Hai vợ chồng – Quyển 2 – Phần 11

Phần 11
Nhung bị đánh thức bởi sự ồn ào ngay bên ngoài phòng ngủ. Cô hé mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tường. Ui chao. Đã hơn 7 giờ sáng. Như vậy là cô đã ngủ một giấc dài hơn 10 tiếng đồng hồ.
Nhung nhớ lại, chiều qua, sau trận làm tình thì Nhung đã ra khỏi phòng và làm quen với 2 cặp vợ chồng Huyền và Rita đã về từ lúc nào sau khi đi tắm biển. Sau đó khi mọi người kéo nhau ra nhà hàng ăn tối thì Nhung còn e ngại nên lấy lý do hơi mệt nên không tham gia. Hùng hiểu tâm lý Nhung còn ngượng ngập nên nói mọi người đi trước rồi gọi điện đặt đồ ăn phục vụ tận phòng cho 2 đứa. Xong là 2 đứa lại ôm nhau làm thêm một trận tơi bời nữa. Kết thúc trận làm tình thứ 2 là Nhung mệt rã rời. Nàng chìm sâu vào giấc ngủ và làm luôn một mạch cho đến tận sáng hôm sau.
Nhung vội vàng tìm quần áo mặc vào người rồi nhanh chóng đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân. Xong nàng mở cửa phòng ngủ bước ra ngoài. Ngay phòng khách lớn, mọi người đang tập chung quanh bàn ăn sáng. Thấy Nhung, Hùng vẫy vẫy và chỉ 1 chỗ bên cạnh đang còn trống ý đã để dành cho cô. Nhung đang còn ngập ngừng thì đã thấy Huyền chạy đến bên cô thanh minh là Hùng không cho mọi người đánh thức vì muốn để cho cô được thoải mái. Rồi Huyền nhiệt tình lôi cô đến chiếc ghế còn trống, xong Huyền nói:
– Chị Nhung phải nạp nhiều năng lượng vào đấy nhé, không tý không đủ sức để tham gia mấy trò cảm giác mạnh đâu đấy.
– Chương trình sáng nay chơi những trò gì đấy Huyền ơi.
– Bay dù lượn này, lướt sóng thuyền chuối này, phi xuồng máy trên sóng nữa chị ạ.
– Ui, cái trò dù bay Nhung nhìn mê lắm, nhưng mà chưa dám chơi lần nào.
– Thế hôm nay quyết tâm đi chị nhé.
– Ok em.
Nhung chào hỏi mọi người rồi chú tâm vào đĩa quà sáng mà Hùng đã chuẩn bị giúp cô. Mấy lát bánh mì, 2 miếng trứng Ốp lếp và mấy miếng xúc xích, zămbon nhưng Nhung thấy thật ngon miệng. Tâm lý cũng đang háo hức với mấy trò chơi nên Nhung đánh chén cũng nhanh chóng. Tráng miệng thêm 1 ly sữa đậu nành và ít hoa quả Nhung hoàn thành bữa sáng đầy năng lượng.
Nhung theo chân hội Huyền, Rita, Roy và Joan di chuyển bằng taxi đến Bãi Dài nơi tổ chức trò chơi. Hùng không đi, anh bảo quá tuổi chơi mấy trò trẻ con này. Nhưng thực chất trước đó anh đã cố gắng thuyết phục Nhung đi chơi với mọi người cho vui vẻ, còn anh sẽ không tham gia để tránh trường hợp người quen có thể nhìn thấy rồi gây phiền phức cho Nhung… Cộng thêm vào đó là thái độ nhiệt tình, vui nhộn của Huyền cùng đội bạn chèo kéo nên Nhung đã nhận lời.
Ra đến bãi biển, thay bộ váy Maxi bằng bộ áo tắm 2 mảnh xong Nhung tìm chỗ khuất để thoa kem chống nắng. Đang cố với tay ra phía sau để xoa kem phần lưng thì Nhung chợt giật mình vì nghe giọng lơ lớ của Roy ngay cạnh cô:
Nhung để anh xoa kem cho em nhé.
Nhung ngước quay lại, nhưng phát hiện ánh mắt Roy đang đắm đuối dưới bờ mông căng tròn của mình làm cô cảm thấy cực kỳ bối rối. Nhung tự nhiên lúng túng, ánh mắt cô lướt nhanh qua anh thì phát hiện nơi quần bơi đang nổi cộm một đùm to đùng. Tự nhiên Nhung lại xấu hổ, cô đỏ hết cả mặt. Nhung vội vàng từ chối bằng giọng khẩn trương:
– Không, không em không cần đâu, anh lo cho Huyền đi nhé.
– Ok em… vậy em tự lo, anh ra chỗ Huyền đây.
Nói rồi, Roy quay lưng bước đi, được mấy bước, nghĩ sao anh lại quay lại nói với Nhung:
Em đẹp quá Nhung ạ. Anh rất vui vì được quen em.
Nhung đang bối rối vì xấu hổ nhưng cùng cảm thấy vui vui khi được khen. Xong vụ xoa kem, Nhung đi ra bãi biển thì thấy mọi người đã tụ tập đông đủ. Có 2 người đàn ông lạ người địa phương đang đứng cạnh Joan để quấn đồ bảo hộ và đeo dây an toàn cho anh ta. Thấy Nhung, Toàn quay sang nói với cô:
– Oa, người đẹp đây rồi, em ra nghe hướng dẫn bay luôn nhé.
– Vâng anh.
