Lão Thọt – Phần 2

Phần 2
Những gì nhìn thấy trưa hôm đó tác động đến Huệ nhiều hơn là chị tưởng.
Trước đây, một ngày của chị xoay quanh chuyện vá lưới (đàn bà xứ biển thường kiếm sống bằng việc vá lưới hoặc đan lưới mới. Lưới này là lưới bị rách trong quá trình đánh cá, mấy chiếc ghe mỗi lần vào bờ là bỏ lại một mớ và thay bằng lưới nguyên), chăm sóc miếng vườn nhỏ trước nhà. Thỉnh thoảng ghé qua nhà ba má chồng ở cuối làng để thăm nom, có giúp được gì thì giúp cho tròn phận dâu hiếu… Còn bây giờ, phần lớn thời gian chị cứ thẩn thẩn thơ thơ. Đã rất nhiều lần chị tự răn mình, tại sao lại để mấy chuyện đó ảnh hưởng tâm trí đến vậy… Nhưng không hiểu sao, cứ hở ra là hình ảnh con cặc kỳ quái kia cộng với tiếng rên của cô giáo Lan Anh cứ ám ảnh chị…
Cũng không biết hình ảnh con cặc kỳ quái kia hay tiếng rên rỉ sướng khoái ám ảnh chị hơn. Nhưng chị vẫn không thể ngừng tự hỏi sao cô giáo Lan Anh lại làm chuyện đấy với lão thọt. Bởi thầy giáo Quang vẫn ở nhà mà. Mặc dù thầy dạy ở trường huyện, nhưng cũng là đi hai ba ngày lại về luôn luôn, không lẽ Lan Anh vẫn thiếu thốn đến thế sao? Dù thầy giáo Quang nhìn có hơi nhỏ người, cũng chính vì ngoại hình như thế nên thầy hay được gọi là Quang Còi. Thế nhưng nhìn thầy vẫn lịch sự, đẹp trai và trí thức hơn rất nhiều so với lão thọt thợ rèn.
Lão thọt, ngoài cái chân thọt, ngoại hình của lão cũng dị hợm đến kinh khủng. Người lão cao, hai cánh tay rất to và lực lưỡng, cái khuôn ngực nở phình ra phía trước nhìn cứ như lão có tới 4 lá phổi chứ không phải là 2. Nhưng từ phần thắt lưng trở xuống thì lại nhỏ tọp lại. Cũng có thể, vì cái chân thọt, nên lão ít đi lại thành ra như thế. Da mặt của lão thì sẹo chằng sẹo chịt, đúng là dân chợ búa giang hồ. Thế nhưng, có một điểm rất lạ, mà bản thân Huệ mãi đến mấy hôm trước, khi quay lại đưa cái dao cho lão sửa cán mới để ý và nhận thấy, lão có đôi mắt rất kỳ lạ. Cái cách lão nhìn người khác như không quan tâm, nhưng lại như nhìn thấu hết tâm can người ta vậy… Tóm lại, với một lão già hơn năm mươi như lão thọt không có một điểm gì để có thể khiến cô giáo Lan Anh sà vào mà quên đi người chồng được đánh giá là rất thành đạt của mình.
Ấy vậy mà mọi chuyện vẫn xảy ra. Không lẽ con cặc kia lại quyến rũ đến mức ấy sao?
