Phần 4
Mặt trời đã khuất bóng.
Dù chỉ mới hơn năm giờ chiều, thế nhưng những ngày tháng tám trời tối rất nhanh. Huệ bước trên đường về, mà như người đi trên mây…
Mấy tháng nay, cuộc sống chị sao tự nhiên đảo lộn hết cả. Không phải là người dâm dục, cũng chưa bao giờ chị có suy nghĩ sẽ phiêu lưu tình ái nam nữ với bất kỳ ai. Hài lòng với cuộc sống vợ chồng, và cũng chỉ mong có cuộc sống vợ chồng bình dị. Vậy mà sao ông trời lại cứ trêu ngươi. Cũng vì ba vụ tình dục, gái trai đẩy chị vào hết chuyện này đến chuyện khác. Và hôm nay, chị xấu hổ đến mức ước gì đất dưới chân mình nứt ra để chịu chui xuống đấy.
Khi lão thọt bước vào nhà tắm, lão thấy Huệ đang ngồi bệt xuống đất, dựa lưng vào vách nhà tắm, đưa mắt nhìn mình. Cái nhìn thất thần.
Phải, Huệ nhìn lão thọt bằng cái nhìn thất thần, vì lúc này trong đầu chị không còn biết suy nghĩ gì nữa. Cách đây ít phút, chị vừa đạt cực khoái.
Đúng vậy, chị đạt cực khoái khi không một ai động vào chị, và bản thân chị cũng không hệ chạm vào âm hộ mình. Cơn cực khoái đến một cách bất ngờ, nhưng lại không phải đột ngột. Nó như sự vỡ òa khi cơn hứng tình bị dồn nén đến mức cực điểm. Hứng tình vì chứng kiến màn hành lạc đầy kích thích của lão và nhân tình…
Và lúc này, chị vẫn chưa lấy lại sức.
Huệ lắp bắp định mở miệng giải thích, thì lão thọt lên tiếng trước.
– Cảm ơn cô cho mấy con cá. Chiều tui sẽ nấu ăn.
Nói xong, lão đứng hơi nép vào vách, né cửa nhà tắm ra. Lồm cồm đứng lên, Huệ đưa tay phủi phủi đít quần.
– À… không có gì. Của anh Điền cho ông. Tui… tui về.
Điền không có nhà! Bịch tôm tích ướp đá cũng đã mất.
Tự nhiên, Huệ cảm thấy hụt hẫng. Hụt hẫng do đâu, thì bản thân chị cũng không biết. Chị chỉ thấy buồn và trống rỗng. Ngồi lên cái giường tre nhỏ đặt ngay hiên trước nhà, chị thẫn thờ một lúc rồi đi xuống bếp lấy nồi đi nấu cơm.
Loay hoay với việc tay chân một lúc, Huệ dần lấy lại được bình tĩnh. Bất giác chị phì cười khi mình bực chồng khi đi về không thấy anh ở nhà. Chắc là không biết giận ai, nên tìm chồng mà xả. Tính ra, anh không có nhà như thế này, lại may. Chị sẽ không phải nói chuyện gì với anh, không phải giải thích sao lại về trễ, sao lại như kẻ mất hồn… Tóm lại, chị có thời gian một mình để tĩnh tâm, để quên đi những gì đã trải qua. Nhưng chắc dù có bình thường cỡ nào thì chị cũng không thể như không có việc gì đối diện với lão thọt. Tốt nhất là ít gặp lão lại.
Cơm nước, dọn dẹp một lúc thì trời cũng đã tối. Ngoài vườn lũ côn trùng kêu lên ra rả. Huệ lấy đồ đi tắm.
Bước vào nhà tắm, cởi đồ ra, mắt chị dừng lại ở vết ố giờ đã khô trên quần lót. Cảm giác xấu hổ lại làm má chị nóng lên. Sao mình có thể ra như vậy được chứ. Lại còn ở ngay trong nhà lão thọt.
