Phần 14
Nhà hàng Massage gồm có bốn tầng. Hai tầng dưới là khu vực nhà hàng, ăn uống. Do phía trước tiếp giáp mặt đường lớn, phía sau giáp sông nên view của khu vực ăn uống cũng khá lý tưởng. Còn hai tầng trên đi thang máy riêng biệt là đến khu vực xông hơi massage.
Dung được giao nhiệm vụ quản lý tổng thể cả hai khu. Nhưng mỗi khu vực sẽ có một quản lý riêng. Nhờ thế mà công việc cũng giảm áp lực phần nào.
Dung về Tây Đô trước ngày khai trương để làm quen với nhân viên mới. Còn Thy bận bịu với spa nên không đi được.
– Chuẩn bị xong hết chưa chồng? – Thy hỏi ngay khi Nghĩa vừa bắt máy.
– Xong hết rồi vợ. Trưa nay là đãi tiệc mừng khai trương luôn.
– Xin lỗi chồng nhé. Em không giúp được gì hết.
– Có sao đâu mà buồn. Em cũng bận bịu mà.
Đợi vài giây, Thy cũng nói luôn:
– Chiều nay sinh nhật bé Ngân, chắc chị em cũng kéo nhau ra quán nhậu.
– Vậy em cứ gửi con qua nhà ngoại rồi đi chơi cho thoải mái.
– Em biết rồi. Khi nào anh mới về với mẹ con em? Em nhớ chồng quá rồi!
– Để anh thu xếp công việc dưới đây ổn rồi anh về.
Tính ra từ Tết đến giờ thời gian Nghĩa ở nhà rất ít. Chưa bao giờ anh đi xa vợ con lâu như thế.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Dung bất ngờ khi gặp lại Xuka. Cô bé xinh đẹp này được Nghĩa giao cho vị trí quản lý khu vực nhà hàng. Chẳng lẽ là do Nghĩa mời Xuka về làm? Hay vì mục đích gì khác? Bao nhiêu ngờ vực trong đầu Dung đều có câu trả lời khi ông Dương xuất hiện:
– Khà khà, chào người đẹp! Lâu quá rồi không gặp nhỉ!
– Tính ra cũng hai năm rồi. Năm mới phát tài chưa ông chủ Dương?
– Phát tài hay không là do em đó. Khà khà. Nhà hàng này anh cũng có cổ phần. Nghĩa chưa nói cho em biết sao?
Lúc này Nghĩa cũng vừa bước đến:
– Người trong nhà cả mà. Sớm muộn gì anh em cũng biết cả thôi.
– Khà khà. Vậy anh gửi bé Xuka lại đây, Dung chỉ bảo em nó giúp anh nhé – ông Dương vừa nói vừa đưa bàn tay bắt tay Xuka nhưng đôi mắt thì luôn hướng về ngực cô.
– Có gì chị Dung hướng dẫn em thêm nhé. Em chưa có kinh nghiệm. Chị đừng đuổi em sớm mà tội nghiệp – Xuka cũng bước đến bắt tay Dung.
– Phải không đó? Hay là anh Dương phái Xuka đến đây để giám sát em thôi? – Dung cũng pha thêm trò để câu chuyện càng vui thêm.
– Anh Hai chưa đến hả? Phải đủ Cổ đông để khai trương chứ chú Nghĩa?
Ông Dương vừa dứt lời thì anh Hai cũng đến.
– Xin lỗi anh em. Sáng nay tôi nhiều việc quá.
Mọi người bắt tay chào hỏi nhau rồi với nhân viên nhà hàng ra đón khách. Lượt khách hàng đầu tiên trong ngày đầu khai trương đa phần là đối tác của anh Hai ở Tây Đô. Số còn lại là khách của Nghĩa và ông Dương cũng từ Sài Gòn về dự.
– Nào, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng hợp tác thành công tốt đẹp – anh Hai quay trở lại bàn mời mọi người sau khi đi một vòng uống với khách.
Nhà hàng được hình thành với sự góp vốn của ba thành viên: Anh Hai, ông Dương và Nghĩa là người trẻ nhất nhưng có cổ phần lớn nhất nên nắm quyền điều hành.
– Mời toàn thể anh em luôn nhé. Sau này mọi việc ở đây trông cậy hết vào anh em! – Ông Dương cũng hưởng ứng.
Sau khi uống với nhau một ly, tất cả lại chia nhau đi các bàn để chào khách. Cũng may là Dung được huấn luyện rồi chứ đô mà kém thì đã say sớm rồi.
Một lúc sau, vừa trở lại bàn thì anh Hai quay sang nói với Dung giọng lè nhè:
– Em cứ yên tâm làm việc. Mọi vấn đề khác bên ngoài để anh lo. Có chuyện gì thì cứ gọi anh một tiếng.
– Dạ, em biết rồi. Có chuyện gì lớn em sẽ gọi anh. Còn mấy chuyện nhỏ em giải quyết được – Dung trả lời.
