Lời tựa của tác giả: Từ xưa đến nay Truyện Kiều vẫn luôn được coi là tác phẩm tiêu biểu của văn học Việt Nam. Tuy được lấy cốt truyện từ “Kim Vân Kiều Truyện” của Thanh Tâm Tài Nhân bên Trung Quốc song cái hay của Nguyễn Du là đã thổi hồn Việt vào tác phẩm và biến nó trở thành một tác phẩm kiệt tác của văn thơ Việt Nam và thế giới. Tác giả không ảo tưởng chấp bút đại thi hào Nguyễn Du mà chỉ có mong muốn tóm tắt lại tác phẩm dưới ngòi bút khác mang đậm tính chất riêng của gaigoi.city Hy vọng nó sẽ được độc giả của gaigoi.city chấp nhận.
Phần 1: Êm Đềm Trướng Rủ Màn Che
Thúy Kiều sinh ra trong gia đình nhà Vương viên ngoại, một gia đình hào phú có tiếng trong vùng. Nàng là con cả, sau nàng còn hai người em, em gái tên là Thúy Vân, còn em trai là Vương Quan. Thúy Kiều được ông bà Vương viên ngoại giáo dục theo đúng quan niệm của phong kiến xưa, nghĩa là đủ tam tòng tứ đức, cầm kỳ thi họa. Ngay từ nhỏ Kiều đã có một sắc đẹp mặn mà, hoa thua mây thẹn.
Đến năm mười sáu tuổi nàng càng trở nên lộng lẫy lạ thường. Dáng người thanh mảnh, làn da trắng mịn, đôi mắt long lanh đa tình nhưng vẫn toát lên vẻ thơ ngây của người con gái chưa từng nếm trải mùi đời. Càng lớn Thúy Kiều càng trở nên quyến rũ lạ thường. Sau lớp vải lụa cẩm đào, cặp vú vun cao, đôi mông nở như khiêu khích, khiến người người nhìn vào thòm thèm, nó hứa hẹn đem lại đê mê khoái lạc cho người nào có diễm phúc được làm chủ nó.
Bấy giờ đương giữa tháng năm, trời nóng như thiêu như đốt, nàng Kiều sai đứa hầu chuẩn bị nước để nàng tắm mình, xua đi cái oi nồng của thời tiết. Con hầu chuẩn bị xong xuôi đâu đó, bèn khép chặt cửa thư phòng chỉ còn lại nàng Kiều. Chính giữa phòng bấy giờ là chiếc chậu lớn bằng đồng sáng loáng, Kiều khẽ chạm nhẹ tay vào khua nước trong chậu.
Làn nước mát lạnh truyền từ tay đi khắp thân thể nàng dễ chịu đến lạ lùng. Nàng từ từ cởi tấm áo ngoài mỏng, rồi đến chiếc quần trắng ngoài. Trên người nàng chỉ còn lại chiếc cẩm đương tức là chiếc quần lót trong và chiếc yếm màu đỏ. Cả thân thể nàng nóng rực, nàng nhanh chóng tuột chiếc quần trong ra trước, khẽ xoa nhẹ tay lên mu lồn.
Chùm lông đen rậm rạp che kín “lạch Đào Nguyên” còn trinh nguyên của nàng, nó nổi bật trên thân thể trắng mịn màng của nàng. Cứ như vậy Kiều lấy tay rẩy nhẹ nước mát lên thân thể. Nước chảy thành từng dòng trên thân thể nàng. Nước thật mát, thật kỳ diệu, nó khiến Kiều như quên đi cái nóng bên ngoài. Kiều ngồi thụp xuống chậu, đến đâu nước tác động rõ ràng lên giác quan của nàng. Kiều cảm nhận thấy cái mát mẻ ấy lan khắp nơi hạ thể của nàng khiến nàng sung sướng lạ lùng. Kiều lấy tay chà xát lên chỗ kín, khẽ đưa ngón tay ngoáy nhè nhẹ bên ngoài, miệng nàng khẽ rên rỉ vì cái lạnh đột ngột của nước và cả vì cái sướng khi thủ dâm mà nàng cảm nhận được. Nhanh chóng Kiều lấy tay lột phăng cái yếm đỏ bé xíu trên thân thể nàng. Giờ đây nàng hoàn toàn trở về với hình hài của một thiếu nữ trong trắng xinh đẹp và trinh nguyên. Nàng lấy tay đặt lên hai bầu vú. Chúng nảy nở, săn chắc lạ thường. Hai bầu vú vun cao, hai núm vú đỏ hồng, không quá đậm như ở mấy bà mệnh phụ mà nó nhàn nhạt một màu trinh nguyên, như hòa lẫn với màu da thịt nàng.
