Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 19
Ngày… Tháng… Năm…
Tối đó, mình gặp một thằng cha kỳ lạ trong quán Bar. Hắn ta giới thiệu bản thân làm trai bao??? Rồi giới thiệu cho mình các dịch vụ chăm sóc? Mình cân nhắc lắm, nghĩ hắn trông cũng ngon trai nên mình cũng nổi hứng muốn thử. Ai dè tên đó nghe mình còn trinh thì lại vội vàng chim cút… Thế đạo này thật kỳ lạ? Đàn ông lại không thích con gái còn trinh?
Quá đáng ghét, tên khốn nọ khiến mình phải suy nghĩ về hắn. Mình bèn uống thêm vài ly để quên sầu, sau thì say mèm…
Lần nữa mình phải trở về phòng trọ “một mình”, thật muốn có ai đó đưa mình về, cho mình tựa vào vai… rồi mình sẽ làm nũng, và cọ xát… một chút… Chà, tiếp theo là lên giường chứ nhỉ? Mình sẽ làm gì trước ta, từ từ nút lưỡi người ta chăng???
Không biết nữa, chỉ là đến khi nằm thoải mái trên giường thì mình lại nứng… Ôi cái cơn nứng âm ỉ mãi chưa dứt được, cứ hành hạ mình miết thôi…
Ngày… Tháng… Năm…
Mình nghe lời con Nhi tải thử Tinder, con ả vừa kể cho mình nghe rằng nó đụ nhau với anh giám đốc vùng táo bạo như thế nào. Thật đáng ghét, ngực nó có to bằng mình đâu? Mà làm sao để giả ra được nét vừa lả lơi vừa dịu dàng như nó nhỉ? Chắc mình làm không được…
Mà thôi kệ, Tinder là một vườn nhiều chuối, Nhi nó cũng động viên mình rằng có thể mình sẽ tìm được ai đó cho mình “ăn con cặc”… Thật oải cái cách dùng từ của con quỷ cái đó, ăn chuối cũng được mà…
Công việc của mình kết thúc lúc sáu giờ tối, mệt thật. Sao mình lại phải làm công việc này nhỉ? Chụp hình với cái lũ khách đần này khéo mình phát điên mất. Chú rể xấu như con lợn, cô dâu thì vừa mập vừa mụn… Mình không có ý nói xấu khách hàng… nhưng mà họ cứ quẻ mình chụp ảnh xấu? Thật muốn tát họ hai phát rồi gầm lên – “Xin lỗi, người xấu thì xấu thôi… tôi chụp ảnh chứ không phải là Thượng Đế, người đã nặn ra hai ông bà đâu nha” – Ây chà, mình không dám, sau cùng cũng thua đồng tiền.
Haha, mà đổi lại, Tinder có người match rồi. Mình sẽ đi tắm trước rồi ngồi buôn chuyện với người ta vậy… Hy vọng…
Hắn ta tên Xuân? Một cái tên kỳ cục mà mình nghĩ không có gã đàn ông nào sẽ mang cái tên này (À trừ Xuân tóc đỏ). Xuân là một anh chàng IT, lại sinh năm 96. Ei, sao mình có linh cảm không lành nhỉ? Vozer nhập chăng? Mà không sao, giao diện anh chàng này cũng ổn, cơ bụng sáu múi cơ đấy.
Xuân nói chuyện rất vui, lần đầu tiên mình phì cười chỉ vì mấy câu bông đùa mang mùi nước biển. Thành ra khi Xuân ngỏ ý hẹn hò, mình đồng ý luôn.
