Phần 38: Địa Ngục Trần Gian
Sáng hôm sau, Dương cùng mọi người cố gắng chen chút trên chiếc bán tải lên đường đi về căn biệt thự. Phương thì khá khó chịu vì chật chội, còn phải giả vờ không thân thiết với Dương trước mặt nhóm của My, Trinh thì bản thân là cô giáo của lũ nhóc, cô chưa thể công khai quan hệ của cô với Dương nên đành vỗ ngọt Phương. Hoa thì chẳng quan tâm cảm nghĩ của ai cả, cô ôm Nanh Trắng trong lòng, vuốt ve nó, có lẽ từ giờ cô thật sự sẽ có 1 người bạn trung thành hết mực với mình, Hoa cầm khẩu Magnum trên tay nhìn vẻ đẹp của viên tinh hạch tím trên đó rồi nhìn Dương.
Dương mở bộ đàm: “Alo, dì Liên, bọn con về gần tới rồi”
Liên và Loan mau chóng ra mở cửa đón cả nhóm.
Loan háo hức chạy lại ôm Nanh Trắng: “Ưmmm cưng quá, qua nay gọi video chưa được ngắm kỹ, ở ngoài nhìn mày đẹp trai hơn đấy… he he”
Dương: “Rồi, bây giờ con chó được chào đón hơn cả con người rồi”
Dì Liên: “Hi, Loan nó thích thú cưng từ bé, kệ nó đi, con và mọi người vào nghỉ đi”
Dương: “Dì lấy điện thoại con gọi báo cho anh Tâm cái, để bên đó họ an tâm”
Dì Liên: “Dì để trên bàn phòng khách ấy, con vào lấy đi, dì phụ mọi người đem đồ vào”
Dương vào phòng khách bấm gọi video cho Tâm rồi cầm điện thoại quay 1 vòng quanh nhà.
Dương: “Sao anh thấy chỗ của em ở đẹp không?”
Tâm: “Nhà được đấy, đại gia quá rồi”
Dương: “Hi… mạt thế thì nhà đẹp có ý nghĩa gì, đủ vật dụng thiết yếu và an toàn là được rồi anh, thôi nhé, em vừa về tới, có việc cần cứ alo em nhé”
Tâm: “Ok, gửi lời hỏi thăm dì Liên gì đó và cả cô giáo Trinh, cả đám bạn em nữa nhé”
Dương: “Ok ok em tắt đây”
Long, Nhã, Linh, My từ ngoài bước vào, trầm trồ nhìn quanh. Long phi lên lầu, nhìn quanh các phòng rồi quay xuống hét:
Long: “Đù má, phòng nào cũng tiện nghi, có cả nhà vệ sinh riêng”
Linh: “Á… có điện nè, có bia trong tủ lạnh nữa nè… ha ha…”
Dương cười: “Có kho lương thực, phía sau có cả vườn rau, bên hông còn có hồ bơi đó, cứ tha hồ chọn phòng, ai cũng có phòng riêng cả”
My: “Linh, tao với mày 1 phòng, Long với Nhã 1 phòng, ở chung dễ chăm sóc bảo vệ nhau”
Chị Loan: “Hiii em đừng lo, ở đây có cả camera tự động giám sát bảo vệ 24/24, cứ thoải mái mà ngủ nghỉ”
Thấy My ngồi phịch xuống ghế, Dương tiến lại: “Sao thế, không thoải mái chỗ nào à?”
My: “Chỉ là thoải mái quá nên thấy không quen”
Dương bóp 2 tay vào vai My kéo dậy, đẩy cô đi.
Dương: “Đi… mình chỉ cậu cái này”
My miễn cưỡng đi theo, vào tới phòng tắm My giãy né ra, tay vịn áo: “Nè… cậu nghĩ gì mà lôi mình vào đây vậy?”
Dương: “Nghĩ gì đâu, đây khăn, đồ để thay, này là chỉnh nước nóng, nước lạnh, còn cả sữa tắm, dầu gội… tắm đi cho thoải mái, mình đi ra đây”
My nhìn 1 lượt, toàn đồ hiệu, tới cả sữa tắm dầu gội cũng thuộc loại cô thích, bộ đồ Dương chuẩn bị cũng rất hợp mắt vừa vặn.
(Hừ… hắn cũng chu đáo đó chứ, còn để ý cả size đồ và sở thích của mình).
My cởi đồ, rửa sạch bụi bẩn, mồ hôi trên người rồi bước vào bồn nước ấm. My lấy ít sữa tắm thoa đều lên cơ thể, lâu lắm rồi cô không được tắm sạch sẽ và dễ chịu như vậy. Đang nằm thả lỏng tiếng nhạc du dương bên ngoài do Dương mở lên. My mỉm cười rồi nhắm mắt lại ngâm mình thêm lúc nữa.