Thế nhưng, chị không thể phủ nhận là cảm giác ấy rất sướng. Cái cảm giác ra khi chứng kiến lão thọt đụ cô giáo Lan Anh. Rõ ràng mối quan hệ giữa hai người không chỉ đơn thuần là tình dục. Rõ ràng cô giáo Lan Anh có tình cảm, hay ít nhất là người chủ động trong mối quan hệ này. Hay cũng có thể nàng ta mê mẩn con cặc lão thọt, rồi từ sướng khoái nảy sinh tình cảm. Sao cũng được, nhưng thật sự có một điều Huệ phải công nhận lão thọt làm tình quá giỏi. Lão luôn chủ động trong cuộc làm tình của mình, cách lão dìu bạn tình lên đỉnh quả thật khiến chị thèm muốn. Rồi tự nhiên, chị lại động cơn hứng tình. Chị sờ vào lồn mình, thấy nhớp nháp…
Gạt cái cần gạt để nước từ vòi búp sen xả vào người, chị muốn ghìm cơn nứng của mình lại. Chị sẽ không nghĩ về nó nữa. Sẽ không thủ dâm với những suy nghĩ lung tung nữa. Nứng thì tối Điền về chị sẽ đòi anh. Vì Huệ biết, nếu lại thủ dâm thì kiểu gì hình ảnh lão thọt cũng sẽ lại hiện lên và ám ảnh mình…
– Lú em uống tốt thật đấy! Qua là qua thích mấy người khẳng khái, ăn to nói lớn, nên qua thấy thích lú em rồi đó.
Điền cười sướng với câu nói của ông Tám Tiền.
Lúc này, gã đang ngồi nhậu trong nhà ông chủ thuyền lớn. Ngay từ lúc bước vào căn nhà được mở điện sáng choang, Điền đã thấy choáng ngợp. Ngồi xuống bàn, gã há miệng ngó khắp căn nhà được xây bằng gạch, quét vôi trắng tinh. Bên dưới nền, lót gạch tàu đỏ au, đi lên mát lạnh cả bàn chân. Mặc dù đã tắm rửa rất kỹ lưỡng trước khi sang, thế nhưng nhìn bàn chân đen xì của mình trên nền gạch sáng bóng, bất giác Điền sợ chân mình làm bẩn nền nhà. Tất nhiên, những điều ấy chỉ là gã tự cảm nhận. Là một người có tinh thần tự tôn khác cao, thậm chí có phần hơi cao ngạo, lẽ dĩ nhiên gã không thể hiện sự ngưỡng mộ ấy ra bên ngoài.
Nhưng rồi đến khi chị Phấn, bà chủ nhà, cùng chị người làm dọn đồ ăn lên, thì gã bị đánh gục thật sự. Dù chỉ là bữa nhậu mời thợ thuyền, mà đồ ăn trên bàn nhìn cứ như đám giỗ. Thậm chí có những món, Điền chưa lần nào nhìn thấy trong đời.
– Mấy chú ăn uống tự nhiên nhé, đừng ngại. – Chị Phấn đon đả mời khách.
Hôm nay, chị mặc bộ đồ thật đẹp. Áo sơ mi trắng cộc tay cùng với cái váy hoa xòe dài qua gối. Nhìn chị vừa đậm nét nhẹ nhàng, sang trọng của bà chủ nhà giàu, nhưng vẫn có một nét gì đó đỏng đảnh, lẳng lơ. Cái sơ mi được may đo rất khéo, làm tôn lên bộ ngực căng tròn đầy đặn chĩa về phía trước như chào mời. Cái váy hoa xòe với phần lưng váy màu đen thít chặt vòng eo thắt đáy lưng ong trước khi xòe rộng ra ôm lấy bộ mông căng mẩy.
– Hè hè… Chị yên tâm. Cứ để đó Qua chăm anh em cho…
Nói đoạn, ông Tám Tiền quay sang gắp con cá khoai cho vào chén Điền.