Ngày… Tháng… Năm…
Chiều hôm ấy, sau khi xong việc mình tất tưởi về nhà tắm rửa, đổi sang một bộ đồ thật ngầu. Tủ đồ mình lại chẳng có bao nhiêu váy vóc nên thôi vậy, sơ mi trắng cách điệu với lại jean đen là được rồi. Haha, trông mình cũng xinh, với chất liệu lụa mỏng chắc Xuân sẽ thấy viền áo lót của mình… Mình nghĩ nên khoác thêm áo mỏng vậy. Nếu hắn khiến mình vui, mình sẽ cởi sau…
Xuân hẹn mình ở một quán cà phê, mất ba mươi phút gọi món thì Xuân mới xuất hiện. Ơ… sáu múi và khuôn mặt đẹp trai đâu nhỉ? Thằng cha mang dép lào lệch xệch, tóc tai bết dính bởi mồ hôi và ria mép chưa cạo này là Xuân? Đúng là hy vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu… mình đã mất công chuẩn bị thế cơ mà…
Xuân vẫn hài hước, nói chuyện rất vui nhưng mình thấy chán quá, không thể tin được là gã dám lừa mình. Mình quyết định sẽ ghost gã khi về đến nhà…
Ngày… Tháng… Năm…
Sau một tuần xài Tinder, nói chuyện với gần chục gã thì hôm nay mình quyết định lại đi hẹn hò. Anh chàng lần này tên Phương, là một bác sĩ, để chắc ăn thì mình đã ép anh ta gọi video trước khi gặp. Khuôn mặt cũng không tính là đẹp trai lắm, nhưng ánh mắt đầy trí tuệ khiến mình thấy Phương vô cùng có sức hút.
Lúc đó là 9 giờ tối, mình ra khỏi phòng trọ rồi đến điểm hẹn. Anh Grab chở mình bằng xe SH, giọng nói ấm áp lại có chút đẹp trai nên mình cảm thấy tối nay có thể sẽ là một buổi tối may mắn.
Phương rất đúng giờ, 9 giờ 30 anh ta đã đến. Dáng Phương cao gầy, ăn vận chỉnh tề với quần tây đen và sơ mi trắng, hai ống tay áo xắn đến khủy tay, mái tóc dài vuốt ngược ra sau cùng cặp kính gọng vàng khiến anh ta rất thu hút. Ôi chết thật, mình chỉ muốn đè gã này ngay và luôn, kéo phéc mơ tuya xuống rồi thì lôi cái thứ đó ra ngoài.
Phương mỉm cười khoe hàm răng trắng, lịch sự kéo ghế ngồi xuống ngay đối diện. Mình không nhịn được mà hơi chúi về trước, ngửi thấy mùi thoang thoảng toát ra từ cơ thể gã… Vãi thật, gã còn thơm hơn cả mình… tự dưng sao mình có chút tự ti…
Phương có lẽ là người… ổn nhất mình gặp, chẳng biết sao nữa. Mình và anh ta sau buổi cà phê thì uống tí bia ở cửa hàng tiện lợi gần đó. Câu chuyện đi xa thật xa… Khi mình định thần trở lại… thì mình và Phương đã nằm cạnh nhau trên một chiếc giường.
Mình hưng phấn lắm, đầu óc hơi chếnh choáng, mình chủ động vuốt ve khuôn ngực Phương. Ấm, rất ấm, da thịt phập phồng sau lớp vải mát lạnh làm mình thích mê. Ấy rồi mình cởi cúc áo Phương, đưa tay vào…
Da thịt đàn ông là thế này sao? Mềm mềm, đàn hồi… khiến mình phát điên mất. Mình biết rõ giữa hai chân đã ứa nước… mình thèm thật…
Phương mãi lúc này mới chủ động. Bởi anh ta biết mình là tấm chiếu mới nên dịu dàng lắm. Phương hôn mình…
Cơ thể mình tự nhiên phản xạ, run rẩy giật bắn người. Không hiểu nổi, những ký ức tởm lợm từ sâu trong trí óc trỗi dậy, mình mơ hồ nhớ về những gì từng diễn ra… Mình tự đẩy Phương ra, rồi tát anh ta một phát đau điếng.
Mắt Phương trợn to, xoa xoa má rồi nhìn mình với vẻ khó hiểu.
Mình run rẩy tự ôm lấy bản thân, co chân lên, nước mắt tự trào ra, khóc thút thít…
Phương lớn hơn mình rất nhiều, anh ta kiên nhẫn chờ mình bình tĩnh trở lại…
Xấu hổ chết mất, mình gạ anh ta nhưng lúc đó căn phòng chỉ toàn âm thanh nức nở của chính mình.
