Phần 19
Ôi mẹ ơi hên vãi cả lều ra… không có CA thì chắc cái cửa sập mẹ nó rồi… mấy cái chú CA nhìn xung vãi hàng, chạy ào ào như đang giải cứu hoàng thượng vậy… sung lắm… nhưng khi thấy tụi nó cầm mã tấu sáng bóng thì liền teo dái mà khựng lại hehe… thằng nào thấy không sợ mới là lạ… 4 cái thằng chó kia thấy có CA thì cũng ngán… gom vội mấy cây mã tấu rồi lên xe mà chạy mất…
Hix vậy là nó sống sót rồi… thiệt tình là mừng vãi cả ra, tụi kia chỉ vừa đi thôi, CA còn chưa kịp lại tới nhà thì đã thấy nhỏ từ nhà hàng xóm chạy sang, mặt khóc tèm lem hết… nhìn thương vãi… nó ào ra mà mở cửa…
Nhìn mặt nhỏ tèm lem hết, với cái cảnh tượng xung quanh thì nhỏ khóc cũng đúng thôi… cửa kiếng vỡ nát bét ra… ngay cửa rào thì còn in dấu của cây mã tấu và những vết lõm do ném sỏi…
– Cho T xin lỗi, Trúc đừng khóc mà – nó lau nước mắt cho nhỏ.
– Huhu… hix… hix. – Nhỏ cứ vừa khóc mà vừa hít nước mũi rồn rột.
– Đừng khóc nữa, nãy giờ Trúc ở đâu dạy?? – Nó liên tục mà lau nước mắt cho nhỏ.
– Nãy… giờ Trúc ở nhà chú Ba… hix… huhu.
– Thôi… Trúc khóc xấu quá chừng quá đất à, nín đi nha – nó ôm nhẹ nhỏ cái, nhìn thương quá chừng à^^
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Chỗ của người ta đang nhẹ nhàng tình cảm thì bỗng bị cha nội CA nẹt cho 1 cái mà hết cả hồn… mẹ ơi… ông này mà nói thì chắc đứng ngoài chợ vẫn còn nghe… con nhỏ kế bên đang chuẩn bị nín thì bị cha nội nẹt 1 cái mà khóc ngất ngay luôn^^
– Mày bước lại đây… – mẹ ơi… ông CA đứng sát bên nói chuyện mà lớn như đấm vào tai vậy, nói thôi được rồi, vừa nói mà trợn mắt trợn mũi nữa… nhìn như thằng khùng dậy… nhưng cũng nó làm sợ vãi đái:
– S.
– Ở đây có chuyện gì?? – Ổng nghiến răng mà nẹt thêm cái nữa… thiệt tình nghe mà nhức cả tai.
– DẠ… dạ… con hổng biết… hixhix… tự nhiên tụi nó dí con à… tụi nó chửi con ghê lắm… hix… – mặt mày nó xanh lét ra, hai tay đan lại… gương mặt hiền chảy cả nước:
– S.
Ông túm lấy cổ áo nó…
– Mẹ… tính gạt tao hả… quậy phá bố láo là tao bỏ tù cho biết – ông nội này trợn mắt công nhận nhìn sợ thiệt.
– Dạ con đâu có, chú tha cho con.
Ổng quăng mạnh nó qua cái bọn dân phòng.
– Lát đem về nhốt lại cho tao.
Má ơi, đó giờ có bị cái cảnh này đâu, giờ phút này thằng nào mà không sợ thì nó xin đi bằng đầu.
– Dạ chú ơi chú tha cho con:
– S… – mặt nó mếu máo… bấn loạn hết rồi, nghe tới bị nhốt là mém đái luôn trong quần…
Mấy ông hàng xóm nãy giờ bu đông như kiến vậy, ông nào ông nấy xúm xính vào mà “kể chuyện em nghe” cho chú CA, nó mếu máo xin mấy thằng dân phòng bỏ tay ra mà cho nó gọi điện thoại về nhà, liền móc ra mà gọi nhanh anh Vũ, nó nói mà nước mắt cũng chực chừa…
Nó sợ ghê lắm… kỳ này về thì chắc Ba cạo đầu nó luôn… lạng quạng ổng héo thèm bảo lãnh nữa thì chết chắc… 2 cái thằng dân phòng đang kẹp nó thì bỗng xì xầm cái gì đó… nghe mà chẳng hiểu gì cả.
– Mày là cái gì của anh Vũ?? – Một thằng mặt ngạc nhiên mà hỏi nó.