– Lú em ăn tự nhiên nhe. Hời ơi, tôm tích lú em đem qua ngon hết biết ngon. Nhưng mà Qua nói nghe nè, bữa sau đừng có vậy. Qua nói Qua mời mà, lú em chỉ cần qua nhậu là Qua dui dồi…
Sự hiếu khách của gia đình chủ nhà, cộng với trên bàn có rất nhiều anh em bạn thuyền là người quen, dần dần Điền cũng bớt đi sự e ngại và lấy lại sự tự nhiên. Lại thêm khi rượu bắt đầu chuyền tay, theo câu chuyện, rượu trong chai vơi dần, Điền nhận ra mình thuộc dạng đô mạnh trong bàn, thế là sự tự tin lại được đẩy lên cao… Gã bắt đầu trò chuyện rôm rả và thấy vui vẻ lên rất nhiều.
Đêm dần về khuya, dù đô cao nhưng Điền cũng đã ngà ngà say. Thế nhưng gã vẫn chưa muốn ra về, hoặc ít gã muốn mình phải là những người về sau cùng, đặc biệt trong lần đầu đến nhà ông chủ mới như này.
Đứng lên đi đái. Nhưng khi đi được nữa đường xuống nhà vệ sinh, nghĩ thế nào gã lại quay lại quẹo ra ngoài vườn. Dù sao, chĩa ra ngoài vườn như này vẫn thoải mái hơn.
– Sao có nhà vệ sinh không đi, mà lại đi bậy thế chú em?
Đang phẩy phẩy cái của giống, Điền giật bắn người với tiếng nói ngay sát sau lưng.
Quay người lại, thì ra là chị Phấn. Không biết chị ta đứng sau lưng gã tự bao giờ.
– Dạ, chị! – Điền lúng búng – Dạ, tại em quen đi ngoài này nên ra đây cho thoải mái chị. Trong nhà em đi không quen.
– Chứ không phải chê nhà tui xấu hả?
– Đâu có chị. Trời ơi nhà chị đẹp bà cố luôn, em chỉ ước có được cái nhà chỉ cần bằng một góc nhà chị là em mừng lắm luôn rồi.
– Vậy hả? Chú chỉ thấy nhà chị đẹp thôi hả?
Lúc này, Phấn đã bước thêm một bước, đứng rất gần Điền, thiếu điều gã nghe được cả hơi thở của chị. Điều này, làm gã lúng túng.
– Dạ… dạ… còn nữa, chị cũng đẹp nữa!
– Thiệt không? Thế có muốn có chị không?
– Dạ… dạ…
– Sao vậy, thấy ăn to nói lớn thế mà nhát hả?
Vừa nói, Phấn vừa đưa tay sờ vào hạ bộ của Điền.
Thần kinh Điền căng như dây đàn. Gã không thể nào hình dung được độ bạo của chị Phấn, bà chủ nhà, lại đến mức này. Trong kia, chồng chị ta vẫn còn đang ngồi nhậu. Còn đó cả năm bảy thằng bạn thuyền, bọn đấy có thể bước ra đây bất cứ lúc nào. Chừng đấy lý do, làm gã cảm thấy hơi ớn. Thế nhưng, phần còn lại trong người gã thì lại rạo rực đến muốn rung cả người. Dù gì gã cũng là đàn ông. Làm sao mà bình tĩnh được khi hương thơm thoang thoảng của thứ dầu thơm đắt tiền từ cơ thể chị Phấn cứ chui vào mũi gã, rồi len lỏi chui vào đủ các ngõ ngách não bộ. Mắt gã mở lớn như cố thu hết nét đẹp trên gương mặt chị, gương mặt lúc này đang tì hẳn vào ngực gã, ngước lên. Xu cần hơi cúi xuống một chút là gã có thể hôn ngay lên bờ môi thơm ngát kia… Tất cả nhưng thứ ấy, khiến gã không thể điều khiển được thằng em của mình.
– Ái chà, thằng anh thì nhát nhưng thằng em có vẻ ổn đấy. Hùng dũng thế này là được đó.
