đừng khiến chúng nó ăn thịt ta đó, biết không? – Lý Hàn cẩn thận dặn dò.
Tiểu Bạch giống như hài tử nghe lời, gật gật đầu. Lấy được sự bảo đảm nơi Tiểu Bạch, Lý Hàn liền thở ra một hơi. Sau đó hắn nhìn qua Lang Vương nói:
– Tiểu Kim, bây giờ ngươi sao rồi?
Nghe Lý Hàn hỏi, Tiểu Kim lập tức thè lưỡi liếm mặt Lý Hàn vui vẻ nói:
– Hồi bẩm chủ nhân, Tiểu Kim bây giờ rất tốt! Nhờ có chủ nhân mà huyết mạch của Tiểu Kim đã được nâng cao.
– Ngươi nói là nhờ liếm máu của ta mà huyết mạch của ngươi được nâng cao à? – Ánh mắt Lý Hàn co lại, có chút khó tin nói ra.
– Đúng vậy, nhờ có chủ nhân mà Tiểu Kim có thể trở thành bát giai linh thú – Lang Vương nói.
– Được rồi, ta biết rồi!
Lý Hàn trong lòng hắn thầm nghĩ: “Tuyệt đối không để cho linh thú biết được bí mật này”
Nếu không thì hắn sẽ trở thành mục tiêu của tất cả linh thú trên đại lục này, vì huyết mạch là thứ đã định sẵn của tất cả linh thú, tuyệt đối không có cách nào thay đổi được. Nên nếu các linh thú biết được máu của Lý Hàn có thể nâng cao huyết mạch, thì kết cục của hắn sẽ như thế nào không cần đoán cũng biết được. Nghĩ đến tình cảnh vạn thú vây quanh rồi thè lưỡi liếm máu bản thân, nghĩ đến đây thôi Lý Hàn cũng rùng mình.
“Tuyệt đối không để bí mật này lộ ra ngoài” Trong lòng Lý Hàn thầm nghĩ, sau đó Lý Hàn liền cùng với Lang Vương đối chiến với nhau.

To top
Đóng QC