– Dạ là em họ?? – Nó cũng ngạc nhiên không kém, đừng có nói là cha nội vũ la liếm vô tới đây luôn nha…
– Anh Vũ con dì 2 hả… Mày tên gì… T phải k…
– Dạ đúng rồi… – nó gật lấy gật để – Mà sao…
Thiệt tình là đúng y luôn, 2 cha nội này biết anh Vũ nó nữa, biết tên nó luôn mới ác chứ, không ngờ là chưa có số má gì mà cũng nổi tiếng dậy…
Xì xầm chém gió chút thì cũng biết 2 thằng này là bạn khá thân với đám đệ anh Vũ nó, không nghề không nghiệp gì nên đi nghĩa vụ rồi làm dân phòng luôn… giờ biết danh nó rồi nên cũng dễ dãi… thả ra cho qua đứng chung với nhỏ… hix…
– Trúc sợ không… – Nó xoa xoa cái má.
Nhỏ cũng sợ nên liền nép sát vào nó mà gật đầu… hỏi ra 1 lúc thì mới biết là hồi nãy nhỏ qua nhà ông hàng xóm để lấy trái cây về ăn, ổng mới về quê lên nên nhiều đồ ăn lắm, kêu con nhỏ qua để cho vài miếng ăn chơi vậy mà…
– Hồi nãy chú là người la lên báo CA đó… hix… – nhỏ nép bên nó mà nói… hix… tự nhiên nhớ tới mà nó thấy mắc cười ghê… lát phải ôm hôn cha già đó thắm thiết mới được… hix…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Đứng 1 lát ngay đó… thì anh X và 1 thằng đàn em chạy tới… nghe tiếng xe xìpo thiệt tình là oai phong vãi ra… mấy anh dân phòng hồi nãy vừa thấy thì liền xì xì xầm xầm… cha nội CA cũng bước nhanh lại nữa… chụm đầu vô mà nói nói gì đó… đếch có nghe được gì… một lúc sau không biết sợ gì mà vào luôn trong nhà ngồi nói… vãi đạn thật… nhà của nhỏ mà cứ tự nhiên như gì vậy… 2 người vô đó chụm đầu lại mà tâm sự… một lát rồi ôm hôn thắm cũng không chừng… anh X chính là người bị đâm lén ở đầu truyện đấy… nói về số má thì chắc chỉ thua mỗi anh Vũ 1 xíu…
Thằng đàn em đi theo không có chuyện làm thì liền bu vào cái đám dân phòng mà chém gió… nhìn vãi thật… trời nắng mà dân chúng thì cứ bu vào nhiều chuyện… nóng chảy hết cả mỡ ra… dù đang đứng trong mát nhưng nó cũng đang đẫm cả mồ hôi chứ đâu có kém gì… con nhỏ thấy thì liền lấy tay quẹt mồ hôi… sẵn rồi chùi vô áo nó luôn. ~ – ~ Vãi thật chứ… mọi người ai cũng nóng vãi cả đạn ra… nhưng đặc biệt thì chỉ có con nhỏ kế bên là mát rượi… Vãi thật nhỉ… nó sờ lên má nhỏ… thấy mát rượi à… người con nhỏ cũng không hề chảy miếng mồ hôi nào luôn… nhìn cứ tươi mát như đang đứng kế cục nước đá ấy… cưng dễ sợ luôn… x để bữa nào hỏi kĩ nhỏ thử coi… chứ hình như không đổ mồ hôi cũng được coi là 1 bệnh… nghe giang hồ đồn thế… đúng sai chả biết…
Nhìn lướt qua căn nhà tan hoang mà thấy tội nhỏ quá, chắc chiều nay mẹ nhỏ về sẽ giận lắm… nhạc mẫu tương lai mà giận thì chỉ có chết… mai mốt sao dám giao con gái cho nó nữa chứ… hixhix… suy nghĩ vu vơ 1 hồi thì anh X và cái ông CA cũng đi ra… vẫn với cái giọng miền Bắc hùng hồn lẫm liệt đấy mà kêu mọi người giải tán… hì thiệt tình là cái giọng của ổng không lẫn vào đâu được… nghe boss nói thì mọi người ai mà dám cãi… ngậm ngùi xách đích đi vô nhà hết thôi…
Còn lại có le que 2, 3 ông hàng xóm… ông CA thì vẫn gương mặt hùng hồn ấy mà gầm gừ nó:
– Mày ở nhà mà lo học hành… đánh lộn đánh lạo thì tao còng đầu nữa cho biết!!