Bất giác, Huệ có cảm giác ớn lạnh khiến chị phải rùng mình khi tưởng tượng cái con cặc kỳ dị kia chui vào háng mình. Vô thức, Huệ đưa tay miết vào âm đạo mình từ ngoài quần. Chị thấy hạ thể mình nhớp nháp. Không cố kiềm chế mình nữa, Huệ bước vào buồng trong, cởi cái quần ra. Chị thấy nhớ chồng. Nhớ cái mùi hăng hắc của nắng cùng với mùi tanh tanh cá biển, cả hai hòa quyện lại, cộng với mùi giống đực nồng nàn tạo thành thứ mùi hương kích dục ghê gớm. Huệ tưởng tượng cái lưỡi chồng đang quét từng đường trên lồn chị. Cái lưỡi mềm mại, ướt át liếm từ lỗ đít dài lên trên lồn. Cứ mỗi cái liếm lồn chị lại tứa nước. Rồi cái lưỡi ấy bỗng cứng lại như con cặc nhỏ, ấn thẳng vào lỗ lồn. Từng nhịp, từng nhịp… Đột nhiên con cặc lưỡi kia chui thẳng vào sâu bên trong, rồi lại mềm lại. Nó như cái vòi bạch tuộc, khua khoắn khắp các ngõ ngách… Huệ cứng cả người, chị nghe cơn sướng từ hai mép lồn truyền lên não, rồi nó lan khắp người. Cái vòi bạch tuộc cứ thế sục sạo trong lỗ lồn chị, rồi bỗng nó thu hết xúc tu ra, cũng nhanh như cái cách nó chui vào. Vừa cảm thấy hụt hẫng, thì ngay lập tức Huệ giãy người lên, rên lớn một tiếng khi con bạch tuộc kia phủ cả người lên mồng đốc chị. Nó hút một phát thật mạnh nhưng muốn nuốt luôn cái hột le. Rồi nhưng có hàng nghìn cái chân, nó đánh liên tục vào mồng đốc. Huệ trân người rên hờ… hờ… Chị sướng, sướng quá. Cơn cực khoái đang đến, nó đang lơ lửng gần lắm rồi… Cặc, chị cần con cặc. Huệ cần một con cặc thật to, cứng chui thật sâu vào trong lồn để lấp đầy cái ngứa ngáy, cái bức rức hiện tại. Cơn sướng từ mồng đốc vẫn liên tục truyền tới, nó là cái cảm giác sướng rất mạnh bạo, rất quyết liệt, nhưng nó vẫn thiếu, vẫn thiếu cái gì đó nhẹ nhàng hơn, sâu thẳm hơn, thiếu một cảm giác sướng khoái len lỏi lấp đầy… Điền ơi… Chồng ơi… Huệ cần con cặc của chồng. Con cặc đen, to, cứng cáp. Chị sẽ cầm lấy nó, nhét nó vào cái lỗ lồn lúc này đang ướt nhẹp và nhíu nhíu từng cơn. Ôi, con cặc của chồng em, Điền ơi… Nhưng sao hôm nay nó khác thế? Sao tự nhiên hôm nay trên thân cặc lại có nhiều cục u gồ ghề thế kia? Còn nữa, khi đầu khấc vừa chạm vào mép lồn, Huệ cảm nhận rõ có gì đó lún phún chĩa vào lồn chị… Điền ơi… sao nay cặc anh ngộ vậy… đừng… đừng… á… trời ơi… sướng… Con cặc ấy đã thọt một phát lút cán ngập vào lồn chị, cũng vừa lúc cơn cực khoái ập đến. Huệ trân người, rồi giật giật cơ thể thêm mấy cái, rồi lịm đi…
Một lúc sau, trong gian buồng im ắng, Huệ vẫn nằm đó, hai chân vẫn còn co lên, tay vẫn còn đặt trên hột le đỏ ửng, nhưng lúc này đã teo nhỏ lại, thụt vào bên trong chứ không còn vươn ra như cách đây ít phút… Khi nhịp thở đã dần trở lại bình thường, Huệ tự nhiên thấy xấu hổ vì chính bản thân mình. Không hiểu sao hình ảnh con cặc kia của lão thọt lại hiện lên trong tâm trí chị lúc chị thủ dâm như vậy. Sao mình lại hư hỏng đến thế. Kể cả chỉ là trong tâm tưởng như thế, nhưng cũng đã là có lỗi với Điền. Khi anh đang vất vả giữa biển khơi để kiếm kế mưu sinh, thì chị lại nằm đây, thủ dâm bằng hình ảnh con cặc của người khác, dù nó chỉ là một thoáng thoảng qua… Huệ thấy lương tâm mình cắn rứt, hối hận, và ăn năn… thế nhưng…