Nhung tiến sát cạnh Huyền, cô cùng mọi người chăm chú theo sự hướng dẫn của nhân viên đội dịch vụ dù lượn.
Mọi thao tác, chuẩn bị cho Joan đã xong hết. Ngoài kia tiếng máy ca nô đã nổ giòn. Tiếng hô: “1 – 2 – 3 Bắt đầu” của người nhân viên dịch vụ vang lên cũng là lúc ca nô bắt đầu vọt đi, theo hướng dẫn Joan cũng bắt đầu chạy theo. Cánh dù phía trước anh cùng lúc đã dựng dậy và bay dần lên, nó nhanh chóng bốc cao và nhấc bổng Joan lên khỏi mặt đất. Mọi người cùng ồ lên thích thú nhìn hút theo Joan đang giang tay hú hét bộc lộ niềm vui.
Joan bay lên xong thì 2 người nhân viên lại quay lại ra hiệu cho người kế tiếp. Cả bốn người cứ đùn đẩy nhường nhau, xong thì Rita xung phong làm người thứ 2. Khâu chuẩn bị được tiến hành khẩn trương. Tiếp đó tiếng hô báo hiệu vang lên. Ca nô vọt đi thì Rita cũng chạy ngay theo hiệu lệnh. Nhưng lần này có vẻ không lợi gió. Chiếc dù mặc dù đã mở rộng nhưng không bốc cao được, nó nâng Rita lên được chút rồi lại hạ xuống làm Rita mất đà ngã khuỵu xuống. Chiếc dù lúc này vẫn tiếp tục kéo Rita thêm 1 đoạn rồi mới nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất…
Nhìn theo Rita lơ lửng trên cao, mặc dù đã nghe 2 người nhân viên phục vụ trấn an nhưng cả Roy, Huyền và Nhung vẫn lo lắng cho Rita. Cả 3 cứ chăm chú theo dõi cho đến khi Joan, rồi Rita lần lượt trở về. Mọi người túa đến vây quanh Rita hỏi han. Rita giơ giơ cái đầu gối hơi bị xước đỏ rồi vừa cười khanh khách bắn 1 tràng tiếng Pháp. Huyền quay sang Nhung phiên dịch là Rita nói không sao, vui lắm, phấn khích lắm.
Tiếp theo là đến Huyền bay. Huyền hơi nhát tý nên cứ rủ Roy bay cùng, Nhưng Roy vừa trấn an Huyền vừa pha trò:
– Mạnh dạn lên em. Thường thì cứ trò chơi là phải từ hai người trở lên mới sướng. Nhưng mà cái trò này á, nó chỉ cần một người thoi.
Mọi người cười sảng khoái vì sự tếu táo và cái chất giọng lơ lớ của Roy. Rồi Huyền cũng nghe theo và bay lên. Xong thì đến Nhung. Nghe mọi người động viên và tả về cảm xúc thì cô cũng quyết tâm lắm lắm. Khi thấy chiếc ca nô rồ máy và hiệu lệnh vang lên là Nhung cũng hít thở thật sâu và co chân chạy thật nhanh. Cô đang rướn sức thì thấy mình nhẹ bổng, cánh dù đã mở rộng và bốc cô lên cao. Nhung thấy thật thích với cảm giác bay là lạ này, cô la lên oa – oa thật phấn khích. Dù kéo cô lên cao, rất cao, tiếng gió đang vù vù thì chợt trùng xuống, dây kéo dù như bị buông lỏng làm Nhung cảm nhận ngay cảm giác hẫng người. Cảm giác thật sự hốt hoảng. Nhưng rất nhanh, dây kéo đã tiếp tục căng và giữ Nhung ở thế cân bằng. Nhung bắt đầu bình tĩnh nhìn ra xung quanh và nhìn xuống bên dưới. Mênh mông sóng và nước. Xa xa những dãy núi điệp trùng, gần hơn 1 chút là những con tàu đang nhẹ nhàng lướt sóng. Những bóng người thì bé nhỏ đang ẩn hiện trong từng lớp sóng bạc đầu. Ôi, khung cảnh thiên nhiên đẹp và hùng vĩ quá. Nhung như cảm giác mình được hòa vào nhịp điệu của đất trời. Cô cảm thấy cực kỳ phấn khích. Cái sự hồi hộp, căng thẳng cũng đã tan hết từ lúc nào. Nhung hưng phấn, cô giang tay và hét lớn… “AAAAA…” Cảm giác đã… quá ư là đã.
Rồi tiếp đó là trò lướt xuồng chuối. Cả 5 người khoác áo phao rồi cùng leo lên 1 cái xuồng cao su thon dài, cố định chỗ ngồi, người sau túm eo người trước. Rối cứ thế để cái ca nô tốc độ cao kéo dây lôi đi phăng phăng. Gió rít bên tai, nước văng vào mắt. Ai cũng la hét ầm lên. Phải nói là vui dã man. Rồi đến trò đi xe máy nước, Nhung ngồi sau, hai tay giữ chặt eo và áp vào Joan. Joan kéo ga lướt xe lao vù vù băng qua những con sóng. Cả 2 cùng hò hét, mặc dù chẳng hiểu gì ngôn ngữ của nhau nhưng biết bạn mình vui hết cỡ. Giờ thì Nhung chỉ thấy thật vui. Mọi cảm giác e ngại, xa lạ đều đã tan biến hết. Cô thấy những người bạn mới này thật thân thiện và đáng yêu vô cùng.

To top
Đóng QC