Chiều hôm ấy mọi người quây quần vui vẻ, lấy đá khui bia, mỗi người một cốc mát lạnh.
Long vỗ đùi cái chát: “Má đã quá… lâu lắm mới uống bia mát lạnh thế này”
Linh: “Nè… anh cẩn thận ngôn từ, ở đâu có người lớn, còn có cô giáo nữa đó”
Dì Liên xua tay: “Không sao cả, mọi người cứ thoải mái, dì chỉ là người làm ở đây thôi, Dương mới là cậu chủ”
My nhìn Dương: “Cậu có cả người hầu cơ à, sung sướng quá nhỉ”
Trinh phân minh: “Không đâu, tại dì Liên và Loan được Dương cứu đến đây, còn cho ăn ở nên dì Liên mới nói vậy thôi, em đừng có làm không khí căng thẳng”
Dương mệt mỏi vì mấy ngày qua rồi, cậu không muốn phân minh với My: “Mọi người ăn đi, sau này ai cần hay thích gì cứ nói ghi vào danh sách, ra ngoài mình sẽ nhất định tìm”
Linh: “Cậu có vũ khí không, súng, đao kiếm cũng được, có lẽ giờ chỉ thiếu thứ đó thôi, cậu ra ngoài tìm đồ, bọn mình cũng phải ra, không lẽ ở nhà cho cậu nuôi”
My: “Cũng tại hắn, kêu lấy ít vũ khí ở nhà máy, không chịu để lại hết”
Dương: “Thôi… thôi… đủ rồi, mình làm gì có lỗi mà cậu cứ nhắm vào mình thế, cậu suy xét lại đi, bọn ác độc giết người cướp của cũng không bị cậu soi mói cả ngày như thế, mình làm gì sai… Mình bảo ai cần gì ghi vào danh sách mình chuẩn bị, mình hứa là sẽ có, được chưa?”
Dương giận buông đũa đi lên phòng, Nanh Trắng không biết chuyện gì nhưng cũng lẽo đẽo chạy theo. Trinh thì lại vỗ về My đang rưng rưng muốn khóc. My cũng chả hiểu vì lý do gì cô ghét Dương, còn khó chịu bới móc Dương liên tục như vậy. Cô nghĩ lại Dương luôn tốt với mọi người, nhất là cô, còn tận tình chu đáo. Vậy mà cô cứ vẫn khó chịu, thấy Phương đang chạy theo Dương, My càng khó chịu hơn khóc lớn như đứa trẻ.
Trinh chả hiểu đầu đuôi chỉ biết dỗ: “Thôi, Dương nó nói chuyện cọc vậy chứ không có ý gì đâu, hai đứa làm sao thế… lúc đi học ngồi cạnh nhau thân lắm mà… nín đi, nín đi nha”
Long, Nhã khều Linh: “Này chuyện gì vậy?”
Linh: “Em biết em chết liền đó, kệ đi, ăn đi, còn bia kìa, rót cho em đi”
Bỗng tiếng chuông báo động vang lên. Con Nanh trắng cũng gầm gừ sủa lên. Dương từ phòng lao ra, mọi người ai nấy cầm súng, cầm dao sẵn sàng, Dương và mọi người trong phòng giám sát nhìn camera chả thấy ai hay Zombie sân cả.
Dương: “Kỳ lạ, sao chuông báo động lại reo, cả con Nanh Trắng cũng cứ hướng ra ngoài mà gầm gừ”
Trinh nhìn kỹ lại: “Kìa… kìa… có người lấp ló bên ngoài hàng rào, chưa có vô sân”
Dương zoom sát camera lại thì ra là ông lão ở ngoại ô, mọi người thở phào nhẹ nhõm, mau chóng đi ra mở cửa đưa ông vào.
