Phần 24
– Ai cần cậu Bảy xin lỗi… muốn làm sao thì làm đi… con hổng có biết… – … mắt rưng rưng…
– THÌ ĐỤ MẸ… BẤT QUÁ TAO BẮT NÓ LẠI CHO MÀY CHÉM BÙ… – … nghe ổng nói thì nó cũng ráng căng mắt ra mà dòm coi là ổng nói thiệt hay nói giỡn… Nhưng mà thiệt tình là cái mặt ổng cũng tỉnh bơ à… nhìn đểu đểu nữa chứ… ngồi nhịp nhịp cái giò… tay thì móc thêm 1 điếu 3 số ra mà châm lên hút…
– Thôi đi cậu ơi… làm được rồi hãy nói… chém con xong thì giờ tui nó chắc lên rừng lên rú mà trốn rồi… không lẽ nó còn ngồi im mà chờ cho cậu Bảy bắt lại à…
– ĐỤ MẸ NÓ TRỐN THÌ TAO VÔ TAO BẮT ÔNG GIÀ NÓ… – … THÔI ĐI CHA… – Nó liền đứng lên mà ngăn ổng lại…
– Chuyện thằng nào làm thì thằng đó nấy chịu đi… nếu nó trốn rồi thì thôi… cậu Bảy lo chuyện của anh Vũ là được rồi… chuyện của con coi như bỏ đi… CÓ GÌ ĐÂU MÀ LÀM TÙM LUM HẾT DẬY… – Nó nói mà cũng thấy hơi sờ sợ ghê… cha nội này làm thiệt thì chắc có nước nó “tạch” luôn quá… nó chỉ muốn được yên ổn để mà lo yêu đương + với học hành thôi mà… cho nó xin 2 chữ bình yên đi…
– Ơ ĐỤ MẸ MÀY CŨNG BIẾT SỢ À… – Ổng cười đểu đểu mà nhìn nó… đệt cụ… chắc biết mình nhát nên tình dìm hàng mình…
– Uh con sợ đó… nói chung là cậu Bảy lo cho anh Vũ đi… có tiện tay thì liếm cho thằng con chó đó vài đường giùm con… đừng có đụng tới gia đình người ta là được rồi… con không muốn…
– Hư… ư… – ổng nhếch mép lên mà cười đểu nó.
– Mày còn hiền quá… mày chưa có biết hết được đâu con ơi… – ổng phì phèo điếu thuốc mà lắc đầu… mà ừ… thiệt tình là nó cũng có biết gì đâu… nhưng thôi… biết nhiều mệt thêm chứ được gì…
– Mà cậu Bảy cũng chưa thấy anh Vũ đúng không…
Ồng không trả lời mà chỉ ngồi im phì phèo…
– Lát cậu Bảy thấy đi… đẹp lắm… nát bấy hết à… hehe:))
– Hơ… ĐỤ MÁ NHẮC TỚI LÀ THẤY BỰC…
– Hìhì… – nó chỉ ngồi mà cười nhếch mép…
Và thiệt tình là anh Vũ nó cũng linh ghê gớm… nhắc cái là xuất hiện ngay lập tức… nó ngồi đây mà nghe tiếng lao xao của bọn đàn em và 1 tiếng đóng cửa xe taxi thiệt mạnh ở phía trước nhà… anh Vũ nó + thêm 2, 3 thằng nữa ào ào bước vào… dũng mãnh cực kỳ luôn… nguyên cái người bị quấn băng trắng toát… anh Vũ nó chỉ chồng vào người là 1 cái áo ba lỗ mà thôi… tay trái thì cơ bắp đang cuồn cuộn mà nổi lên… còn bên tay phải chèm bẹp cmnr:)):)) Chắc đã dùng tay phải mà đỡ nhiều cú xả lắm đây: D hìhì…
– RỒI THẰNG NÀO CHÉM MÀY??? – Cậu Bảy nó đã hỏi ngay khi mà anh Vũ còn chưa kịp ngồi.
