Phần 154
Đi vào bên trong, chỉ thấy nơi này là một gian mật thất không lớn lắm, nhỏ hơn một nửa căn nhà.
Tuy mật thất không lớn, nhưng cất chứa không ít đồ tốt.
– Đây… đây là Kiếm khí Thuỷ hệ.
Hàn Vũ Liên nhìn thấy thanh kiếm khí tản ra khí tức thuỷ hệ treo trên vách tường lập tức hô lên.
Liễu Mị Nương cũng nhìn thấy một thanh trường tiên tản ra khí tức nóng rực, kinh hô:
– Đây… đây là tiên khí hoả hệ, thật tốt quá, lại có thể tìm được một thanh binh khí tiện tay.
Mặc dù hai người không biết hai thanh Linh khí là bao nhiêu giai, nhưng có thể được cất trong mật thất này thì ít nhất cũng đạt tới nhị giai. Về điểm này thì hai nàng chắc chắn vì Linh Khí nhất giai không phát ra linh lực hùng hậu bằng những Linh khí trong phòng này.
Ngoài ra trên tường còn có đao, thương, mâu… đủ loại vũ khí không tầm thường làm người hoa cả mắt. Hơn nữa, ở đây còn có treo khoảng hơn chục cái ngọc giản…
– Tốt lắm, hai người chọn Linh khí, Linh kỹ phù hợp cho mình đi.
Lý Hàn nhìn thấy hai nàng thất thố liền nói.
Lý Hàn vừa dứt lời, hai nàng đã chạy tới bên giá sách tìm kiếm Linh kỹ thích hợp cho mình.
Lý Hàn đi thẳng tới giường đá ở giữa, nhìn thấy trên đầu giường đặt một quyển sách, thuận tay cầm lên mở ra xem.
“Ưng Thần Quyết” – ba chữ lớn phong cách cổ xưa hiện ra trong mắt Lý Hàn, hắn tùy ý lật ra xem nội dung bên trong.
– Đây là công pháp Huyền cấp Thượnng Phẩm!
Lý Hàn nói.
Xem ra đây chính là công pháp trấn gia của Long gia, hắn lật xem vài trang rồi thu công pháp lại.
Hai nàng đều xem qua các ngọc giản một lần, sau đó đều tự lấy Linh kỹ thích hợp bản thân, trên mặt hiện đầy vẻ vui sướng.
Lý Hàn nhắc nhở các nàng:
– Sau khi rời khỏi đây, tuyệt đối không thể để cho người khác biết được về mật thất này biết không?
Hai mỹ nữ không phải kẻ ngu ngốc, hiểu được ý tứ của Lý Hàn, lập tức gật đầu.
Bởi vì có câu nói thất phu vô tội mang ngọc mắc tội, đạo lý này tất cả mọi người đều biết.
Lý Hàn gật gật đầu, sau đó hắn thu lại tất cả các ngọc giản còn lại, rồi hắn lấy ra Âm Dương Tháp rồi ba người liên tục chuyển tất cả Linh khí vào trong.
Thu xong thì Mị Nương nói:
– Lý Hàn, chàng đúng là phúc vận nghịch thiên mà.
Hàn Vũ Liên cũng gật đầu, Long phủ này đã bị người khác lục xoát mấy ngàn năm mà không tìm mật thất này, Lý Hàn chỉ đến đã tìm được, cái này không phải là do Lý Hàn thượng thiên chiếu cố hay sao.
Lý Hàn chỉ cười hắc hắc, hắn cũng cảm thấy bản thân mình cũng may mắn thật.
Cơ duyên, ngộ tính, linh giả muốn đi lên đỉnh cao, không tách khỏi hai điểm này.
– Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài!
Lý Hàn nói.
Cả ba đi ra bên ngoài. Sau đó Lý Hàn đi đến nhấn nút công tắc thêm lần nữa, mật thất lập tức đóng lại.
Rồi cả ba người ngồi xuống đất, đợi chờ kỳ hạn đến.
Tu luyện không có thời gian, thời hạn cuối cùng cũng đến. Người còn sống nhao nhao ly khai Long phủ, đợi những đại năng kia một lần nữa xé mở cấm chế liền lập tức đi ra ngoài.
