Phần 14
Ngày thứ 5 vắng vợ và theo lịch cũng là ngày vợ về. Nói là vẫn làm việc bình thường nhưng tâm thái Toàn cũng khá phấn chấn. Rồi ngày cũng nhanh qua. Hết giờ chiều Toàn định về nhà cơm nước tắm rửa để tối lên sân bay đón vợ thì nhận được điện thoại của Thanh Chày. Toàn đắn đo 1 chút rồi cũng bấm nút nghe. Qua điện thoại thôi mà Toàn cũng cảm nhận được sự bực bội, chán đời của Thanh. Anh nhận lời hẹn gặp Thanh để nghe bạn tâm sự. Hai thằng thống nhất chọn điểm đến là quán bia Đen. Một địa điểm có đủ độ sô bồ để giải tỏa, nhưng lại cũng có góc riêng tư để chuyện trò.
Toàn đến nơi đã thấy Thanh ngồi đợi trước ở quán rồi. Vừa kịp ổn định chỗ ngồi là Thanh đã ấn vào tay Toàn cốc bia lớn bảo uống đi rồi nói chuyện. Hai thằng nâng cốc cụng 1 cái rồi làm hơi hết già cửa cốc. Đặt cốc bia xuống bàn kêu cái cạch, bọt bia còn vương lại văng cả ra ngoài. Thanh văng tục:
– ĐM cuộc đời, không ngờ số tao nó lại chó quá mày ạ.
– Chuyện gì khiến mày phải bức xúc vậy.
– Thì vừa ăn cú lừa lớn nhất đời, nên là đang đau lòng lắm.
– Cụ thể như thế nào nói xem tao có thể chia sẻ với mày được gì không.
– Cái con bồ vừa đẻ hôm rồi ấy, nó lừa tao quả phũ phàng quá… Càng nghĩ càng cay quá mày ạ. Thực sự, nghĩ là đẻ được thằng cu tao mừng rớt nước mắt, nhưng khi bồng nó trên tay, tao không thấy có một nét gì giống tao và cả con kia, nhất là cái khoản tóc, nó tốt và xoăn như bọn Phi. Tao nghi ngờ nên cắt ngay ít tóc đi làm xét nghiệm ADN. Chiều nay bên xét nghiệm vừa báo kết quả. Huyết thống không liên quan gì đến tao cả…
– Có thể là nhầm lẫn gì không?
– Tao chất vấn luôn con kia rồi, nó chỉ xin lỗi và xin tao tha thứ…
– Thế giờ mày tính sao?
– Lúc đầu tao hận nó lắm, định cho nó 1 trận vì suốt thời gian qua nó cứ lấy lý do sắp có con nên muốn có nhà riêng để đảm bảo cuộc sống cho 2 mẹ con nên thúc tao mua cho nó 1 căn nhà. Tao nghe cũng xuôi nhưng quyết định chỉ mua căn hộ, đã xuống 1 phần tiền theo tiến độ dự án rồi. Nhưng giờ nghĩ đi nghĩ lại thì quyết giải tán hết và kệ mẹ nó thôi. Sẽ không liên quan gì đến nó nữa.
– Ha ha… Thế tốt rồi, nâng cốc chúc mừng thằng bạn cái nhỉ.
– Mẹ, tao đang khổ sở thế này mày còn chọc tao nữa.
– Mày tỉnh lại đi, đang vợ đẹp, con khôn, nếu vụ này mày có con rơi thật thì còn đường quay về với vợ mày nữa không? Mày thích con trai chứ gì? Quá dễ, về trao đổi với vợ, rồi 2 đứa đến bệnh viện nhoằng phát là xong. Chứ việc gì phải kiếm ở đâu đâu để tan cửa nát nhà…
Thấy Thanh trầm ngâm không phản đối gì. Toàn lại tiếp:
– Cũng nhờ vụ này mà máy thoát được cái mớ lùm xùm. Đó chẳng phải đáng ăn mừng sao? Thôi, nâng cốc đi bạn.
Thanh vẫn còn đăm chiêu lắm nhưng theo bạn cạn ly bia. Khi vừa đặt cốc bia rỗng xuống bàn thì điện thoại đổ chuông. Thanh bật nghe, hẹn hò, hướng dẫn một hồi. Kết thúc cuộc điện thoại, Thanh giải thích với Toàn:
– Là con em họ con bà Dì ruột. Hôm trước nó nhờ tao lấy cho cái máy tính. Nay nó hỏi có chưa. Máy thì đang để trong xe mà nó lại đang gần đây nên tao hẹn nó qua lấy luôn cho tiện.