Thế nhưng đâu đó trong sâu thẳm, Huệ vẫn cảm nhận được có một điều gì đó khang khác. Là điều gì thì chị không biết, chỉ biết cơn cực khoái lần này sao lại sướng một cách kỳ lạ… sướng hơn những lần trước rất nhiều… Và trên giường, giữa hai chân chị, một vệt nước nhỏ dài đến tận cuối giường, vẫn còn hiển hiện…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nhưng rồi, cái cảm giác cắn rứt kia cũng không đeo bám tâm trí Huệ quá lâu. Nó bị xua đi, hoặc bị dồn vào một góc khuất nào đó trong tâm trí chị, khi những bộn bề của cuộc sống thường nhật đã chiếm hết không gian còn lại trong tâm trí ấy. Cuộc sống vẫn diễn ra. Thời gian vẫn trôi. Và đã đến ngày Điền trở về.
– Huệ ơi, vợ ơi…
Chưa nhìn thấy mặt, Huệ đã nghe tiếng chồng ngoài đầu ngõ.
– Em đây!
Chị bước ra trước nhà, thấy Điền tay xách hai bịch cá khô to đùng, mặt mày hớn hở.
– Vợ cầm cái này vào trong, rồi chạy ra chợ mua thêm ít đồ, chiều làm cho tui mấy món. Nhà có khách!
– Dạ. Mà rủ ai nhậu vậy chồng?
– Mấy anh em bạn ghe. Với lão thọt thợ rèn.
Nghe cái tên ấy, tự nhiên Huệ chột dạ.
– Sao nay lại rủ lão thọt thợ rèn, trước giờ nhà mình có qua lại gì với lão đâu?
– Thì bây giờ qua lại. Cái làng nhỏ xíu, có mấy nóc nhà, ai chẳng là hàng xóm. Mà báo cho vợ một tin vui nè. Tui về đợt này, đi ngắn thêm đợt nữa thôi. Từ sau tui sẽ đi thuyền lớn đó.
– Đi thuyền lớn? Mà đi thuyền ai vậy chồng?
– Thuyền ông Tám Tiền. Đợt này tui cố làm thật tốt, dành dụm ít tiền để hai đứa mình đẻ thằng cu tí… hí hí…
Vừa nói, Điền đưa tay vào cái áo bà ba, bóp cặp vú căng tròn của vợ.
– Chồng này…
Huệ chụp lấy tay Điền, đẩy chồng ra rồi cười khúc khích.
Trên đường đi chợ, Huệ thấy vui vì những điều Điều nói. Vậy là chồng chị cũng có ý định kiếm thằng cu… Nghĩ đến viễn cảnh nhà có thêm tiếng trẻ con, chị không ngăn được mình tủm tỉm cười.
Nhưng, khi đi ngang qua cái lò rèn của lão thọt, tự nhiên chị hơi nhíu mày. Có cái gì đó hơi bất an chợt gợn lên trong lòng Huệ. Điền trở thành bạn thuyền trên thuyền lớn của ông Tám Tiền. Rồi lại nhậu với lão thọt. Lão thọt, Tám Tiền, chị Phấn… Huệ mơ hồ cảm nhận được một điều gì đó…
– Mua nhiêu rượu? – Ông Năm Khạp hỏi.
– Dạ… – Huệ giật mình dứt ra khỏi dòng suy nghĩ – Dạ, bán cho con bốn lít.
Trả lời ông Năm xong, Huệ quay nhìn về phía cái lò rèn. Nơi bếp nun đỏ lửa, cái bóng người to bè vẫn hì hục gò, đập… Chắc có lẽ chỉ tưởng tượng nhiều quá. Như Điền, chồng chị bảo, hàng xóm láng giềng mời nhau ly rượu có gì mà kỳ lạ?!
