Lão Thọt – Phần 6

Phần 6
Hôm nay anh em ở đây, là để xử lý thằng chó đẻ còn không bằng con thú này. Đây là cái cách để chúng ta gìn giữ luật của nhưng người ngoài vòng pháp luật như chúng ta…
Hưởng ứng theo màn truyền giáo của một tên tù có giọng miền Bắc, đám tù nhân còn lại hô to.
– Xử nó… xử đó…
– Đụ má… thằng khốn nạn… xử nó…
Đưa tay ra, chờ đám đông lắng xuống, gã đàn ông lên tiếng ban đầu lại tiếp.
– Thằng chó đẻ này, nó vào đây vì tội cưỡng hiếp một đứa con gái 12 tuổi. Vậy nó đáng tội gì?
– Thiến…
– Thiến…
– Thiến…
Đám đông đồng thanh hô vang đúng một từ…
Lão thọt. Không. Lúc này chỉ nên gọi là gã thọt choàng tỉnh khỏi cơn ngất xỉu bởi tiếng hò reo. Mất hơn một phút gã mới nhận ra mình đang ở đâu và tình cảnh mình lúc này.
– Thằng Hắc Cẩu, mày được là người thi hành hình phạt.
Tên đàn ông có tên Hắc Cẩu, cầm một vật có hình dáng như roi da, nhưng bên trên những sợi da lại gắn thêm chi chít lưỡi câu. Hắn bước đến, đứng giữa hai chân gã thọt, lúc này đã bị cởi truồng.
– Không… không… tao bị oan… Tao Là Người Can… Tao Không Có Làm… KHÔNG…
Lão thọt gào lên và co giật cả thân người. Lão mở mắt…
Thế nhưng, kỳ lạ thay, trước mắt lão không phải căn phòng giam kinh tởm kia. Lão đang nằm trên giường trong căn chòi của mình. Và, cái cảm giác từ cặc lão truyền lên, không phải là cảm giác đau đớn, thay vào đó là cái ấm nóng, bó chặt, sướng đến run người…
Lão thọt giật mình, Huệ cũng giật mình. Nhìn lên, chị thấy rõ ràng lão đã mở mắt và đang nhìn mình. Thế nhưng, chị không dừng lại.
Miệt mài gục gặc đầu lên xuống, Huệ cảm nhận mấy cục gù kia hai những hòn bi chạy dọc theo má và lưỡi chị. Lúc này, lão thọt đã thức dậy, tự nhiên chị cảm giác như mình có thêm nguồn động viên.
Nhả con cặc lão ra, Huệ xóc nó bằng tay, và nghiêng đầu xuống le lưỡi cuốn hai hòn dái lão vào miệng. Chị nhìn lão bằng đôi mắt mà chưa bao giờ lão được nhìn thấy, và có lẽ cũng sẽ không bao giờ lão có thể quên. Bàn tay ấy, bắt đầu tăng tốc dần… Đến khi cảm giác con cặc ấy nở ngày một to, chị lập tức chồm lên, ngậm thật sâu nó vào mồm…
– A…
Lão thọt gầm lên.
– Ưm…
Huệ cũng kêu trong cổ họng.
Từng đợt, từng đợt tinh trùng ấm nóng từ thân cặc phun ra. Và như không bỏ phí, Huệ nuốt lấy từng đợt, từng đợt một…
Bất chấp cơn đau, lão thọt chồm xuống kéo đầu Huệ lên, và lưỡi hai người quyện lấy nhau…
Bên ngoài căn chòi. Đứng khuất hẳn vào bóng tối. Một bóng người chứng kiến toàn bộ những gì vừa diễn ra. Một lúc sau, người ấy quay đi, môi nở một nụ cười.
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Cách những gì đang diễn ra tầm 8 tháng trở về trước…
Tì tay vào vách tôn nhà vệ sinh nhớp nháp, tà áo dài sau kéo lên cắn chặt vào răng, Lan Anh cố gắng ngăn mình phát ra âm thanh. Cơ thể nàng cứ đều đặn nhấp nhô chúi về phía trước.
– À… sướng thiệt… Lan Anh ơi… em có sướng không?
Mặc kệ gã đàn ông phía sau, nàng vẫn cứ nhăn mày, cắn chặt răng.