Nói rồi Phấn ngồi xuống, kéo trịch cái quần Điền xuống, cầm con cặc gã lúc này đã cứng ngắc, xóc xóc mấy cái, rồi từ từ bỏ vào miệng. Điền không thể biết được rằng, trong gia đình Phấn thì chuyện tình dục là cái gì đó hết sức bình thường. Nói rõ hơn, thì cả Tám Tiền và Phấn đều xem tình dục là thú vui và sẵn sàng tạo ra các cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn ấy. Vốn thuộc dòng dõi Ba Tàu, tức nhóm người hoa di cư sang Việt Nam từ thời nhà Thanh, khi mà phong trào phản Thanh phục Minh lúc bấy giờ tại nước Trung Hoa đang hồi mạnh mẽ. Sỡ dĩ được gọi là Ba Tàu vì nhóm người chủ yếu là con cháu nhà Minh này, tập họp nhau di dân trên ba chiếc Tàu lớn. Sang đến Việt Nam, họ chia nhau định cư nhiều nơi, làm ăn sinh sống bằng nhiều nhóm nghề khác nhau. Nhưng phần chung họ đều thành công, và xây dựng được cuộc sống khá giả. Còn một điểm chung nữa, là phần lớn họ quan niệm về đàn bà con gái, đặt biệt đàn bà con gái người Việt chỉ như công cụ để sinh sản, giúp họ duy trì nòi giống. Thậm chí, họ còn đặc biệt thích mua trinh gái tơ, nhằm đem đến vận may trong việc làm ăn mua bán… Có rất rất nhiều chuyện kể về việc này, mà hầu như người miền tây nào cũng có thể kể được.
Thế nhưng, đến thời Tám Tiền, ông ta lại khác với ông bà mình. Lấy Phấn về nhà, hoàn toàn được lão thực hiện bằng tình yêu. Thậm chí, lão còn giao cho chị việc coi sóc của cải, chăm sóc từ đường, một việc mà trước giờ không khi nào được giao vào tay phụ nữ. Duy chỉ có một việc lão vẫn duy trì như một thú vui là rất thích mua trinh, đặc biệt là trinh gái đẹp…
Cũng thế, sống chung nhà với chồng, dần hình thành cho chị tư tưởng phóng khoáng hơn rất nhiều so với thời đại của chị ta. Chị không vò võ chờ chồng những đêm dài khi lão ra ngoài hú hí xác thịt, thay vào đó, chị cũng tìm cho mình khoái lạc ở những gã đàn ông mà chị thấy là vừa mắt, là tiềm năng. Dần dà, giữa hai vợ chồng tự hình thành một luật bất thành văn, mạnh ai nấy vui, miễn đó chỉ là vui và không được làm gì để lại điều tiếng.
Lúc này Phấn đã tụt quần Điền hẳn xuống đầu gối. Tay xóc cặc gã và miệng nuốt hai hòn dái gã vào miệng rồi dùng lưỡi xoăn lấy. Chống hai tay vào hông, Điền mở to mắt nhìn xuống hạ bộ mình, tận hưởng cơn sung sướng. Người chủ nhà kiêu sa, xinh đẹp ít phút trước giờ đang phủ phục dưới chân gã, dụng miệng mình miệt mài chăm sóc cặc gã. Càng nhìn, cái tính cao ngạo lại đẩy cơn sướng của gã lên cao hơn…
Không chịu nổi nữa, gã túm lấy chị Phấn, đẩy chị ta vịn tay vào gốc cây, tốc váy chị lên và kéo phăng cái xì líp xuống.
– Hí hí… con thú giờ mới thức dậy đấy… A… ư…
Cười khúc khích vì hành động mạnh bạo của Điền, nhưng cũng gần như ngay lập tức chị rên lên cái cái quét lưỡi của gã vào lồn mình.