Nếu không, ngàn năm suy yếu kỳ thoáng qua một cái, ở đây sẽ biến thành tuyệt địa đáng sợ, sát trận cấp bậc Linh Địa Cảnh có thể đơn giản hoàn toàn xóa đi bọn hắn, đừng nói là mấy người Lý Hàn, coi như là Linh Địa Cảnh ở đây cùng có thể nuốt hận!
Nửa ngày loáng cái là qua, sương mù trước mặt bọn họ bỗng xuất hiện một lối đi.
Lối đi vừa hiện ra, những người còn sống nhanh chóng rời khỏi nơi này. Lý Hàn từ sớm đã thu hai nàng vào trong Âm Dương tháp, rồi cùng dòng người đi ra ngoài.
Lối ra mở thêm được một lát thì tất cả mọi người dừng lại, ngay lập tức lối ra bị sương mù bao lấy, điều này tuyên cáo rằng chuyến đi Long Phủ lần này đã kết thúc.
Chuyến đi này, lúc đầu có đến hai trăm người tham gia nhưng bây giờ có thể thoát ra ngoài chỉ còn một trăm hai mươi người. Điều đó chứng tỏ rằng có đến tám mươi nhân mạng đã mãi mãi nằm lại ở trong.
Mọi người ai cũng phải chấp nhận lấy điều này, nếu đã bước đi trên con đường của linh giả thì ai nấy đều biết rằng tính mạng của mình có thể bị mất đi bất cứ lúc nào.
Đoàn người để cho những người tham gia nghỉ ngơi một hồi, rồi mới xuất phát quay trở về Thiên Long Thành.
Mất hết năm ngày thì đoàn người mới quay trở về lại Thiên Long Thành.
Lý Hàn và nhị nữ cùng nhau đi về biệt viện của Lý Hàn. Sau khi vào trong thì hắn nhanh chóng đưa hai nàng vào trong Âm Dương tháp. Bây giờ chính là lúc kiểm kê tài sản mà ba người thu được, không ngờ gì nữa, ba người chính là người được lời nhiều nhất trong chuyến đi này.
Ba người tốn hết nửa tiếng để kiểm kê hết, ngoài trừ những linh thảo có tác dụng chữa thương, trị độc, có lợi cho việc tu luyện thì những linh thảo còn lại đều do Lý Hàn bảo quản, dù sao thì những linh thảo này ở trong tay của Lý Hàn sẽ phát huy tốt hơn nằm trong tay hai nàng. Số Linh Khí tìm được trong mật thất tổng công có đến mười ba kiện, bao gồm ba kiếm, hai đao, hai thương, một mâu, một roi, một cự phủ và ba kiện phòng ngự.
Hai nàng chọn lấy hai thanh Linh khí mà các nàng vừa ý nhất rồi số còn lại thì giao cho Lý Hàn giải quyết. Lý Hàn quyết định sẽ đem đi uỷ thác bán đấu giá những Linh khí mà không cần dùng tới. Nhưng trước tiên Lý Hàn phải kiểm tra xem thử coi những Linh khí này đạt đến mấy giai.
Hai nàng thì ở trong này để Linh khí nhận chủ và tu luyện Linh kỹ mà hai nàng tìm thấy trong mật thất, vì dù sao nơi này chính là nơi an toàn nhất. Lý Hàn đi ra ngoài, lập tức đi tới Linh Thiên Các nhưng lúc hắn đến thì nơi này khá đông người. Hiển nhiên trong chuyến đi Long phủ lần này cũng có nhiều người có được thu hoạch, nhưng chưa chắc đồ vật đó là mình dùng được. Nên lấy ra trao đổi hoặc bán đi mới là lựa chọn tốt nhất nên dẫn đến nhiều người đi đến Linh Thiên Các như vậy.
Lý Hàn lấy thẻ khách quý của mình đưa cho phục vụ xem, người phục vụ xem xong thì cung kính dẫn Lý Hàn đi đến một căn phòng. Lý Hàn ngồi ở căn phòng đợi một lát thì cửa phòng mở ra, Nguyễn Bảo Ánh đi vào.
