Phần 421: Trước lạ sau quen
“Thiến… Thiến Thiến, em không sao chứ?”
Nói xong, Thẩm Hạo bước nhanh lên phía trước, theo khoảng cách dần dần thu hẹp lại, hắn thế nhưng có thể nhìn thấy rõ hai điểm màu đỏ tươi có chút ướt át dưới váy ngủ hơn, thoạt nhìn tựa như là bị nước thấm ướt, khiến hai hạt đỏ kia có vẻ càng thêm kiều diễm mê người.
Ta lau, đây có phải là… sữa không?! Thật sự là quá lãng phí! Nếu để cho mình uống thì tốt hơn nhiều.
Trong lòng thầm hô một tiếng đáng tiếc, Thẩm Hạo ngồi xuống bên cạnh Vương Thiến Thiến, ngoài mặt giả bộ quan tâm lo lắng.
“Thiến Thiến, có nặng lắm không? Bây giờ phải làm sao đây? Em muốn anh giúp xoa bóp một chút hay là muốn anh đưa em đến bệnh viện?”
Nghe hắn nói như vậy, Vương Thiến Thiến cố gắng mở ra đôi mắt đang nhắm nghiền bởi vì thống khổ, trả lời:
“Không, không cần đi bệnh viện, anh giúp em xoa bóp một chút đi, giống như lần trước vậy ấy.”
Nguyên nhân khiến nàng không muốn đến bệnh viện rất đơn giản, dù sao đây cũng là ngực bị trướng sữa, khẳng định sẽ bị bác sĩ vén quần áo lên để kiểm tra.
Nếu gặp bác sĩ nữ thì thôi, nếu là bác sĩ nam… Nàng thực sự không thể chấp nhận được chuyện kia.
Sở dĩ nàng gọi Thẩm Hạo đến là bởi vì lần trước Thẩm Hạo cũng từng giúp nàng làm chuyện tương tự.
Tục ngữ có câu nói rất hay, trước lạ sau quen, dù sao thì ngực của nàng, Thẩm Hạo nhìn cũng đã nhìn, sờ thì cũng đã sờ, có thêm một lần nữa cũng không có gì quá đáng.
Điểm chủ yếu nhất là, nàng cảm thấy quan hệ giữa nàng với Thẩm Hạo đã không còn là loại giữa hai người bạn bình thường, mà là giữa người yêu và người yêu.
Chính vì vậy, sau khi phát hiện ngực mình lại bị trướng sữa, Vương Thiến Thiến lập tức gửi tin nhắn wechat cho Thẩm Hạo, bảo hắn nhanh chóng tới hỗ trợ.
“Được, vậy em cố nhịn một chút, lúc đầu có thể sẽ có chút đau.”
Chuyện tốt như vậy có thể từ chối hay không? Chắc chắn là không thể!
Bởi vậy Thẩm Hạo ngay cả suy nghĩ một chút cũng không thèm suy nghĩ, lập tức gật đầu đáp ứng, nhưng vừa mới đưa tay chuẩn bị vén váy ngủ của Vương Thiến Thiến lên, nàng lại cảm thấy có chút ngượng nghịu nói.
“Anh, anh có thể nhắm mắt lại hay không.”
Nghe nàng ta nói như vậy, Thẩm Hạo nở nụ cười, trong lòng lại tự nhủ, đã là lúc nào rồi mà còn cùng lão tử giả bộ thanh thuần, cũng không phải chưa từng thấy qua, sờ qua, thật sự là.
Vì thế cười hắc hắc một tiếng, nói:
“Anh nói này, Thiến Thiến, giữa hai chúng ta còn cần phải che che dấu dấu nữa sao? Cũng đâu phải là anh chưa từng thấy qua đâu.”
Nghe hắn nói như thế, khuôn mặt tái nhợt của Vương Thiến Thiến nhất thời hiện ra một tia đỏ ửng.
“Em, em có chút ngượng ngùng, hơn nữa, anh nhắm mắt lại vẫn có thể giúp em xoa bóp mà.”
Nữ nhân này làm sao vậy? Sao đột nhiên lại trở nên thẹn thùng như vậy chứ? Trước kia mình chẳng những nhìn qua rồi mà còn động thủ sờ lên nữa, hiện tại lại giả bộ thanh thuần, đây là chuyện gì xảy ra?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo lắc đầu, giả vờ nghiêm trang nói.
“Thiến Thiến, nhìn lời này của em kìa, anh cũng không phải là bác sĩ chuyên nghiệp, nếu phải nhắm mắt lại, anh thực sự là không có biện pháp để động thủ.”
“Hơn nữa, lần trước không phải anh cũng mở to hai mắt giúp em xoa bóp sao? Được rồi, đừng nói nhảm nữa, ngực bị trướng sữa cũng không phải là chuyện nhỏ, càng kéo dài càng nghiêm trọng.”
Nói xong, không đợi Vương Thiến Thiến trả lời, hắn đã vươn tay nắm lấy tà váy của nàng, chuẩn bị vén lên trên.