– Của cô đây.
Trả tiền, nhận rượu, Huệ tự nhiên tự cười bản thân mình. Thần hồn nát thần tín.
Ngửa cổ, nóc cạn ly rượu, Điền khà một cái sảng khoái. Đưa tay bóc con khô hắc cấy (một loại khô làm từ cá đuối đen, loại thuộc dạng cực phẩm kể cả với dân biển), chấm miếng mắm me, cho vô miệng, xong gã vỗ đùi cái đét. Đúng là mồi vợ gã làm là ngon nhất trên đời. Mấy ngày lênh đênh trên biển, dù hầu như đêm nào cũng nhậu lai rai cho ấm cái bụng, đỡ lạnh cái lưng giữa biển khơi khi đêm về, thế nhưng gã vẫn thèm cái cảm giác được ngồi nhà uống ly rượu đủng đỉnh của ông Năm Khạp, ăn miếng mồi của vợ gã làm. Hôm nay, được như ý nguyện, mà lại còn thêm mấy tay chiến hữu nữa chứ!
– Dô đi ông thọt, mời ông cái nè. Cảm ơn sự giúp đỡ của ông nha.
Nói rồi Điền cầm ly rượu, uống một nửa, đưa một nửa còn lại cho lão thọt.
Cầm lấy ly rượu, lão thọt nốc cái ực.
– Làm miếng khô đi ông!
Cầm lấy miếng khô của thằng Tư Đen, nhưng lão thọt không ăn. Lão bỏ lại vào trong chén, đoạn đứng lên.
– Đi đái cái. Đái đâu được?
– Ngoài sân, mấy bụi chuối mênh mông. Ông lựa đâu ưng nhứt thì đái, khỏi ngại.
Điền chỉ tay ra ngoài vườn, nói.
Khi lão thọt vừa đi khuất, Tư Đen quay qua hỏi Điền.
– Ủa mà vụ chuyển lên đi thuyền dài, mày nhờ lão thọt thật ấy hả?
– Không phải là nhờ, mà là biết nhờ ai cho việc gì, mày hiểu không?
Tư Đen im lặng, chờ Điền uống ly rượu, rồi lại chậm rãi đặt ly xuống.
– Lão này, có mối quan hệ với bà Phấn. Cái đó tao công nhận. Cái quan trọng là mình phải biết tận dụng lão. Cỡ lão già này, chỉ cần hứa chầu nhậu với mấy con hắc cấy, là y như rằng lão sẽ làm mọi cách giúp mình ngay…
– Ờ, công nhận. Má, sao hồi đó đi học thì mày ngu như bò, mà mấy vụ này mày khôn dữ vậy Điền.
Trước câu tâng bốc của Tư Đen, Điền cười khằng khặc.
– Rồi mày sẽ còn phải nể tao dài dài. Nội cái chuyện bắt con hắc cấy này, mày tưởng dễ hả.
Tiếp theo đó, cuộc nhậu diễn ra với màn nổ banh trời về các chiến công trên biển của Điền cùng đám bạn ghe. Ai cũng có những giai thoại oanh liệt chết đi sống lại. Chỉ có lão thọt, cứ ngồi im lắng nghe. Ai hỏi gì đến thì lão trả lời hoặc ừ hử, còn không lão cứ tù tù uống.
– Ăn đi ông thọt, đừng ngại. Hắc cấy đấy, ăn đi ông. – Điền lại bóc miếng khô quệt miếng mắm me bỏ qua chén của lão. Tội nghiệp, chẳng mấy khi được miếng ngon. Chắc lão già ngại.
