Phần 43: Rung Động Đầu Đời
Có ai trong quãng đời đi học mà không rung động trước một người khác cơ chứ… Dù là người lạnh lùng hay thích sống trong khép kín, trầm lặng rồi đến cả những người ngày ngày chỉ biết vùi đầu vào sách vở và kể cả những người luôn sống theo một dãy quy tắc thì cũng sẽ đến ngày bị dậm chân tại chỗ trước một ai đó mà thôi.
Có vài người nghĩ rằng thích một ai đó khi đang còn đi học là không tốt, nó ảnh hưởng đến nhiều thứ và làm xáo trộn những thứ đang hoạt động bình thường trong cuộc đời ta. Nhưng thử hỏi có ai ngăn được con tim mình, có ai cấm được lí trí.
Cô ấy sinh ra trong một gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu. Thừa hưởng được nét đẹp hai dòng máu của mẹ, với đôi mắt gợi cảm, khuôn mặt góc cạnh, từ nhỏ cô đã là một thiên thần trong mắt mọi người. Đổi lại với vẻ ngoài và cuộc sống của tiểu thư quyền quý, cô lại khá nhút nhát và sống nội tâm. Thú vui duy nhất của cô là môn Taekwondo, hàng ngày sau mỗi giờ học ở trường cô thường đến lớp học võ vào mỗi buổi tối.
Bước vào cấp 3, cơ thể phát triển vượt trội so với bạn bè cùng trang lứa. Với chiều cao, dáng người ba vòng cực chuẩn khiến cô nổi trội nhất trường, thu hút cả lượng fan khủng từ face đến tik tok.
Đầu năm 11, cô được xếp ngồi cạnh một chàng trai cũng cao ráo và đẹp trai trong lớp, cô dần để ý đến anh bởi ngoài đẹp trai là sự ga lăng, học giỏi, còn rất quan tâm bạn bè. Tình yêu của tuổi học trò chớp nở, chỉ đơn giản là những lần chạm tay, nhưng lần cùng nhau ngồi dưới tán cây… Rung động đầu đời là một trong những điều đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân, khi thích một ai đó, ta sẽ không điều khiển được chính mình.
My thích Dương ngay từ ánh mắt đầu tiên. Ngồi cạnh nhau, nói chuyện với nhau, cả hai dần chớm nở một tình yêu của tuổi học trò vô cùng đẹp đẽ. Sau vài lần hẹn hò, cả hai đã vượt qua ranh giới đó, họ bên nhau, yêu nhau như bao cặp đôi trẻ khác.
My không biết rằng, mẹ cô đã phát hiện ra tình yêu đó. Nhà Dương lại là 1 gia đình bình thường, không môn đăng hộ đối, bà đã gây áp lực với Dương, gia đình Dương, bắt anh phải rời xa My. Dương vì bản thân, vì gia đình yên ổn, cậu đành im lặng rút lui.
My không hề biết việc mẹ của mình làm, cô đã nghĩ do Dương có được cô rồi thì bỏ rơi cô nên cô đã rất căm ghét anh. Cứ thế đôi bạn học cùng bàn ngày nào quấn quýt bên nhau giờ mỗi người 1 ngã, như kẻ thù của nhau.
Cuộc đời học sinh chưa được trọn vẹn thì giữa năm 12, đại dịch Zombie xảy ra, My may mắn sống sót cùng với Linh, Long và Nhã. Cả nhóm sau nhiều ngày lặn lội xông pha cũng gặp lại cô giáo Trinh và nhóm của Dương.
Lúc này, trong hoạn nạn, trong khó khăn, vết thương trong tim My một lần nữa được khơi lại khi mà Dương chủ động nói yêu cô. Dương đã thay đổi quá nhiều, xung quanh anh có bao cô gái, kể cả cô giáo Trinh cũng có gì đó rần gần gũi mờ ám với anh. Điều này càng khiến My khẳng định Dương là 1 gã đểu cáng.
Sau nhiều ngày, nhóm của My, Linh, Long, Nhã và Dương đi xa khỏi căn biệt thự. Cả nhóm liên tục tập luyện và chiến đấu với Zombie, họ gặp nhiều Zombie biến dị hơn, đường đi cũng ngày càng đông zombie hơn.