“Em từng bị lạm dụng?” – Giọng nói của Phương vang bên tai, ôi, trầm ấm mang theo sự thông cảm sâu sắc. Lòng mình run nhẹ, dù những đầu ngón tay vẫn bấu chặt vào nhau nhưng mình thấy đỡ hơn.
Phương đột nhiên ôm mình từ phía sau, hơi ấm và cả tiếng tim đập khiến mình dần ngừng khóc. Mình bèn kể cho Phương nghe việc năm đó mình từng bị người thân quấy rối… những đau đớn trong quá khứ, và cả sự ám ảnh mà có thể cả đời mình cũng không vượt qua được.
Anh ta lẳng lặng nghe mình nói, vuốt lưng mình như một kiểu an ủi. Phương thật tốt, mình muốn anh ta yêu mình.
Sau khi đỡ hơn, Phương đỡ mình nằm xuống, điều buồn cười là… cái con cặc… chết tiệt mình nhiễm con Nhi rồi… nói chung là cái thứ đó của anh ta vẫn dựng đứng khiến đũng quần dựng lên hệt một cái lều…
Mình chưa sẵn sàng làm tình… mà… nếu mình bú…
Tim mình đập nhanh lắm, cái của Phương sẽ như thế nào nhỉ? Có ấm không? Có cứng không? Có… thơm không? Tò mò quá… tò mò chết mất… Mình nghĩ mình thật sự muốn thử… Mình có nên đề nghị với Phương… cho mình… liếm cái ấy…
Mình mâu thuẫn quá… bản thân mình sợ đàn ông, cớ sao… mình lại hành động và tư duy như một con đĩ thế này. Đó phải chăng là bản chất của mình? Ôi, chỉ cần quơ tay thôi… mình sẽ được sờ nó…
“Em muốn thử không?” – Phương hỏi… mình giật bắn người rồi nhìn thẳng vào mắt Phương, bên trong đôi đồng tử hình như là hai từ “cổ vũ”?
Chẳng biết nữa…
… Bạn đang đọc truyện Làm đĩ đực tại nguồn: https://truyensex.life
Ánh đèn vàng mập mờ, không sáng rõ, hai khuôn mặt đối diện nhau, ánh mắt cô gái trợn lên, môi mím nhẹ che đi chút vẻ lúng túng dù trong lòng vui như mở cờ.
Linh không trả lời câu hỏi, bàn tay nhỏ ngắn mò mẫm như đang định vị. Cô thoáng cảm nhận được lớp quần Tây dày dặn khá mát lạnh rồi nhận định rằng mình đang đặt tay gần đầu gối của đối phương.
“Làm đi, em có thể thoải mái. Anh hơi mệt nên chẳng muốn động đậy đâu.” – Ánh mắt gã đàn ông híp lại, nằm ngửa qua một bên hệt như một bữa ăn ngon lành đang mời gọi thực khách.
Linh khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng nhòe đi, bờ môi mím chặt hạ thêm quyết tâm.
Đôi tay nhỏ ngắn rụt rè rà lên trên, thật chậm rãi như muốn ghi lòng tạc dạ cái cảm giác hồi hộp đến kỳ dị này. Thoáng chốc sau, giữa hơi thở ngày càng nặng nề và đầu óc ngày càng mông lung, Linh đã “thật sự” sờ vào cái thứ đó của đàn ông.
Bất giác tay Linh miết nhẹ, bao trọn cái dương vật cứng ngắc. Cô gái nhỏ cảm thấy rõ ràng nhiệt độ ấm nóng cùng sự phập phồng liên hồi đang tràn qua kẽ tay. Trái tim cô hẫng một nhịp vì sợ, song rất nhanh đã chuyển thành sự hưng phấn đầy mới mẻ.
“Em muốn… thử…” – Linh nói khẽ, ánh mắt chẳng dám nhìn Phương trực diện.
Gã đàn ông lọc lõi hiểu ý Linh. Phương đưa tay xuống, chủ động gỡ sợi dây nịt. Anh ta khoan khoái cởi cúc quần – “Làm đi… nếu em muốn…”
Linh cân nhắc vài giây, sau mới chậm rãi kéo quần Phương xuống dưới rồi cởi nốt cái quần lót bó màu đen.