Liên dìu ông vào bàn ngồi, lấy ly nước đưa ông: “Chào ông con là Liên, ông uống nước đi”
Ông lão: “Ông là Sơn, cứ gọi ông được rồi, cảm ơn con”
My: “Ông ơi, sao ông đến đây vậy, ở nhà ông có việc gì à”
Ông Sơn: “Bên nhà ông không có việc gì, hôm trước ông có gặp nhóm Dương, Dương cho ông địa chỉ nhà bên này, hôm nay ông đến là… ông muốn nhờ…”
Dương: “Con đã bảo ông cần gì cứ qua nói mà, đừng ngại ông cứ nói, chuyện gì tụi con sẽ nghĩ cách giúp”
Ông Sơn: “Ông muốn vay tụi con ít lương thực và nước, bên đó hết rồi, ông tìm xung quanh cũng vài dặm, đều bị hỏng hoặc bị người ta dọn đi hết rồi”
Trinh: “Trời ơi, tưởng chuyện gì quan trọng, để tụi con lấy cho ông, tối nay ông cứ ở đây đi, sáng mai bọn con chuẩn bị mọi thứ rồi đưa ông về” “Loan, em dọn thêm ít đồ ăn và bới chén cơm cho ông đi”
Dì Liên: “Ủa sao lại về, sao ông không ở đây đi, ông ở lại đây với bọn cháu, ông ở đó với ai”
Dương vịn vai Liên: “Ông ở một mình, nhưng mà còn mộ phần của vợ bên đó”
Dì Liên: “Chuyện nhỏ mà, cứ bốc cốt lấy hũ tro rước về đây, ông già rồi ở một mình bên ngoài sao được, lâu lâu không có đồ ăn còn phải vất vả đi qua đây, bên ngoài thì đầy nguy hiểm”
My: “Ý hay đó, ông cảm thấy thế nào, ngày mai bọn con cùng ông đi đưa bà về đây ở nhé”
Ông Sơn: “Nhưng mà… nhưng mà… vậy phiền các cháu lắm”
Linh: “Phiền gì đâu, ông cứ qua với bọn cháu cho bọn cháu vui ông nhé”
Ông Sơn không từ chối được trước cả đám nhóc cứ liên tục năn nỉ, nên gật đầu.
Tối hôm đó, khi mọi người ai nấy đã ngủ say, Dương một mình lẻn ra ngoài. Dương cũng chả biết phải đi đâu và mục đích gì, chỉ là cảm giác ngột ngạt áp bức, khó chịu trong lòng. Dương bật Nhanh Nhẹn phóng vun vút qua các tòa nhà, đến gần trường học cũ, Dương thấy đám Zombie tụ tập bên ngoài cổng trường lúc trước. Dương rút con dao Bowie của mình ra xả tiết vào lũ này, Dương điên cuồng đâm rồi chém cho hả dạ. Trong đầu Dương hiện lên gương mặt đáng yêu của My, cô luôn mỉm cười với cậu, luôn nũng nịu, sau đó là những ánh mắt soi mói, những lời chỉ trích, châm chọc cậu. Phải làm sao để đưa My trở lại như trước, là My luôn yêu thương, luôn quấn quanh bên cậu.
Phút chốc Dương dừng lại thở, một con Zombie tiến đến, nó gầm gừ, quần áo tả tơi, tay cũng đã mất 1 bên, trong ánh trăng mờ ảo đó, nhờ Mắt Thần, Dương nhìn rõ gương mặt của Zombie, đó là Phương, Phương của thế giới này, là kết thúc của 1 cô nàng luôn bon chen se sua, hại thầy cô, hại bạn bè… Dương tiến gần lại ôm đầu Zombie nhấn mạnh con dao vào rồi hạ thân hình đó nằm xuống đất. Dương ngẫm về cuộc đời, sự sống và cái chết, sự luân hồi… có lẽ đến đây, thế giới này cho cậu thấy rõ, việc mối tình đầu của cậu đã chấm dứt. Ai cũng có nhân quả của mình, cậu sẽ không níu kéo nó nữa, nếu My là của cậu thì cậu sẽ đón nhận, còn nếu không cậu sẽ không cưỡng ép nữa.
Từ xa, một ánh sáng mờ phớt qua, đó là từ cửa sổ của 1 khu trung tâm thương mại, gió làm lay tấm rèm rửa, bên trong có ánh sáng. Dương tò mò đứng dậy đi về hướng ánh sáng đó.
Bên ngoài tòa trung tâm thương mại phức hợp lớn, cửa kéo sắt đã khóa bên trong, bên của phụ cũng bị khóa từ bên trong. Dương cất dao vào nhẫn rồi bắt đầu bám vào các mép kiếng trèo lên tít trên sân thượng, rồi từ đó chui vào hệ thống thông gió len lỏi vào bên trong tòa nhà. Cậu trổ xuống từ la phong của 1 căn phòng rồi lấy dao ra đi xem xét từ từ xung quanh.
Tòa nhà thương mại này trước đại dịch Zombie là sở hữu của tên Tài (Phần 13). Khi đại dịch xảy ra hắn và Kiều vợ bé của hắn đã lánh nạn ở đây. Còn có Danh và Diễm tài xế và thư ký của Tài. Hôm đó, cả Thảo cùng bố chồng là ông Toàn – bố Tuấn (Phần 10), cũng đi mua sắm và kẹt lại ở đây. Trung tâm mua sắm này có lượng lương thực và nhu yếu phẩm khá lớn trong kho, cộng thêm hệ thống điện năng lượng mặt trời nên điện nước ở đây khá đầy đủ, thành 1 nơi lánh nạn an toàn và đầy đủ. Với bản tính độc tài có sẵn của Tài, cộng với đại dịch bùng phát, hắn lộ rõ hoàn toàn bản chất và vô cùng ngang ngược. Ông Toàn cũng vậy, như con thú được thoát khỏi xiềng xích. Hai tên này như chí lớn gặp nhau, trở thành đôi tri kỷ.