Đêm đó, họ tạm dừng chân tại 1 căn nhà lớn trong trung tâm thành phố nhỏ. Sau khi tắm rửa ăn uống, mọi người mau chóng nghỉ ngơi để dưỡng sức cho ngày mai.
Nửa đêm đang ngủ, My chợt thức giấc, cô thấy Linh không ở trên giường.
My: “Mé con mắm này lại lẻn đi làm tình với thằng Long và thằng Nhã chứ không đâu hết, bọn nó không biết mệt hay gì”
My kéo chăn lên đắp ngủ tiếp, nằm loay hoay mãi một lúc thì không ngủ được. My bật dậy bực bội đi ra khỏi phòng tìm nước uống, ngang căn phòng bên cạnh My còn nghe được tiếng thở hì hục và tiếng rên rỉ của họ, My xuống phòng khách cầm chai nước tu một hơi.
Dương từ sau tiến đến: “Không ngủ được à?”
My quay lại nhìn Dương rồi quay đi: “Không liên quan tới cậu”
Dương: “Anh vẫn không hiểu anh làm gì có lỗi mà lúc nào em cũng nhìn anh bằng ánh mắt đó”
My: “Anh làm gì tự anh biết rõ”
Dương đứng sát vào ghế, tay đặt lên vai My: “Chịu gọi anh rồi à”
My hất tay Dương ra: “Chỉ là xưng hô thôi, cậu đừng có ảo tưởng”
Dương cúi xuống áp sát mặt vào gáy My, hôn nhẹ, tay choàng lên ôm vào người giữ My lại: “Anh không tin em băng giá như vậy, không lẽ em không có chút tình cảm gì với anh?”
My nổi hết da gà vì cái chạm gáy bằng môi của Dương, người cô rần lên, cảm giác đó vẫn còn rõ trong trí nhớ cô, khi mà cả hai từng quấn lấy nhau. My bừng tỉnh nhanh tay giật chỏ về sau ngay sóng mũi Dương khiến anh mất thăng bằng ngã xuống, máu mũi chảy ra.
My quay lại định chửi thì thấy Dương đang ngồi dưới đất ôm mũi, máu vẫn đang chảy, My hoảng chạy lại nâng mặt Dương ngửa lên.
My: “Anh, anh có sao không, em xin lỗi, em không cố ý đâu, anh có đau không?”
Dương mừng run, thì ra My rất quan tâm cậu. Kỹ năng Phục Hồi mau chóng làm mũi Dương hết đau và bình thường, cậu quẹt nhanh máu dính trên mũi rồi ôm chầm lấy My, hôn vào môi cô.
Chính là nó, chính là đôi môi này, cảm giác trong My vẫn còn như ngày nào. My không kiềm được cảm xúc nữa, cô nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn của Dương.
Dương ôm My sát hơn, lưỡi cậu bắt đầu đưa ra liếm vào môi My, len vào trong, cuộn lấy lưỡi My, Dương mút đôi môi, mút cái lưỡi ấy cho thỏa nhớ mong. My cũng hòa nhịp với Dương, My choàng tay lên cổ Dương rồi ôm anh.
Dương vừa đứng dậy ẵm bồng My trên tay, vừa hôn vừa đưa My vào phòng đóng của lại, đặt My lên giường, cậu nhìn vào mắt My, gương mặt My dâng trào cảm xúc. Dương lại cúi xuống hôn lần nữa, cậu đang nôn nóng vì sẽ được phá trinh My lần nữa ở thế giới này.
My người hừng hực, cô đã kiềm chế bản thân rất lâu, My cởi nhanh chóng cởi áo và quần Dương xuống rồi đè lên Dương, tự cởi đồ mình ra.
Dương nghĩ trong bụng: (Quái, sao My ở thế giới này bạo thế, lúc trước ở thế giới mình, lần đầu cô ấy rất rụt rè cơ mà)
Không nghĩ được nhiều nữa, Dương cũng chờ cơ hội này lâu rồi, cậu lại đè người My xuống xoa tay bóp vào vú rồi cúi xuống ngậm vào bầu vú mút mạnh.
My rên lên: “Ơ… hơ…”
Dương hít thở sâu lấy tinh thần, cầm cu rà vào mép lồn My, canh chuẩn ngay lỗ rồi đẩy mạnh vào. Con cu nó chui tọt vào sâu tới bên trong.