Nửa thân dưới của Phương biến thành trần trụi, cặp chân đầy lông rậm rạp, làn da không đều màu lắm. Chẳng qua Linh không hề quan tâm mà ánh mắt cô gái chỉ dán chặt vào cái thứ đang dựng đứng ở giữa hai chân Phương.
“Thứ này là… đồ thật sao?” – Linh tự hỏi, trông nó có vẻ không “đẹp” như cô nghĩ. Thằng em của Phương khá to, lại dài nhưng trông hơi sần sùi, đen xì với đám lông xoăn tít, không hấp dẫn cho lắm.
Mặc dù vậy, Linh theo bản năng vẫn nhích đầu đến, bỗng cô nhăn mũi vì ngửi thấy một mùi hương kỳ quặc. Có lẽ là mùi khai còn đọng lại, trộn cùng hương nước hoa gay mũi.
Linh nhớ Phương đi vệ sinh tổng cộng ba lần, mà hình như anh ta chưa rửa thứ này…
Con cặc Phương giật giật khi ngón tay Linh điểm lên trên. Gã ta chẳng nhận ra vẻ mặt lạ thường của cô gái mà bảo – “Em muốn thử không?”
Linh mâu thuẫn lắm… Rất mâu thuẫn…
… Bạn đang đọc truyện Làm đĩ đực tại nguồn: https://truyensex.life
Ngày… Tháng… Năm…
Mình đã bú thứ hôi hám đó… mình không nỡ khi từ chối Phương. Mặc dù khi vào miệng hơi mằn mặn, khắm khắm nhưng mà liếm một chút thì ổn hơn, không còn mùi lạ nữa… toàn mùi nước miếng của mình thôi…
Mà, gì nhỉ, à Phương khen mình bú cu giỏi. Không biết nên vui hay buồn đây… Mình chỉ phỏng theo những gì mình xem được thôi. Dễ lắm, mình đặt lưỡi lên cái đầu khấc, liếm láp ở đó, làm sạch mùi vị í ẹ của Phương. Rồi mình rà xuống thân, dùng môi hôn lên thân dương vật, sau lại mút chùn chụt hòn dái của anh ta…
Haha… chắc mình có tiềm chất thật ấy, mình há thật to, dễ dàng ngậm con cặc vào miệng, để nó đâm sâu xuống cổ họng. Lúc ấy mình nghẹt thở suýt khóc, nhưng mình vui lắm, mình đã tưởng tượng điều này hằng đêm. Ôi… khi ấy lồn mình nóng ran như muốn nổ tung vậy. Mình vừa ngậm con cặc của Phương và vừa xoa hột le của mình. Phương có nhận ra những tiếng rên ẩm ương trong cổ họng mình không nhỉ?
Chắc không, anh ta bận cơ mà… Bận trợn mắt kìm nén (chắc vậy).
Sau đó… hmm… mình sẽ giấu cuốn nhật ký này thật kỹ. Sau đó… mình mỏi hàm nên nhả ra, chỉ ngậm ở đầu khấc… rồi điều khiển cái lưỡi xoay tròn, âu yếm thằng em của Phương ngay trong miệng. Mình vốn tính dùng tay để sóc lọ cho anh ta… mà tay mình bận mất rồi…
Cái cảm giác… vừa thủ dâm vừa mút cu này lạ lắm… Lạ đến mức mình không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả được. Nó kiểu… từng dây thần kinh dục vọng trong người mình đều được kích hoạt, ban đầu âm ỉ như con suối nhỏ, chốc sau hóa thành sóng dữ càn quét. Từng cơn sướng run rẩy tràn lên từ dưới háng… nơi hột le ướt đẫm bị mình quấy đến bấy nhầy… Ôi… tội nghiệp cái lỗ lồn còn trinh của mình… Còn miệng mình á… không sướng mấy vì mỏi… Nhưng mà nghe Phương rên rỉ, thở hồng hộc cũng làm mình thêm hứng thú lắm (lần đầu mình biết rằng đàn ông cũng sẽ rên nếu đủ sướng).