– Nó qua bảo vào ngồi uống luôn cho vui.
– Ừ, con này cũng tội. Đúng ra nó ở Ninh Bình, vừa rồi ly hôn nên chuyển ra ngoài này. Có 1 thân 1 mình thôi. À, mà nó làm cùng phòng với vợ mày luôn đấy.
– Ô, thế à, hay quá, quanh quẩn lại là người quen nhỉ…
Thanh gọi phục vụ đến đặt thêm bia và ít đồ ăn mới để tiếp khách. Loanh quanh một hồi thì đã thấy một em gái tha thướt lướt vào. Trên mình vẫn diện nguyên bộ đồng phục nhà băng.
– Em chào hai anh ạ.
Thanh vừa chào vừa kéo cô em ngồi luôn bên cạnh, phía đối diện với Toàn. Chỉ vào Toàn, Thanh hất mặt hỏi Hương – tên cô em gái.
– Em nhận ra ai đây không?
Hương nhìn Toàn khá chăm chú, nét mặt thể hiện khá rõ sự phân vân:
– Ui, em nhìn anh quen lắm ấy, mà đầu óc em dạo này cứ mơ mơ nên chưa kịp nhớ ra đã gặp anh ở đâu đó rồi ấy.
– Thằng này là bạn thân của anh – tên Toàn – và cũng là chồng của Nhung, làm việc cùng phòng với em đấy, nhớ chưa.
– Òa, em nhớ ra rồi, buổi trưa hay nhìn thấy anh đến đón Nhung đi ăn – Hương reo lên thích thú. Rồi cô đệm thêm – Bọn phòng em toàn khen Nhung có chồng rõ đẹp trai, xong bảo hôm nào ra mắt đi, mà không ngờ hôm nay được diện kiến… hi hi.
Toàn chuyển cho Hương cốc bia. Anh cảm ơn cô quá khen rồi mới cô chạm cốc. Hương đúng kiểu dân ngân hàng. Bẽn lẽn làm 1 hơi hết nữa cốc bia to, khiến 2 ông anh có phần vị nể. Đặt chiếc cốc xuống bàn, Hương hỏi Toàn với vẻ quan tâm:
– Anh ơi, hôm nay Nhung đã khỏi ốm chưa ạ?
Toàn hơi bất ngờ, anh ngớ người, không biết tự nhiên Hương lại hỏi thăm sức khỏe của Nhung. Nhưng anh suy nghĩ nhanh không nên hỏi vặn mà thử thăm dò xem có nguyên nhân gì khiến Hương hỏi việc đó.
– À, Nhung cũng đỡ rồi em ạ. Chắc do dạo này công việc bên em có vẻ cũng nhiều hơn nên anh thấy Nhung cũng hay mệt.
– Đâu, dạo này bên em còn giảm việc hơn ấy chứ, hết phải cảnh đi làm tăng giờ như dạo trước, có mấy hôm nay Nhung xin nghỉ ốm, em phải ôm hết việc của Nhung, nên mới bận hơn chút anh ạ. Em đang mong Nhung nhanh khỏe để đi làm lắm ấy… hi hi.
Thông tin khá bất ngờ từ Hương khiến Toàn cảm thấy xây xẩm hết đầu óc. Những lời nói của Hương cứ lùng bùng trong tai anh. Nhung nói với anh đi công tác trong TP. HCM mà lại nói với đồng nghiệp làm cùng là bị ốm nên nghỉ việc… Thực sự có gì đó không ổn rồi…
Thanh phát hiện ra sắc mặt không bình thường của bạn. Anh liền quay qua hỏi thăm Hương những chuyện riêng tư khác rồi làm trung tâm khởi động lại những màn cụng bia. Toàn thì không sao tập trung cho vụ bia được nữa, anh cứ kiểu miễn cưỡng vừa tham gia vừa nghĩ ngợi. Được một lúc thì Hương xin phép về trước, Thanh đưa Hương ra cùng để lấy máy tính trong xe đưa luôn cho cô. Khi Thanh quay lại, thấy Toàn đang trầm ngâm suy nghĩ, không để ý gì đến xung quanh. Thanh vỗ vai làm Toàn như sực tỉnh, nhưng nét vẫn biểu lộ sự thất thần. Thanh ngồi luôn xuống ghế cạnh bạn. Anh choàng tay qua vai bạn mình an ủi:
– Cứng rắn lên bạn tôi, đàn bà trên cõi đời này còn rất nhiều, không con này thì con khác. Sao lại nặng lòng với 1 con đã phản bội mình làm gì.