Sau đường quét, Điền ngửa đầu ra sau ngắm cái lồn mà hơn một lần trong các buổi nhậu gã nghe về nó. Không còn được hồng hào, hai mép đã hơi thâm đen và lồi một tí ra bên ngoài, thế nhưng vì được chăm sóc cẩn thận, dùng toàn mỹ phẩm đắt tiền mà chồng chị mua được từ nước ngoài trong những chuyến làm ăn, nên lồn Phấn vẫn có gì đó rất quyến rũ, đặc biệt từ đấy lại có mùi thơm thoang thoảng phát ra. Đúng là lồn nhà giàu có khác, Điền nghĩ. Rồi không để chị chờ lâu, gã lại vùi mặt mình vào bắt đầu miệt mài bú liếm…
– A… chú em được đấy, ui cha, sướng lồn quá…
Cảnh tượng lúc này, thật vô cùng kích thích. Trong căn nhà tường mở đèn sáng choang, năm bảy người đàn ông đang ngồi uống rượu, cười nói um xùm. Xa xa một tí, nơi ánh sáng từ căn nhà hắt ra chỉ còn mờ mờ, một người đàn bà xinh đẹp đang đứng một tay vịn vào gốc cây, một tay đưa ra sau xoa đầu gã đàn ông đang liếm lồn mình… Chốc chốc, chị ta lại rên lên sung sướng…
Thế nhưng, cả hai không hề hay biết, xa xa hơn, phía con đường. Có một người đàn bà đang chứng kiến toàn bộ cảnh ấy. Lòng tan nát…
Phải, Huệ đã chứng kiến tất cả!
Khi trời đã khuya mà vẫn chưa thấy Điền về, Huệ quyết định đi tìm, vì đã hơn một lần, gã nhậu say đến mức không về nổi. Thế nhưng vô tình sao, chị lại chứng kiến cảnh ân ái của Điền và chị Phấn…
Lúc đầu, khi nhìn thấy cảnh chị Phấn bú cặc Điền, Huệ đã muốn lao vào, vạch mặt đôi gian phu dâm phụ ấy. Thế nhưng, không hiểu sao chị không thể. Chỉ có thể đứng yên đấy, dương mắt nhìn, nước mắt Huệ bắt đầu chảy dài hai bên má. Chị thấy lòng mình đau đớn. Sao Điền lại làm vậy với chị? Không lẽ anh không còn yêu thương chị nữa ư? Chị làm điều gì sai mà phải chịu chuyện này cơ chứ?
Một lúc sau, như không còn đứng vững nữa, Huệ bước đến tựa vào một thân cây to. Lúc này nước mắt chị đã không còn chảy nữa. Tự nhiên chị thấy lòng mình như trơ ra.
– A… liếm sướng thế… cứ tưởng chỉ có con cặc to, ai ngờ lưỡi cũng… ây da… cũng tài ghê… ui… sướng quá.
Cứ mỗi tiếng rên bên trong, thì bên ngoài tim Huệ phủ thêm một lớp băng.
Một lúc sau, chị đứng nhìn như đang chứng kiến một màn hành lạc của một đôi nam nữ nào đấy, không phải chồng chị!
Bỗng nhiên, chị làm một hành động mà đến sau này, khi nghĩ lại bản thân chị cũng không thể hiểu được sao mình lại làm thế. Huệ tuột phăng cái quần mình xuống, và đưa tay bắt đầu xoa lồn.
Phải chăng đấy là hành động của ý thức trả thù. Tại sao Điền sướng được, mà chị thì không?
Bên trong, Điền đã đứng lên, cầm cặc mình đặt ngay cửa âm đạo Phấn, đẩy vào!
– Ui da… cặc bự quá…
– Nắc đi, nắc mạnh lên, ui da, sướng quá…
Bên ngoài, Huệ ngạc nhiên khi thấy lồn mình cũng dần tứa nước. Cơn sướng bắt đầu râm ran và lan dần. Bấu chặt hơn vào thân cây, lưng Huệ hơi võng xuống, mông đưa ra sau, tay day lồn nhanh hơn.
– Xuýt, ui… – Chị cũng hít hà…
Đột nhiên, Huệ giật bắn người, khi có cái gì đó trơn, mềm chạm vào lồn chị! Quay người lại, Huệ thấy một bóng người ngồi ngay phía sau mình. Không cho chị thời gian phản ứng, bóng người ấy ngay lập tức ôm lấy thân sau chị, khóa chết tư thế làm chị không thể đứng thẳng lưng lên được. Chới với, Huệ bám hai tay thân cây để khỏi ngã, đồng thời kêu lên khe khẽ.
