Học sinh cá biệt – Phần 20

Phần 20
Con nhỏ kiếm đâu ra mấy miếng băng y chang trong bệnh viện luôn… hay thế không biết ^^… con nhỏ băng khéo cực à nha… mấy con mẹ trong bv hôm qua băng thì chân nó bị u lên 1 cục… mất thẩm mỹ hết sức… còn con nhỏ này thì băng kiểu khác, nhỏ lấy miếng băng dài mà quấn mấy vòng quanh đùi nó… thiệt là thông minh ghê chứ, vừa gọn mà vừa nhanh nữa, kiểu này mặc quần dài vô thì đố cha nào biết…
– Trúc…
Nhỏ nhìn nó.
– Sao khéo thế… ^^???
– Khéo từ nhỏ rồi… mới biết à??
Hehe mới khen có cái là chảnh lên, ghét ghê ^^… băng gọn gàng đẹp đẽ xong thì nhỏ đưa cái quần jean cho nó, cái quần mà ngày hôm qua bị chém đó, còn nguyên đường ngay đùi luôn, quần này ôm lắm, nhưng con nhỏ băng bó như vầy thì quá ok rồi, mặc chồng vào vẫn gọn bưng… xong xui thì nhỏ lại đưa cho nó cái áo…
– Mặc thử coi được k?
– Áo Trúc hả ^^!?
– Uhm… – hơ… mém xíu là bật ngửa, nó nói giỡn thôi… ai ngờ là của con nhỏ thiệt mới ác chứ… nhưng thật ra áo này nó mặc cũng được mà… cái áo thun màu đỏ mà có in chữ Reds đó… thời đó hình như áo này người ta mặc cũng nhiều lắm… trai gái mặc tuốt hết nên chẳng sợ… nó chồng vào luôn… áo này đúng ra phải mặc rộng… nhưng do là áo của nhỏ nên khi nó mặc vào thành áo ôm mẹ rồi…
Chạy lại nhìn vô kiếng thì… ôi giời vẫn đẹp trai phết… quần jean đen áo thun đỏ… modern vãi… con nhỏ nhìn nó cũng khen…
– Đẹp ghê nhỉ…
– Anh đẹp từ nhỏ rồi…
Con nhỏ chắc cũng hết đỡ nổi… nó bước lại nựng nhỏ 1 cái.
– Đi mua cơm đi… mấy ông thợ la làng lên giờ.
Nhỏ liền cười tít.
– Uhm em cũng đói rồi.
Hai đứa hí hửng dắt nhau xuống dưới, cha nội hàng xóm vẫn chưa đi nữa, đứng đó chỉ đạo mấy ông thợ… công nhận là nhiệt tình thật… nhìn ổng cứ như ba dượng của nhỏ ấy… không chừng ổng muốn làm ba dượng thật.
Xuống hỏi mấy ông thợ ăn cơm gì… tính thì cái cửa này đâu có cần nhiều người dữ dậy đâu, lúc đầu tình sửa luôn cửa kính nên mới kêu nhiều dậy… 6 ông lận… cánh cửa rào bây giờ bị gỡ xuống luôn rồi… sửa lại khóa với hàn bản lề… con nhỏ nhanh tay ghi lại coi mấy ổng ăn gì rồi cùng nó đi mua… ông hàng xóm thì được nhờ coi nhà dùm lát sẽ hậu tạ ly café.
Chở nhỏ chạy ra đầu hẻm kêu 7 ly café, rồi lại chở đi mua cơm… đi ra đường lúc này thì đúng là điên thiệt… nắng cháy cả da… con nhỏ ngồi sau đã chuẩn bị trước nên bịt kín mít hết trơn à…
1 lúc sau thì cũng về tới nhà, nó phát cơm hộp ra, con nhỏ thì líu ríu ở sau bếp mà đổ canh ra chén, mọi người quay ngay cái bàn ở phòng khách mà ăn, mỗi người 1 hộp cơm và 1 chén canh… hì… công nhận nghe mấy ông thợ này nói chuyện vui thật… có gì đó rất là “đời”… nói chuyện mà chửi thề tùm lum… đại loại như vầy nè… đang nói chuyện bình thường tự nhiên cha nội thợ vỗ đùi cái đét.
– Đụ má tự nhiên thèm thịt chó… ơ đéo điên đâu, tự nhiên nói 1 câu đéo ăn nhập gì hết… coi dậy mà mấy thằng kia cũng có chuyện hùa theo mới ghê…
– À đúng rồi, nhắc mới nhớ, hôm qua đi ngang nhà bà Tám bị con chó nó dí… mém là phập rồi.
– Ơ đụ mẹ, dậy là chưa sao à… chạy hay thế…
– Tao chạy lại ôm bà Tám luôn, sờ được cái vú.
– Ơ đụ mẹ… bự k?
– Hơn vú con vợ mày chút.
– Ơ đụ mẹ.
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Mấy thằng này đúng là nói chuyện bựa vãi cái l ra… có con nhỏ ngồi đây cũng nói cho được nữa… mẹ nó… nghe mắc cười mà đéo dám… cười lên chắc con nhỏ sáng nó bạt tay quá.