Dương: (Ơ… My không còn trinh nữa, mình nhớ rõ ràng lần đầu với Trinh ở khu cắm trại trên núi, màng trinh của cô ấy rất dày, máu chảy nhìu và đau đớn lắm. Sao lại thế này, cô ấy đã quan hệ với ai?)
My thấy Dương đang khựng lại thì khó chịu.
My: “Ưmmm… anh làm gì vậy, tiếp đi anh… em đang rất muốn rồi…”
Đầu Dương đang quay cuồng với hàng ngàn câu hỏi, là ai, chuyện gì đã xảy ra với My ở thế giới này, không lẽ ở đây người My yêu là một người khác. Dương nghĩ lại những người bên cạnh My chỉ có 1 tên duy nhất có khả năng tiếp cận My là Tấn. Nghĩ tới đây máu trong người Dương sôi lên, đôi mắt đỏ hoe.
Dương ngồi thẳng, tay siết vào cặp vú My rồi rút hết cu ra dập mạnh vào liên tục.
My: “A… Ư. Vú em đau… anh siết đau quá… hơ hơ… đau em… sao anh làm mạnh vậy… Ư… A… anh buông em ra…”
My giãy mạnh lên rồi đạp vào người Dương văng xuống giường, cô lấy chăn ôm che lên người khóc hu hu.
My: “Hu hu… anh… anh… anh đang hãm hiếp em hả… anh thay đổi rồi, anh mau biến đi, biến khuất khỏi mắt tôi… hu hu…”
Dương đứng dậy mắt rực lửa: “Thằng nào, là thằng Tấn đúng không, em đã làm tình với nó đúng không?”
Nghe tới đây My điên tiết lên, choàng dậy tát mạnh vào mặt Dương.
My: “Đồ chó… đồ đểu cán, anh lấy đời con gái tôi còn nghĩ tôi là loại lăng loàn à… anh là thằng mất dạy nhất tôi từng gặp, tôi đã lầm khi yêu anh… hu… huu”
Dương nghe tới đây chợt giật mình, cậu sực nhớ nhiều sự việc ở thế giới này hoàn toàn không trùng khớp với thế giới của cậu. Dương trấn tĩnh lại, vội lao tới ôm My vỗ về.
My: “Anh buông ra, anh biến đi… tui không muốn gặp anh nữa… anh đi đi… hix… hixx”
Dương bây giờ có giải thích hay an ủi thế nào cũng không thể giải nỗi oan này. Dương chỉ biết xin lỗi rồi năn nỉ mong My bình tĩnh lại.
Lúc này: Linh, Long, Nhã đã nghe thấy, cả ba chạy vào phòng. Linh chạy đến xô Dương ra rồi ôm My, Long và Nhã thì lôi Dương ra.
Lát sau, trong phòng khách, cả 5 người ngồi nhìn nhau. Linh định lao lên xán cho Dương 1 bộp tay nữa thì bị Long và Nhã cản lại.
Long: “Từ từ, em bình tĩnh đi, để thằng Dương nói lý do đã”
Linh: “Đụ má có lý do gì chứ, thằng chó đó làm khổ con My một lần rồi, bây giờ còn muốn hiếp dâm nó nữa, có lý do gì chứ”
Dương vò đầu bứt tóc. Dương không thể giấu nữa, cậu đưa nhẫn ra cho mọi người xem tất cả, cầm cả quyển sổ của mẹ cậu đưa cho họ xem.
Vài giờ trôi qua, Dương bắt đầu hiểu rõ mối tình của cậu và My ở thế giới này đã diễn ra khi họ học 11, mọi người thì dần tin vào câu chuyện xuyên không qua 1 thế giới khác của Dương.
Linh: “Vậy là… vậy là My ở thế giới cậu đã chết rồi hả”
Dương gật gật.
Long: “Ở thế giới đó, nhà mày giàu nhất nước hả, má ghê vậy”
My: “Chuyện đó không quan trọng, nếu như lời Dương nói là đúng thì chúng ta chỉ là một nhân vật được chiếc nhẫn tạo ra, chúng ta không có thật ư”
Al: Tất cả cuộc sống và con người đều là thật nhé, chỉ là ở 1 thế giới song song khác.