Mình ra… lần lên đỉnh phê nhất từ trước đến giờ của mình… Trước đó, Phương đã bắn mớ tinh trùng nóng hổi của anh ta vào trong cổ họng mình… Mùi vị kỳ cục lắm, mà sao làm bản thân mình nứng đến điên dại… Mấy ngón tay mình ra sức chuyển động trong khi cố gắng nuốt đống sữa chua xuống bụng… Thiệt tội… cái lỗ… vì sau đó một ngày mình thấy hơi đau…
Chẳng vệ sinh gì cả… Sau khi xong thì mình ôm Phương và ngủ vùi trong lòng anh ta… May mà cơ thể anh rất thơm, chứ không khắm như chỗ đó nên cũng khá dễ chịu. Chỉ là… mình hơi tiếc, Phương không liếm chỗ đó của mình… Nếu có lần sau… mình sẽ nhờ…
Ngày… Tháng… Năm…
Không có lần nào nữa, mình ghost Phương ngay hôm sau… À thì, sau khi tỉnh táo trở lại, mình không dám đối diện với Phương nữa. Anh ta biết mình bị lạm dụng… cũng biết mình dâm đãng thế nào… Mình xấu hổ chết mất.
Thôi thì, mình tìm mối khác vậy. Tiếc thật…
Ngày… Tháng… Năm…
Chán quá, không có tên nào đủ tầm nữa… Mình nhận ra hình như gu của mình ngày càng cao kể từ khi gặp Phương… Mấy gã đàn ông nông cạn không thể làm mình hứng thú. Ít ra… cũng phải ngang ngửa hoặc hơn Phương mới được… Gã trai bao kia cũng ổn, mà không thấy tên khốn đó nữa… Hắn làm đĩ, chắc kỹ năng đỉnh lắm… Có thể còn hơn cả Phương…
Huhu, mình thật nhớ con cặc lông lá, hôi hám của Phương. Lần thứ ba rồi… mình vừa đọc lại những vì mình viết… vừa thủ dâm… vừa nhớ đến đêm ấy… Mình phát điên mất…
Ngày… Tháng… Năm…
Hôm nay mình nhậu say… Mình đã đến cái quán bar nọ (những ba lần) mà không thấy tên trai bao đấy. Mình lại thèm… lại nứng… huhu, ai đó… ai đó đến đây đi… đụ vào cái lồn tội nghiệp… thèm khát này đi…
Mình muốn mất trinh… mình muốn bị đụ… Huhu… có ai không? Không muốn thủ dâm nữa đâu… Không muốn xem sex nữa đâu… Thèm quá! Thèm quá! Thèm bú quá!!!
Ngày… Tháng… Năm…
Đậu xanh rau muống… mấy cái dòng trên kia là mình viết sao? Thảm thương, yếu đuối quá… Mình có đa nhân cách không nhỉ? Eo… khiếp thật…
Hôm nay, mình quyết định sẽ hẹn Nhi đi cà phê cho khuây khỏa. Tạm thời dừng săn trai một thời gian vậy…
Ngày… Tháng… Năm…
Hahaha! Hahahaha! Trái Đất hình tròn là có thật. Tên trai bao chết tiệt kia đã bị mình tìm được. Mình sẽ uy hiếp hắn đi vào khuôn khổ.
Chà… làm gì trước đây nhỉ?
Mình hưng phấn chết mất, tên khốn dám từ chối chị mày hả? Dám đòi tiền chị hả? Mày bị tao bắt được rồi thằng ôn con. Chị sẽ bắt mày thành thành thật thật quỳ xuống liếm chân chị mày.
Eo… mình hơi tà ác quá nhỉ. Thôi, mình sẽ gửi cho thằng cha đó một tin nhắn. Viết gì bây giờ ta. Đúng rồi, mình sẽ viết thế này.
“Xin chào, Vũ Nhật Quang, trai bao, anh có muốn em gái anh biết việc anh đang làm không? Nếu không, mau chóng trả lời tin nhắn của tôi.”
Hahaha, mình sẽ đi tắm trước, thật tò mò tên này sẽ trả lời như thế nào. Mà con Nhi đòi chơi chung… hmm… mình cũng nên cân nhắc xem. Được không ta???