Phần 12: Kẻ Thất Tình
Tối hôm đó hai mẹ con Quỳnh Trâm vừa về tới nhà, chưa kịp tắm rửa nấu nướng gì thì đã nghe tiếng đập cửa cổng liên hồi như thúc giục khiến cô cảm thấy thật khó chịu.
“Ai mà lại kiếm mình giờ này nhỉ?”
Bụng hỏi dạ rồi cô liền bế thằng cu Đức tất tả chạy ào ra cổng xem ai vừa gọi. Cổng vừa mở ra thì Quỳnh Trâm hết sức bất ngờ khi thấy thằng Tỏi đang đứng chình ình ngay trước cổng nhà mình từ lúc nào.
Sau vài giây sững sờ vì ngạc nhiên, Quỳnh Trâm chợt mỉm cười khi nhận ra lý do mà thằng Tỏi giờ này còn mò tới nhà cô là gì. Chắc là lại định bắt chước thằng cha quan huyện trong tuồng cải lương Ngao Sò Ốc Hến đi khám điền thổ đây mà. Mới bây lớn mà đã dâm tặc như vậy, lớn lên chút xíu nữa ra đường thấy con gái người ta chắc nó đè xuống hiếp dâm luôn quá!!!
Tuy đã biết tỏng bụng dạ của nó nhưng Quỳnh Trâm vẫn làm ra vẻ ngây thơ cụ:
– Trời đất! Em đi đâu mà tới nhà chị giờ này vậy Tỏi? Bộ mẹ kêu em qua kiếm chị có chuyện gì gấp phải không?
Thằng Tỏi liếm môi, mắt nhìn chòng chọc vào cặp vú to đồ sộ của Quỳnh Trâm không chớp:
– Mẹ không có kêu… là tự em tới tìm chị thôi à…
Quỳnh Trâm tiếp tục đóng vai khờ khạo:
– Ủa em tới nhà chị chi vậy?
– Em muốn nói chuyện với chị!
Thằng Tỏi trả lời mà cặp mắt nó hết đi du lịch trên hai bầu vú lại chạy xuống ngay ngã ba để săm soi con cá rô mề căng mẩy trong quần Quỳnh Trâm. Ánh mắt dâm đãng của nó khiến cô nổi da gà, không ngờ nó còn nhỏ mà dâm quá trời quá đất. Nó bảo muốn “nói chuyện” với mình mà mắt cứ nhìn chằm chặp vô chỗ đó thì nói chuyện cái quái gì. Muốn chịch miễn phí thì nói mẹ đi bày đặt làm bộ làm tịch, nói chuyện với chả nói trò.
Câu trả lời của thằng Tỏi không làm cho Quỳnh Trâm cảm thấy ngạc nhiên vì ngay từ đầu cô đã đoán trước được lý do nó tới đây là gì rồi. Có điều cô cảm thấy hơi buồn cười vì cái tính lươn lẹo của nó. Nhìn cái mặt thằng nhỏ đang nứng cặc vì thèm gái tự nhiên Quỳnh Trâm thấy mắc cười, giờ này chắc tinh dịch đã tràn ra tới đầu đạn rồi, cho nó mò lồn một chút chắc nó xịt hết ra ngoài luôn không chừng.
Nói là nói vậy chứ dễ gì cô cho nó mò lồn của cô nữa. Qua lại với nó giống hệt như đùa với lửa, chơi với dao có ngày đứt tay vậy. Mặc dù chính cô cũng đang thèm đụ lắm rồi, nhất là khi liếc thấy cặc thằng Tỏi cương lên một đùm to đùng ngay giữa háng nhưng Quỳnh Trâm vẫn cố gắng kiềm chế bản tính dâm dật của mình mà từ chối nó:
– Thôi tối lắm rồi… có chuyện gì thì để mai chị tới nhà em làm rồi nói cũng được mà!