My: “Vậy Dương này không phải là Dương của tôi từng yêu, và tôi cũng không phải là My của cậu ấy…”
Dương: “Nhưng mà cậu rất giống, giống 100%, mình yêu cậu thật mà”
Nhã: “Vậy nếu chúng ta đi qua thế giới đó thông qua nhẫn của Dương thì sẽ không còn Zombie nữa, sẽ có một cuộc sống bình thường trở lại rồi”
Linh: “My qua thì không sao, ở đó My và gia đình đã mất hết, cao lắm chỉ một vài người nhận ra, nhưng chúng ta qua đó gặp chính chúng ta thì thế nào”
Dương: “Chuyện đó có thể giải thích với họ được mà, giấy tờ này nọ mình có thể lo hết, có điều trước mắt các cậu phải giúp mình hoàn thành điều kiện của chiếc nhẫn”
My: “Nhưng mà, chuyện cậu nghĩ tôi với Tấn, cậu nghĩ tôi là loại người gì hả, sao cậu lại có ý nghĩ đó?”
Dương gục đầu: “Anh xin lỗi”
Long: “Thôi mọi chuyện đã rõ rồi, giờ đừng trách lỗi của ai cả, Al à, mày có thể nói cho tui tao biết thêm về nhiệm vụ của Dương phải làm ở thế giới này là gì không, và có thêm kỹ năng nào cho tụi tao không, chứ bây giờ mới có 1 cái, quá ít rồi”
Al: Nhiệm vụ của Dương là mong ước của cậu ấy, sao này nếu nó hoàn thành thì tự dưng sẽ kết thúc. Việc cho kỹ năng hay sức mạnh hệ thống chỉ tính toán cho Dương, nếu các bạn muốn nhiều hơn, các bạn cũng phải cùng Dương tham gia các nhiệm vụ, hệ thống sẽ tính toán đưa thêm nhiệm vụ và phần thưởng cho các bạn.
Dương: Bây giờ luôn đi, có nhiệm vụ nào mới không cho bọn tao xem luôn đi.
Al: Nhiệm vụ: Bạn hãy tìm 1 cặp vợ chồng, bạn cùng người chồng làm cho người vợ lên đỉnh 3 lần.
Phần thưởng: Bộ kỹ năng: “Kiếm Thuật Của 2 Nữ Vương Họ Trưng” (Kiếm thuật dành cho 2 người nữ học, một công một thủ hỗ trợ cho nhau, song kiếm xuất thế xưng bá thiên hạ)
Phần Thưởng Thêm: Hai thanh Đơn – Thủ Kiếm (Với một cạnh bén dài nằm về phía lưỡi kiếm “Hạ Nhận”, một cạnh bén ngắn đằng mũi kiếm về phía sóng lưng kiếm” Thượng Nhận”). Cộng 1m3 không gian nhẫn, một lần quay vũ khí ngẫu nhiên. Một hộp Kẹo Cường Thể (mỗi viên ăn vào có thể tăng tất cả các chỉ số cơ thể mỗi loại 10 điểm, mỗi người chỉ có tác dụng 1 lần, không được cộng điểm khi ăn thêm)
Nếu không hoàn thành nhiệm vụ trong vòng 7 ngày thì…
Dương: Á đù, 10 điểm tất cả, móa mày có thiên vị mọi người quá không thế.
Long: “He he, mày mạnh lắm rồi còn so đo, đúng là hệ thống có khác, vừa nói là có kỹ năng cho 2 cô gái, còn có luôn vũ khí. Dương mày mau làm nhiệm vụ đi”
Dương: “Mẹ mày, hệ thống làm khó rõ ràng mày không thấy hả, ở đây làm gì có ai vợ chồng mà tìm chứ”
Linh: Al, nếu giờ tao cưới với 1 người ở đây rồi quan hệ với Dương thì có tính không?
Al: Không nhé.
Dương: “Đó, thấy chưa, mé cái nhiệm vụ nào cũng toàn kiếm chuyện với tao, mà người bình thường thử lại gần gạ vợ người ta xem, không bị đánh mới là lạ”
My cười hí hửng: “Há há… vậy mới vừa, được đó”
Dương: “Uhm, không làm xong trừ 100 năm tuổi thọ là đồng nghĩa với chết đó cô nương, trừ hết tuổi thọ của mình mà chưa đủ 100 năm, nó sẽ trừ trực tiếp lên người thân đó”
My: “Trời má, ghê vậy, rồi mạt thế vầy kiếm đâu ra người để làm cái nhiệm vụ đó đây”
Long: “Ê, hay mày về thế giới mày nhờ mấy dì mày mà có chồng rồi á, còn mấy ngày nữa mày về được?”
