Phần 106
Lý Hàn đi lên nơi đặt Linh kỹ thì thấy mặc dù nơi này rộng lớn nhưng số lượng ngọc giản lại ít vô cùng, có thể đếm trên đầu ngón tay. Hắn đi quanh cầm lên một ngọc giản, nhỏ máu vào thì một tin tức truyền vào đầu Lý Hàn.
– Linh kỹ hỏa hệ Hoàng cấp hạ phẩm – Hỏa Sát Ấn!
Linh kỹ này yêu cầu phải đạt Tụ Linh Cảnh, thích hợp cho linh giả hỏa thuộc tính tu luyện. Linh kỹ này chia làm ba tầng, mỗi tầng đều có uy lực bất phàm. Lý Hàn sau khi ghi nhớ hết các ấn quyết thì thả ngọc giản về chỗ cũ, tiếp tục lấy một ngọc giản khác.
– Linh kỹ thủy hệ Hoàng cấp hạ phẩm – Ngũ Lãng Điệp Triều!
Đồng dạng cũng yêu cầu đạt tới Tụ Linh Cảnh, linh giả thủy hệ mới có thể tu luyện.
Lý Hàn xem hết tất cả các ngọc giản thì thấy tất cả đều là Linh kỹ Hỏa, Thủy, Mộc thuộc tính. Hắn bây giờ chưa đủ sức để thi triển những Linh kỹ này nên hắn chỉ xem kham khảo mà thôi, xem xong hắn xoay người rời đi. Lúc hắn về biệt viện thì mấy phu nhân kia đã đi hết rồi, hắn vào phòng tu luyện thì chưa được bao lâu động tĩnh bên ngoài đánh thức hắn, hắn mở của đi ra ngoài thì thấy các nàng đi lịch lãm Hoàng Tung Sơn Mạch đã trở về rồi. Chỉ thấy các nàng, ai nấy đều tản ra sát lực hung khí vô cùng nồng đậm. Xem ra các nàng đều đã trải qua nhiều trận sát phạt mới rèn luyện ra được. Hắn vận dụng Thiên Nhãn để kiểm tra thực lực của các nàng, ngoài trừ Lâm Nhược Thủy vẫn là Tụ Linh Cảnh tam trọng thiên thì tam nữ còn lại đều có tiến triển. Hai nàng Trương Nhược Trinh và Bạch Ngọc Sương đều đã đạt đến Luyện Mạch trung kỳ còn Tô Ánh Lan thì thực lực bây giờ của nàng là Luyện Cốt trung kỳ, xem ra nàng là người được lợi nhiều nhất trong chuyến lịch lãm này.
Các nàng nhìn thấy Lý Hàn đều hiện lên vẻ tưởng niệm, chạy thẳng đến chỗ hắn. Muốn ôm chặt hắn để thỏa lòng nhung nhớ, Lý Hàn ai đến cũng không chối từ, liên tiếp ôm, hôn từng người.
Sau một hồi tương phùng, Tô Ánh Lan và Trương Nhược Trinh đi tìm hai đứa con gái của mình đang ở cùng Lý Kinh Yến. Lý Hàn dẫn Bạch Ngọc Sương và Lâm Nhược Thủy vào phòng để nghe các nàng kể về chuyến lịch lãm này. Theo hai nàng kể thì trong chuyến lịch lãm này, số linh thú các nàng giết lên năm mươi con, đa số là linh thú nhất giai ngoài ra các nàng còn giết nhưng dong binh có ý đồ nhúng chàm các nàng. Lý Hàn ngồi lắng nghe từng câu chuyện của các nàng như làm sao giết linh thú này, nhặt được linh thảo nào hoặc phá hư kế hoạch và giết ngược lại những kẻ tính kế các nàng.
Hắn thấy cảm động vô cùng, hắn biết các nàng không muốn trốn sau lưng hắn mà muốn kề vai sát cánh chiến đầu với hắn nên ra ngoài lịch lãm. Phần tình cảm này của các nàng làm hắn cảm thấy vô cùng xúc động và hắn xin thề rằng trừ khi hắn chết nếu không thì cho dù có phải đối đầu với thiên vương lão tử thì hắn cũng phải bảo hộ các nàng. Ba người ngồi nói chuyện với nhau một lát thì hai nàng về phòng mình để nghỉ ngơi vì liên tục chiến đấu nên các nàng ai cũng mệt mỏi không chịu được.