Những ngày đầu trong khu thương mại, tên Tài ỷ quyền thế, cùng Kiều con vợ cưng của hắn không chế toàn bộ, hắn ung dung tự tại đợi chờ sự can thiệp giải cứu từ chính phú, bên trong phòng giám đốc, hắn chỉ có trò vui là hành hạ vợ chồng Diễm và Danh. Tên Toàn thì ngoài mặt trước mọi người đối xử với Thảo như con dâu tốt, sau lưng hắn bắt nàng vào nhà vệ sinh giải quyết nhu cầu cho hắn. Hôm đó, tên Tài đi dạo xuống bên dưới khu mua sắm, bắt gặp tên Toàn và con dâu đang đi, Tài nhìn Thảo thèm khát, tên Toàn cũng nhìn Kiều vợ Tài không chớp mắt. Cả 2 ánh mặt gặp nhau, chưa gặp đã quen tay bắt mặt mừng, tên Tài mời ông Toàn và con dâu lên khu trên cao cấp ở với hắn.
Mọi người trên bàn tiệc ăn uống vui vẻ.
Tài thì thầm với Toàn: “Con bé đó là gì của ông thế, trong ngon thế”
Toàn: “Nó là con dâu tui, tên Thảo, he he chắc chắn là ngon rồi”
Tài: “Ông ăn luôn rồi à, hấp dẫn thế, chơi cả con dâu luôn”
Toàn: “Ha ha… phụ nữ đã nứng lồn lên thì con cu nào nó cũng cho đút vào thôi… còn con bé đi bên cạnh ông là gì của ông?”
Tài: “Bà nhỏ của tui, đổi nhé, ông lời hơn là cái chắc, trước giờ chỉ có tôi động vào thôi.”
Toàn: “Con dâu tôi thì không thành vấn đề, chỉ sợ con vợ ông kiêu kỳ không chịu thôi”
Tài: “He he… có cách cả, ông cứ để tôi”
Đêm đó, tên Tài dụ dỗ Kiều vợ hắn lên giường rồi đem dây ra trói tay cô lại, việc này khá bình thường với Kiều, cô đã chiều chồng như thế nhiều lần nên rất ngoan ngoãn nghe theo. Sau khi mơn trớn cởi hết đồ Kiều ra, tên Tài ra mở cửa cho lão Toàn vào.
Kiều hốt hoảng khi thấy lão Toàn: “Anh Tài, tại sao anh lại cho lão già đó vào đây, anh mau đuổi hắn đi ra đi, mau… mau cởi trói cho em”
Lão Toàn như con thú hoang đói khát vồ đến, hắn vuốt ve lên đôi tay trần thon dài của Kiều. Kiều giãy giụa, chân đạp lung tung.
Kiều: “Thằng già chó chết, mày cút đi, bỏ cái tay mày ra khỏi người tao, anh Tài, anh nói em chỉ cần phục vụ mỗi mình anh mà”
Lão Toàn đưa gương mặt già nhăn nheo của lão hôn hít khắp mặt Kiều, hắn liếm vào cổ, tay rồi nách Kiều, làn da trắng được nuôi dưỡng chăm sóc kỹ lưỡng nên mịn màng và thơm tho. Lão Toàn bóp mạnh cái miệng đang la hét chửi bới của Kiều rồi liếm vào môi, mút chùn chụt môi trên dưới, lão còn đưa lưỡi mình vào trong miệng Kiều ngọ nguậy thêm vài cái, liếm rồi mút cái lưỡi của Kiều.
Tên Tài khoái chí đến ngồi giữ chặt 2 chân Kiều để cô không giãy giụa nữa, lão Toàn hôn môi, nút lưỡi Kiều đã thì nhìn ngắm cơ thể Kiều, làn da trắng mơn mởn, cặp vú to đang chuyển động, trên vú còn có nốt ruồi son nằm gần núm. Lão Toàn nhào nắn cặp vú trong tay rồi bóp siết căng lên, lão vừa liếm láp vừa chảy cả nước miếng đầy lên vú Kiều, hắn cạp rồi mút núm vú đó.
Kiều: “Ưmm… aaaaa… anh Tài, lão già này bú vú em dữ quá… ưm… aaaa… hắn còn cắn núm vú em… em… ưmmm… aaa… hắn làm lồn em chảy nước ra rồi… em nứng quá… lão già này làm em nứng quá…”
Lão Toàn nghe Kiều rên rỉ không còn chống cự, cảm thấy đã đủ, hắn xoay người ngược với Kiều, khum xuống banh lồn Kiều ra liếm mút chùn chụt, con cu Lão lủng lẳng đưa trước mặt Kiều. Tên Tài cởi trói ở tay cho Kiều rồi cầm tay cô đặt lên con cu nhăn nheo của lão Toàn. Kiều miễn cưỡng nghe lời chồng cầm lấy con cu đó sục. Tên Tài chưa thỏa mãn, hắn nâng đầu cô đè vào phần cu đó, cuối cùng Kiều phải mở miệng đưa lưỡi ra liếm mút hai hòn dái cho lão Toàn rồi ngậm con cu đó vào miệng cô mút, con cu lão Toàn cương cứng lên dần trong miệng Kiều.