Toàn quay sang nhìn thẳng vào mắt Thanh, anh hỏi bằng giọng khá nôn nóng:
– Mày biết bí mật gì của Nhung phải không?
– Biết.
– Biết những gì mày kể hết tao nghe đi – Giọng Toàn khẩn khoản.
Thanh xích lại gần Toàn hơn để nói vừa đủ cho Toàn nghe:
– Cách đây khoảng 2 tháng, tình cờ tao phát hiện ra vợ mày đi với bồ vào khu Resort trên Hòa Lạc. Tao đã cân nhắc có nên cho mày biết không, nhưng thấy vợ chồng mày vẫn vui vẻ nên tao cho qua, sau khi đã ý tứ nhắc nhở vợ mày. Nhưng giờ thấy nó nói dối mày là đi công tác, còn nói với đồng nghiệp là nghỉ ốm, rồi thấy thái độ của mày như thế này là tao biết nó lại tiếp tục lừa dối mày để theo bồ rồi.
Thanh dứt câu, cũng là lúc Toàn đưa cả hai tay lên vuốt khắp mặt, anh vuốt đi vuốt lại rồi ngã ngửa người ra thành ghế, 2 mắt trân trân nhìn về 1 điểm vô định trên trần nhà.
Thanh lại gọi thêm tuần bia. Anh dúi vào tay Toàn 1 cốc mới rồi động viên ép Toàn uống cạn, xong Thanh nói:
– Chuyện của tao cũng buồn, nhưng xem ra đỡ hơn mày. Thôi thì thế này đi, nay tao với mày say 1 bữa, để quên hết sự đời.
– Ok mày… buồn quá… say 1 hôm đi…
… Bạn đang đọc truyện Hai vợ chồng – Quyển 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Lại nói về Hoa. Sau khi chào Toàn và con gái, cô đi như chạy ra chỗ để xe. Vào yên vị trong xe rồi, Hoa mới bình tĩnh lôi điện thoại ra và mở lại trang Zalo. Cô kích mở những tấm ảnh máy cô vừa nhận được nhưng chưa dám nhìn kỹ để xem lại từng ảnh. Vừa xem, Hoa vừa lẩm bẩm nguyền rủa… Khốn nạn… hết sức khốn nạn… tận cùng khốn nạn… Trong ảnh, là những thân hình nam nữ lõa lồ đang trong đủ các tư thế quan hệ tình dục. Không ai xa lạ, đó là Hùng chồng cô, vợ chồng đám em gái và bạn, thêm cả Nhung vợ Toàn nữa… Hoa lướt 1 hồi, cô dừng lại lâu nhất ở tấm hình Hùng với Huyền đang làm tình cùng nhau xong rồi thoát Zalo và ném máy điện thoại xuống ghế bên cạnh. Hoa khoanh tay trước ngực ngồi lặng im suy nghĩ…
Những tấm ảnh này là kết quả hợp đồng Hoa thuê người theo dõi hoạt động của Hùng. Nó được đưa ra sau 1 đêm tỉnh giấc nửa chừng, nhìn bên cạnh không thấy chồng đâu, trong khi từ tầng trên vọng xuống những tiếng động lạ mà Hoa dễ dàng biết là có đôi nam nữ đang làm tình gây ra. Hoa đoán chắc là cặp vợ chồng em gái Hùng hoặc bạn của nó. Chuyện của tuổi trẻ, chúng làm tình mọi lúc mọi nơi Hoa không ý kiến gì, cô chỉ băn khoăn, đang là 2h sáng sao Hùng lại biến mất. Suy nghĩ lung tung 1 hồi khiến Hoa không ngủ lại được, cô nằm thao thức 1 lúc lâu thì phát hiện Hùng cũng rón rén mở cửa đi vào phòng. Hùng nhẹ nhàng trườn lên giường ngủ. Hoa giả vờ như vẫn ngủ say, nhưng cô phát hiện ra Hùng vào đem theo 1 mùi nước hoa nồng nặc, loại mà Huyền và Rita vẫn hay dùng. Trong Hoa bỗng có cảm giác giận run người, cô đoán nhiều khả năng Hùng vừa quan hệ tình dục với 1 trong 2 cô gái kia về xong. Bởi sau khi Hùng dẫn em gái và hội Tây này đi chơi 2 ngày ở Hạ Long về Hoa cảm giác mức thân thiện giữa họ có gì đó hơi thái quá. Với Rita có thể cô còn bỏ qua được, chứ còn với Huyền thì thật kinh khủng…
Ngay sáng hôm sau, Hoa liên hệ với cậu em làm bên ngành an ninh để xin 1 địa chỉ uy tín cung cấp dịch vụ thám tử. Và rồi, sau 1 tuần thuê dịch vụ theo dõi, cô đã có được những tấm hình trần trụi phơi bày hết cuộc sống tình dục bí ẩn của Hùng. Hoa cảm thấy ghê tởm, cô chua chát nghĩ thầm, cũng may là không còn tình cảm nên cô không thấy đau lòng, nhưng chắc chắn cô không thể tiếp tục sống với một người chồng băng hoại đạo đức, loạn luân với cả em gái ruột như thế này được nữa… Hoa quyết định phải qua luôn 1 văn phòng Luật để nhờ tư vấn việc ly hôn 1 cách nhanh chóng nhất.