– Nó tên Phi… đang nắm khu XXX hay gì đó… – anh Vũ nó nói chuyện mà cũng có hơi bực bội… chắc đó giờ ít khi nào bị mất mặt trước tụi đàn em như vầy…
Câu Bảy nó thì tỉnh queo… đưa mắt nhìn vào thằng đệ của ổng đang đứng trong góc:
– LÀ THẰNG NÀO…
– Dạ… đệ Chín tèo đó cậu Bảy… – mấy thằng đệ của ổng tuy là có lớn hơn nó nhiều… nhưng hầu như ai cũng lễ phép mà gọi Câu Bảy nó bằng cậu cả…
– HỪ… LẠI THẰNG CHÍN TÈO À…
– Dạ… cái thằng Phi này nó mới lên thôi… mượn danh Chín tèo mà nó đã bảo kê được nguyên khu XXX rồi đó cậu… – thằng đệ ổng tỏ ra rành rọt mà nói tiếp.
– HỜ… GIỎI NHỈ… THẰNG VŨ KÊU TỤI EM MÀY RA NGOÀI HẾT ĐI… – cậu Bảy nó phà khói thuốc ra mà nói…
Anh Vũ nó thì cũng chỉ nhìn một cái thôi… tụi kia liền hiểu mà rút đi ra hết rồi.
– CÒN THẰNG T RA NGOÀI LUÔN ĐI CÁI ĐỤ MẸ…
– Không á… con ngồi đây nghe thì có chết ai… – Nó liền bật lên mà cãi lại… sắp có chuyện vui để xem thì ngu gì mà ra…
– ĐỤ MẸ RIẾT THÌ MÀY CŨNG HẾT NGHE LỜI TAO… – cậu bảy nó ngán ngẩm.
– CÒN THẰNG VŨ NÓI ĐI… ĐỤ MẸ TỤI EM MÀY TAO THẤY NHIỀU THẰNG CŨNG ĐƯỢC… CẢ ĐỐNG NHƯ DẬY THÌ LÀM L GÌ MÀ TỤI NÓ ĐỂ CHO MÀY BỊ CHÉM…
… – anh Vũ nó không biết sao chỉ im re… ra chiều không hài lòng chuyện gì thì phải.
– Anh Vũ bị chơi lén đó cậu Bảy… tụi nó tông xe rồi liền rút ra mà xả loạn xì ngầu thôi à… đỡ sao kịp… chẹp… – thấy anh Vũ ngồi im nện nó mới nói luôn…
Câu Bảy chỉ nhìn nó lắc đầu ngoày ngoạy rồi chỉ vào mặt anh Vũ mà nói…
– ĐỤ MẸ… – *lắc đầu* – … DÙ GÌ THÌ MÀY CŨNG LÀ VAI ĐÀN ANH CỦA TỤI NÓ… THẤY ĐANG CÓ ĐỘNG THÌ TA CỨ NẰM NHÀ MÀ NGỦ CHO KHỎE CON CẶT ĐI… ĐÚT MẶT RA ĐƯỜNG LÀM CÁI L GÌ MÀ ĐỂ TỤI NÓ CHÉM CHO BẤY NHẦY… CÁI THỨ NGU NHƯ MÀY MÀ CŨNG ĐÒI LÀM ĐÀN ANH HẢ… ĐỤ MẸ VỀ LÀM ĐÀN EM T CHO AO MAY RA THÌ CÒN CÓ CỬA…
– …
– ĐỤ MẸ MUỐN TAO GIÚP THÌ GIỜ RA BẮC MÀ LÀM ĐÀN EM CHO TAO… – ÔNG IM ĐI… – Anh Vũ nó đứng dậy mà hét.