– Em đẹp thật đấy Lan Anh ơi. Trời ơi… Dáng đã đẹp mà da lại còn mịn nữa… Ây da… ui… lồn chơi sướng quá… Lồn em chơi đã quá…
Nói rồi gã đàn ông bấu chặt vào vòng eo tuyệt đẹp kia và bắt đầu tăng tốc. Vừa dập, gã vừa hít hà. Nhìn người con gái trước mặt, thướt tha trong bộ áo dài xanh lơ, đang oằn mình phục vụ gã, cơn sướng khoái cuồn cuộn dâng lên. Gã không còn làm chủ được mình nữa.
– Anh bắn… anh bắn… tinh trùng của anh đó… cho em đó… A… sướng…
Xuất tinh xong, gã rút cặc ra. Khoái trá nhìn dòng chất lỏng đùng đục từ từ trào ra từ cái lồn hồng hào xinh đẹp kia…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Đang loay hoay vá cái bồn nước bị rò trong một phòng vệ sinh nữ, lão thọt bỗng dừng tay vì âm thanh từ phòng kế bên. Trường nhỏ ở một biển miền biển xa xôi, nhà vệ sinh chỉ đơn giản là các phòng nhỏ được ngăn bằng vách tôn. Dù sao, ở thời buổi này có được cái cầu tự hoại cũng đã thuộc dạng được đầu tư lắm rồi. Và cũng vì kết cấu như thế, nên tất cả âm thanh từ phòng bên lão thọt nghe không sót một từ nào.
Một lúc sao, cửa phòng ấy mở ra. Lão thọt ngó đầu nhìn thì thấy tay bảo vệ của trường bước ra, vừa đi vừa huýt sáo. Một lúc sau, một người con gái với dáng người rất đẹp cũng bước ra, mắt đỏ hoe, không dám nhìn xung quanh, nàng cúi đầu đi thẳng…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Hình ảnh ấy cứ ám ảnh lão mãi. Dù đã hai tháng trôi qua, nhưng lão vẫn không quên được hình ảnh cô gái nhỏ nhắn, dáng người cân đối, vô cùng thướt tha trong tà áo dài của trường học. Và cái ám ảnh, khiến lão đau đáu và day dứt mà là đôi mắt đỏ hoe của nàng. Suốt cả cuộc truy hoang, lão thọt hoàn toàn không hề nghe tiếng cô giáo ấy. Phải chăng, phía sau chuyện này là một câu chuyện nào đấy, hoặc ít nhất lão bản năng lão mách bảo thì hoàn toàn không có sự tự nguyện từ cô giáo.
– A… đụ mạnh lên… sướng quá… hờ… hờ…
Tiếng hổn hển dưới chân khiến lão quay về thực tại. Kéo mạnh mái tóc dài của Phấn, người đàn bà yểu điệu với mùi thơm thoang thoảng, lão thọt chồm lên móc ngón tay trỏ vào miệng chị ta. Lưng lão gồng lên cuồn cuộn cơ bắp. Phía dưới, hạ thể lão ra sức dập nhưng cú quyết định…
– A…
Rồi lão gầm lên, trân người bắn mạnh tinh trùng vào sâu trong âm đạo người đàn bà của mình.
– Ưm…
Phấn cũng trân người lên, từng thớ cơ lồn chị co thắt như muốn vắt cạn tinh trùng từ con cặc hùng dũng kia. Chị cũng đã ra.
Hết hơi, Phấn nằm dài luôn ra giường, kéo theo lão thọt bên trên. Một lúc sau, chị lách người thoáng ra, trở mình nằm đối diện với lão. Xỉa ngón tay trỏ vào mũi lão, Phấn cất giọng yểu điệu.
– Lão già hư, đụ người ta mà hồn cứ để đâu đâu.
Không nói gì, lão thọt đưa tay bóp vú chị, cười cười như đứa trẻ bị bắt quả tang.
– Lại nghĩ về chuyện cô giáo trên trường chứ gì?
Lúc này, Phấn đã ngồi lên. Tí một tay xuống giường, Phấn cúi nhìn lão thọt miệng mỉm cười.