Các nàng nghỉ ngơi nguyên một ngày một đêm mới ra khỏi phòng, ngay sau khi nghỉ ngơi đủ. Các nàng liền kéo Lý Hàn vào phòng làm chuyện nhân sinh, đối với chuyện tốt như vậy thì đương nhiên Lý Hàn sẽ không từ chối rồi. Các nàng Tần Liên đương nhiên không ngăn cản vì các nàng đêm qua đã được Lý Hàn bù lại hết thảy những trống trải mà các nàng phải chịu khi Lý Hàn vắng mặt hơn một tháng rồi. Các nàng Bạch Ngọc Sương kéo Lý Hàn vào phòng rồi nhanh chóng đóng cửa lại. Vừa vào cửa, Lý Hàn đã bị tứ nữ đẩy lên giường rồi các nhanh chóng thoát y phục của mình đi chỉ có Tô Ánh Lan vẫn còn ngượng ngùng, mặc dù nàng đã chuẩn bị sẵn tinh thần làm “chiến hữu” với tam nữ rồi nhưng khi vào trận thì nàng không thả ra được.
Bạch Ngọc Sương và Lâm Nhược Thủy thấy vậy liền đem nàng kéo lên giường, vài ba bước đã lột sạch quần áo của nàng rồi tách cặp đùi nàng ra, Trương Nhược Trinh lấy tay sờ nhẹ tiểu huyệt của nàng vài cái, cười nói:
– Tô tỷ tỷ, hiện tại không có người ngoài, tỷ ngượng ngùng làm gì. Hơn nữa, rõ ràng miệng dưới của tỷ đã thèm ăn tới mức chảy đầy nước miếng rồi, tỷ còn xấu hổ làm chi. Lý Hàn, chàng mau tới, tỷ ấy cần chàng.
Lý Hàn cưới nói:
– Đúng vậy a, hôm nay ai thẹn thùng thì địt người đó trước.
Nói rồi đề lên người Tô Ánh Lan, nhắm ngay tiểu huyệt đã sớm ướt đẫm dâm thủy của nàng mà chọc vào. Tô Ánh Lan tuy thẹn thùng nhưng thân thể nàng sớm đã chuẫn bị đầy đủ, bị Lý Hàn đâm mạnh một cái nhưng nàng không cảm thấy khó chịu mà chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái. Mãnh liệt đâm vào rút ra, chưa tới năm phút, thân thể yêu kiểu của nàng run rẩy tiết ra cổ âm tinh thứ nhất, Lý Hàn ôm nàng vuốt ve một hồi, sau đó rút dương vật từ trong tiểu huyệt nàng ra rồi nằm ngửa trên giường. Trương Nhược Trinh ở bên cạnh sớm đã không chịu nổi liền dạng chân ngồi lên, đem con trym to lớn của Lý Hàn nuốt vào tận căn, nàng một bên nhấp nhô lên xuống, một bên không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ:
– Lão công… tốt… Địt chết… Trinh nhi rồi… Tốt phu quân… Thân lão công… Dùng sức… Dùng sức địt ta… Địt chết ta đi… Đem lồn nhỏ… Trinh nhi… Địt nát a!
Trương Nhược Trinh lại yếu hơn Tô Ánh Lan, chưa tới ba phút liền hét chói tai, xụi lơ ngã trên người Lý Hàn. Nàng nằm người Lý Hàn nghỉ ngơi một lát rồi mới đứng dậy nhường vị trí, nàng vừa ra khỏi thì Lâm Nhược Thủy liền thay thế vị trí nàng cưỡi lên người Lý Hàn, tiểu Lý Hàn vừa mới rời khỏi tiểu huyệt của Trương Nhược Trinh lại nhanh chóng tiến vào dâm huyệt đầy lửa nóng của Lâm Nhược Thủy khiến hắn vô cùng thoải mái. Thấy các nàng chủ động như vậy thì Lý Hàn mặc kệ nàng, hắn nằm ở dưới nhìn cặp vú như hai trái dưa hấu của nàng nhảy tưng tưng làm hắn không chịu được, hắn đưa tay vuốt ve chúng. Phải nói bộ ngực chính là điểm quyến rũ nhất của Lâm Nhược Thủy, nhìn thấy bộ ngực to khủng này của nàng thì nam nhân say mê còn nữ nhân thì hâm mộ. Mà Lý Hàn được sở hữu, được nắn bóp, được bú mút bộ ngực khủng này, quả thật là một vận may không thể tưởng tượng được. Lâm Nhược Thủy làm quá hăng say, đến khi tiết xong hai lần mới xoay người xuống ngựa.
