Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài – Phần 5

Phần 5
Trên đường chạy đến đại sảnh, Chúc Anh Đài nhìn thấy tất cả mọi người đều quỳ rạp dọc lối đi, một số người nhìn thấy nàng thì vội ngăn cản…
– Tiểu thư, đừng đi…
– Tiểu thư xin người…
– Người đâu, chặn tiểu thư lại…
Mọi người nháo nhào chạy theo nàng, nhưng có vẻ quỳ gối đã lâu, ai cũng loạng choạng như muốn ngã, còn nàng thì bị nỗi đau đè nén đến cùng cực, không còn gì có thể ngăn cản.
Nàng chạy một mạch, kéo theo một nhóm người phía sau, cho đến khi cách đại sảnh 30 thước thì tất cả dừng lại không đuổi nữa, như không dám bước đến gần, chỉ đành quỳ rạp cúi đầu van xin…
– Cầu xin người, tiểu thư, đừng đi vào… huhu…
Nàng nhìn ánh mắt đầy chân thành của mọi người thì không khỏi động lòng, nhưng tình cảm thiên liên không cho phép nàng dừng lại, nàng quay lại nhìn mọi người, nhẹ nhàng đáp…
– Con xin lỗi Trương thúc thúc – Nói rồi nàng quay lưng bước đi vào trong…
Bước lên từng bậc thang, mọi người phía sau cũng khuất dần, đại sảnh quen thuộc dần hiện ra, đập vào mắt nàng là quan tài của phụ thân, nước mắt nàng rơi lả chả.
Bỗng nhiên tiếng thở hì hục làm nàng chú ý, một âm thanh đàn ông gầm lên…
– Aaahhhh, con ra…
– Ta cũng ra… thật thống khoái…
– Ưhm…
Chúc Anh Đài vội bước đến gần thì phát hiện mẫu thân đang lõa thể nằm sõng soài giữa phòng, toàn thân co giật liên hồi, hai cha con Mã Thái Thú và Mã Văn Tài với hai cái dương vật vẫn đang còn cắm sâu trong âm hộ và đôi môi người, hai dòng chất lỏng trắng đục cũng đang từ hai nơi đó mà chảy ra, bây giờ nàng mới hiểu tại sao mọi người lại ngăn cản nàng tiến vào, làm sao mẫu thân nàng lại có thể để mọi người nhìn thấy mình bị kẻ thù hãm hiếp đến mức sung sướng mất kiểm soát ngay trước bài vị của chồng như vậy.
– Haha, nàng sướng rồi chứ gì, năm xưa nếu nàng chọn ta thì nàng đã có thể tận hưởng sự sung sướng này suốt mấy chục năm nay rồi, hắc hắc…
– Vô sỉ – Chúc phu nhân khó nhọc mắng…
– Chửi đi, nàng càng tức giận ta càng thích, nhìn bộ dạng vừa thù hận nhưng vừa phải thỏa mãn hai cha con ta của nàng quả thật rất kích thích ah…
– Hảo! Phụ thân, nữ nhân mà người chọn trúng quả không tầm thường, a di tuy có tuổi nhưng vẫn xinh đẹp như vậy, đặc biệt là chỗ kia vẫn còn chật chội không khác gì xử nữ ah, hắc hắc – Mã Văn Tài hùa theo…
– Điều đó là tất nhiên, chỉ đáng tiếc là ta đã để nàng cho hắn sài suốt mấy chục năm qua, nhưng không sao, từ giờ hai cha con ta sẽ khiến cho nàng biết thế nào là mỹ vị thế gian, tiểu tử, ngươi lên trước đi, ta già rồi, cần phải nghỉ ngơi 1 lúc nữa…
– Tuân lệnh phụ thân…
Mã Văn Tài mỉm cười nham hiểm, tay cầm dương vật đã dần cương cứng đi đến, kéo hai chân phu nhân dang rộng, rồi tiến vào trong, tinh trùng của phụ thân hắn còn đầy ấp bên trong bị chèn ép trào ngược ra ngoài, Chúc phu nhân tủi nhục nhắm mắt, một dòng lệ lại chảy ra…
– Hảo tiểu tử…
Bỗng một bóng người vụt qua…
– Chết đi…
– Phụ thân cẩn thận…
Nghe tiếng gọi thất thanh của Mã Văn Tài, Mã Thái Thú khom người xuống, một khúc gỗ thật to đánh tới đầu lão bỗng trượt sang vài làm lão đau điếng…
– To gan – Hắn hét lớn quay lại…
– Chúc Anh Đài – cả 3 người còn lại cùng lên tiếng…
Chúc Anh Đài đã nấp trong góc, cố gắng tìm một khúc gỗ thật to, dùng hết sức bình sinh định đánh một phát vào đầu lão, nàng đinh ninh rằng cú đánh này nhất định sẽ lấy được mạng lão, nhưng trời lại phụ lòng nàng, giờ đây nàng chới với không còn đứng vững do mất thế, trước mặt là hai người đàn ông, đặc biệt là Mã Văn Tài vẫn còn tráng kiện, thế là hết, nàng đã không thể quay đầu lại được nữa…

To top
Đóng QC