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Mấy thằng thợ sửa có xíu là xong cái cửa thôi… giờ gắn cửa lại rồi chỉnh sửa tí là xong… hẹn ngày mai có kiếng rồi sẽ làm tới cửa trong… mấy thằng thợ cũng hay… đông người nên tụi thợ dọn dẹp hết cái sân của nhỏ à… có thằng rảnh còn ra đường lụm sỏi bỏ lại vô chậu mới vãi đái… kiếng vỡ + đất cát thì đều được tụi này đem đổ hết rồi… sân nhà nhỏ nhìn sạch lắm… cửa rào hơi lem luốc nhưng bù lại là chắc chắn hơn nhiều… chỉ còn lại mỗi cái cửa kiếng phía trong là cần sửa…
Tụi thợ ra về lúc khoảng 2 giờ hay gì đó… con nhỏ cầm chổi ra quét sơ cái sân rồi lại vào với nó… ngồi trên ghế phòng khách mà nựng con nhỏ…
– Em gọi điện cho mẹ đi… không chiều về là mẹ sốc lắm đó…
– Mặt con nhỏ đơ ra.
– Sao dậy??
– Em sợ…
– Nếu không nói trước là về mẹ em sẽ giận lắm đấy… tối rồi anh qua xin lỗi mẹ… giờ em gọi đi… ngoan đi… – nó vuốt má nhỏ.
– Nhưng… mẹ sẽ la đấy…
– Không gọi là tối nay mẹ sẽ lấy chổi chà mà hốt anh luôn đó…
– Ơ…
Nó phải nói đến sắp gãy cả miệng thì nhỏ mới chịu gọi…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
– Alo mẹ hả??
– …
– Dạ con nè.
– … #$%#…
– Dạ hồi nãy nhà mình có chuyện!!
– … #$%^…
– Dạ con không có sao.
– … #$%…
– Nhưng mà cái cửa nhà mình bị bể rồi.
– … @#%! %&%&… – mẹ nhỏ nói gì không biết nhưng nghe khá là to, con nhỏ thì lề mề quá, sao mà nhỏ sợ mẹ thế không biết…
Nó thở ra chán nản 1 cái rồi tới mà giành đt… bằng 1 giọng nhỏ nhẹ nhất… nó chào mẹ nhỏ rồi kể lại mọi chuyện… nó chỉ là bị người ta hiểu lầm nên dí đánh thôi… không có làm gì xấu cả… nó xin lỗi chân thành và hứa sẽ không để chuyện này xảy ra nữa, sẽ đưa 2 cái cửa lại tình trạng ban đầu… xin mẹ nhỏ đừng giận nó hay la mắng nhỏ… v… v. Tất cả là lỗi nó… mong mẹ nhỏ thứ lỗi cho…
Nó nói thật dẻo miệng, tới nỗi mà khát khô cả họng luôn… cúp máy với 1 nụ cười mãn nguyện trên môi, con nhỏ đứng kế nãy giờ cũng vui chẳng kém, nhảy cà lưng tưng lên.
– Anh hay thế!!
– Anh hay từ nhỏ rồi.
Hehe biết ngay là con nhỏ sẽ trề cái môi ra mà, nhìn yêu vãi…
– Trúc nè… bộ em sợ mẹ lắm hả?? – Con nhỏ liền gật đầu.
– Mẹ khó lắm, không thích những người hay đánh nhau đâu!!
– Uhm… – nó nghe mà sao ngán thế k biết.
Nó cũng phải về liền thôi… mới làm 1 vụ um xùm… giờ mà còn ở trong nhà nhỏ nữa thì không hay… thiên hạ họ đồn lắm… dắt con nhỏ ra sau bếp…
Hun vài cái rồi mới chịu về… yêu không chịu được!
Về nhà trả lời hoa loa với mẹ nó rồi lên phòng mà ngủ luôn… (nó đem đồ dơ về nhà rồi nhá)… hồi trưa giờ thiệt tình là rất mệt… quốc 1 èo mà tới 6h tối… tỉnh dậy check đt thì thấy có 2 cuộc gọi nhỡ của Trúc và 1 tin nhắn của My…
Nhỏ My tự nhiên nói thèm ăn kem và muốn rủ nó đi mới ác… hỏi là tối rảnh không qua nhà chở nhỏ… Suy nghĩ 1 hồi thấy cũng ok nên nó đồng ý luôn:
“8H sẽ qua chở công chúa đi ăn kem nhá” tin nhắn vừa đi là nhỏ đã trả lời… nhanh vãi.
“Ai là công chúa hồi nào?? Hihi…”
Hơhơ khoái thấy bà luôn chứ bày đặt…
“Hihi… là ai tự biết đi mà… giờ không nt được… 8h rồi sẽ qua nhá.”
“Ờ đúng giờ nhá…” nhỏ trả lời gọn bâng…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Giờ nó mới vội gọi lại cho Trúc, không biết chuyện gì mà con nhỏ gọi cho nó hồi 4h nữa…
– Alo… – tiếng con nhỏ thánh thót bên đầu dây, nó vội bị mũi lại mà nói.
– DẠ… cho hỏi có phải nhà bạn Trúc xinh không ạ??
– Ơ đúng rồi, cho hỏi là ai ở đầu dây vậy?? – Nhỏ tự nhận mình xinh luôn… ghê thật… ^^!
– À mình là người yêu của Trúc xinh đây ạ!
– Ơ… T hả… – Nhỏ ngố thật, nó cười hăng hắc lên.
– T đừng có mà giỡn… – ơ… sao con nhỏ không cười nhỉ?
– ?
– ? Tự nhiên nói chuyện nghiêm quá chừng…
– T đừng giỡn nữa, mẹ muốn gặp T kìa, mẹ đang giận lắm đó… hixhix…
Nó nghe mà cũng hoang mang…
Hồi trưa nó đã nói rõ qua điện thoại là không giận rồi mà?? Sao giờ lại thế??

To top
Đóng QC