– ÔNG MUỐN GIÚP THÌ GIÚP ĐÉO THÌ THÔI… TUI ĐÂY CŨNG ĐÉO CÓ CẦN… ÔNG KÊU TUI BAO NHIÊU NĂM RA LÀM ĐÀN EM CHO ÔNG RỒI BỘ ÔNG ĐÉO THẤY CHÁN HẢ… TUI Ở ĐÂY LÀM BỘ ĐÉO ĐỦ ĂN HAY SAO MÀ HẢI RA ĐÓ ĐI NÚP CÁI BÓNG CỦA ÔNG… GIÚP ĐƯỢC THÌ TUI cảm ơn… KHÔNG THÌ XIN LỖI CHỨ TUI ĐÂY CŨNG ĐÉO CẦN… – anh Vũ nó cầm áo khoác lên mà bước luôn ra ngoài – … ĐỤ MẸ…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
– ANH VŨ… – nó kêu lên mà chạy theo phía sau… chụp cái tay anh Vũ mà kéo mạnh lại…
– Có gì thì từ từ nói… tính của ổng đó giờ như vậy rồi… trách làm cái gì cho mệt… – anh Vũ không thèm nghe mà chỉ giật mạnh cái tay rồi bước thẳng luôn ra ngoài… kêu mấy thằng đệ lấy xe mà chở đi đâu đó không biết… trời ơi là trời… cái mẹ kiếp nó… chửi thầm tức tối mà bước nhanh vô trong nhà… chụp ca trà đá làm ầm ầm luôn cho hạ hỏa…
– Trời ơi là trời… – Nó quăng cái ca trà đá đó mà nằm bẹp ra luôn salon.
– Hừ… ừ… – ổng ngồi đó mà lắc lắc cái đầu – … hồi còn nhỏ thì 2 đứa tụi bây thì cứ bu theo tao mà xin tiền mua bánh mua kẹo… giờ thì tao nói đéo thằng nào chịu nghe…
– Hơ. Ơ… – nó hơ 1 cái rồi ngoảnh đầu lại mà nhìn ổng – … dậy không biết hồi nhỏ có ông nào gặp mặt con là cứ chụp lại mà hun cho chùn chụt… Còn giờ gặp thì lại toàn chửi…
– Hừ. Ừ… – Tuy “hừ” nhưng mà miệng thì vẫn cười mỉm mỉm mới độc:))
– … – Nó không nói gì… Cái mặt mãn nguyện mà nắm im đó mà nhịp nhịp cặp giò thôi:))
– ĐỤ MẸ… DẬY GIỜ TAO HUN… THÌ CHẮC MÀY CHO À…
– ỌC… – Ờ mà ổng nói cũng phải:)):))
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nó nằm đó 1 xíu thì mới thấy cậu Bảy móc điện thoại ra mà gọi cho ai đó…
– KÊU MẤY THẰNG EM CỦA MÀY QUAY LẠI ĐÂY HẾT CHO TAO… ĐỤ MẸ CÒN MÀY ĐÉO MUỐN GẶP TAO THÌ KIẾM LỖ CHÓ NÀO MÀ ĐI NGỦ LUÔN ĐI… ĐỪNG BAO COI TAO LÀ CẬU NỮA *cụp*…
– ĐỤ MẸ…
Ơ hình như là cậu Bảy nó gọi cho anh Vũ thì phải… nó chỉ im re cũng héo dám hỏi gì… chẹp… chẹp…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
10p sau.