Lão Toàn banh lồn Kiều liếm mút cho đã cơn thèm thì ngồi đối diện Kiều, hắn cầm con cu đập đập vào mu lồn Kiều vài cái rồi nhấn đầu cu của hắn vào cái lỗ lồn Kiều. Người Kiều rần rần lên khi con cu lão Toàn tiến vào sâu bên trong lồn. Kiều nhìn lão già, da nhăn nheo vô cùng khó chịu, một tên vừa nghèo vừa xấu như hắn mà đang nhấp nhô con cu hắn trong lồn cô, hắn còn hả hê nhìn cơ thể trần truồng của cô. Nhưng sao, con cu đó làm cô sướng quá, được con cu sục liên tục 1 lát, Kiều nhắm mắt lại, mặc kệ đó là ai, con cu đó làm cô sướng là được, cô nứng lắm rồi.
Kiều: “Ư… a… ư… a… ư… a…”
Lão Toàn vừa nắc liên tục vào lồn Kiều vừa nhìn tên Tài, hắn nháy mắt, vô cùng thỏa mãn. Tên Tài hí hửng cầm chìa khóa phòng mà lão Toàn đưa đi qua phòng bên cạnh.
Thảo ở thế giới này bị chồng bỏ bê, cô không thoát khỏi vòng quay luẩn quẩn của dục vọng, cô chấp nhận làm cái bồn chứa tinh cho cha chồng, việc đó cũng làm thỏa mãn ham muốn của cô. Mấy nay ở trong khu trung tâm này, cô vào vào nhà vệ sinh bú cu thỏa mãn cho lão Toàn mà không được đụ, cô cũng đang rất muốn. Hôm nay được vào khu vực vip, có phòng có giường, Thảo mặc 1 bộ đồ ngủ khêu gợi, nằm trên giường đợi cha chồng mình về.
Cánh cửa mở ra không phải là cha chồng cô, mà là tên Tài, hắn đóng nhanh cửa lại rồi cởi đồ mình ra. Thảo ngạc nhiên, thì ra bất ngờ mà lão Toàn nói cho cô đêm nay là chuyện này.
Thảo lấy chăn che cơ thể mình lại: “Ơ… ông là… bố chồng tôi đâu?”
Ông Tài: “He he… cô không nghe tiếng rên la ở phòng bên à, lão già cha chồng cô đang đụ con vợ của tôi bên đó đấy, nghe thích không?”
Thảo: “Chuyện đó không liên quan đến tôi, ông đi ra đi”
Ông Tài: “Sao lại không liên quan, cô nghĩ lão ta được đụ vợ tôi miễn phí à, cô mau ngoan ngoãn đi”
Thảo load nhanh vấn đề, nằm đợi chờ nãy giờ, lại kèm thêm chút hơi men, cô cũng đang rất nứng rồi. Thảo bỏ chăn ra ngồi dậy cột tóc lên, ngồi cạnh giường nhìn tên Tài 1 lúc rồi đưa tay cầm con cu hắn liếm mút.
Tài nhìn cơ thể Thảo, hắn không ngờ con đỉ dâm đãng này mặc cả bộ đồ ngủ khêu gợi như thế này nằm chờ cha chồng để làm tình, cái áo mỏng tanh có thể nhìn rõ cả vú và núm. Hắn không cần Thảo bú cu lâu, nãy giờ bên kia hắn xem vợ hắn và lão Toàn làm tình hắn cũng đã nứng lắm rồi. Ông Tài đè Thảo xuống rồi kéo chiếc quần sì Thảo cao lên lắc lắc. Phần dưới quần sì lọt tuốt vào giữa khe 2 mép của Thảo mà chà sát, nước từ khe đó theo chiếc quần nhễu xuống.
Thảo: “Ưm… em nứng lắm rồi, anh đừng hành hạ cái lồn em nữa…”
Tên Tài đang hứng thú với trò này, hắn vui đùa thêm 1 lúc nữa rồi mới kéo cái quần tém qua 1 bên, đưa con cu vào lồn Thảo.
Tên Tài: “Aaaa… má cái lồn em nhiều nước thế, em dâm còn hơn cả con đỉ vợ anh… má sướng cặc quá, anh không ngờ em vừa phục vụ chồng vừa phục vụ cả cha chồng mà vẫn còn dâm như thế”
Thảo: “Ưm… ư… ư… ư… đừng nói chuyện đó… ư… ư… anh đụ em đi… em đang sướng lắm… đụ mạnh đi… ư… ư… con cu anh cứng và sướng hơn lão Toàn nhiều… ưmmm… ư…”
Tên Tài phấn khích quay người Thảo lại doggy, chốc chốc lại dỡ cao 1 chân cô lên, nắc mạnh con cu vào lồn Thảo.
