Phần 535: Lau mông?
Trong lòng âm thầm tính toán xong xuôi, Thẩm Hạo giả vờ nhắm mắt lại nói:
“Dì, chẳng lẽ dì không lau một cái sao, dù sao cũng sẽ bị dính một chút cái kia…”
Nghe hắn nói như vậy, Tần Phỉ Tuyết vô cùng ngượng ngùng.
Tiểu tử thúi này, nói ít một hai câu thì chết sao, nhất định phải nhắc nhở mình lau chỗ đó một cái, không biết như vậy sẽ rất xấu hổ sao, thật sự là!
Nếu như chỉ có một mình nàng, nàng nhất định sẽ lau chùi sạch sẽ, nhưng hiện tại nàng hành động bất tiện, hơn nữa còn có Thẩm Hạo đứng ở bên cạnh, loại chuyện này vô luận như thế nào nàng cũng không làm được.
Vì thế nàng chỉ có thể nhịn xấu hổ, đổi đề tài:
“Tiểu Hạo, con chỉ cần đỡ dì dậy là được, chuyện còn lại con không cần quản.”
“Làm sao có thể như thế được chứ? Dì, thắt lưng dì bị thương, khẳng định không cách nào khom lưng lau chỗ đó, để con giúp dì đi.”
Nói xong, hắn nắm lấy cuộn giấy vệ sinh đặt ở một bên kéo xuống một miếng giấy, nhắm mắt lại, mò mẫm sờ xuống phía dưới Tần Phỉ Tuyết.
Tuy rằng hắn nhìn không thấy, nhưng vị trí kia đã sớm được hắn ghi nhớ ở trong lòng, chỉ thoáng khom lưng Thẩm Hạo liền thò tay ra là đã chính xác đắp lên một mảnh da thịt mềm mại bằng phẳng.
Hả? Đây là bụng mẹ vợ, thật phẳng nha, eo thon bụng nhỏ như thế này, nếu từ phía sau ôm lấy rồi cắm vào ra, cảm giác nhất định rất sảng khoái đi!
Vừa nghĩ, tay Thẩm Hạo vừa tiếp tục đi xuống, mắt thấy sắp chạm vào bộ vị yếu hại, lúc này Tần Phỉ Tuyết rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại.
“Tiểu Hạo! Con đang làm cái gì vậy?!”
Nói xong, một tay bắt lấy bàn tay to đang làm càn của hắn.
Nghe nói như vậy, trong lòng Thẩm Hạo âm thầm nở một nụ cười, nhưng ngoài mặt còn giả bộ đứng đắn:
“Dì, không phải là con giúp dì lau mông sao, dì có cần phải kinh ngạc như vậy không?”
Lau mông?
Trời ạ! Thằng nhóc thối này có phải là muốn làm mình xấu hổ đến chết mới chịu hay không?
Vừa nghĩ đến cảnh tượng để con rể tương lai giúp mình lau mông, Tần Phỉ Tuyết chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, phảng phất như muốn từ trong cổ họng vọt ra.
Chuyện này có thể xảy ra hay không? Câu trả lời đương nhiên là không!
Vì thế Tần Phỉ Tuyết không chút do dự, lập tức lạnh lùng quát lớn:
“Tiểu Hạo, mong con nhớ rõ, dì lớn hơn con, còn là mẹ vợ tương lai của con, con không thể làm như thế được!”
“Được rồi, con mau dừng tay, đỡ dì dậy, sau đó đi ra ngoài ngay đi!”
Đến thời điểm mấu chốt này, Thẩm Hạo có thể buông tha sao? Đương nhiên là không!
Vì vậy, hắn vẫn giả vờ nghiêm túc nói:
“Dì, dì có cần phải ngại ngùng như vậy không? Con chỉ muốn giúp dì lau mông, có gì quá đáng?”
“Nếu như là lúc bình thường, con khẳng định sẽ không làm như vậy, nhưng hiện tại dù sao dì cũng đang có thương tích trong người, hành động bất tiện, con lại là vãn bối, khẳng định phải chiếu cố dì nhiều hơn a.”
Nói xong, hai tay nắm lấy eo nhỏ nhắn của Tần Phỉ Tuyết, dùng sức nâng lên, để cho nàng đứng lên, đồng thời một bàn tay to khác nhanh chóng thăm dò xuống dưới.
Một giây sau, lòng bàn tay hắn liền đắp lên bộ vị lông xù xì kia, thoáng có chút cấn tay, nhưng lại có một loại cảm giác khó nói thành lời.
Ngay khi hắn định sờ xuống, Tần Phỉ Tuyết rốt cục cũng phản ứng lại.
Nàng sở dĩ ngây người, là bởi vì thật không ngờ Thẩm Hạo lại lớn mật như vậy.
Lời nói vừa buông ra liền trực tiếp ra tay, ngay cả chào hỏi cũng không chào hỏi, không cho nàng có lấy một chút thời gian để chuẩn bị tâm lý.
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.