– Dạ con đâu dám…
– Mày em thằng Vũ đúng không?? Quậy quọ tiếp thì cứ mà liệu hồn đi nhá…
Ổng hù nó teo cả dái lại, quay qua mà nói tiếp với anh X:
– Chú mày lo mà sửa hết cái đống này, không được để dân người ta than phiền.
– Chuyện này anh yên tâm… thằng này thì cũng như em của em… sẽ lo cho nó đàng hoàng…
– Rồi… dậy tao đi – nói xong thì cả bọn (CA) liền mất dạng.
– Mày vô mà tắm rửa thay đồ… coi cái chân nữa kìa – anh X phì phèo điếu thuốc mà nói, thiệt là nhìn láo hết sức…
– Dạ… mà chuyện dậy là coi như xong hả anh… – Hỏi lại cho chắc chứ…
– Uh dậy là coi như xong rồi, nếu có lần sao nữa thì ổng sẽ cho mày vô tù thôi… – anh X nó nói mà miệng cứ cười đểu đểu, phải công nhận là càng nhìn càng láo thiệt đấy, anh X nó nhìn phong cách thì láo lắm, không đẹp trai bằng 1 góc anh Vũ nữa… do biết anh X hù nên nó cũng chẳng sợ… mấy cái đánh lộn ba láp ba xàm như vầy thì chỉ bị lôi lên phường nhắc nhở, phạt tiền… v… v… xong rồi thả thôi… có chém được thằng nào đâu mà tù với tội… biết dậy nhưng nó cũng giả nai tí cho phù hợp hoàn cảnh.
– Ax… sao mà em dám nữa… hix – nói dậy thôi chứ bên trong thì đang khoái chí bỏ xừ héhé.
– Còn cưng thì lo vô mà chùi cái chân cho nó đi… máu dính tùm lum rồi… – cha nội X nhẹ nhàng hết sức luôn… tính dụ khị cục cưng của nó hả… làm đếch gì ngọt thế… cái vụ này hơi bị ghê à… anh em thì tuy có nể nhưng nếu máu rồi thì đừng hỏi bố cháu là ai nhá… đụng tới cục cưng của nó thì sẽ không xong đâu… hehe mà con nhỏ cũng ngoan… nãy giờ im re à…
Nói gì nói chứ nãy giờ tự nhiên nó cũng quên luôn cái chân… nhìn xuống giờ mới thấy… hình như máu nó cũng khô mẹ luôn hay gì rồi… con nhỏ kéo nó vào trong mà ngồi xuống… anh X ở bên ngoài gọi điện cho ai đó… một lúc lâu sau thì tụi thợ kéo đến… dòm dòm ngó ngó ra vẻ chuyên nghiệp rồi tụi thợ liền phán cho 1 câu nghe mà thấy nản…
– Cái này không phải hàng VN anh ơi, nếu muốn có giống như cũ thì đặt hàng… chừng mai có…
Ôi cái mẹ ơi, nó quay qua nhìn con nhỏ… xài chi cái cửa mà cao cấp dậy bà nội… hàng VN chất lượng cao không thèm xài… chơi luôn hàng Ý mới căng chứ… nghe thôi mà nó thấy oải rồi…
Anh X nó kêu tụi thợ làm lại cái cửa rào cho chắc đi, cái cửa kính hàng Ý thì đi đặt lại kính rồi mai làm… hix kì này số tiền chắc cũng tê lắm đây… tính ra không biết nó đã xài của anh Vũ bao nhiêu tiền rồi nhỉ… Hehe tính không nổi luôn… mà cũng phải công nhận cái cửa kính nhà nhỏ đẹp thiệt… nguyên dàn cửa to đùng được sơn màu trắng hơi nhám nhám… hoa văn rất sang trọng… gồm 4 cánh tổng cộng… cửa thì cánh nào cánh nấy đều đẹp cả… và chỉ riêng 1 chiếc xe đạp của nó thôi đã đi tông mẹ 2 cánh rồi… nát bét cả ra… cộng thêm mấy thằng chó kia ném sỏi nữa… hix… 2 cánh cửa còn lại cũng tróc sơn và trầy trụa hết… hix… khổ ơi là khổ…
– Trúc nè… tối anh sẽ qua xin lỗi mẹ em ha… – nó vuốt vuốt những lọn tóc trên trán nhỏ.
– Thôi… anh không cần đâu, mình em nói mẹ là được rồi – nhỏ nhìn nó.
– Không, anh có lỗi mà… phải xin lỗi thì sau này mới qua nhà mà rước con gái người ta đi chơi được chứ… d – hihi nó xoa cái má mát rượi của nhỏ…
Bị chọc nên nhỏ lập tức biểu cái môi… hixx dễ thương thật đấy… đếch có đùa đâu… ở ngoài thì thấy mọi người đang xúm quanh cửa rào… hihi… *chụt* nhanh 1 cái lên môi nhỏ… mẹ ơi… Nó yêu mất rồi.