Thảo: “AAA… Sướng quá… AAAA… em muốn ra rồi… aaaa… ư… ư… ư…”
Tiếng rên, tiếng kêu la đầy dâm dục từ 2 căn phòng phát ra liên tục, họ đụ nhau xong thì trần truồng bên nhau nghỉ ngơi lấy sức rồi đụ tiếp đến giữa đêm sau nhiều hiệp dâm loạn họ mới lăn ra ngủ.
Từ đêm đó, tên Tài và lão Toàn thoải mái trao đổi hàng cho nhau. Tên Tài còn lôi vợ chồng Danh và Diễm vào cuộc chơi. Diễm mặc định là đã là nô lệ tình dục cho tên Tài nên cô vui vẻ hầu hạ thêm lão Toàn. Danh thì dần dần bị cuốn theo cuộc chơi, có hôm anh còn sung sướng vừa ôm vừa đụ cả Thảo và Kiều mặc cho Diễm đang bị tên Tài và lão Toàn quần liên tục.
Cuộc vui hoang lạc ở tầng trên khu thương mại không kéo dài được bao lâu, bên dưới người dân ở thời gian dài bắt đầu hoang mang lo lắng, lương thực thì đã bị tên Tài kiểm soát, cung cấp nhỏ giọt. Họ bắt đầu bạo loạn đòi ra, nhất là 7 tên lưu manh (Phần 12). Bọn chúng quen cuộc sống ăn chơi bên ngoài, bây giờ ở đây như bị giam lỏng, đồ ăn thức uống thì ít ỏi, bọn chúng cầm đầu dẫn dắt mọi người chống lại tên Tài.
Lão Toàn, Danh, Kiều, Thảo, Diễm lo lắng vì bên dưới người dân dần mất kiểm soát. Tuy được ăn uống đầy đủ, thoải mái hưởng lạc nhưng đã ở đây rất lâu, lương thực cũng không thể tự sinh ra, quân đội chưa thấy đến cứu, họ bắt đầu lo lắng về mối họa Zombie và cả đám dân bên dưới tòa nhà.
Ông Tài vỗ vai lão Toàn rồi nhìn Danh và 3 người phụ nữ: “Ha ha… ông bạn yên tâm, chuyện giải quyết đám dân này là chuyên môn của tôi, bọn chúng ăn no ngủ kỹ rồi chán thôi, tôi làm vài trò là bọn chúng hết loạn ngay”
Tên Tài nhanh chóng nắm bắt tình hình trong đám hỗn loạn, hắn nhắm ngay vào 7 tên lưu manh, câu dẫn bọn chúng về phe mình và đưa ra hứa hẹn vô cùng hấp dẫn. Sau đó hắn chọn 1 khu trò chơi trong trung tâm cùng lão Toàn, Danh và 7 tên đó chuẩn bị cho trò mới của hắn.
Hôm sau, tên Tài tuyên bố trò chơi khiêng người dân ai cũng hoang mang, xì xầm phản đối. Tên Tài chiêu dụ đám đàn ông trong này, cho họ thỏa mãn dục vọng. Lúc đầu còn phản đối, nhưng sau 1 loạt chiêu dụ và hăm dọa, thêm cả 7 tên lưu manh trong đám đông kích động theo tên Tài nên mọi người đành im lặng, không đồng thuận cũng không phản đối.
Tên thủ lĩnh nhóm lưu manh lúc này trong đám đông mới theo kế hoạch đứng hương lên tên Tài nói:
“Này, ông nói lấy phụ nữ phục vụ cho đàn ông ở đây, cùng thỏa mãn, nhưng mà trò đó khác gì làm lợi cho ông, chỉ thỏa mãn thú vui của ông thôi. Dưới đây là vợ là bạn gái của mọi người, đem đi phục vụ cho ông thì có”
Tên Tài cười đắc ý khi đám đông ùa theo tên thu lĩnh như kế hoạch, hắn lên tiếng ngay: “Dĩ nhiên, tôi là người đứng đầu, tôi sẽ hy sinh, vợ tôi và 2 cô gái đứng ngay đây tôi sẽ cho họ thỏa mãn mọi người trước”
Kiều, Thảo, Diễm nghe đến đây tái cả mặt, run rẩy nhưng không dám chống lại, đứng im trong lòng lo lắng.
Một tiếng bàn tán trong đám đông: “Má thằng đó biến thái rồi, đừng nghe theo hắn, chuyện này quá dâm loạn rồi”
Một vài phụ nữ cũng lên tiếng phản đối.