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nó lại thấy cha nội Vũ từ ngoài bước vào mà vẫn với cái kịch bản y như hồi nãy… người quấn đầy băng và phía sau là 2 thằng đàn em… mặt mày ai cũng như là đang giẫm phải đống cứt dậy: D… khó chịu vãi cái l luôn:))…
– THẰNG T RA NGOÀI CHO TAO… NHANH… – ơ đệt… cái mặt cậu Bảy nó lần này hình sự hơi bị quá… thấy hơi “teo” nên nó cũng hổng có dám cãi mà liền đứng phắt chạy te ra ngoài…
Đứng nhìn qua nhìn lại thấy chán quá nên nó liền bước đều đều vài bước về nhà mà đi tắm luôn… mẹ hỏi gì thì nó cũng liếm láp cho qua rồi chạy vù lên lầu… tắm táp cho cực nhanh… quốc vào cái quần jean, áo thun rồi lại chạy vù mà bay xuống đất:))… cái đầu vẫn còn ướt chèm nhẹp… phẹc – mơ – tuya thì vừa đi mà vừa kéo =))
Bước ra khỏi cổng thì nó đã thấy ngay gần 20 chiếc xe máy, vài chục thằng đàn em… và nhất là con “cá mập” 16 chỗ đang chật nức người ngồi phía trước nhà anh Vũ…
– Chuyện gì vậy… – Nó đi lại mà hỏi cái thằng “đầu đàn”…
Tụi nó im re mà lắc cái đầu… hừ… hỏi thì chỉ hỏi vậy thôi… chứ bản thân nó thì đã đoán ra được từ lâu khi mà nhìn vào mấy cái bao “đồ chơi” đang được dựng sát vào bánh xe của con “cá mập” 16 chỗ kia… nó bước lại mở cái bao ra thì chỉ thấy trong đó toàn là những đồ bén mà không hề được 1 cây ống tuýp nào… hừ… nó hơi lạnh gáy mà bước vào trong nhà…
– ĐỤ MẸ THẲNG TAY MÀ CHÉM… TẢN ĐỀU RA HẾT… CANH ĐÚNG 8H… BĂM KHÔNG ĐƯỢC CHỪA 1 THẰNG NÀO… – Cậu Bảy nó ngồi trên cái salon, mặt lạnh te mà phì phèo điếu thuốc…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
8h tối thì nó nhận được điện thoại từ mẹ của nhỏ…
– Nó mới tỉnh rồi đó con… vừa tỉnh thôi…
– Dạ… dạ… dậy thì tốt rồi… để con chạy vô liền nha dì… ^^?? – Miệng nói mà trong lòng nó thì hớn hở gớm luôn…
– Uh… mà khoan cúp… nó đòi nói chuyện với con này…
– Dạ… – bã đang chuyển máy qua hay gì đấy…
– Alôoo… – giọng con nhỏ nhão tới nỗi nghe mà chảy cả nước luôn.
– Alo anh nè… – giọng nó cũng bắt chước nhão theo để mà cho hợp tình hợp lý… hềhề. – … em còn mệt lắm hả… Nói chuyện mà anh nghe yếu xìu à… Giờ em có còn sốt không… hử…
– Hix… giờ… còn sốt… có chút chút à… hix… mệt… thì cũng… 1 chút thôi… hix…
– Uhm… – nó nổi cả da gà với con nhỏ… người đâu mà nhõng nhẽo… – … tội nghiệp em ghê dậy… giờ để anh vào nha… muốn ăn gì không?? Nói đi rồi anh cho… nha??: D.
– Thôiii…
– Chẹp… Thôi cái gì mà thôi… dậy giờ thì mẹ em đang đâu rồi…
– Dạ… mẹ… mới… ra ngoài rồi… chắc… là đi mua cháo… hix.
– Uhm:)… dậy giờ để anh hỏi lại lần nữa… em muốn ăn gì để anh mua. A… – Nó hơi gằn giọng thì làm con nhỏ liền teo cả người lại/.