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nhỏ ở nhà có mình à… nó thấy hơi sợ nên ngồi lại chơi chút… chứ để nhỏ 1 mình với đám thợ như vầy cũng ghê lắm… nhỏ xinh thế mà ^^… ngồi cứ nói chuyện trên trời dưới đất với nhỏ… 2 đứa cười híhí suốt… bên ngoài thì chỉ còn mỗi đám thợ và ông hàng xóm… cha nội X thì dặn dò nó vài câu xong cũng vọt mất tiêu rồi, tính ra anh X và nó cũng chả thân thiết gì… giúp dậy là nó cảm ơn lắm rồi không dám đòi hỏi thêm… nghĩ bụng tối nay vào thăm anh Vũ rồi tính cái mối thù này sau vậy… với cậu Bảy nó chưa chịu về TP nữa, cứ ở Hà Nội miết… mẹ kiếp ổng mà ở lâu nữa chắc nó chết luôn quá… nhưng mà để tính sau, giờ lo chuyện trước mắt cái đã.
– Trúc ơi anh đói quá à – nó làm cái mặt mè nheo mà nhìn nhỏ^^
– Em chưa có nấu cơm…
– Trời! Chắc đói chết mất… – nó nằm vật luôn ra ghế.
– Ngồi dậy đi… ai mà nằm kỳ cục dậy…
– Thôi, giờ đói quá à… dậy không nổi.
– Dậy đi, dậy đi mua cơm về ăn… mua luôn cho thợ nữa.
Hix tự nhiên buồn ngủ quá chừng… nó quên mất là phải lo cơm mấy cha thợ nữa, nãy giờ nhõng nhẽo chơi thôi chứ nó có đói lắm đâu, giờ phải chi được tắm cái cho mát thì sướng… hix nhưng đồ đâu mà mặc… đang lan man chuẩn bị thăng thì nhỏ hỏi:
– Anh muốn đi tắm không…
– Ơ… – nhỏ hay ghê nhỉ.
– Hôm qua em đem cái quần jean về giặt rồi đó… phơi trên lầu á… – nhỏ cười.
– Hay ghê nhỉ… nhưng không lẽ anh ở trần à??
Nó hỏi làm nhỏ cũng thừ mặt ra…
– Thì anh cứ tắm đi… em đi kiếm áo cho… – nhỏ kéo nó lên lầu rồi nhét luôn vào nhà tắm.
Ừ dậy thì tắm cho mát đã, tuột chầm chậm cái quần ra mà đau vãi… gỡ miếng băng dính máu trên chân nữa chứ… từng cọng lông chân của nó đi theo miếng băng hết… mẹ nó… sướng gì đâu á… teo cả dái lại… nó tắm kĩ và cũng không quên rửa vết thương cho sạch… đang tắm gần xong thì con nhỏ gõ cửa và thảy cho nó cái quần xà lỏn…
– Anh mặc cái này trước đi.
Ơ tưởng đâu là được mặc quần jean chứ… nhà nhỏ chỉ có 2 mẹ con thì không biết cái quần này của ai nhỉ… thôi thì mặc đại… nó đếch mặc quần xì luôn… chơi vậy mới mát.
Bước ra thì thấy con nhỏ đang ngồi trên giường tay cầm bông gòn và oxy già chứ… ôi mẹ ơi… mặt nhỏ cười gian vãi…
– Lại đây cưng!
Trời ngon ha… kêu nó là cưng nữa… ngồi nhanh xuống mép giường rồi nói.
– Nhẹ thôi à nghe…
– Yên tâm đi mà.
Con nhỏ quỳ xuống… thấm oxy già rồi chậm vết thương cho nó… mới vô tưởng đau lắm chứ… ai nhè tê tê thôi… chắc do vết thương nó băng kín từ qua giờ… không bụi bẩn gì nên chẳng có mà đau lắm… cười hèhè mà nhìn nhỏ.
– Bộ hông đau hả??
– Hông… hông có đau xíu nào hết – nó lắc lắc cái đầu.
Con nhỏ cười cười mà chậm cho nó ^^! Hihi dễ thương ghê.
Nó ngắm nhỏ mãi mà chả chán… cầm lòng sao cho nổi chứ… ngồi trong phòng mà bỗng nó nhớ lại hôm qua… lần đầu nó “yêu” nhỏ… hix.