– Không… buông ra… không…
Dù có phản đối, nhưng Huệ cũng không dám kêu lớn. Tình thế của chị lúc này không thể bị người khác nhìn thấy. Dù có mười cái miệng, chị cũng không thể thanh minh. Như hiểu được nỗi khổ của chị, bóng người kia siết chặt tay quanh hông chị, và nhét lưỡi mình vào lỗ lồn Huệ giờ đã nhoe nhoét nước…
– A… ui… không.
Huệ cố kêu lên và đưa tay ra sau đẩy người kia ra. Chị thấy hối hận. Hối hận vì sự trẻ con của mình. Chỉ vì muốn trả thù Điền, mà giờ chị lâm vào tình cảnh kêu lên cũng không được mà chống cự cũng không xong.
– Ui… Điền ơi…
Nước mắt Huệ lại chảy, nước mắt của sự bất lực. Chị kêu tên chồng, như muốn cầu cứu. Nhưng lúc này, Điền đang hăng say nắc từng cú mạnh bạo vào cái lồn của người đàn bà thơm tho, đầy quyến rũ, ma mị trong kia. Không hề hay biết vợ anh, ngoài này, cũng đang bấu chặt tay vào thân cây, môi mím chặt cố ngăn mình để không bật ra tiếng rên.
Huệ đã không còn sức, hay đúng hơn chỉ còn đủ sức vịn vào thân cây ngăn mình khỏi ngã. Cơn sướng đang dâng lên. Cái lưỡi quái ác ở phía sau cứ đánh liên tục lên hột le, rồi lại đưa lên trên thọc mạnh vào trong lồn chị mà ngoáy. Chưa bao giờ, Huệ nếm trải kỹ thuật liếm lồn như thế này. Nó mạnh bạo, nhưng vẫn đủ nhẹ nhàng. Nó khiến chị sướng quíu cả người, nhưng vẫn cảm nhận được từng cơn sướng nhỏ râm ran… Lúc này, khi thấy Huệ đã không còn chống cự, hắn buông một tay ra, và bắt đầu cho 2 ngón vào lỗ lồn chị.
– Xuýt… ôi…
Huệ không kiềm được nữa, bỗng rên lên.
Bên trong, Điền để Phấn đứng quay mặt lại, đối diện với gã, tựa lưng vào thân cây. Nhấc một chân chị lên, lựa thế, gã đẩy cặc mình vào. Không còn e ngại, không còn sợ sệt, Điền muốn làm chủ cuộc chơi. Gã muốn lần này, Phấn phải nhớ đến mình. Cũng không hẳn để có những lần sau, chỉ đơn giản vì bản tính tự tôn, khiến gã muốn thế… Mở phanh áo sơ mi của chị ta ra, Điền ngoạm lấy núm vú nâu nâu và nút. Bên dưới, gã phối hợp nhịp cặc mình ra vào nhẹ nhàng. Gã muốn dìu người đàn bà này đi dần lên đỉnh vu sơn.
– Nắc đi… nắc đi… ui sướng quá, cặc bự đụ sướng quá…
Phấn ôm lấy đầu gã, ngửa cổ ra mà rên.
– Ui trời ơi…
Bên ngoài, Huệ cũng rên lên. Nhưng đó là tiếng rên kết hợp giữa cả sướng khoái và ngạc nhiên. Bóng người kia đã đứng lên, bước sang bên hông Huệ. Và Huệ nhận ra, không ai khác, chính là lão thọt…
– Lão… tại sao… ôi… đừng…
Huệ hối hả và hổn hển.
Không quan tâm tới Huệ, lão thọt lại cúi xuống, cho tay vào lồn chị!