– Dạ hix… dậy… anh mua em… hix… ly nước cam đi… hixhix…
– Uhm:))… ngoan dậy thì có phải là dễ thương không… )) em nằm nghỉ xíu nữa đi… lát rồi anh sẽ vào ngay… nhaa… Anh nhớ cục cưng lắm… hix…
– … Dạ…
– Uhm… ngoan ghê… bye em nha…
– Dạ… bye anh…
– …
– Em cũng nhớ anh nữa… *cụp* – ơ đệch… lẹ cái tay gớm… )) trước khi cúp máy thì còn ráng mà lòn theo 1 câu làm cho nó tê tê nữa chứ =))… yêu cmnr =))
Cúp máy rồi mà người nó thì vẫn cứ tê tê:))… nằm vật ra cái giường tận hưởng cảm giác 1 xíu rồi mới lồm cồm mà bò dậy vào nhà vệ sinh… đánh răng rửa mặt sạch sẽ rồi thì lập tức chạy te xuống nhà… bắn vào nhà bếp… mở tủ chén ra… lấy cái hộp lock&lock:))(Cái hộp giới thiệu trên tivi hoài đó:)))… rồi lại mở tủ lạnh ra… gom sạch mấy cái chùm nho Mỹ mà mẹ nó mua hồi sáng… tống vào trong hộp… đậy nắp kĩ lại:))… hèhè…
Khỏi nói thì chắc mọi người cũng biết là nó sẽ đem nho đi đâu rồi:))… nếu không có sẵn trong tủ thì chắc nó cũng phải xin tiền mẹ mà đi mua thôi… đằng nào thì cũng phải tốn nhiêu đó: D hềhề…
Cầm thêm cái áo khoác… tay thì xách cái hộp nho mà bước ra khỏi nhà… xin mẹ 1 tiếng… nói là sẽ đi thăm bạn thì liền được bã dúi vào tay cho vài trăm… mấy cái vụ này thì mẹ nó lo số 1… dặn dò nó nào là phải mua sữa mua đồ… nào là phải hỏi thăm bạn… nào là gặp người lớn phải chào… nào là v… v… đủ thứ hết trơn…
Nó ngoan ngoãn vâng dạ vài cái rồi té luôn qua nhà anh Vũ…
Bước lon ton vào trong nhà thì thấy anh Vũ với cậu Bảy đang mà nhậu nhẹt um xùm rồi… vãi thật… cậu Bảy nó ở trần lộ nguyên cái lưng đầy sẹo… anh Vũ nó thì khỏi nói… cả người chèm bẹp rồi… băng bó đầy cả ra…
Nó bước vào tu vài ly bia… tính ra chắc được hơn 1 lon:))… ngồi xích lại gần mà khều vô người cậu Bảy nó…
– Giờ con ra ngoài được không cậu Bảy??
– Mày đi đâu?? – Cậu Bảy nó cũng đang lắc lư cái đầu rồi.
– Con vô bệnh viện…
Vừa dứt câu thì ổng đã chăm chăm mà nhìn… hai con mắt mở to vãi đái luôn…
– Đụ má mày còn gan hơn tao…
– Ơ sao dậy…
– Thôi hổng có nói nhiều… muốn đi cứ đi… thằng Tí thằng Tèo ra chở nó…
– Dạ… dạ… – 2 thằng cu đệ của ổng đang gặm vịt quay ngon lành thì cũng phải ngậm ngùi bỏ dỡ đó mà kéo cái ghế đứng lên…
– Nhưng con ra trễ lắm đó… mấy ảnh…
– Thôi đụ mẹ mày nhiều chuyện quá… – ổng đạp nó ra ngoài… mém là cắm đầu luôn cmnr…
– Đi chỗ khác cho tao nhậu đi… đụ mẹ…
– Mém là cắm đầu đó rồi thấy chưa… – nó đẩy mạnh cái cửa rồi nạt lại ổng… – bực mình… – nó ầm ầm mà bước ra bên ngoài… leo lên con Lexus hầm hố của ổng… nhiều khi bị chửi hoài thì cũng bực lắm chứ bộ…
Cái xe lướt êm trên đường… hơi máy lạnh tỏa ra thì cũng làm nó dễ chịu đi 1 chút… ghé vào 1 cái quán khá sang nằm ở bên đường… bước vào kêu 2 ly café và 1 cam vắt lạnh (không đá đó)… mắc thấy con mẹ luôn… nhưng bù lại cái là có tiếp viên xinh… có thêm mấy cái tay guitar đang chơi nhạc sống ở trỏng nữa… ngồi ngay quầy chờ mà được ngắm gái xinh thì nó cũng vui lòng mà chờ:))
Tính tiền xong thì nó ra xe mà “hối lộ” cho 2 thằng đó mấy ly càfe… dù gì thì mình cũng là đang nhờ người ta mà… “hối lộ” tí cho mọi người đều vui…
Tới bệnh viện thì nó và 1 thằng tên Tèo (tạm gọi dậy…) bước xuống trước mà từ từ đi vào trong… nó đưa đồ cho anh Tèo cầm hết… tay của nó thì đang bận mà khoác cái áo vào… vừa khoác xong thì nó thấy lạnh cả xương sống…
– Phi đen… – anh Tèo rít lên khe khẽ mà dùng thân người đứng che cho nó.