Cứ thế, ly rượu cứ truyền tay nhau. Một lúc sau, khi đêm buông dần khuya hơn, khi cơn say ngà ngà hơn… câu chuyện tự nhiên bắt đầu đổi hướng. Lúc này, bàn nhậu chỉ còn lại vài ba người. Một mớ đã cáo say ra về…
– Ông thọt, tôi lại mời ông một ly. – Điền nâng ly lên, làm một nửa rồi lại đưa qua lão thọt.
– Mẹ, có mỗi chuyện kia mà mời hoài vậy. – Một thằng trong số những thằng còn ngồi lại trong bàn lên tiếng.
– Mày ngu lắm, chuyện này chẳng liên quan cứt gì tới chuyện kia hết… Hức… Tao mời ông thọt ly này, vì nể ổng. Dô ông, tôi lại mời ông ly…
– Má, tới vòng tao mà. Mời cứt gì mời lắm vậy?
– Vậy thôi mày mời đi. Mời sư phụ khoản đụ đéo của cái làng này.
Dứt câu nói của Điền, cả bàn ngửa cổ cười khùng khục.
– Mà ông thọt, hỏi thiệt, bộ con cặc ông bự lắm hả? – Một thằng đưa ly cho lão thọt, hỏi.
– Hỏi ngu, hỏi ngu chết mẹ cũng hỏi. – Điền lại lên tiếng – Cặc bự hay nhỏ là một chuyện, quan trọng là phải có chiêu.
Phán xong, Điền lại quay qua cặp cổ lão thọt.
– Nhưng mà nói gì nói, tui là tui nể ông lắm đấy ông thọt. Thằng này là thằng hiểu biết. Ông hiểu không, tui là thằng có hiểu biết. Nên tui biết không phải tự nhiên mà ông lại nổi tiếng ở vùng này như vậy. Hay giờ tui bái ông làm sư phụ, chỉ tui ít chiêu đi…
Mặc cho cả đám cứ thay nhau nói, lão thọt cứ ngồi đó, gãi đầu gãi tai rồi lại cười cười. Một lúc, Điền lại uống nữa ly và đưa phần còn lại cho lão.
– Ông thọt, chỉ tui ít chiêu coi…
Lão thọt lại nốc một hơi, để ly rượu xuống gãi gãi cái lỗ tai.
– Có gì đâu. Đàn bà lão nghĩ thích cái mới. Chắc lão cũng chỉ là cái mới cho mấy chị chơi cho đỡ buồn.
– Cái gì đó mới hả?
– Ừ, người mới, chiêu mới hoặc chỗ đụ mới…
– Đúng, có lý. Đúng là bậc thầy!
Cả bàn lại cười khùng khục. Nhưng cái cười lần này hơi có ý kiềm chế. Chắc tại chủ đề hơi nhạy cảm. Hoặc cũng có thể sợ bà chủ nhà nghe thấy.
Nhưng dù có kìm nén thế nào, Huệ cũng dư sức nghe thấy. Chỉ có điều, chị chỉ đơn giản là nghe cánh đàn ông cười khằng khặc ngoài đấy, còn cười vì chuyện gì thì chị không để ý lắm. Trước giờ vẫn vậy, mỗi khi chồng nhậu, sau khi chuẩn bị xong mồi màng, chị đều ở dưới nhà sau lo công việc của mình. Lần này cũng vậy, sau khi yên trí với mình về sự có mặt của lão thọt, chị cũng không để ý gì đến câu chuyện ở bàn trên.
Thế nhưng mà sao hôm nay mấy người này nhậu lâu thế không biết, khuya lắm rồi còn gì. Năm lần bảy lượt đi lên ngó nghiêng rồi lại đi xuống, Huệ quyết định đi tắm. Thôi kệ, cứ tắm đã. Điền có nhậu xong sớm thì chị dọn, còn trễ quá thì chị đi ngủ trước, sáng dậy dọn sau cũng được…
– Đụ má, tụi mày thấy cao nhân chưa… hức… – Điền nói, xong đứng lên. – Tao đái cái, tụi mày mời cao nhân ly đi.