Bạch Ngọc Sương thấy Lâm Nhược Thủy đã xong liền đi đến bên Lý Hàn, quỳ gối xuống nắm lấy dương vật đã dính đầy dâm thủy của tam nữ, nàng sục nhẹ vài cái rồi há cái miệng nhỏ nhắn của mình ra mà ngậm cặc Lý Hàn, nàng như một nghệ sĩ đa tài, lúc thì thổi sáo, lúc thì thồi kèn harmonica khiến Lý Hàn vô cùng thoải mái. Nàng vừa dùng miệng trên chăm sóc tiểu Lý Hàn vừa dùng tay mình vuốt ve miệng dưới của mình, bú được một hồi thì nàng thả ra rồi quỳ sấp trên giường, đem cặp mông to tròn, trắng bóc mê người của nàng nâng lên cao, hướng về Lý Hàn đung đưa qua lại, kiều mỵ nói:
– Lão công tốt, dâm huyệt của thiếp ngứa quá, mau dùng con cặc lớn của chàng địt thiếp đi.
Lý Hàn đứng sau nàng, trước tiên cúi đầu hôn lên mông nàng một cái rồi mới cầm dương vật đút vào dâm huyệt đã vô cùng trơn ướt của nàng, dùng sức rút ra đâm vào, nàng bị Lý Hàn dùng sức đâm mạnh vào khiến nàng mỗi khi hắn đâm vào liền phải bò lên một bước nhỏ, hai người một bên địt một bên bò, bò được hai vòng thì Bạch Ngọc Sương liền hét chói tai ngã xuống giường. Lý Hàn thấy vậy liền rút dương vật ra, theo tiểu Lý Hàn thoát ra, âm tinh của nàng cũng theo đó thoát ra theo. Sau đó, hắn đẩy ngã Trương Nhược Trinh rồi lại để Tô Ánh Lan lên người nàng, để cho hai mỹ phụ này mặt đối mặt với nhau. Hắn tách chân các nàng ra, để lộ hai dâm huyệt đang liên tục phun ra dâm thủy, hắn nhún eo một cái, đâm vào tiểu huyệt của Trương Nhược Trinh. Đâm được bảy tám cái thì hắn rút ra, rồi lại đâm vào lồn Tô Ánh Lan, đâm được vài cái lại rút ra rồi lại cắm vào Trương Nhược Trinh, cứ như vậy luân phiên qua lại giữa hai nàng khiến cho hai nàng phải hét lên liên tục, làm được hơn mười phút thì cả hai nàng cùng nhau lên đỉnh.
Rồi hắn chuyển sang Lâm Nhược Thủy, hắn đè lên người nàng, cầm dương vật đâm vào tiểu huyệt nàng rồi mạnh mẽ ra ra vào vào. Hai tay Lâm Nhược Thủy ôm cổ hắn, ngực nàng thì ma sát với ngực hắn, hai chân thì dùng sức kẹp lấy eo hắn, miệng thì do bị địt quá sướng mà lãng giọng kêu lên:
– Ah… Lão công… Thiếp… Sướng chết… Ân… Tốt phu quân… Ngươi địt đấy… Thủy nhi sướng chết rồi… Ah… Thật thoải mái đó… Ân… Thủy nhi đấy… Đó… Con trym lớn… Thân trượng phu… Nhanh… Thủy nhi muốn ngươi… Dùng sức đâm… Đó… Dùng sức địt… Thủy nhi dâm huyệt… Ah… Nhanh… Nhanh… Lão công… Dùng sức địt a…
Bạch Ngọc Sương ngồi ở bên cạnh đưa tay vuốt ve cặp vú khủng của nàng đang nảy lên nảy xuống theo những cú đâm của Lý Hàn, hâm mộ nói:
– Thủy tỷ tỷ, ngực tỷ đẹp quá.