Tụi Phi đen đang cầm mã tấu chém điên cuồng… tụi nó quơ vào tất cả những thứ gì mà cản đường tụi nó… vào bụi cây, vào thùng rác… bất cứ thứ gì mà tụi nó thấy ngứa mắt ở trong cái bệnh viện này… miệng không ngừng gào tên…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Tụi nó quay ngược trở ra mà ngồi yên vị trên cái con Lexus màu kem của cậu Bảy… ngồi im thì cũng chỉ biết chờ thôi… chờ và chờ… chờ… chờ… chờ… chờ… chờ chán thấy cái bà nội mẹ luôn… chờ tới nóng cả đích mà vẫn chưa có thấy cái lũ chó kia nó bước ra… đờ mờ nó…
– Anh vô coi coi cái lũ kia nó đâu rồi… mẹ nó chứ… – Nó bực mình và bắt đầu gắt… Cái anh Tèo thì đang ngồi ở ghế phía trên… nghe nó nói thì im lặng lững thững mà mở cửa bước ra…
Cha nội này đi cứ như là đang xỉn ấy… vừa đi và còn vừa mồi thuốc lá nữa chứ… thấy ảnh quẹo vô cái cổng bệnh viện 1 xíu… 2 phút sau thì lại lon ton mà đi ngược trở ra…
– Đờ mờ tụi nó đi hết rồi… có nguyên cái cổng sau bự chà bá lửa ở đằng kia kìa… – ơ đệt… giờ thì nó mới nhớ ra…
– Mà tụi nó vô đây làm cái gì…
– Thì đụ mẹ để rước cái tụi đang nằm ở trỏng ra chứ làm cái gì…
– Tụi bị anh Vũ chém đó ah…
– Chứ ai…
– Àh… – giờ thì nó cũng ngờ ngợ ra 1 xíu… ra là phải vô chở tụi đàn em đi… chứ không thôi CA bắt mẹ hết thì có khổ…
– Dậy thì giờ mình vô… à mà 2 anh có vô không…
– Đụ mẹ vô sao không…
– Đệt… làm gì dữ… – . – !!
