Phần 1
Phan Nhật Hoành Sơn, 18 tuổi, đang theo học trường THPT chuyên Damde. Mồ côi mẹ, cha là Phan Nhật Vinh, một thương nhân giàu có.
Là con lai hai dòng máu Việt và Nga, bởi vậy hắn vô cùng cao ráo và đẹp trai, tuy mới 18 tuổi nhưng thân thể hắn trông khỏe như 1 chàng trai 20, tính cách lạnh lùng nội tâm, điệu bộ bên ngoài rất lịch sự tinh tế vì vậy nên nữ nhân hâm mộ hắn rất nhiều.
Nhưng từ lâu hắn đã có ý định là sẽ đưa MỌI nữ nhân mà hắn vừa mắt lên giường hết với hắn nếu trong thâm tâm hắn không có mặt đen tối này thì hắn chính là một hoàn mỹ nam nhân.
Khởi nguồn ham muốn này của Sơn bắt đầu khi hắn học lớp 9, thời điểm hắn chưa trải sự đời.
Tuy to con nhưng tính tình Hoành Sơn rất nhút nhát khi tiếp xúc gặp gỡ với phái nữ nhưng ngược lại bản tính hắn lại rất ham muốn và thích thú khi ngắm nhìn những thân thể nảy nở và căng đầy sức sống với cặp nhũ hoa tròn trịa như các trái táo của các cô gái dậy thì.
Những buổi tan học về đi đến phố đi bộ nhìn những cô gái váy ngắn ngủn để lộ cặp đùi trắng như bông bưởi và gió thổi bay bay tà áo làm phơi bày trước mắt hắn những đường cong tuyệt mỹ, những đôi mắt đen huyền, nụ cười trẻ trung tươi mát, thân hình cao ráo cân đối trông rất gợi cảm và hấp dẫn đã làm Sơn đỏ mặt bừng lên, tim đập mạnh và lòng hắn sục sôi lên của sự dục tính.
Ở tuổi đó hầu hết nam sinh dậy thì đều vậy, nhưng khiến ham muốn của Sơn bùng nổ chính là việc cha hắn thuê cho hắn một cô gia sư để đến kèm học bài vì đây là năm học quan trọng, chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi vào THPT.
Đó là một ngày thứ 2 khi Sơn đi học về thì thấy một cô gái rất xinh, tóc ngang lưng, mặc bộ đồng phục sinh viên đang ngồi nói chuyện với bố hắn!
Thấy Sơn vừa về, cha hắn gọi vào:
– Sơn vào đây bố bảo.
Hắn đến ngồi đối diện với cô gái đó rồi nghe bố mà giới thiệu.
– Đây là chị Phương Anh sẽ làm gia sư cho con trong năm học này, còn đây là Sơn, chú đã kể với cháu rồi đó.
Bây giờ hắn mới có dịp quan sát kĩ khuôn mặt xinh xắn của cô gia sư. Trông Phương Anh cực kì xinh đẹp, mãi tóc đen tuyền, má đào hàm xuân, đôi mắt tròn to long lanh như nước đôi lông mày lá liễu cùng chiếc mũi dọc dừa, bộ ngực ẩn hiện sau lớp áo phông, bờ mông vểnh cao tô điểm thêm cho vẻ xinh đẹp của nàng, rõ ràng là một cực phẩm. Thấy Sơn nhìn nàng như vậy, nàng cũng cảm thấy ngượng mà cúi xuống mặt đỏ lên.
– “Chị Phương Anh là thủ khoa đại học Ngoại Thương, con cứ yên tâm tâm học cẩn thận vào.” Ông Vinh cũng quay sang nói với Phương Anh:
“Em nó nghịch thì cháu cứ phạt thật nặng vào, chú không bênh nó đâu. Thôi bây giờ chú có việc phải đi hai chị em làm quen đi nhé.”