Hơi khật khưỡng, Điền bước ra vườn, móc cu ra xả thẳng vào gốc chuối. Hôm nay phải nói nhậu sướng gì mà sướng. Uống mãi không thấy say. Phẩy phẩy cái của giống, rồi nhét vào trong quần, gã quay người định đi vào. Rồi bỗng, gã nhìn qua cái sào quần áo cạnh nhà tắm, gã thấy Huệ đang đứng phơi bộ quần áo vừa tắm xong. Tự nhiên, gã nảy sinh một ý…
Tắm rửa xong, Huệ giặt luôn bộ quần áo của mình, rồi bước ra sào móc lên. Tự nhiên có một bóng người từ phía sau trùm tới. Một bàn tay to lớn ôm chầm lấy chị!
– Á…
– Nín, anh đây.
– Chồng, chồng làm gì vậy.
– Hè hè… tự nhiên nay thấy vợ đẹp quá, nên thèm…
– Thèm gì mà thèm, mọi người còn đầy ra đó. Nè…
Miệng nói, tay Điền đã thọt ngay vào trong quần vợ. Huệ chụp lấy tay chồng, cố gắng đẩy gã ra.
– Nè, chồng làm gì vậy. Mọi người còn ở đây mà…
– Kệ tụi nó, tụi nó đang nhậu, với đang mê nghe lão thọt kể chuyện đụ đéo, không thằng nào xuống đây đâu. Lâu ngày thèm với quá, chìu tui tí…
– Chìu thì tí nữa mọi người về đã. Ai lại làm ở đây, nè…
Dù có cố gắng thế nào, Huệ làm sao chống lại được sức Điền, chồng chị. Mặc cho chị phản đối, gã đẩy chị chống tay vào khạp nước cạnh nhà tắm, rồi kéo mạnh quần chị xuống. Xong úp cả mặt mình vào…
Rượu vào, cộng với cơn nứng lâu ngày xa vợ làm Điền hít say mê cái âm hộ trước mặt mình. Gã quét một đường dài từ lồn lên đến lỗ đít, rồi lại xuống lồn. Mặc cho Huệ cố giãy, đưa tay ra sau cố đẩy gã ra, Điền cứ ra sức ngoáy lưỡi mình trong lồn vợ. Chốc chốc, xen kẽ giữa những đường liếm, Điền ngoạm cả cái lồn vợ vào miệng và húp một phát thật mạnh.
– A…
Huệ bật ra tiếng rên với cái húp của chồng mình.
Lúc này, âm đạo chị đã bắt đầu tứa nước. Thay vì đưa tay về sau đẩy Điền ra, lúc này, Huệ chỉ còn có thể cố gắng bám vào thành cái khạp nước.
Cúi thấp người xuống, đá lưỡi tành tạch vào cái hột le, tiếng rên của vợ là Điền nứng tợn. Đoạn, gã ngừng lại, hơi ngã người ra sau, để ngắm lồn vợ mình trong anh sáng trăng. Điền thọt hai ngón tay vào trong lồn vợ, rồi chuyển lên trên liếm mạnh vào lỗ đít vợ mình.
– Hự… chồng ơi… sướng…
Điền hài lòng với tiếng rên của vợ mình. Lão thọt nói đúng! Quả là liếm lồn ngoài trời thế này sướng hơn hẳn. Và gã cũng thấy rõ là lồn vợ ướt nhanh hơn, co bóp ngón tay gã nhiều hơn, và hình như chị cũng rên nghe đã lỗ tai hơn…
Cũng không mất nhiều thời gian, Điền đứng lên, móc con cặc giờ đã cứng ngắc ra khỏi quần. Nhưng thay vì cứ thế thọt vào lồn vợ, gã xoay người Huệ lại đối diện mình, để chị ngồi tựa vào miệng khạp, banh rộng hai chân vợ ra, và cầm con cặc đâm thẳng vào.