Dương: “Chắc phải vậy thôi, tầm 1 2 ngày nữa”
Long, Nhã, Linh và My cùng bàn luận lại rồi đồng ý gia nhập cuộc chơi, thế giới của họ đã cận kề với sự diệt vong, họ không có sức mạnh đồng nghĩa với cái chết, thêm 1 2 trò quan hệ hay hoang lạc với họ cũng như thêm trò vui thôi.
Sau khi bàn luận và trao đổi thêm mọi chuyện cả nhóm quyết định đẩy nhanh tốc độ để hòa vào nhóm cô giáo Trinh tiến về thành phố Vin – Future.
Nhóm 10 người: Dương, Long, Nhã, My, Linh, Trinh, Phương, Hoa, Liên, Loan hội tụ đông đủ. Dương cũng đã kể tất cả về hệ thống của mình cho 5 người còn lại, họ quyết định cùng nhau bước chung trên 1 con thuyền vượt qua sóng gió trước mắt, bến đổ của họ chính là thế giới của Dương. Tại 1 trạm dừng chân trên cao tốc, nhóm ở lại nghỉ ngơi ăn uống cho Dương và Phương đi về thế giới của Dương lấy thêm nhu yếu phẩm và vũ khí.
Dương để Nanh Trắng lại đây, đưa Phương vào không gian nhẫn.
Dương: Al đưa tao về…
Al: Đang tiến hành…
Bên trong phòng trọ, Dương xuất hiện, cậu cho Phương ra khỏi nhẫn. Phương nhìn quanh.
Phương: “Hóa ra đây là phòng trọ của cậu à, trông cũng tiện nghi đấy”
Dương: “Tính từ hôn Phương mất tích đến nay cũng đã 7 ngày rồi đó, có lẽ anh sẽ đưa em về nhà của Phương trước đã”
Phương: “Nhưng mà, em có biết gì về nhà của Phương đâu, còn nữa, em biết nói là em đã đi đâu 7 ngày qua?”
Dương: “Dù gì Phương cũng có dính líu chút tới vụ của em, nên cứ nói là hối hận vì việc xảy ra nên bỏ đi, anh sẽ bỏ em ở đâu đó, cho cảnh sát nhìn thấy đưa em về nhà là được, còn chuyện trước đây của Phương em cứ bảo bị khủng hoảng tinh thần hay gì gì đã mất trí nhớ, vv… đại loại vậy là được, chả ai tra hỏi mãi 1 cô bé học sinh 12 đâu”
Phương: “Cũng được, nhưng mà trước tiên em muốn về nhà em, quan hệ với chồng em một lần”
Dương: “Em đang trong cơ thể của Phương đó, gặp chồng em kiểu gì chứ?”
Phương: “Em không biết, anh nghĩ cách giúp em đi, em xin anh 1 lần này thôi, dù gì chồng em cũng nghĩ là anh có thể nói chuyện với hồn ma của em mà, anh cứ nghĩ cách chắc chắn sẽ có”
Dương nghĩ 1 lúc rồi nhớ lại trò mà cô giáo Ngân trả thù Phương thì lóe lên 1 ý.
Dương: “Anh nghĩ ra 1 cách, nhưng mà không biết chồng em có tin không thôi”
Phương: “Anh cứ thử đi”
Dương cầm điện thoại gọi cho Tùng chồng cô Ngân…
Dương: “Alo, thầy Tùng phải không ạ, em Dương nè, thầy có nhà không, em qua đó gặp thầy chút nhé”
Tùng: “Ok, em qua đây đi, dạo này thầy cũng không có ai để nói chuyện”
Dương chở Phương về nhà của cô. Phương bồi hồi xúc động khi quay về căn nhà quen thuộc, nhìn anh Tùng, Phương đã muốn lao vào ôm anh cho thỏa nhớ mong. Dương cũng nhận ra, bóp nhẹ vào vai Phương rồi dẫn cô cùng vào trong.