Thằng Tỏi thấy nói vòng vo chắc chị Trâm không hiểu nên nó nói huỵch toẹt luôn chứ không úp úp mở mở nữa:
– Chị mở cửa cho em vô đi… em muốn… chịch chị như hôm qua!
Quỳnh Trâm lắc đầu nguây nguẩy:
– Thôi đi ông ơi… lâu lâu tui thương tình tưởng ông chưa biết gì nên mới “cho” ông thử một lần cho biết mùi đàn bà con gái với người ta. Ai dè ông cũng rành rẽ quá trời à!
Thằng Tỏi cất giọng năn nỉ ỉ ôi nghe thật thảm hại:
– Đi mà chị… cho em chịch lần này nữa thôi. Mai mốt em không tới nhà kiếm chị nữa đâu. Em hứa đó!
Quỳnh Trâm cười thầm trong bụng:
“Cái thằng thiệt tình… nó xin mình cho nó chịch mà làm như xin cục kẹo vậy không bằng…”
Ngay lúc đó có vài người hàng xóm đi ngang chỗ hai chị em đang đứng rồi đưa mắt dòm lom lom khiến Quỳnh Trâm cảm thấy ái ngại vô cùng. Nói gì nói chứ cô sợ mấy cái camera chạy bằng cơm này lắm. Một đồn mười, mười đồn trăm… chuyện mà đến tai chồng cô thì chắc cô khó bề sống sót.
– Thôi em về đi… đứng đây nói chuyện tào lao một lát chồng chị nó vác rựa chém thì đừng nói sao xui đó nghe!
Không còn cách nào khác để đuổi khéo thằng Tỏi, Quỳnh Trâm liền đem chồng cô ra để hù dọa. Quả nhiên thằng Tỏi nghe nói tới anh Nhân thì mặt mày tái mét:
– Ủa anh… anh Nhân về… về rồi hả chị?
Quỳnh Trâm mỉm cười gật đầu:
– Ừmmm!
Nó hỏi tiếp mà mặt mày méo xẹo:
– Ảnh mới đi hôm qua mà? Sao về sớm vậy chị?
Đã trót nói dối nó nên cô nói dối cho trót luôn:
– Ảnh mang xe về bảo dưỡng định kỳ, chừng nào xe sửa xong rồi chạy tiếp…
Rồi cô vừa hất tay ra hiệu nó hãy về đi, sau đó lật đật kéo cửa cổng khóa lại rồi đi thẳng vô nhà để mặc thằng Tỏi đứng xớ rớ ngoài cổng với bộ mặt buồn thê thảm.
Rời khỏi nhà chị Quỳnh Trâm với tâm trạng chán chường và thất vọng, thằng Tỏi cảm thấy cuộc đời sao mà bất công với nó quá. Mới hôm qua quá khứ còn cho nó tận hưởng tất cả những sự sung sướng và ngọt ngào… thế mà hôm nay hiện tại và tương lai chỉ cho nó nhai toàn mướp đắng. Nó có mơ ước gì quá cao xa đâu, nó chỉ mơ được “chịch” chị Trâm thêm một lần nữa cho đã thèm vậy mà cũng không được nữa.
Đâu phải dễ dàng mà nó có thể mò đến nhà chị Trâm trong một buổi hoàng hôn vừa chợt tắt, lúc ra khỏi nhà nó phải nói dối mẹ là nó tới nhà bạn học nhóm. Bởi vì nó nói đi học nên mẹ mới cho nó ra khỏi nhà vào buổi tối một mình, nếu không thì dễ gì. Ra khỏi nhà mình đã khó, vậy mà để chui được vào nhà chị ấy còn khó hơn gấp bội. Nó không hiểu tại sao chị Trâm lại tỏ ra hờ hững, lạnh nhạt với nó như chẳng phải đã từng ân ái mặn nồng với nhau vậy.