Sau khi ông Vinh đi, ngôi nhà lại trở nên im ắng.
“Chào Sơn, chị giới thiệu một chút nhé, chị là Phương Anh, 19 tuổi, sinh viên năm nhất Đại học Ngoại Thương” Phương Anh đập tan không khí im ắng.
Nàng khẽ vén nhẹ tóc, từng cử chỉ nhẹ nhàng khiến con tim Sơn đập liên hồi.
Thấy hắn ngẩn ngơ, chị cũng hơi ngại, đành hỏi “em học thêm môn Toán và tiếng Anh đúng không?”
“Dạ, em… em…”.
Chỉ mới nghe tiếng hỏi han nhẹ nhàng của một người con gái xinh đẹp là đầu óc Hoành Sơn quay cuồng lên, chẳng nghĩ được gì, không nói lên lời.
“Hihi, em ngại hả, đừng ngại, chị đã làm gì em đâu nào!”
Chị lại mỉm cười, Sơn thầm nghĩ nụ cười của chị sao lại quyến rũ thế nhỉ!
“Dạ, thưa cô, đúng ạ” mặt Sơn đỏ bừng…
“Trời, chị mới 19 tuổi thôi mà, gọi chị thôi, sao lại gọi cô, bộ chị già lắm hả”
“Không, không, cô à nhầm chị… chị rất trẻ ạ”
Chị Phương Anh cười phá lên trong sự ngại ngùng của Sơn.
Vậy em sắp xếp thời gian học đi rồi gọi điện cho chị nhé, thứ 2 tuần sau chị em mình bắt đầu học. Một tuần học 4 buổi nhé, thôi bây giờ chị về vì chị còn phải đi học thêm.
Mỗi lần Phương Anh nói, Sơn lại cảm thấy rung động, hắn cứ đắm đuối ngắm nhìn nàng mà không biết phải làm gì.
“Còn vấn đề gì nữa không em?” Nàng hỏi.
“Dạ không ạ, chỉ tại em thấy chị xinh quá thôi ạ”. Mặt Sơn đỏ bừng, nói ra những gì mình nghĩ trong đầu.
Phương Anh thoáng bất ngờ nói…
“Chị cảm ơn nhé, em cũng rất đẹp trai nha, còn cao hơn cả chị đó”
Nhìn lại thật đúng vậy, nàng chỉ cao khoảng 1m7, còn hắn dù mới 15 nhưng dáng người 1m75 như mấy thanh niên 18 vậy.
“Thôi, không có gì thì chị về nhé”
“Vâng” Sơn đáp, ánh mắt nhìn theo bóng lưng của Phương Anh đến khi khuất khỏi tầm mắt, hắn thầm nghĩ ” đây có lẽ là tình yêu chăng?”
… Bạn đang đọc truyện Hoành Sơn Ký tại nguồn: https://gaigoi.city
Từ hôm đó một tuần bốn buổi, Phương Anh đến nhà hắn dạy kèm.
Tình cô trò ngày càng đậm đà thân mật nhưng hắn lại cảm thấy có cái gì khác xa với tình cảm cô trò thông thường vì những khi trò chuyện hay giảng bài Sơn thường nhìn Phương Anh một cách đắm đuối và mùi nước hoa quyện với mùi da thịt luôn tỏa ra ngào ngạt bên hắn, gây cho hắn 1 cảm giác lâng lâng đê mê, đầu nóng bừng tim đập loạn lên, hắn có cảm giác là nàng biết tất cả những gì khác lạ của, nên khi ngồi gần nàng thường cố tình giữ khoảng cách.
Nhưng nhiều lúc giảng bài, Phương Anh hay vô tình chồm qua vai hắn, cọ đôi vú căng phồng lên bờ vai, hơi thở âm ấm của nàng phà vào gáy hắn tạo nên 1 sự kích thích đê mê, những lúc đó tuy rất thích nhưng hơi sờ sợ.