Dương bắt đầu giải bày với thầy Tùng về chuyện hồn ma của cô giáo Ngân muốn báo thù người cuối cùng sót lại trong vụ án, chính là Phương cô gái đang ngồi cạnh cậu. Và cô giáo Ngân đã nhập vào Phương chỉ cần Tùng làm tình với Phương hồn ma của Ngân sẽ siêu thoát, Phương cũng bình thường trở lại và trở về nhà…
Dương: “Chắc thầy cũng biết chuyện Phương mất tích chứ, đó là do hồn của cô giáo Ngân nhập vào, bây giờ chỉ có thầy có thể giải quyết chuyện này”
Tùng choáng váng với câu chuyện: “Chuyện Phương có dính líu đến việc vợ thầy chết thì thầy biết, nhưng mà chuyện này… đây… đây có thật là Ngân không?”
Phương bay vào ôm Tùng: “Chồng ơi, anh có thắc mắc gì, hay muốn hỏi gì em sẽ nói cho anh nghe, em Ngân đây, em nhớ anh nhiều lắm”
Tùng bàng hoàng nhưng sau khi nghe Phương nói về những bí mật của 2 vợ chồng, những sở thích của cả 2 anh đã tin là thật.
Tùng ôm Phương: “Ngân ơi, anh cũng nhớ em lắm, nhưng mà chuyện này… đây là cơ thể của học sinh em, chuyện này không thể…”
Phương: “Anh chỉ cần làm với em 1 lần thôi, để em thỏa nhớ mong, và cũng là để trả thù cô gái này dùm em, cô ta cho bạn trai mình đụ vợ anh, bây giờ anh không dám làm với cơ thể này à?”
Tùng vẫn do dự, bản thân cũng là thầy giáo, anh không thể…
Phương: “Vậy anh đừng hối hận nhé… hừ…”
Phương đứng dậy cởi hết đồ trước mặt 2 người đàn ông rồi ôm hôn Dương, cởi đồ Dương dần ra, cúi xuống liếm mút cu của Dương.
Tùng nhìn cơ thể của Phương, một cô học sinh 12 mơn mởn, làn da trắng hồng hào săn chắc, cặp vú mới lớn ngon lành, mông tròn trịa, cả cơ thể không 1 tì vết đang trườn trên cơ thể Dương, cái miệng chúm chím đang liếm mút con cu to của Dương. Con cu Tùng cương lên, hàng ngon thế này không phải là vợ đi nữa không ăn thì cũng có lỗi với bản thân, Dương tuột quần xuống, con cu đã cứng chĩa thẳng ra. Tùng lại bóp vào mông Phương banh ra rồi đẩy con cu vào.
Tùng: “Con đỉ, mày hại vợ tao, tao đụ tét lồn mày, A… A… con đỉ… con đỉ…”
Từng bóp mông Phương đẩy mạnh cặc vào trong.
Phương: “Ơ… A… Ơ… A… sướng… đụ mạnh đi chồng… đụ tét lồn con đỉ này đi… Ơ… A sướng quá”
Dương kích thích theo, đưa tay bóp vú rồi nằm hẳn xuống phía dưới bú vú của Phương.
Tùng đụ lúc lâu thì đổi chỗ cho Dương, anh đụ vào miệng Phương 1 lúc nữa thì bắn tinh. Phương được con cu to của Dương đút vô trong lồn cũng sướng lên đỉnh. Dương rút cu ra, vạch nhìn cái lỗ đang chảy nước ra đó rồi ấn sâu lưỡi vô liếm, mút. Chẳng mấy chốc Phương nứng trở lại, Dương tiếp tục công việc, lật Phương nằm nghiêng, giữ 1 chân Phương lên cao, đẩy liên tục.
Phương: “Ư… ư… a… Ư… a… hơ… hơ… sướng quá… em sắp ra… em sắp ra nữa rồi…”
Dương đẩy mạnh và sâu thêm 1 lúc nữa cho Phương lên đỉnh rồi rút cu ra bắn tinh lên người cô. Xong cậu cho Phương ngồi dựa vào người, tay chà vào hột le cô lắc tay nhanh 1 lượt nữa, lồn Phương lại trào nước ra. Dương ẵm cả người Phương lên, banh lồn đưa ra phía trước, Tùng cầm con cu sục sục thêm vài lần cho cứng hẳn lại rồi đẩy con cu vào đụ Phương tiếp. Cứ thế Phương sung sướng rên ra, lên đỉnh hết lần này tới lần khác với chồng và Dương.