– Hự…
Điền khoái trí với tiếng rên của vợ. Rõ ràng chị ta cố kìm nén lắm, thế nhưng vẫn phải rên. Thế mới biết gã làm chị sướng đến mức nào.
Nắm tay vào cái sàn nước phía sau, Điền bắt đầu ra sức đụ. Con cặc đen, dài của gã cứ thế chạy ra chạy vào lỗ lồn Huệ. Cả tháng trời xa cách, giờ được đụ thế này phải nói là sướng. Điền nhắm mắt cảm nhận cái sướng khoái từ dương vật truyền lên.
Huệ cũng thế, sau những phút giây đầu phản kháng, lúc này, chị cũng đã đầu hàng cảm xúc của mình. Không đầu hàng sao được, khi mà cứ mỗi nhịp đụ, Điền lại mang cái sướng khoái đến nhiều hơn, cứ mỗi lúc một nhiều hơn. Huệ hít hà từng cơn. Có thể Điền nói đúng, đám bạn chồng chắc giờ vẫn chỉ lo nhậu và nói chuyện trên kia. Chắc chẳng ai hơi đâu bước xuống dưới này…
Bỗng…
– Chồng… chồng…
– Sướng quá vợ ơi… lồn vợ đụ sướng quá…
– Chồng…
Huệ cố kiềm Điền lại. Ngay đằng kia, chỗ cái cửa bếp bước ra nhà tắm, Huệ thấy một người đang đứng đó. Dù cả thân người ấy chìm hẳn trong bóng tối, nhưng chị biết rõ có người đang đứng nhìn mình.
– Hự… chồng… chồng… hự…
Thế nhưng, dù Huệ có cố gắng đánh động thế nào, Điền vẫn chẳng hay biết mà ra sức dập. Lúc này, trong đầu gã chỉ có cơn sướng khi con cặc được cái lồn trơn nhẫy của vợ co bóp. Cùng với cơn say, là cơn nứng là Điền không còn màng gì tới xung quanh. Khi Huệ cứ giật người ra, cùng với tiếng gọi “chồng, chồng…”, gã mặc nhiên cho đấy là tiếng rên và những co giật do cơn sướng mang lại.
– Hự… hự… ư…
Trước nhịp nắc hùng hục của chồng, Huệ cũng dần không thể phản ứng gì thêm được nữa. Miệng chị há ra, nhưng không thể phát thành lời. Thay vào đó chỉ là tiếng “hự… hự…” của khoái lạc. Và cơn sướng truyền từ âm đạo lên mỗi lúc một lớn dần, làm chị không còn sức để chủ động cơ thể… Và cứ thế, Huệ mở to mắt nhìn cái bóng người đang đứng nhìn mình trong kia, cơ thể chị rung lên theo mỗi nhịp đụ của chồng. Còn người kia, cũng cứ thế đứng đó, nhìn màng làm tình nóng bỏng của vợ chồng Huệ.
Rồi, bỗng người đó bước thêm một bước, lộ hẳn ra dưới ánh sáng trăng. Bước ra bằng một nhịp bước khập khiễng… Huệ mở to mắt, trong đầu chị kêu lên: “Lão thọt”…
– A… ui…
Cùng lúc đấy, cơ thể chị cứng lên và vỡ òa.
Bên dưới, con cặc Điền cũng nở to ra hết cỡ và găm chặt vào bên trong, phun từng đợt tinh trùng nóng hổi và tận cùng sâu thẳm. Huệ ôm chặt lấy chồng. Cơ thể chịu nhũn ra, không còn sức sống. Huệ lã đi…
Một lúc sau, khi dần lấy lại hơi thở, chị hơi hốt hoảng nhìn vào trong. Nhưng chỗ ấy, bây giờ, không còn có ai nữa…

To top
Đóng QC