– Tao đéo vô thì chắc ông Bảy ổng thịt tao… á mà tao cũng còn phải vô để mà coi coi cái con bồ mày nó đẹp ra sao…
– Đệt… sao biết bồ…
– Đụ mẹ khỏi cãi mày… nhìn là tao biết…
– … *im lặng là vàng luôn*… – cha nôi phán 1 câu mà làm cho nó hết có cãi…
À mà cũng đâu có gì phải cãi đâu… hề… xách cái ly nước… + với cái hộp nho và đưa cho anh Tèo cầm hết… nó thì mặc cái áo khoác vào rồi cả 3 cùng bước ra khỏi xe để mà đi thôi… đi lon ton đi lơn tơn… chẳng sợ cái ma nào nữa rồi… ngang qua phòng cấp cứu thấy có 2 cha CA ngồi ở trỏng… làm gì thì ai cũng biết… chép lời khai… hỏi han nhân chứng gì đó… đại loại thế…
Bỏ qua và đi thẳng luôn lại góc cầu thang… phải leo lên đến tận 2 cái lầu thì mới tới được phòng con nhỏ… phòng này thì cũng lớn vừa vừa thôi… là phòng dịch vụ… có máy lạnh đàng hoàng… gồm 3 giường… có luôn cả tủ lạnh mini… *chẹp*… mẹ con nhỏ sang đừng hỏi…
Còn con nhỏ thì như đang ngủ thì phải… thấy nằm quay mặt về phía bên trong… nó cùng với 2 anh Tí Tèo nhè nhẹ mà bước vô bên trong…
À con nhỏ chưa ngủ… nằm lấy điện thoại của mẹ để mà chơi game thôi…
– Trúc ơi…
– Ah… – … con nhỏ giật mình… quay ngay người lại mà nhìn nó…
– Hì… – … con nhỏ chu môi lên… đang định nói gì đó… thì tự nhiên im bặt…
– À quên… 2 anh này là quen với ở nhà của anh… anh đi ké xe tới đây đó… tiện nên vô luôn…
– Dạ… – … con nhỏ gật đầu… xong lại nhìn trân trân nó… hì hì… chắc là tại không có dám nghĩ nó sẽ xưng anh – em trước mặt người lạ đây… d: D… nhìn mặt ngố quá à… hì hì…
– Thôi 2 em cứ nói chuyện đi… tụi anh ra ngoài này hóng gió 1 tí… ra đây tao hỏi 1 cái… – anh Tèo nói rồi đẩy nhanh nhanh anh Tí ra luôn bên ngoài ban công… phòng này có tới 2 cái cửa lận nhá… có cả ban công đàng hoàng…
Hai cha nội kia ra tuốt bên ngoài ban công rồi… nó nhẹ nhàng lấy cái tay mà lên trán của nhỏ…
– Em vẫn còn nóng lắm nè…
– Dạ… hix… – … con nhỏ gặt đầu cái… – … hix. Hix…
– Thôi đừng nhõng nhẽo… uống thuốc rồi chưa… còn sốt quá nè…
– Dạ em uống rồi… hix… em buồn ngủ lắm… hix. Hix…
– Uhm… thôi ngoan… uống cái này đi nè…
– Hixhix… hổng có được chua đó nghe…
– Tất nhiên rồi… ngoan lắm… hì hì… – nó cười tít mắt lại… hihi… sướng tê hết cả người luôn đó chứ… phải chi lúc nào cũng được con nhỏ vâng dạ như vầy… ^^hềềề…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nó ngồi nói chuyện với con nhỏ lâu lắm… gần hơn 1 tiếng đồng hồ luôn thì mới đứng lên mà về… tất nhiên thì trước khi về cũng đã phải dặn dò con nhỏ hết tất cả các điều… + với cho 200k con nhỏ dằn túi nữa… mẹ con nhỏ không có để lại tiền… biết nó sắp vô nên về mất tiêu luôn rồi…
Tối nay con nhỏ phải ngủ lại bệnh viện có 1 mình… nhưng mà thiệt tình thì cũng đâu có sao… khu này là khu dịch vụ an ninh mà… bảo vệ + y tá túc trực cả đêm rồi… tối ngủ thì khóa 2 cửa lại rồi cả 3 giường mà cùng ngủ thôi… 2 người bên giường kia thì cũng bị sốt giống y nhỏ…
Nựng má con nhỏ mà chào tạm biệt.
– Giờ anh về… lát nữa anh gọi cho…
– Dạ… anh về cẩn thận… – … hì hì… nó lại thêm 1 lần sướng tê người… =))=))
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Bước ra khỏi phòng bệnh rồi… anh Tèo nói với nó 1 điều…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Và thề rằng mọi người sẽ chẳng bao giờ tin được ba của con nhỏ là ai… (éo phải Phi đen…)
— Drop —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.