Al: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng đã được ghi nhận, các vật phẩm của nhiệm vụ được đưa vào không gian nhẫn. Bạn có muốn phân bố kỹ năng và quay thưởng vũ khí luôn không?
Dương: Mày có thể xem tình huống của tao mà trao phần thưởng được không, mé lần nào cũng chưa kịp mặc đồ.
Al: Đã có nhiệm vụ kế, tôi thông báo sớm để nhắc nhở bạn, bạn muốn nhận luôn nhiệm vụ không hay đợi.
Dương: Mở nhiệm vụ kế đi.
Al: Hệ thống nhắc nhở sắp tới bạn sẽ gặp một mối nguy hiểm lớn, hãy mau chóng nâng cấp bản thân và đồng đội. Hệ tống cung cấp cho bạn 1 chuỗi nhiệm vụ liên tục trong vòng 5 ngày, chỉ cần bạn tìm thêm nhiều người tình mới, quan hệ, trao đổi, some, vv… Ít nhất là 10 người tình mới giúp họ lên đỉnh trong sung sướng. Số người mới và quan hệ càng nhiều càng có thêm nhiều phần thưởng.
Phần Thưởng: Kỹ năng: “Thương Pháp Lý Đại Gia” (Thương pháp được chiến thần họ Lý sáng tạo: Lấy công làm thủ, ngông cuồng, hiếu chiến, cầm thương trên tay thách thức tất cả, đánh 1 trận bá khí ngàn năm)
Phần Thưởng thêm:
Súng Gatling M134: Tốc độ 6000 viên/phút. Đạn rơi của phật, vạn vật nổ tung, dưới nòng Gatling chúng sinh bình đẳng. (Có thể khảm Tinh Hạch).
Hệ thống Pháo tự hành AK – 630M – 2 Duet: Tốc độ 10000 viên/phút. Uy lực mạnh mẽ, quỷ ma khiếp sợ. Coi thường mọi loại giáp phòng ngự. (Có thể khảm Tinh Hạch).
Giáp cơ giới hóa cho sủng vật: Biến thú cưng của bạn thành cỗ máy giết chóc khủng khiếp nhất. (Có thể khảm Tinh Hạch).
Kẹo kháng virut zombie, kẹo cường hóa thú cưng, kẹo cường hóa sức mạnh… nhiều đá kỹ năng và vũ khí có thể khảm Tinh Hạch khác.
Trong vòng 5 ngày không hoàn thành nhiệm vụ thì…
Dương: Á đù… mày khỏi nói chỉ cần xem nhiệm vụ và phần thưởng cũng biết là tao sắp gặp nguy hiểm khủng khiếp khi quay lại mạt thế.
Dương vươn vai, đi tắm sạch sẽ, mặc đồ rồi đợi Phương ra. Chia tay với thầy Tùng, Dương đưa Phương đến 1 ngọn núi thật xa và mở điện thoại gọi cho chú Huân.
Dương: “Alo, chú Huân hả, con đã tìm ra Phương, tinh thần cô ấy có vẻ không ổn lắm, còn đang định nhảy núi tự tử”
Huân: “Con gửi định vị, chú và đội sẽ đến ngay”
Huân và đội may chóng đến vị trí Dương gửi. Phương cũng rất hợp tác diễn vở kịch hối hận, bỏ nhà đi đang tự tìm đến cái chết để chuộc tội. Huân và mọi người tin răm rắp còn trấn an lo lắng cho Phương, mau chóng đưa cô lên trực thăng bay về.
Huân đứng cạnh Dương nhìn về cánh rừng dưới núi: “Con tìm ra Phương thế nào thế? Cả đội chú đã truy tìm cả tuần nay mà không thể tìm được”
Dương: “Con cũng không tìm được, chỉ là cách đây vài tiếng Phương có gửi tin nhắn xin lỗi con, rồi con tìm cách nói chuyện mới biết cô ấy ở đây thì lập tức đến giữ cô ấy lại và gọi cho chú”
Huận: “Cậu làm tốt lắm, đi, đi với tôi đến một nơi”
Vài tiếng sau ở nhà ông Mạnh.
Mạnh: “Dương, ngồi đi, cứ xem như ở nhà, đừng khách sáo”
Dương ngồi xuống ngơ ngác không biết vì sao Huân lại đưa cậu tới nhà bác Mạnh.