Tên Tài: “Tôi chỉ muốn cho mọi người vui vẻ, còn nếu ai không thích ở đây vui vẻ, tôi sẽ mở cửa cho mọi người ra”
Nghe tới đây mọi người hoảng sợ xì xầm tiếp.
“Má… việc gì phải nghe theo hắn, chúng ta cứ xông lên bắt hắn, chiếm chỗ này”
“Uhm… đúng đó”
“Đúng đúng đúng… cứ bắt hắn và mấy mụ kia trói lại”
Tên Tài rút súng bắn chỉ thiên: “ẦM” khiến cả đám đông im thin thít: “Tôi nói lại lần nữa, ai phản đối có thể ra ngoài làm mồi cho đám zombie, ở đây chống đối thì ăn đạn”
Bảy tên lưu manh lúc này cũng đứng ra bênh vực, thủ lĩnh 7 tên lưu manh còn lôi tên kích động khi nảy ra giao cho ông Tài. Tên Tài không do dự chĩa súng vào đầu hắn bóp cò. Đám đông hoảng sợ la hét. Ông Tài bắn chỉ thiên phát nữa thì họ im lặng chỉ còn lại vài tiếng nấc và khóc thút thít.
Tên Tài lôi vợ của gã vừa bị bắn đi, cùng với Kiều, Thảo, Diễm qua khu hắn chuẩn bị, hắn lột đồ của 4 người phụ nữ ra cho nằm lên 4 tấm đệm hơi cách xa nhau. Phụ nữ trong khu thì giữ lại ở tầng dưới, đám đàn ông được đưa lên khu trò chơi. Ai cũng hiểu đây là trò gì nhưng không ai dám tiến lại chỗ 4 cô gái đang trần truồng nằm đó.
Lúc này thủ lĩnh của 7 tên lưu manh bước ra, hắn cởi đồ rồi chọn Kiều, hắn mân mê sờ mó 1 lúc rồi banh chân cô ra đút cu vô đụ vô cùng thích thú, đàn em của hắn cũng mau chóng nhập cuộc, lao vào 3 cô còn lại. Đám đàn ông lố nhố quan sát bên ngoài. Thời gian trôi qua, khung cảnh dâm đãng, tiếng rên rỉ của các cô gái, đám này bắt đầu có 1 vài tên tiến lại, sờ mó vào cơ thể các cô gái, 1 vài tên cởi quần ra đứng gần đó nhìn rồi cầm cặc sục. Một số tên hứng quá cũng lựa chọn 1 cô, đợi đến lượt rồi đút cu vào đụ, số khác thì đưa cu cho các cô gái bú, số khác nhút nhát hơn thì sục cho ra rồi bắn tinh lên họ.
Những ngày tiếp theo, phụ nữ ở đây, không cần biết đã có gia đình, có con hay có người yêu. Tên Tài và hắn bốc thăm trúng ai thì họ phải vào khu trò chơi phục vụ cho tất cả đàn ông ở đây. Đám đàn ông ở đây lúc đầu còn e sợ, nhưng sau khi chứng kiến vợ, bạn gái mình bị từng tên đụ, bắn tinh lên người, những lần kế bọn chúng cũng không câu nệ nữa, đè đụ thỏa mãn. Ở thế giới này, phụ nữ bị biến thành công cụ phục vụ cho đám đàn ông. Đàn ông thỏa mãn thì bắt đầu chia nhóm, ra ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm và thức ăn thêm. Phụ nữ ở đây cũng không hẳn là bị đàn áp, họ thỏa sức chọn đồ trong khu thương mại, ăn uống đầy đủ, làm đẹp, vui chơi, họ cũng có thể chọn bất cứ gã nào thích để qua đêm. Được cung phụng đầy đủ: Kiều, Thảo, Diễm như 3 bà hoàng, dần quen với cuộc sống này, những hôm không vào khu vui chơi làm tình tập thể thì họ cũng đi kiếm đàn ông thỏa mãn cơn nứng. Trung tâm thương mại dần biến thành 1 trung tâm hoang lạc, dâm dục.
Các nhóm đàn ông ban ngày ra ngoài tìm thức ăn càng ngày càng thưa thớt dần, nhiều nhóm 1 đi không trở lại. Kể cả tên Tài, lão Toàn, Danh và 7 tên lưu manh cũng phải ra ngoài nhiều hơn. Thức ăn ngày càng khan hiếm, sự đói khát, thiếu thốn lần nữa biến đổi những con người này. Đàn ông lẫn phụ nữ mưu hại thậm chí tàn sát nhau giành địa vị, giành thức ăn. Chỉ có nắm đấm mới là chân lý, chỉ có sức mạnh mới là bá chủ. Tên Tài, lão Toàn và cả Danh dần lép vế trước thủ lĩnh của 7 tên lưu manh. Rồi lần lượt lần lượt từng người đi ra ngoài kiếm thức ăn cũng không bao giờ trở lại, họ bị xé xác, bị cắn, bị hóa thành những con Zombie vô hồn lang thang đi tìm thịt sống.