Xem ra Nguyễn Bảo Ánh đối với hắn ngược lại là rất xem trọng, tự mình ra mặt tiếp đãi hắn. Nàng nói:
– Tiểu bạch kiểm Lý Hàn, ngươi đến rồi, có thứ gì tốt muốn đấu giá à?
Lý Hàn cười cười, nói:
– Ta đã nói rồi, ta không phải tiểu bạch kiểm.
Nói rồi hắn lấy bình Thú hóa Đan đưa cho Nguyên Bảo Ánh, nói:
– Ngươi xem thử cái này.
Nguyễn Bảo Ánh nhận lấy, nói:
– Ta thấy cái danh tiểu bạch kiểm này rất hợp với ngươi mà.
Rồi nàng mới cúi xuống nhìn bình đan trong tay mình, kinh hô:
– Đây là Thú hóa Đan!
Nói rồi nàng lột bỏ phong ấn ra, đổ đan dược trong đó ra lòng bàn tay. Đấy là một viên đan dược to như long nhãn, toàn thân màu đỏ. Nguyễn Bảo Ánh nhẹ nhàng ngửi thoáng một cái, lại nhìn kỹ một hồi rồi nói:
– Đây là lục phẩm Thú hóa Đan, sau khi ăn, có thể đạt được lực lượng của Trọc Sư Ưng, Linh Hoa Cảnh!
– Linh Hoa Cảnh!
Lý Hàn cả kinh.
– Đúng vậy, ngươi muốn đấu gia thứ này à?
Nguyễn Bảo Ánh nói.
Lý Hàn gật đầu.
– Ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ lại, lỡ sau này ngươi cần đến Thú Hóa Đan thì sao?
Lý Hàn nói:
– Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, vẫn đấu giá viên Thú hóa Đan này.
– Thôi được, nếu ngươi đã quyết định như vậy rồi thì ta tôn trọng quyết định của ngươi.
Nguyên Bảo Ánh nói.
Nói rồi nàng bỏ Thú hóa Đan vào lại trong chai, chuẩn bị đứng dậy đi ra ngoài. Lý Hàn thấy vậy liền nói:
– Ngươi đi đâu vậy? Ta vẫn còn đồ muốn đấu giá.
– Vẫn còn à? Vậy ngươi lấy ra cho ta xem thử.
Lý Hàn gật đầu, lấy ra ba thanh Linh khí. Đó là một thanh trường mâu, cự phủ và một thương.
Nguyễn Bảo Ánh nhìn một cái rồi hơi kinh hãi nói:
– Di, Linh khí? Nhiều như vậy!
– Giúp ta xem thử coi Linh khí này đạt đến mấy giai, ta muốn đấu giá thứ này nữa.
Lý Hàn nói.
Ánh mắt của Nguyễn Bảo Ánh khẽ đão một cái, Lý Hàn sao có thể lấy ra nhiều Linh khí như vậy, chẳng lẽ những thứ này là từ bên trong Long phủ?
Xem ra người này có cơ duyên nghịch thiên mới thu được nhiều Linh khí như vậy!
Nguyễn Bảo Ánh cúi đầu xem xét những thanh Linh khí này, nhưng bởi vì tư thế, bộ ngực đầy đặn của nàng bị nặn lồi ra, từ cổ áo có thể thấy được cảnh xuân sắc, khiến người ta muốn phun máu mũi, lát sau thì nàng ngẩng đầu lên nói:
– Tất cả đều là Linh khí tam giai…
– Làm sao cô biết?
Lý Hán thắc mắc hỏi.
– Ngươi hãy để ý kỹ chỗ cán của Linh khí, các Linh Khí Sư sau khi tạo thành Linh khí thường dùng khắc lên để người khác dễ nhận biết.
Nguyễn Bảo Ánh nói.
Lý Hàn theo lời nàng, cúi đầu nhìn kỹ cán của ba thanh linh khí này thì phát hiện, quả thật dưới cán có ba dấu gạch.
Sau đó hai người bàn nhau một chút về chuyện đấu giá, rồi Lý Hàn rời khỏi Linh Thiên Các.