“Đàn bà đúng là khó hiểu thật…”
Thằng Tỏi càu nhàu trong miệng suốt quãng đường từ nhà chị Trâm trở về nhà nó với tâm trạng của kẻ thất tình. Nó không biết có phải là nó đã “yêu” chị Trâm hay không, nhưng mỗi lần nghĩ tới chị là nó chỉ muốn đè chị xuống rồi tuột quần chị ra để làm tình ngay tức khắc. Chỉ cần nhớ tới sự cuồng nhiệt và hoang dại lúc trên giường của chị ấy thôi là hàng họ của nó cũng đủ dựng đứng lên rồi.
Lúc thằng Tỏi về tới nhà thì đồng hồ thông minh trên tay cho biết thời gian lúc này chưa đến 19h00 trong khi nó nói với mẹ Hành là học đến 20h30 mới xong, bởi vậy nó không tiện vào nhà ngay vì sợ mẹ tra hỏi này nọ càng thêm mệt. Trong lòng nó bây giờ đang rất quạu quọ, tâm trạng không được vui nên cũng không muốn ai đụng tới mình kẻo sinh chuyện không hay, lúc có chuyện gì bực mình là thằng Tỏi cọc như chó vậy. Hồi nhỏ nó hay đánh con Ớt cũng vì con bé hay tranh giành đồ chơi với nó.
Nó cứ nghĩ trưa nay ở trong phòng mình chị Trâm mắc cỡ nên không cho nó ” làm “, bởi vậy nó chờ đến chị đi về thì nói dối mẹ là đi học nhóm để chạy qua nhà chị mà nó luôn nghĩ rằng đó là tổ uyên ương của hai người. Nó nghĩ khoảng 2 tiếng đồng hồ là vừa đủ để nó với chị tha hồ vẫy vùng hoan lạc với nhau. Ai ngờ mọi dự tính của nó đều bị đổ bể khi mà chị Trâm từ chối thẳng thừng không cho nó vào nhà. Chị nói chồng chị về nhưng nó không tin. Nó có linh cảm là chị không muốn ” làm ” với nó nữa thôi.
Do ít khi ra ngoài vào ban đêm nên thằng Tỏi cũng không biết đi đâu chơi, hơn nữa nó ra ngoài vì chuyện thầm kín riêng tư nên cũng không rủ rê đứa bạn nào đi cùng. Mà bây giờ thì nó cũng không muốn nói chuyện với ai hết vì đang buồn. Lúc buồn nó chỉ muốn ngồi một mình gặm nhấm nỗi cô đơn chứ không muốn chia sẻ cùng ai.
Lúc đầu thẳng Tỏi định chạy ra quán trà sữa quen thuộc ngồi uống nước, chờ đến hơn 20h00 rồi về nhà cho mẹ khỏi nghi ngờ. Nhưng quán quen thì rất dễ gặp lũ bạn chí cốt nên nó lựa chọn cách chui vào một tiệm nét và đắm chìm trong thế giới truyện người lớn. Do tiệm net đông người nên nó chỉ đọc truyện vì ngại chứ ở nhà thì nó bật luôn phim sex lên để thủ dâm rồi. Tuy thế, dù chỉ đọc truyện nhưng nó cũng cảm thấy nứng kinh khủng, quả cặc trong quần nó cương lên hết cỡ và giần giật như sắp nổ tung ra vậy.
Thời gian vẫn cứ chầm chậm trôi qua…
Nó cứ dạo khắp các web truyện người lớn, cứ đọc và cứ… nứng!
Sau một hồi “luyện công”, thằng Tỏi đưa tay nhìn đồng hồ thì giật mình khi thấy đã hơn 21h00. Nghĩ cũng lạ, cứ mỗi lần bước chân vào thế giới ma mị của dục vọng là nó không còn quan tâm đến thời gian là gì nữa.
Lúc nó về thì mẹ đang ngồi xem phim truyện Việt Nam ngoài phòng khách, con Ớt thì học bài hay làm gì trong phòng thì nó không biết vì con nhỏ đóng cửa, chỉ mở he hé thôi.