Thật kỳ lạ, lão cho ngón tay cái mình vào lồn chị. Với tư thế đứng bên hông, lão cho tay theo trục dọc từ trên xuống, với cách cho tay ấy, khiến ngón cái lão miết mạnh vào điểm G của chị, làm Huệ quíu cả hai chân mình vào nhau. Như các bước trong một bài, lão thọt thực hiện các hành động thật dứt khoát, nhẹ nhàng và cực kỳ khéo léo. Cứ đều đặn, nhịp nhàng, lão miết ngón cái vào điểm G bên trong lồn, và ngón trỏ bên nào, lão gãi nhẹ vào hột le…
Huệ vẫn mở to mắt nhìn vào bên trong, nhưng hình như chị không còn biết trong đấy đang diễn ra những gì nữa. Trước mắt chị chỉ nhìn thấy cái hột le đang sưng mộng, các cơ lồn chị đang bắt đầu co thắt mạnh. Có một cơn sóng nào đó đang cuộn đến, còn ở ngoài kia, nhưng rõ ràng là đang cuộn đến, chuẩn bị đổ ụp vào và cuốn phăng mọi thứ… Huệ cuối nhìn xuống, bất giác chị cảm nhận một sự thôi thúc mãnh liệt muốn đưa tay, chạm vào cái khối u trong quần lão. Chạm vào, rồi miết lấy nó, rồi lôi nó ra ngoài, để được cầm trọn, cảm nhận hơi ấm của nó trong lòng bàn tay. Thế nhưng, một chút lý trí còn sót lại, ngăn không cho chị làm chuyện đó. Vì chị biết, việc gì sẽ xảy ra tiếp theo nếu cái thứ đấy được lôi ra…
Bỗng, cái bàn tay ma thuật kia dừng hẳn lại.
Huệ giật giật hạ thể, như tiếc nuối. Con sóng ở đằng xa chực đổ vào bờ thì dừng lại.
– Lão… A…
Tự nhiên Huệ muốn mở miệng, dù chị cũng không còn biết mình định nói gì, nhưng rồi tiếng nói lại chuyển thành tiếng rên rỉ.
Khi bàn tay vừa dừng lại một tí, lão thọt lè lưỡi, liếm nhẹ nhàng vào hậu môn Huệ. Cứ thế, lão xoáy lưỡi theo hình trôn ốc, cứ nhẹ nhàng liếm láp hậu môn. Hột le và điểm G đang căng cứng, nóng rát thì đột nhiên bị bỏ trống, phập phồng. Con sóng đứng lại, vừa chực tắt đi, thì bỗng đâu có từng đợt nước li li, li li cuộn lên từ bên dưới ngay trong lòng con sóng ấy. Từng đợt gợn li ti cứ lớn dần lớn dần, có cảm giác lại tạo thêm một cơn sóng khác, từ ngay bên trong con sóng kia, nhưng còn lớn hơn, cao hơn gấp trăm nhìn lần…
Cái lưỡi xoáy ở hậu môn lại ngừng lại. Lão thọt vòng tay qua eo Huệ, vòng eo lúc này đã võng xuống rất sâu, khẽ ôm lấy bụng nàng. Rồi đột ngột, lão lại cho ngón cái vào lồn chị, ngón trỏ lại đặt ngay hột le. Và lần này, lão dùng toàn bộ lực cánh tay mà ra sức nhồi bàn tay như một cái pít tông.
Tiếng “Ọc… ọc…” vang lên rõ to trong đêm vắng. Vang lên chậm, rồi nhanh dần, nhanh dần, nhanh đến mức không thể nhanh hơn được nữa.
– Á… trời ơi… trời ơi…
Cùng với tiếng rên, từ lồn Huệ bắn ra một tia nước xỉa thẳng xuống đất. Không phải một lần, mà tia nước cứ chảy ra, tắt rồi chảy ra theo nhịp móc của lão. Một lúc cơ thể Huệ co cứng, chị nín cả thở và tia nước xả thành một vệt dài liền nhau thẳng xuống đất.
Huệ ngã gục.
Phải, chị đã sướng đến đái cả ra. Một việc, chưa bao giờ chị làm.
Một lúc sau, dần hồi tỉnh. Huệ thấy mình đang nằm ngay dưới gốc cây, hai chân co lại để về một phía. Mấy ngọn cỏ xung quanh chị vẫn còn dính nước. Xấu hổ, chị mặc lại quần, rồi nhìn xung quanh. Quanh chị lúc này, đã không còn ai…