Kiều lấy hai bàn tay day day lên bầu vú, dùng đầu ngón tay kẹp hai đầu vú mân mê một cách say sưa. Cả thân thể Kiều toát lên một vẻ gợi dục lạ thường, nó vừa như mời mọc đĩ thõa lại mang vẻ thanh cao, đài các trắng trong lạ thường. Đang mải mê trong biển dục, Kiều chợt sực nhớ hôm nay là ngày nàng phải học đàn. Kiều vội vã bước ra khỏi chiếc chậu, nước từ thân thể nàng chảy thành từng dòng, lấp lánh trên thân thể trắng muốt.
Nàng lấy chiếc khăn lụa quấn quanh người thật chặt để nó thấm hết nước, đoạn lại lấy một chiếc khăn khác nhỏ hơn quấn quanh ngón tay trỏ rồi quệt qua nơi hạ thể cho thật khô ráo. Nàng xoa mạnh qua chỗ đám lông đen để quét những giọt nước li ti còn đọng lại quanh cửa mình rồi nhanh chóng lấy một bộ quần áo làm bằng lụa Hàng Châu màu hồng nhạt mặc vào.
Trời quá nóng nực nên nàng chỉ khoác một chiếc yếm nhẹ bằng vải tơ rất mỏng cùng màu với bộ áo ngoài và không mặc quần lót. Việc này khiến cho nàng thấy dễ chịu lạ lùng, hơn nữa lại gợi cho Kiều những cảm giác rất lạ mà bản thân nàng không thể lý giải nổi. Từ thư phòng của mình, Kiều rảo bước nhanh ra vườn sau, nàng thường thích tập đàn nơi Thủy Đình để có thể ngắm nhìn cây cỏ chim muông trong vườn, và ngắm hoa sen nở trong hồ.
Kiều vừa đi nàng vứ ngâm một bài thơ viết về hoa sen của lý Bạch. Đột nhiên khi ngang qua phòng của Vương viên ngoại Kiều bỗng nghe thấy những tiếng động rất lạ phát ra, như là tiênd của Vương Bà mẹ nàng. Kiều bỗng thấy rất lo sợ vì hình như mẹ nàng đang cất tiếng kêu có vẻ đau đớn. Nàng còn nghe thấy tiếng của cha nàng vọng ra, Kiều định gõ cửa song có gì đó vừa như lo sợ vừa như tò mò bỗng ngăn nàng lại.
Nàng vòng ra đằng sau, trèo lên bậc cửa rồi nhòm vào phòng qua khe hở nhỏ trên cửa sổ. Kiều bỗng sững người không còn tin vào những gì mà mình đang thấy. Nàng đã nghe loáng thoáng biết được việc trai gái song đó chỉ là qua lời tán chuyện của mấy chị người ở, mà mỗi lần nhắc đến họ đều đỏ mặt cười khúc khích. Lần này nàng được chứng kiến tận mắt hoạt cảnh ái ân mà nàng mới chỉ hiểu một cách lờ mờ. Đập vào mắt nàng là hai thân thể trần truồng của Vương viên ngoại và phu nhân.
Cha mẹ nàng đang quấn chặt lấy nhau. Vương bà chống hai tay trên giường quỳ mọp xuống, đầu gối trên xấp lụa tóc xõa xượi, đít nhỏng lên cao, Kiều nhận thấy mẹ nàng có cặp mông rất săn và đầy đặn. Nó tròn hơn so với của nàng nhưng hình như không trắng bằng cặp mông của nàng. Kiều nghe thấy tiếng mẹ nàng rõ hơn, không hải là tiếng kêu vì đau đớn như nàng nghĩ ban đầu mà hình như là tiếng rên vì sung sướng và khoái lạc.
Vương ông đang nửa đứng nửa quỳ trên giường, đằng sau hì hục thúc vào đít vợ. Bỗng đột nhiên Kiều thấy Vương ông chồm lên phía trước rồi vần người Vương bà lại. Kiều sợ hãi rụt đầu ra vì nàng nghĩ ở tư thế này mẹ nàng có thể trông thấy nàng đang xem trộm. Ngập ngừng một lát nàng ướm nhòm thử thì chợt nhận ra lỗ hở quá nhỏ để mẹ nàng có thể phát hiện ra nàng hơn nữa tầm nhìn của bà đã bị Vương viên ngoại chồm lên che mất nên nàng có thể yên tâm theo dõi cha mẹ giao hoan.