– Nếu Phấn bảo Phấn đã biết câu chuyện bên trong, và nắm được cả thóp của tay bảo vệ để giải cứu cho cô giáo nhỏ của lão, thì lão thưởng Phấn cái gì nè…
Đột nhiên mắt lão thọt sáng lên. Chẳng nói chẳng rằng lão trở người, vật Phấn nằm sấp xuống. Nắm lấy hông, lão dựng mông chị cao lên cho vừa tầm miệng mình. Bằng một động tác dứt khoát, lão nhét sâu lưỡi mình vào lỗ đít chị…
– Thôi… ha ha… thôi… Phấn vừa ra… thốn lắm… A…
Trong căn nhà tường to lớn được quét vôi trắng muốt, trên cái giường rộng hơn hai mét bằng gỗ mun được trải nệm cực kỳ êm ái và thơm tho vang lên tiếng cười khúc khích nghe thật dâm đãng và gợi tình…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Tùng, tay bảo vệ trường cấp 1 trong làng vừa rít một hơi thuốc, chầm chậm nhả ra, vừa rung đùi. Ở đời đúng nhiều sự thật lắm bất ngờ. Khi thì chẳng có đâu, lúc đến lại đến nườm nượp. Đến lúc này, mặc dù đã ba tháng sau khi chiếm được cơ thể cô giáo Lan Anh, gã vẫn cảm thấy sướng rơn trong người. Còn lúc này, gã đang ngồi trong quán cà phê xịn nhất cái làng này, chờ một người đàn bà cũng ngon không thua kém. Nếu như ở Lan Anh là nét đẹp nhẹ nhàng, tinh khôi, cái nét đẹp làm gã muốn cắn xé, nhai nghiến nó, thì ở người đàn bà gã đang hẹn này là một nét hết sức quyến rũ và thành thục. Chắc là ông trời bù đắp cho gã sau bao nhiêu năm tháng treo cu mốc meo, chỉ biết thủ dâm và tưởng tượng.
Mà đúng là ông trời giúp gã thật. Khi không lại để gã biết một bí mật thụt két của thầy giáo Quang Còi. Để có tiền chạy cho cái ghế hiệu phó trường huyện. Ông hiệu cựu hiệu trưởng trường cấp 1 làng làm khống thu chi, ăn chặn công quỹ… và vô tình sao, tất cả lại lọt vào tay Tùng. Và lẽ dĩ nhiên, gã đâu có ngu mà đi khai báo chính quyền. Mấy cái giấy khen, một hai trăm ngàn tiền thưởng và một cái lễ tuyên dương, gã đâu có thèm. Người mà gã gặp để kể về cái chuyện khuất tất kia là cô giáo Lan Anh, vợ của tay hiệu trưởng Quang Còi…
Và đúng như Tùng dự liệu. Lúc này gã đang hài lòng nhìn người con gái xinh đẹp, một nét đẹp thùy mị, vẫn giữ nguyên bộ áo dài, đang quỳ bú cặc gã.
Vừa kinh tởm, vừa tủi nhục, Lan Anh vừa cố nuốt con cặc hôi hám của gã Tùng, vừa cố ngăn mình không bật khóc. Nàng có thể làm gì khác hơn. Tương lai chồng nàng, cuộc sống của gia đình nàng, tất cả phụ thuộc hết vào canh bạc sự nghiệp lần này của anh. Hoặc ít ra, là anh nói với nàng như thế. Lớn lên đi học, rồi xin vào dạy ở trường làng này, sau đó lại được chàng trai hơn nàng mười tuổi lúc bấy giờ đã là hiệu phó ngỏ lời yêu, Lan Anh thấy cuộc đời mình thật may mắn. Nhưng rồi, khi lấy nhau về, mọi việc dần bớt đi màu hồng. Lan Anh nhận ra chồng nàng có xu hướng tình dục rất kỳ lạ. Phải một đến hai tháng, dương vật chồng nàng mới có thể cứng được một lần. Dù nàng đã cố gắng làm bao nhiêu việc, nó vẫn cứ ỉu xìu, trơ trơ ra đấy. Thế nhưng, điều đấy không có nghĩa một hoặc hai tháng, vợ chồng nàng mới sinh hoạt một lần. Trái lại, đêm nào Quang Còi cũng đem nàng ra hành hạ. Ngày qua ngày, Lan Anh nhận ra anh ta mắc chứng cuồng dâm. Hình như bao nhiêu bức bối, bao nhiêu dồn nén chồng nàng đền đem trút lên thân thể nàng. Anh ta có tìm đủ mọi cách để nàng phải kêu la, phải rên lên là sung sướng, nàng phải sướng trong đớn đau, thì chồng nàng mới thỏa mãn.