Thấy nó về, Diễm Hành quay qua hỏi:
– Sao về trễ vậy con? Con nói học tới 20h30 là xong mà!
Thằng Tỏi trả lời giọng dấm dẳng, trong lòng nó vẫn chưa quên được chuyện bị chị Trâm “đá” lúc nãy:
– Con đi uống nước với bạn một chút…
Diễm Hành làm mặt nghiêm:
– Con đi uống nước sao không điện thoại về báo cho mẹ biết, con có biết mẹ chờ cửa con từ nãy giờ hay không?
Thằng Tỏi trả lời mẹ với thái độ gắt gỏng, khó chịu:
– Con lớn rồi mà mẹ!!!
Nói xong nó đi thẳng vô phòng rồi đóng cửa, khóa chốt lại để mặc mẹ nó ở bên ngoài kêu í ới:
– Tỏi… Tỏi…
Nó cứ luôn nghĩ rằng nó đã là người lớn chứ không phải con nít như hồi lên 5 lên 3 nữa, nhất là khi nó biết đến sex, biết thủ dâm và biết… xuất tinh. Nhưng nó đâu biết là dù nó có bao nhiêu tuổi, thân xác có to lớn đến đâu thì trong mắt cha mẹ nó cũng chỉ là một đứa trẻ chưa khôn lớn mà thôi.
Vừa chui vào phòng là thằng Tỏi lập tức cởi phăng quần áo treo lên chiếc móc đóng trên tường rồi cứ trần truồng như nhộng mà lao lên giường nằm ngửa mặt ngó lên trần nhà. Nó có thói quen không giống ai là thường không mặc gì lúc ở trong phòng một mình, nhất là những lúc nó nứng vì luyện phim mà mặc quần áo thì vướng víu khó chịu lắm. Hơn nữa cũng không thoải mái lúc thủ dâm, chẳng thà vứt hết cho dễ xử.
Nằm trên giường đầu óc nó cứ nhớ như in từng đường cong nóng bỏng của chị Trâm. Nó thèm được úp mặt vào háng chị mà hôn hít thỏa thuê cái mu lồn tròn trịa và ướt át đó. Nó nhớ cái khe mềm nhão và trơn trượt mỗi khi cái miệng nóng bỏng của nó lướt qua. Rồi cái mùi vị hăng hắc nồng nàn từ cửa mình chị lúc nó nút hết vào bụng… càng nghĩ cặc nó càng cương lên như cái dùi cui đánh trống đám ma với cái đầu khấc bị máu dồn về làm căng ra đỏ au và bóng lưỡng.
Nhớ chị Trâm rồi nó lại nhớ những đoạn truyện tình dục mà nó vừa đọc trên truyenheo.net, so với những truyện như ” cô giáo Thảo ” hay ” chú Kim ” ngày xưa thì nó thấy truyện bây giờ các tác giả viết có đầu tư bài bản hẳn hoi nên hay hơn nhiều, và cũng dài hơn nhiều. Nó từng mê mẩn và chờ đón từng tập những bộ như ” Nghịch tử ” hay ” Chuyện nhà cô Nga ” để rồi mơ ước mình được giống như những nhân vật trong đó…
Nằm một lúc nó bật dậy bước lại bàn học nhưng không phải để học bài mà chỉ lấy cái điện thoại rồi quay trở lại giường, vừa mở một trang web jav để tìm phim vừa lấy tay vuốt ve khúc thịt cương cứng cho đỡ bí bách. Rất nhanh chóng, nó chọn đại vào một bộ phim mà chỉ đọc sơ qua phần giới thiệu thôi là nó thấy đủ để xuất tinh rồi. Đó là một bộ phim có tên “chuyến du lịch đáng nhớ”, nội dung nói về chuyến du lịch của người mẹ đơn thân với cậu con trai mới lớn của mình. Trong đầu nó chợt nghĩ tới mẹ Hành, mắt lim dim, tay sốc liên hồi củ chuối nóng hổi dù bộ phim chỉ mới chiếu được có vài phút, cũng chưa có cảnh nào nóng bỏng và hấp dẫn. Thế nhưng việc nó nghĩ tới mẹ Hành xem ra còn hấp dẫn hơn cả ngàn bộ phim hay nhất của nền công nghiệp phim người lớn của mấy ông samurai nhiều.