Huân mau chóng giới thiệu ông Mạnh và đội đặc nhiệm của ông Mạnh đang quản lý, họ muốn thu nạp Dương.
Ông Mạnh tiếp lời Huân: “Cậu còn trẻ mà lại khá đặc biệt, cậu cứ suy nghĩ về lời đề nghị này, không cần phải gấp đâu”
Dương suy nghĩ 1 lúc, dù bác Mạnh và chú Huân hình như biết đôi chút gì đó về sức mạnh của cậu, nhưng cậu vẫn tiếp tục giấu giếm và từ chối: “Con xin lỗi, con còn đang đi học, việc này chắc là để sau này con học xong đã ạ”
Huân cười: “Chú có bảo ngay bây giờ đâu, hôm nay chú cũng cho con xem hồ sơ vụ án này”
Vừa nói Huân vừa đưa Dương 1 bộ hồ sơ, Dương lật ra xem cẩn thận.
Huân: “Con xem đi, gần đây hàng loạt các vụ mất tích bí ẩn của các cô gái trẻ, đặc biệt ở lứa tuổi học sinh, các cô gái này bị bắt hiếp dâm, mấy tên tội phạm này còn tung các clip hiếp dâm lên các trang mạng như trò vui”
Dương: “Chuyện này… sao chú lại cho con xem?”
Huân: “Đây, khoanh vùng của những tên giấu mặt này hoạt động, đa số các cô gái mất tích đều ở khu vực tỉnh này, rất nhiều cô còn là học sinh trường của cậu. Tôi từng nghĩ Phương có liên quan đến chuyện này nhưng rất may không phải. Bây giờ cậu không còn trong diện tình nghi, là học sinh ở trường này hy vọng nếu có thông tin gì, hay bất cứ manh mối gì liên quan đến vụ án này mong cậu liên lạc với chúng tôi”
Dương: “Ơ, khoan đã, con chưa nói sẽ gia nhập nhóm của chú mà”
Huân: “Đúng là cậu chưa gia nhập, nhưng đây là bạn học trong trường của cậu, không lẽ cậu không hề quan tâm đến việc này, các cô gái mất tích sau nhiều tuần đều chỉ tìm thấy xác, tôi tin cậu sẽ không thờ ơ chuyện này”
Dương: “Nè, đây là nhiệm vụ của các chú, các chú không tìm ra thủ phạm còn nhờ đến một học sinh 12, chuyện này có phải quá vô trách nhiệm rồi không?”
Ông Mạnh nhìn Dương nghiêm túc cầm vài loại nước hoa, tinh dầu, nước uống kích dục đưa ra: “Đây là loại thuốc mà bọn hung thủ sử dụng, cậu nghĩ loại thuốc này từ đâu ra, loại thuốc này đúng là mẹ cậu tung ra hợp pháp, nhưng bọn tội phạm sử dụng vào tội ác, cậu còn nghĩ cậu và mẹ cậu không liên quan đến chuyện này không. Đúng, tìm không ra thủ phạm là lỗi của tôi, nhưng cậu là người có năng lực đặc biệt, chúng tôi đang nhờ cậu, chân thành mời cậu hợp tác để truy tìm hung thủ, để bảo vệ người dân, người có năng lực càng cao thì trọng trách trên vai họ càng lớn, cậu hãy nhớ rõ điều đó”
Huân vỗ vai Dương: “Không sao, anh cũng cho em xem sơ qua khó khăn của đội anh thôi, đây không phải vụ duy nhất, đội của anh và đội của anh Mạnh cũng đang rất ráo riết dốc toàn lực, em cứ về suy nghĩ lời đề nghị nhập đội thôi, còn vụ án này dĩ nhiên bọn anh phải tiếp tục rồi… em cứ về suy nghĩ đi nhé”
Dương trầm tư suy nghĩ, nhiều việc đã quá tầm tay của cậu, cậu chỉ là một học sinh đang học 12. Dương không từ chối cũng không đồng ý, cậu ra về trong im lặng suy tư. Cậu còn nhiệm vụ của hệ thống, còn cả một cái thế giới song song rộng lớn phải giải quyết. Bước chân Dương nặng trĩu đôi mắt nhìn về xa xăm…