Dần dà, nàng đâm sợ anh ta, và sợ chuyện tình dục.
Nỗi lòng này, nàng chỉ biết cắn răng cố chịu, không thể tâm sự cùng ai. Và, chắc cũng chẳng mấy người tin. Vẻ ngoài nhỏ con, hiền lành, và hết sức đạo mạo của Quang, tạo cho anh hình ảnh về một người chồng trong mơ. Và người ta chỉ nhìn thấy một cặp vợ chồng hết sức đẹp đôi, trai tài, gái sắc. Một cô giáo Lan Anh nhẹ nhàng, thướt tha trong bộ áo dài, cùng cuộc sống viên mãn, khiến không ít người phải tị ganh…
May mắn sao, thời gian gần đây Quang, chồng nàng dồn hết tâm trí vào cuộc chạy đua cái ghế hiệu trưởng trường huyện, không còn sức hành hạ nàng mỗi đêm. Lan Anh dần thấy cuộc sống mình tươi sáng hơn…
Lúc này, nàng lại đang phải bú cái dương vật hết sức nặng mùi. Bao nhiêu ám ảnh quá khứ lại ùa về. Lan Anh thấy lòng mình trống rỗng.
Như đã thấy đủ, hoặc sợ mình không kìm được với cái miệng xinh đẹp kia, Tùng lôi nàng đứng lên và đưa tay kéo quần nàng xuống. Gã kê cặc ngay miệng lồn nàng và ra sức đẩy vào. Lan Anh nhăn mặt, đau đớn. Cửa mình nàng khô khốc, cứ phải gồng mình mở ra để cặc gã chạy vào. May cho nàng, cặc gã không phải thuộc loại to, nên cơn đau nàng vẫn còn chịu được.
Sung sướng vì được chơi người đẹp, Tùng cứ hì hục như bò rồi gồng người, xuất tinh.
Rút cặc đã mềm oặt ra, gã vẫn luyến tiếc bóp lấy cặp mông mịn màng của nàng, khi Lan Anh kéo quần mình lên và lầm lũi bước ra khỏi phòng bảo vệ. Sân trường sau giờ học lúc này đã vắng tanh.
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Và kia rồi.
Từ đằng xa, Tùng đã nhìn thấy người đàn bà xinh đẹp mà gã hẹn hôm nay. À không, gã là người được hẹn mới đúng chứ. Chẳng biết mục đích nàng ta là gì. Nhưng kệ đi, quan tâm chi, được gặp người đẹp là sướng rồi. Đã hẹn mình, chắc chắn chị ta muốn gì đó từ mình. Khi không, chẳng ai tự nhiên đi hẹn nhau làm gì… Biết đâu, khéo khéo sao gã lại lôi được chị ta lên giường. Chứ một người đàn bà đi hẹn một người đàn ông thì có chuyện gì khác chứ… Nghĩ đến đây, bất giác gã tủm tỉm cười.
– Anh chờ em có lâu không?
– Không lâu, không lâu. Chờ người đẹp mà, lâu cỡ nào cũng được… hé hé… – Gã cười khả ố.
Để cái xắc tay lên bàn. Quay kêu to với chủ quán:
– Cho ly bạc xỉu…
Xong, Phấn quay sang nhìn gã đàn ông đối diện mình.
– Anh khéo miệng ghê.
– Hé hé… bình thường, bình thường…
– Chắc vì khéo miệng như vậy nên cô Lan Anh mới chết với anh, hen!?
Tự nhiên, Tùng thấy mặt mình sượng sượng.
– Là… là sao?
Hỏi một câu như kế hoãn binh, gã thầm đánh giá lại người đàn bà trước mặt mình.
– Nhưng chắc cũng không phải mình Lan Anh đâu. Còn con bé Duyên nữa. Con bé mới mười lăm tuổi, mà cũng bị cái miệng khéo quá của anh quyến rũ để đưa lên giường…
– Ơ… sao… sao…
Gã lắp bắp, thấy lưng hơi nhơm nhớp mồ hôi. Duyên là con gái của mẹ ba Lù chuyên mua ve chai ở cuối làng. Nó bị ngờ nghệch. Dù hơi ngơ ngơ, nhưng được cái vú mớm cái nào ra cái nấy. Chính thế mà gà mới dụ nó để làm chuyện gái trai. Khờ thì khờ, nhưng lồn sờ vào là biết chảy nước. Đụ nó gã vẫn thấy sướng thôi rồi. Mà lại yên tâm rằng nó chẳng biết kể với ai. Ai mà tin nó cơ chứ…
– Đến cả em, mà còn muốn mê cái miệng của anh luôn đó…
Đến lúc này, Tùng đã không còn tin vào câu nói ấy. Hoặc ít nhất, gã hiểu ý mỉa mai của người đàn bà kia. Cố lấy lại vẻ chủ động, gã hỏi:
– Cô… cô muốn gì?