Đang sục cặc lia lịa đến mức gần như sắp phọt khí đến nơi thì thằng Tỏi chợt giật mình khi nghe tiếng gõ cửa “cốc cốc… cốc cốc…” vang lên cùng với tiếng mẹ nó gọi lớn:
– Tỏi ơi… Tỏi à… con ngủ chưa? Ra mẹ nhờ chút xíu coi con!
Đang lúc cao trào mà lại bị mẹ gõ cửa phá đám làm mất hứng khiến thằng Tỏi muốn nổi khùng. Nó càu nhàu trong bụng:
“Bực thiệt chứ! Gõ cửa lúc nào không gõ lại gõ ngay lúc này! Không lẽ mình mở cửa rồi kéo mẹ vô đây giống như chị Trâm hồi trưa chứ?”
Tuy bực mình nhưng nó cũng nhanh chóng “dạ” một tiếng thật lớn rồi nhảy xuống giường chụp cái quần đùi tròng vô chân. Xong nó lại bàn học giở mấy cuốn sách, mấy quyển tập ra rồi lấy bút thước đặt lên bàn giống như đang ngồi học bài vậy.
Sắp xếp mọi thứ hoàn tất nó mới bước lại định mở cửa nhưng chợt nhớ thằng nhỏ của mình vẫn chưa xìu, mà nó thì không mặc quần lót nên cu cặc cứ chĩa ra như căng lều nhìn rất dị hợm và khó coi.
Tiếng mẹ Hành lại vang lên cùng tiếng gõ cửa dồn dập:
– Tỏi ơi Tỏi… bộ con không nghe mẹ kêu hả?
Thằng Tỏi hét tướng lên:
– Con nghe rồi! Mẹ chờ con một chút…
Nói rồi nó đi tới đi lui trong phòng mấy lượt, chờ cho hàng họ xẹp xuống rồi mới mở cửa. Nó đứng nép bên trong, chỉ ló đầu ra ngoài rồi nhìn Diễm Hành hỏi giọng ngáy ngủ:
– Mẹ gọi con có gì không mẹ?
Thấy vẻ mặt mệt mỏi bơ phờ của thằng Tỏi, Diễm Hành cũng tưởng con buồn ngủ thật nên cố dỗ dành nó:
– Con qua phòng con Ớt chỉ cho nó mấy bài toán dùm mẹ. Mai thầy nó kiểm tra rồi…
Thằng Tỏi mặt quạu đeo:
– Chỉ gì giờ này hả mẹ? Gần nửa đêm rồi còn gì…
Diễm Hành lại vuốt ve nó:
– Còn sớm mà con… mới hơn 10 giờ chứ mấy! Con qua chỉ em học bài giỏi đi rồi mai mốt muốn gì mẹ cũng chiều…
Đang định thoái thác để chui vào phòng quay tay tiếp, thằng Tỏi nghe mẹ nói “mai mốt muốn gì mẹ cũng chiều” thì lập tức sáng mắt lên, trong đầu nó xuất hiện một suy nghĩ cực kỳ đen tối và bệnh hoạn. Nó nhếch mép cười rồi hỏi lại Diễm Hành:
– Cái gì cũng chiều hế hả mẹ?
Diễm Hành gật đầu:
– Ừm… cái gì cũng được!
Nó lại hỏi:
– Mẹ hứa chứ?
Diễm Hành tiếp tục gật đầu cho nó yên tâm:
– Ừm… mẹ hứa!
Nghe tới đây thằng Tỏi lập tức mỉm cười tươi như hoa mới nở rồi nhau nhảu nói:
– Vậy mẹ qua phòng nó đi rồi con qua liền nha mẹ!