Một anh chàng trẻ tuổi cầm ly đến bàn mời mọi người:
– Em chào các anh chị. Em xin phép mời anh, chị một ly ạ!
– À, đây là Khoa, quản lý khu vực massage tầng trên – Nghĩa quay sang giới thiệu.
– Khà khà, nãy giờ ở đâu? Sao không vào uống mà nhìn tươi tỉnh vậy – ông Dương chất vấn.
– Dạ, em ở tầng trên. Em còn chuẩn bị đón khách vào khai trương khu massage nữa nên không dám uống ạ.
– Vụ này được nè, chút nữa anh em mình lên massage chút cho khỏe nhé anh Hai – ông Dương quay sang câu cổ anh Hai.
– Nay ưu tiên cho khách chứ. Ai cũng say chắc sẽ có nhu cầu mà. Ha ha.
Sau câu nói của anh Hai thì một chàng trai khác lại đến. Khoa cũng giới thiệu luôn:
– Giới thiệu với các anh, đây là người bạn của em, nhân viên kinh doanh bên nhãn hàng BCSTSTV, mong được gặp các anh để xin cung cấp một số sản phẩm độc quyền.
– Em xin phép mời anh chị! – Chàng trai mời mọi người xong thì Nghĩa cũng tiếp lời.
– BCSTSTV thì anh dùng thường xuyên, nhưng có ưu đãi gì không?
– Bên mình là đối tác lớn thì bên em sẽ ưu đãi 40% so với giá thị trường. Anh cho em xin số điện thoại để hôm sau em gửi hợp đồng sang cho anh tham khảo.
– Em làm việc trực tiếp với chị Dung đi. Mọi việc ở đây do Dung quyết hết – Nghĩa xua tay chỉ sang Dung.
Sau khi xin được số điện thoại của Dung, hai chàng trai trẻ cũng kéo sang chào bàn khác. Anh Hai lại cầm ly mời Dung:
– Dung tuổi trẻ tài cao nhỉ. Chắc em cũng trạc tuổi… con trai lớn anh.
– Đúng rồi. Anh Hai cũng có thằng con tuổi trẻ tài cao, đang học thạc sĩ bên Mỹ đấy – Nghĩa xen vào.
– Vậy thì phải gọi anh Hai bằng chú rồi. Biết đâu lại có cơ hội khác…
Dung chưa nói hết câu thì ông Dương đã xen vào:
– Nghe trai trẻ thì ham lắm. Em đừng coi thường mấy ông già này nhé.
Cả bàn lại cười vang, nhưng Dung lại cố giải thích:
– Em đâu dám ước mơ gì. Giờ em hết cửa với mấy chàng trai trẻ học rộng tài cao rồi. Làm sao người ta nhìn tới mình mà đèo bòng.
– Rồi nó về nước tính đi làm kinh doanh hay xây dựng vậy anh Hai? – Ông Dương hỏi.
– Khổ lắm mấy chú ơi. Nó chẳng chịu theo mình. Nó muốn đầu tư bên mảng du lịch. Sở thích của nó thì mình cũng chịu thôi.
– Làm bên du lịch thì em càng không có cơ hội gặp rồi – Dung cố diễn mặt buồn.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáu giờ khách đã bắt đầu vắng. Thy cho nhân viên nghỉ sớm để tổ chức sinh nhật cho Ngân. Con bé đã đặt bàn trước ở một quán cũng gần spa. Ngoài chị em làm chung ở spa thì còn có Lisa và Bằng – bạn trai của Ngân.
Phụ nữ thì có khoảng chục người, không tính “bánh bèo” Lisa, cứ ngỡ là âm thịnh. Nhưng mà ra quán thì cũng nhậu như ai. Đồ ăn gọi lên đầy bàn. Bia cũng khui liên tục.
Có lẽ là do chị em hôm nào cũng làm về trễ, không có thời gian xả stress. Cộng thêm hôm nay là sinh nhật của Ngân. Mọi người thay phiên nhau mời bia, hô hào khí thế.
Không chỉ nhân vật chính của bữa tiệc được mời bia liên tục, mà Thy cũng không thoát. Đương nhiên là vì Thy được chị em nhân viên “kính nể”, lâu lâu mới có dịp thể hiện tình cảm.
– Mấy đứa tính giết chị hay sao mà ép chị uống dữ vậy?
– Uống đi chị. Lâu lâu mới có dịp mà.
– Uống đi chị. Chút em làm tài xế đưa chị về – một bé khác lên tiếng.
– Vậy có bánh bèo nào đưa tui về hông? – Lisa cũng lè nhè nũng nịu.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Tiệc vui nào rồi cũng tàn. Thực khách lần lượt ra về. Một số ông lên tầng trên để trải nghiệm dịch vụ massage. Lúc này đến lượt Khoa là người làm việc bận rộn. Anh chàng chạy đi chạy lại sắp xếp phòng và lựa chọn kỹ thuật viên cho khách.