… Bạn đang đọc truyện Hai vợ chồng – Quyển 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Nhung run run đưa tay vặn ổ khóa cửa. 1 tiếng tách khô khốc vang lên cũng làm cô ái ngại. Hồi hộp đẩy cánh cửa nhà và rón rén bước chân vào. Không như cô nghĩ, căn nhà hoàn toàn tối tăm và yên ắng, mặc dù mới có 10 giờ đêm. Nhung đi thẳng về phía phòng ngủ. Cô ghé mắt quan sát qua lớp ánh sáng mờ mờ của ánh đèn led tường. Căn phòng trống không. Nhung bắt đầu tăng cảm giác lo lắng, cô đi nhanh qua các phòng còn lại. Từ phòng ngủ, phòng tắm, nhà bếp, tất cả đều vắng lặng. Có nghĩa là Toàn vẫn chưa về. Nhung thẫn thờ, cô quay lại phòng ngủ và buông mình xuống chiếc nệm. Sự cô đơn, nỗi lo sợ làm Nhung không cầm được những giọt nước mắt đang bắt đầu lăn dài trên má…
Nhung day dứt nhớ lại ngày thứ 3 ở Phú Quốc, cô tỉnh giấc trong 1 cảm giác mệt mỏi rã rời, người vẫn nặng nề như đeo đá. Nhung chưa vội ngồi dậy mà hé mắt nhìn xung quanh. Đập ngày vào mắt Nhung là những thân hình trần trụi của cả nam và nữ làm Nhung choáng váng. Kia là Hùng vẫn đang ngủ ngon lành cạnh Rita, liền ngay đó là Joan và Huyền. Nhung quay sang phía bên này, ngay cạnh cô là Roy vẫn đang say giấc, một cánh tay còn đang quàng ngang phía bụng dưới cô. Nhung giật mình, cô cũng đang trần trụi không một mảnh vải che thân… Nhung vội vàng ngồi bật dậy, cô đặt cánh tay Roy sang 1 bên rồi nhanh chóng rời xa khu vực phòng khách để đi về phía phòng ngủ của mình. Vừa chạy Nhung vừa đưa 2 tay che lấy bầu ngực. Lúc này cô mới phát hiện ra toàn thân mình đang rất bê bết bởi hỗn hợp của mồ hôi, của rượu và tinh trùng. Nhung lao vội mình vào nhà tắm. Nhúng mình vào những tia nước đang bắn mạnh, Nhung thổn thức nhớ lại 1 đêm vui quá chớn của mình. Cô ôm mặt tự trách mình đã đi quá xa…
Nhung nhớ lại những lần chúc rượu, những trò chơi, những lần đụng chạm da thịt để rồi từ lúc nào cô đã cuốn mình theo sự cám dỗ của nhục dục 1 cách hoàn toàn tự nguyện… Rồi Nhung nhớ đến Hùng, nhớ ánh mắt và gương mặt đầy thỏa mãn của anh khi nhìn cô rên xiết dưới 2 con cu bự… Hic hic, thực sự lúc đấy Nhung cũng rất sướng, nhưng giờ nghĩ lại cô thấy ngại kinh người… Không hiểu sao Hùng lại để cô hòa nhập vào cuộc thác loạn ấy… À, mà chắc Hùng đã sắp đặt tất cả để cô hòa mình vào cuộc làm tình tập thể 1 cách tự nhiên rồi… Không biết là Hùng chiều cô, muốn cô được sung sướng hay Hùng xem cô như 1 trò chơi nữa… Rồi Nhung chợt căng thẳng khi nhớ đến hình ảnh Hùng và Huyền quấn chặt nhau để làm tình một cách điên dại. Nhung có cảm giác choáng váng. Lúc đó say quá, cô không nghĩ ngợi gì, nhưng giờ tỉnh táo, cô cảm thấy thật ghê sợ. Có lẽ với Hùng, tình dục là tất cả, anh chẳng quan tâm người đó là ai, tình cảm như thế nào… Một cảm giác ghê ghê Hùng, ghê Huyền bắt đầu len lỏi trong Nhung…
Nhung tắm xong, quấn tạm chiếc khăn tắm cô đi ra khỏi phòng tắm thì thấy Hùng nồng nổng mở cửa phòng ngủ đi vào. Thấy Nhung, Hùng định ôm choàng lấy cô nhưng Nhung vội né tránh, cô la lên phản kháng:
– Híc, người anh bẩn chết đi, không cho anh ôm em đâu.