Khi Dương đến đây, khu thương mại chỉ còn lại tên thủ lĩnh, lão Toàn, cùng với 3 tên lưu manh, các cô gái thì còn ít hơn. Kiều, Thảo, Diễm nằm 1 góc đói rút mình.
Lão Toàn đi ngang đạp Kiều 1 phát: “Má lũ đàn bà vô dụng, chỉ tốn thức ăn”
Tên thủ lĩnh: “Ngày mai chia 2 nhóm, dẫn bọn nó theo kiếm thức ăn, đứa nào vô dụng cứ vất lại làm vật cản Zombie. Có lẽ chúng ta phải tìm 1 nơi mới, khu quanh đây cũng chả còn gì để lấy”
Thảo níu chân lão Toàn: “Bố, bố phải bảo vệ cho con, con không thể chiến đấu như các cô gái kia, con sẽ hầu hạ bố tử tế”
Lão Toàn đá Thảo ra xa: “Mẹ… mày còn là con dâu tao à, mày giờ bám theo tao chỉ vì thức ăn và thỏa mãn cơn nứng của mày thôi, biến đi đừng làm vướng chân tao”
Dương bên ngoài quan sát và nghe tất cả, cậu thấy tất cả đám người này không còn tác dụng gì. Dương siết chặt dao trên tay, mở cửa bước vào khiến cả đám giật mình.
Lão Toàn: “Má làm hết hồn, thì ra chỉ là thằng nhóc với 1 con dao… ha ha… mày làm gì ở đây thế, đi lạc à”
Dương: “Tên cặn bã, tao đến là để giết mày”
Lão Toàn: “Má… thằng này láo”
Vừa nói lão vừa cầm gậy gôn lao tới vụt vào Dương. Dương né qua nhẹ nhàng, chụp gậy gôn quất vào chân hắn gãy nát cả xương ống quyển. Lão Toàn đau đớn ôm chân gầm rú. Tên thủ lĩnh và 3 tên còn lại hết dám khinh địch, tên thủ lĩnh rút súng lục ra. Dương nhanh như chớp phóng con dao ghim vào giữa trán hắn rồi nhẹ nhàng hạ gục những tên còn lại, sau đó lôi cả người sống người chết quăng ra ngoài cửa sổ trung tâm thương mại. Tiếng vỡ cửa kính lớn, đám zombie bâu lại, nhặt vớt đám thịt nát dưới đất lên ăn.
Kiều, Thảo, Diễm bò đến quỳ mọp dưới chân Dương năn nỉ.
Kiều: “Cậu trai trẻ, cậu tha cho tôi, tôi bị bọn chúng bắt nhốt ở đâu hầu hạ bọn chúng, chúng tôi không làm gì ác cả”
Diễm và Thảo cũng run run ôm chân Dương khóc lóc: “Cậu hãy cứu bọn tôi, chúng tôi xin cậu, cậu muốn gì chúng tôi cũng sẽ chiều cậu, chỉ cần cậu cho ăn uống, chúng tôi sẽ là người hầu, là nô lệ, làm bồn chứa tinh cho cậu… cậu muốn gì cũng được, chúng tôi xin cậu…”
Dương không thể tin được nghe những lời như thế từ miệng của dì Thảo và dì Diễm. Ở thế giới của cậu, họ là bạn của bố mẹ, họ rất tốt với cậu. Dì Thảo vợ chú Tuấn luôn niềm nở đón tiếp khi cậu đến nhà hàng, luôn phần cậu những món ăn ngon. Dì Diễm làm việc trong nhà cậu, chú Danh là tài xế của bố mẹ. Dương đôi mắt đỏ hoe, người run run đỡ họ ngồi dậy dìu họ ngồi lên ghế, cậu lấy vài cái bánh và nước chia ra.
Dương: “Mọi người yên tâm, con là người tốt, con biết các cô dì ở đây là bị bắt ép, mọi người ăn đi, nghỉ ngơi lấy sức, sáng mai con sẽ đưa mọi người đến chỗ con ở”
Dương bước ra ngoài, Dương không thể nhìn tiếp 3 người phụ nữ gầy gò đói khát đang cầm những mẩu bánh nhai ngấu nghiến. Cậu bước xuống lầu, khu trò chơi bốc lên mùi tanh ghê tởm, bên dưới đại sảnh như khu ổ chuột, đồ đạc lung tung, hôi thối.
Dương quay lên, không thể ở đây thêm. Dương chế 1 chiếc xe kéo đơn giản từ các xe đẩy siêu thị, cậu đỡ 3 người ngồi lên xe và đi luôn trong đêm về căn biệt thự.
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.