Nàng thấy mẹ nàng đang ngậm bộ phận giống đực của cha nàng trong miệng kêu chùn chụt. Vương bà lấy cho cặc của chồng thụt ra thụt vào miệng mình một lúc rồi rút ra, lấy lưỡi đánh một vòng quanh lưỡi. Từ từ, Vương phu nhân di chuyển lưỡi xuống ngậm hai hòn dái của chồng, khẽ dùng môi của mình kéo cho lớp da ngoài của bìu dái căng ra. Phía trên hai bàn tay vẫn không ngừng xoa vần thanh đoản kiếm của chồng.
Từ vị trí này Kiều có thể trông rõ con cặc của cha. Tuy cha nàng chỉ là một thương gia mang dáng dấp thư sinh song lại có con cắc rất to. Nó dài hơn một gang tay, đen và rất cứng. Phía dưới hai bìu dái như liền lại thành một cục tròn săn chắc trông như một quả trứng lớn. Hướng tầm mắt xuống dưới, Kiều thấy mẹ mình đang dạng hai chân ra hết cỡ, nàng có cảm tưởng bà muốn banh lồn mình ra để lát nữa cha nàg chơi cho dễ. Lớp lông đen hình như bết vào nhau, không che hết được cục thịt nhỏ màu đỏ sẫm hơi thâm đen nhô ra. Kiều bỗng thấy toàn thân mình nóng rực, ở dưới hình như có một dòng nhớt nhỏ nhểu ra từ lồn nàng, nàng khẽ cho tay vào trong quần và day vào mồng đóc hình như đang căng ra của nàng.
Ngón tay nàng cảm nhận được rõ ràng thứ nước trơn ướt đang chảy ra từ cửa mình. Nàng không biết nó là thứ nước gì vì đây là lần đầu tiên nó chảy ra, nàng biết chắc không phải là máu kinh vì nàng đã qua ngày này trong tháng. Lúc nãy trong phòng Vương viên ngoại kéo hai chân vợ dang rộng thêm ra rồi thúc mạnh con cặc vào khiến Vương bà đau quá hét bật thành tiếng lớn.
Dường như Vương viên ngoại đã thấm mệt sau mấy bận bú mút nên giao hoan rất mạnh bạo. Con cặc hùng dũng tiến vào cửa động rồi rút ra gần hết không thương tiếc. Vương viên ngoại cố hết sức thúc mạnh vào lỗ lồn vợ, thụt ra thụt vào rất nhanh. Mồ hôi chảy đầm đìa trên thân thể trần truồng của cả hai vợ chồng Vương lão. Được một lúc, Thúy Kiều thấy người cha mình giật giật một lúc, cả cha mẹ nàng cùng rên lên khoái lạc rồi cha nàng ngã người phủ phục đè lên người mẹ nàng.
Nghỉ một lát Vương bà đứng dây dạng hai chân ra tức thì một dòng khí đục trào ra ngoài từ cửa mình, rơi bồm bộp xuống giường. Vương bà quỳ mọp xuống úp mặt vào háng Vương viên ngoại, một tay đặt vào giữa hai chân Vương ông, tay kia thụt vào lồn mình ngoáy mạnh cho khí đục ra hết. Miệng Vương bà không ngừng mút cặc chồng như để lau sạch tinh khí còn dính trên thân cặc và dái.
Chưa thỏa mãn Vương bà cười toe toét dâm đãng cúi xuống ăn hết đóng tinh khí của chồng vừa nhểu ra từ lồn mình vương thành bãi lớn trên giường. Kiều thấy mồm mẹ mình nhoe nhoét cái gì nhơn nhớt trắng đục như sữa. Đột nhiên Kiều nghe thấy tiếng gọi tìm mình từ vườn sau, con hầu đang đi tìm nàng vì chưa nghe thấy tiếng đang của nàng. Nhanh chóng Kiều tụt khỏi cửa sổ thư phòng của cha rồi chạy thật nhanh về phía Thủy Đình.
Từ cửa mình nàng vẫn cảm thấy một dòng nước tràn ra ngày một nhiều, thấm ướt nhẹp cả chiếc quần ngoài. Nàng bỗng thấy hối tiếc và hơi lo sợ vì đã không mặc quần lót trong vào đúng ngày hôm nay song cảm giác đó nhanh chóng bị xua tan bởi một cảm giác sung sướng nào đó mà nàng Kiều chưa bao giờ hình dung ra. Nàng như đã khám phá ra một điều gì đó thật mới mẻ mà chưa bao giờ nàng được biết…