– Ha ha, nhưng anh không chịu được, nhìn thấy em là anh lại muốn ăn em rồi.
– Không! Em không muốn… Anh đi tắm đi.
Nhung vừa nói vừa chạy tránh Hùng, đúng là cô thấy người Hùng khá bẩn, nhưng cái chính, từ bên trong, cái cảm giác ghê ghê với Hùng đã nhiều lên làm Nhung hết cảm hứng đụng chạm vào Hùng. Nhưng Hùng thì không chịu, anh dướn người vồ lấy Nhung. Hùng đã quyết thì Nhung làm sao thoát được. Mặc cho Nhung dẫy dụa, Hùng ôm chặt lấy Nhung và bế thốc cô lên, anh ôm cô đi lại phía giường và ném cô xuống mặt đệm. Lúc này tấm khăn tắm đã tuột ra, Nhung hoàn toàn lõa lồ với thân hình đầy gợi cảm khiến Hùng thấy nứng. Dương vật Hùng nở to, dựng đứng lên. Hùng chồm lên người Nhung định làm tình luôn với Nhung. Nhưng Nhung đã vội thủ thế, cô đưa 2 tay đỡ trước ngực còn chân thì khép chéo lại ngăn chặn Hùng.
– Anh, em không muốn thật mà… em đang còn rất mệt.
– Ha ha, anh quên mất, em đã làm tình không nghỉ suốt cả đêm qua rồi… Thôi vậy, đành để tí nữa…
Nghe Hùng vừa nói vừa cười mà Nhung xấu hổ không để đâu cho hết, cô liền lăn mình với lấy cái chăn cuộn kín thân hình lại rồi giục Hùng đi tắm cho sạch sẽ. Hùng miễn cưỡng nghe lời Nhung, nhưng trước khi rời đi anh còn cố đưa tay sục vào trong chăn để rờ rẫm cái âm hộ vẫn còn đang ướt rượt của người tình. Bị Nhung la ó, Hùng mới buông tay để đi vào nhà tắm.
Khi Hùng vào nhà tắm rồi, trong Nhung đã đưa ra 1 quyết định. Cô vội vàng rời khỏi giường để mặc lại quần áo rồi thu dọn hành trang. Áng chừng Hùng sắp ra, Nhung sợ cứ ở trong phòng tiếp thì tý Hùng ra kiểu gì cũng đè ngửa cô ra mà làm tình, nên Nhung cầm vội cái điện thoại và đi nhanh ra ngoài. Nhung tìm 1 góc vườn khuất để tránh Hùng và suy nghĩ…
Đang miên man thì Hùng gọi điện hỏi Nhung đang ở đâu và rủ cô đi ăn trưa. Cô bảo đang dưới biển và nói Hùng với mọi người cứ ra nhà hàng trước cô sẽ tự lại đó sau. Rồi Nhung náu người sau lùm cây theo dõi, chờ cho mọi người lên xe điện đi khuất, cô cũng bấm điện thoại yêu cầu 1 xe khác đến đón cô.