– Em ấy hả? Em muốn anh… hắc hắc…
Phấn che miệng cười khúc khích. Chậm rãi, chị đưa tay khuấy nhẹ ly bạc xỉu của mình lên, cầm lên môi chiêu một ngụp nhỏ rồi đặt xuống thật duyên dáng. Đoạn, chị hời chồm người tới, nói nhỏ:
Em muốn anh đừng chơi cô Lan Anh nữa. Có chơi thì chơi em nè… Em tự nguyện… hí hí…
Phấn lại che miệng cười.
– Nói anh nghe, ở vùng này ai cũng biết em dễ dãi hết đó. Anh muốn cứ đến xin em. Ít ra em đủ tuổi rồi. Chứ con Duyên nó nhỏ lắm, coi chừng tự nhiên nó nói anh hiếp dâm nó.
– Cô… cô đừng có hù tui. Không có luật nào quy định…
– Vậy hả? Anh thích luật nào?
Phấn nói, rồi hất hàm về phía cái bàn trong góc. Vô thức, Tùng đưa mắt nhìn theo.
Nơi đó, con Duyên khờ đang ngồi uống ly nước ngọt. Ngồi cạnh nó, đang nhìn gã lom lom là một thằng cha tóc đã bạc nhưng hai bắp tay to đùng, mặt hắn sẹo chằng sẹo chịt…
– Cô… cô không làm gì được thằng này đâu.
Nói rồi, gã đứng lên hập hực và cũng hơi lấm lét, dợm bước.
Khi gã bước ngang, Phấn nắm tay gã lại. Giọng chị vẫn nhẹ nhàng:
– Em đâu có làm gì anh. Nhưng người khác thì luôn sẵn sàng. Thế nên anh liệu hồn mà buông tha cô Lan Anh.
Nói xong, chị buông tay gã ra, lại bưng ly bạc xỉu lên và chiêu một ngụm.
Hết nhìn con đàn bà trước mặt, lại nhìn lão già trong góc kia. Tùng hậm hực quay bước.
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
– Chu đít ra tí nữa coi. Đụ má…
Kéo mông Lan Anh ra, Tùng chỉnh cặc mình ngay lỗ lồn nàng, rồi ra sức đẩy. Đụ má, gã vừa nhấp hông vừa nghĩ. Tao đụ tét lồn nó luôn, coi có thằng chó nào, con lồn nào làm gì được tao. Nghĩ đến đó, Tùng đưa tay tét một cái thật mạnh vào cái mông mịn màng của nàng…
– A…
Lan Anh kêu lên đau đớn.
Bỗng, Tùng giật mình khi một cái gì đó lạnh ngắt kê ngay cổ gã. Lập tức bất động, gã từ từ đưa mắt liếc nhìn sang phải. Ngay lúc này, một gương mặt chằng chịt sẹo kê sát mặt gã, nhìn gã bằng cặp mắt trừng trừng. Không nói một lời, một cách thật từ từ, con dao miết mạnh vào gò má Tùng, mỗi lúc một sâu hơn.
Điếng hết người, Tùng không kêu lên được thành tiếng. Cơn đau ở má truyền lên não, khiến gã biết nhưng lời của người đàn bà kia không phải đùa.