Nói rồi nàng há miệng mút lấy một bên vú, Lý Hàn thấy vậy cũng cúi đầu mút núm vú còn lại của nàng, phần eo thì tăng lực làm tiểu Lý Hàn tăng nhanh tốc độ rút ra đâm vào dâm huyệt nàng, hắn còn một tay xuống chỗ hai người giao hợp xoa bóp âm hạch nàng còn tay kia thì hắn đưa qua móc cua dâm huyệt của Bạch Ngọc Sương. Ba nơi kích thích bị Lý Hàn và Bạch Ngọc Sương chơi đùa khiến Lâm Nhược Thủy sướng tới mức không biết trời trăng mây gió gì luôn, tiếng kêu càng thêm tao lãng:
– Ah… Sảng khoái ah… Lão công… Sương nhi… Dâm huyệt bị ngươi… Địt sảng khoái chết rồi… Ah… Thân lão công… Con trym lớn chàng… Ah… Lại đội lên… Sương nhi đấy… Tử cung rồi… Ah… Sương nhi sướng chết rồi… Ah… Sướng chết rồi… Ah… ah… Sương nhi muốn… Ân… Ta sảng khoái… Ah… Muốn… Muốn tiết rồi… Ah… Muốn tiết… Ah…
Thân thể nàng kịch liệt run rẩy, bích nhục trong tiểu huyệt nàng cũng nhanh chóng co rút lại kẹp chặt dương vật lí Hàn khiến hắn vô cùng thoải mái và ngay sau đó, một cỗ âm tinh nóng ẩm từ trong hoa tâm tuôn ra xối thẳng lên quy đầu. Lý Hàn đợi nàng hết run rẩy mới buông nàng ra, quay sang đâm mạnh vào Bạch Ngọc Sương đang chờ đợi.
Nguyên một ngày một đêm, các nàng như chưa bao giờ cảm thấy đủ cả, liên tục kéo Lý Hàn lại không cho hắn nghỉ. Cuối cùng, khi Lâm Nhược Thủy và Bạch Ngọc Sương cùng nhau sử dụng cả khẩu giao và nhũ giao giúp Lý Hàn bắn ra lần thứ năm thì các nàng mới chịu thả cho Lý Hàn rời đi.
Cứ như thế mỗi ngày trôi qua, sáng thì tu luyện, tối thì làm chuyện vui vẻ. Chỉ tiếc là phòng trong biệt viện không đủ sức để chứa hết tất cả nữ nhân của hắn nên phải chia phòng ra làm và theo thời gian trôi qua, thời gian ước hẹn đã tới.
Sáng ngày xuất phát, trước của Lý gia. Hắn ôm từng nữ nhân của mình và đều thì thầm các nàng một câu “Hãy đợi ta”. Làm xong hắn xoay người lên ngựa thì tự nhiên hắn cảm thấy bất an vô cùng, xem ra chuyến đi sẽ vô cùng khó khăn. Lý Hàn không để ý mà tung ngựa chạy về hướng Thiên Vương Thành, đi cùng hắn còn có nhị bá và tứ thúc có nhiệm vụ bảo vệ hắn. Lý Hàn vừa ra khỏi trấn thì khoảng chục cao thủ Tụ Linh Cảnh của Lý gia lại đứng chắn trước của trấn. Sỡ dĩ họ làm vậy là đề phòng Vương gia phái người đuổi theo giết Lý Hàn. Đúng như Lý gia đoán, cách đó không xa có năm người đang đứng. Họ chính là những người Vương gia phái ra để đi giết Lý Hàn.
Năm người này nhìn đội hình của Lý gia thì bàn bạc với nhau và qua một lúc, cả năm người này đều rút lui vì số lượng người của họ ít hơn Lý gia nên khi giao tranh thì bên thua chắc chắn là họ nên họ phải về xin ý kiến của tộc trưởng.