Đến nhà chờ, xuống xe điện là Nhung lên luôn 1 chiếc Taxi đã đặt trước. Cô chạy thẳng một mạch ra sân bay. Nhung nhớ nhà, cô muốn bỏ tất cả để về với gia đình. Nhưng không như Nhung muốn, các chuyến bay đều đã kín ghế nên không bán vé nữa. Với 1 quyết tâm cao để rời xa Hùng, Nhung lại gọi taxi đưa cô đến bến phà để về đất liền bằng tàu thủy. Cô biết cách đi này vòng vo và mất nhiều thời gian, nhưng nó giúp cô tránh xa được Hùng – Huyền và đám người tây.
Về đến Sài Gòn, Nhung mới có thời gian nhớ về những vết bầm do làm tình quá cuồng nhiệt đã lưu lại trên cơ thể mình. Cô nghĩ đến tình huống nếu về nhà luôn thì thứ nhất khó lý giải về việc về sớm hơn chương trình tập huấn mà cô đã bịa ra, thứ 2 là lộ hết những dấu vết trên thân thể, nên Nhung quyết định ở lại Sài Gòn cho đến ngày thứ 5 mới về cho đúng lịch đã nói với Toàn.
Rồi ngày thứ 5 cũng đến, theo đúng giờ đã hẹn với Toàn, Nhung khấp khởi bay về Hà Nội. Khi máy bay vừa dừng, Nhung mở lại máy điện thoại. Cô thấy tin nhắn từ Zalo của Hùng. Nhung thoáng ngạc nhiên, vì những gì cần nói với Hùng cô cũng đã nói hết và Hùng cũng đồng ý không liên hệ gì với cô nữa… Nhung mở tin nhắn, nội dung Hùng gửi làm Nhung chết điếng người:
– Không biết là chồng em hay vợ anh đã thuê người theo dõi. Họ đã chụp được hết cảnh bọn mình làm tình cùng nhau. Hiện vợ anh đã làm um lên rồi, em liệu tình hình mà ứng xử nhé.
Nhung không tin vào sự thật Hùng nói, cô hoài nghi nên nhắn tin hỏi lại:
– Anh đùa em phải không?
Tin Nhung vừa gửi đi, đã thấy Hùng gửi tin nhắn lại… Nhung vội mở tin nhắn, là một tập tin ảnh, nội dung Hùng gửi làm Nhung sững sờ, cô như không tin vào mắt mình nữa…
Nhung ngồi chết lặng ở nhà ga sân bay gần 1 giờ đồng hồ nữa vẫn không thấy Toàn cũng như 1 cuộc gọi của Toàn. Nhung không dám gọi cho Toàn. Trong đầu Nhung là ngổn ngang suy nghĩ, lo sợ, nhưng rồi cô vẫn quyết định vẫy 1 chiếc Taxi để về nhà… trong sâu thẳm cô nhớ Toàn, cô vẫn mong được anh tha thứ và ôm chặt trong vòng tay…
Chỉ đến khi bước vào căn nhà vắng lặng Nhung mới hoàn toàn suy sụp. Cô nghĩ chắc Toàn đã biết hết chuyện của cô và không chấp nhận cô nữa… Lúc này Nhung mới nghĩ kỹ về những tấm hình thác loạn có mặt cô. Cô đặt ra những tình huống mà mình có thể làm ảnh hưởng đến thanh danh của gia đình là những người thân của cô… chồng cô, bố mẹ cô sẽ nhục nhã đến chừng nào nếu những tấm hình kia được tung lên mạng…
Nhung suy nghĩ suốt cả 1 đêm dài mà không hề chợp mắt. Gần sáng, cô trở dậy, Nhung quyết định viết 1 lá thư và soạn thảo 1 đơn ly hôn gửi cho Toàn:
‘Anh yêu dấu!
Em biết em đã có tội lỗi lớn với anh. Em cũng biết là khó có thể tha thứ cho lỗi lầm này, nhưng em vẫn muốn nói lời xin lỗi đến anh…
Em nghĩ, giải pháp tốt nhất cho cả anh và em lúc này chỉ có thể là chia tay, để em không còn ảnh hưởng gì đến anh nữa. Em chỉ xin anh duy nhất 1 điều là được nuôi bé Cún, ngoài ra em không cần thêm gì khác. Em mong anh chấp nhận đề nghị cuối cùng này của em.
Đơn ly hôn em cũng soạn sẵn rồi, anh chỉ cần ký là xem như từ nay vợ chồng mình không còn ràng buộc, anh cũng không còn phải dằn vặt hay xấu hổ vì em…’