Và… bằng một chuỗi động tác nhanh đến mức lão thọt phải ngạc nhiên. Tay bảo vệ thụp xuống lạy lạy lão mấy cái. Rồi ôm kéo quần lên ù té chạy…
Còn lại một mình, lão thọt bước đến, định vỗ vai cô giáo. Thế nhưng, tự nhiên lão khựng lại. Trước mắt lão lúc này quả thật là một kiệt tác của thiên nhiên. Một đôi chân trắng muốt thẳng tắp thỉnh thoảng khẽ run lên vì cơn thổn thức. Bên trên đấy, cặp mông đầy đặn, mịn màng, làn da ấy và còn hằn đỏ vì cái tát ít phút trước, khiến nó nhìn càng thêm hấp dẫn. Hôm nay, nàng mặc bộ áo dài màu tím nhạt, càng tôn thêm nét thùy mị nhẹ nhàng của thân hình nàng. Và gương mặt thanh tú với sóng mũi cao, đôi môi đỏ mọng đang cắn chặt tà sau chiếc áo dài. Mắt nàng vẫn đang nhắm nghiềm với đôi lông mày cau lại…
Chiêm ngưỡng tòa vệ bích ấy, lão thọt nghe một cái gì đó đang dâng lên trong lòng mình. Hai tay lão run lên…
Vẫn đứng yên, ngậm chặt tà áo dài, Lan Anh không hề biết chuyện gì đang xảy ra. Những năm tháng dài sống cùng chồng đã dạy cho nàng việc phải ngoan ngoãn những lúc như thế này. Một khi đã được lệnh đứng yên, nàng không được phép quan tâm tới bất cứ gì xung quanh, nếu không muốn nhận những sự trừng phạt bằng đòn roi thật kinh khủng.
Bỗng, Lan Anh cảm nhận một cái gì đó thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng lướt qua âm đạo mình. Bất ngờ, nhưng nàng vẫn không dám mở mắt nhìn. Lúc này, trong đầu nàng nhìn thấy âm đạo mình đang được massage nhẹ nhàng. Một vật gì đó ấm nóng, nhưng mềm mại khẽ khàng xoa nắn quanh mồng đốc, rồi từng thớ thịt quanh lồn đều được vật ấy massage. Thật kỳ lạ, cái cảm giác sung sướng mà lần đầu tiên nàng được biết đến trong đời bỗng đâu xuất hiện, rồi nó lan dần, lan dần chiếm lấy khắp châu thân nàng. Lan Anh thấy mình như bay bổng…
Lúc sau, cái vật mềm mại ướt át kia đã thay bằng một thứ gì khác cứng cáp hơn, mạnh mẽ hơn. Nhưng, vẫn rất nhẹ nhàng, nó mở lỗ lồn nàng ra, khẽ khàng chui vào bên trong, ngọ nguậy, khám phá. Cơn sướng khoái cứ tăng dần, tăng dần… Và Lan Anh như vỡ òa khi thứ trong lồn nàng tấn công mãnh liệt vào điểm G nàng. Không còn kiềm chế được bản thân, Lan Anh hét lên…
– A… trời ơi…
Và những gì diễn ra tiếp theo, Lan Anh không còn biết gì cả. Trong vô thức, nàng thấy mình được ai đó đỡ đứng lên, xoay người mình lại để tựa lưng vào vách. Rồi một cái gì đó to lớn, hung bạo, nhưng cũng tinh tế và khẽ khàng tách đôi cửa mình nàng ra, từ tốn chui vào. Nàng thấy lỗ lồn mình bị nong ra, bị lèn chặt, bị lấp đầy. Thế nhưng sao nàng không hề thấy đau đớn. Cái nàng cảm nhận là sự thoải mái, sự nâng niu, cơn sướng khoái nhẹ nhàng đánh thức tất cả tế bào dù là nhỏ nhất trong người nàng. Người Lan Anh cứ nhấp nhô. Nhấp nhô. Nàng được nâng lên trên một đôi tay rắn chắc… và nàng lịm đi…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Tầm một tiếng sau Lan Anh mới ý thức được chuyện gì đang diễn ra. Nhưng kỳ lạ thay nàng không hề thấy sợ hãi. Nàng chỉ cảm thấy hơi xấu hổ, ngại ngùng. Ngại ngùng với lão già mà giờ nàng mới biết phải gọi là lão thọt, và ngại ngùng với người đàn bà đang đứng nhìn hai người mặc quần áo…
– Lan Anh mặc quần áo vào đi em. Em cứ yên tâm, từ giờ em không phải sợ thằng cha Tùng bảo vệ nữa. Thằng chó đó mà lén phén, chị thiến luôn.
– Dạ, em cảm ơn chị… – Nàng lí nhí.
– Không hẳn nhờ chị đâu. Cũng còn nhờ ông già thọt này nữa. Nhưng mà giờ chị không biết nên kêu em cảm ơn hay chửi ổng…
Trước ánh mắt của chị Phấn, lão thọt gãi đầu cười hền hệt…

To top
Đóng QC