Khu vực massage này thì Dung đã có cơ hội làm quen cách đây hai ngày. Ngoài Khoa là anh chàng trẻ tuổi, dáng người cao ráo, cũng khá điển trai, còn lại là các cô bé kỹ thuật viên trẻ trung, xinh đẹp. Ai cũng cao ráo, trắng trẻo. Trong nhóm này, có lẽ nổi bật nhất là hai cô bé tên Nhi và Loan.
Ông Dương lôi kéo anh Hai lên thang máy với mình để trải nghiệm dịch vụ massage. Anh Hai lớn hơn ông Dương vài tuổi, nhưng không ai biết tên thật của ông là gì, mà chỉ quen gọi là “anh Hai”.
Cuối cùng thì hai anh bạn già cũng được Khoa sắp xếp phòng cho ổn định rồi cho nhân viên vào phục vụ. Nghĩa cũng kéo Dung vào phòng rồi nói với Khoa:
– Em bảo Nhi vào phòng làm cho anh.
Vừa bước vào phòng chốt cửa lại thì Nghĩa ép Dung sát vào tường rồi hôn cô ngấu nghiến. Cô cũng hưởng ứng nụ hôn của Nghĩa nhiệt tình. Vừa lúc đó có tiếng gõ cửa, Nghĩa rời môi Dung ra, rồi mở cửa cho Nhi vào phòng.
Cả Nhi và Dung nhìn nhau ngại ngùng, nhưng Nghĩa vội lên tiếng:
– Nhi cứ làm cho anh đúng quy trình, bài bản. Còn Dung ở đây xem cho biết công việc để sau này còn quản lý.
Nhi “dạ” một tiếng rồi đặt túi đồ mình trên bàn. Còn Nghĩa thì trút bỏ quần áo trên mình xuống. Chỉ quấn một chiếc khăn che người. Anh đi vào một cánh cửa bằng kính ở trong góc.
Góc trong cùng là ba phòng nhỏ được ngăn bằng kính. Đó là phòng xông khô, phòng xông ướt và vệ sinh. Bên ngoài là một chiếc giường lớn và một cái tủ nhỏ. Phía bên kia là một cái bồn tắm nằm.
Dung ngồi quan sát rất kỹ. Trong khi Nghĩa vào phòng xông khô thì bên ngoài Nhi cũng mở vòi xả nước cho bồn tắm.
Vài phút sau Nghĩa bước ra. Anh đã bỏ chiếc khăn ra khỏi người, trần trường bước vào bồn tắm.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Lúc này Thy cũng đã say lắm rồi. Chưa hôm nào đi quán mà cô uống nhiều như thế. Cô gửi xe lại quán. Nhờ nhân viên chở về nhà giúp. Ty chỉ nhớ lúc đó cô còn đứng trước cửa tiễn từng người một ra về.
– Để tụi em đưa chị Thy về nhà trước.
Thy chỉ nghe tiếng của Ngân nói vậy rồi mình được dìu lên xe. Bốn người trên hai xe máy cuối cùng cũng đến được nhà Thy. Cô đưa chìa khóa cho Ngân mở cửa giúp.
– Chị vào nhà, khóa cửa cẩn thận nhé. Tụi em về đây.
Thy khóa cửa rồi vứt chìa khóa trên bàn. Cô lần mò đi vào giường rồi ngã người lăn ra ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Nghĩa bước vào bồn tắm. Anh nằm tựa đầu trên thành bồn để Nhi xả nước tắm rửa rồi gội đầu cho mình. Sau khi gội đầu, Nhi bảo Nghĩa đứng dậy, cô kỳ cọ từ bụng anh trở xuống.
Nhi xịch vòi nước vào dương vật Nghĩa rửa qua một lượt rồi lấy khăn lau người cho anh. Nghĩa đến giường nằm để chờ Nhi lấy rỗ dầu đến massage cho anh.
Nhi massage cho Nghĩa rất cẩn thận. Từ vai, gáy xuống lưng, rồi đến chân Nghĩa. Tiếp theo anh nằm ngửa ra để Nhi xoa bóp ngực, cánh tay và đùi. Trông anh có vẻ rất thoải mái. Dung chăm chú nhìn vào từng động tác của Nhi, không bỏ qua chi tiết nào.
– Xong phần massage rồi. Anh muốn thư giãn thế nào? – Nhi hỏi.
– Em kết hợp gói thường và VIP 1 cho anh đi!
Nhi xé bao một chiếc khăn lạnh lau dương vật cho Nghĩa. Dung giật mình khi Nhi cúi người xuống ngậm lấy dương vật anh vào miệng.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc tới muộn tại nguồn: https://gaigoi.city
Thy đang ngủ ngon lành thì cô cảm giác có một bàn tay kéo vai mình nằm nghiêng qua để mở dây kéo sau lưng cô. Cả chiếc váy cô được cởi ra. Rồi đến lượt áo ngực, chiếc quần lót cũng rời khỏi cơ thể cô. Giọng cô lè nhè:
– Anh về rồi hả Nghĩa? Sao hôm nay anh về sớm thế?