Nói xong nó đóng cửa lại rồi mặc thêm cái quần lót vào cho chắc ăn sau đó mới lót tót đi qua phòng bên cạnh.
Lúc qua phòng con Ớt, Thằng Tỏi thấy con nhỏ đang vật lộn với đống bài tập giải phương trình, đồ thị và hàm số. Gì chứ mấy môn tự nhiên này thằng Tỏi học rất khá. Mặc dù nó dâm nhưng nó lại khá thông minh và lanh lẹ. Đó là so với bạn bè đồng trang lứa thôi chứ so với người lớn thì nó tuổi gì mà qua mặt được.
Thấy thằng Tỏi, Diễm Hành đang ngồi kế bên con Ớt liền đứng dậy bước lại giường ngồi bắt chéo hai chân lại rồi nói:
– Con chỉ em làm bài đi Tỏi… nãy giờ mẹ nhìn vô mà không nhớ cách giải… hi hi…
Thằng Tỏi cười thầm trong bụng:
“Hóa ra nãy giờ mẹ chỉ ngồi cho có tụ thôi chứ đâu có chỉ dạy cho con út chữ gì… he he…”
Trong bụng nó cà rỡn như thế nhưng ngoài mặt thì vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc của một ông cụ non. Nó đưa tay lên che miệng đằng hắng mấy cái để lấy hơi như một diễn giả thực thụ đang bước lên sân khấu chuẩn bị thuyết trình. Vừa đưa mắt nhìn mẹ, thằng Tỏi vừa trả lời đầy phấn khích:
– Mẹ cứ để con… chuyện nhỏ thôi à… mẹ đừng lo!
Nói rồi nó đi thẳng tới chỗ mẹ vừa đứng lên và đặt đít ngồi xuống chỗ mẹ vừa ngồi, sau đó lật đống bài tập ra chỉ cho con Ớt từng ly từng tí. Nó chỉ dẫn rõ ràng, nói năng nhỏ nhẹ y hệt mấy thầy cô giáo dạy đúng tiết có ban giám hiệu nhà trường ngồi dự giờ bên dưới, tuyệt nhiên không có một tiếng nạt nộ hay la mắng.
Diễm Hành ngồi trên giường ở phía sau lưng vừa cầm điện thoại lướt zalo, facebook cho đỡ buồn. Thỉnh thoảng nàng đưa mắt ngó lên khi nghe hai đứa nhỏ bật cười khúc khích. Thấy hai con biết yêu thương, quan tâm chia sẻ với nhau chứ không cấu xé như chó với mèo tự nhiên trong lòng Diễm Hành cảm thấy thật hạnh phúc, và cũng có chút tự hào khi dù không có chồng bên cạnh nhưng vẫn một tay nuôi dạy ba đứa nhỏ khôn lớn, ngoan hiền.
Khoảng chừng mười, mười lăm phút gì đó thì nàng cảm thấy trong người mệt mỏi và uể oải vô cùng. Cả ngày hôm nay nàng với nhỏ Trâm cũng đã luôn tay luôn chân quần quật làm đủ thứ chuyện đến mức bây giờ nàng thấy tay chân giở không lên nữa. Nếu như không phải vì ngày mai con út có tiết kiểm tra, cần phải giải quyết đống bài tập thầy cho thì nàng đã chăn êm nệm ấm chìm vào giấc ngủ trong phòng mình từ lâu rồi.
Khẽ đưa tay che miệng sau cái ngáp dài, Diễm Hành định đứng dậy đi về phòng mình nằm nghỉ một chút, nhưng thấy bỏ hai đứa nhỏ ở đây cũng hơi tội nghiệp nên nàng kéo gối của con Ớt đặt ngay ngắn giữa nệm và nằm xuống. Trong bụng Diễm Hành chỉ định ngã lưng một chút thôi, ai ngờ quá mệt nên nàng ngủ quên lúc nào không hay biết.