Phần 2
Ngày bố nó về nhà, thật là vui, nhà cửa lúc nào cũng díu dít tiếng cười đùa của 2 vợ chồng…
Đêm nay cũng vậy, thằng Long lại bị đánh thức bởi tiếng kêu của cái giường, cái giường như chạy lên chạy xuống.
Bố nó nằm trên người mẹ nó, rồi cũng hẩy mông vào háng mẹ nó như bác Bình vẫn làm với mẹ nó.
Bố nó cũng hét lên.
– Anh sướng quá… Nga ơi… Vợ ơi…
– Em cũng sướng… Mình ra đi… Em cũng ra cùng mình…
Bố nó như lấy hết sức, đè lên háng mẹ nó… Rồi ông gục xuống đè lên người mẹ nó, ông hôn lên trán vợ.
– Ngày mai anh lại đi ra khơi rồi, em ở nhà cố chờ anh nhé.
Mẹ nó gật đầu:
– Em nhịn được mà mình…
Long tỉnh dậy khi bố mẹ nó đang ngồi ăn cơm ở cái chõng tre ở giữa nhà… Tiếng cười nói của bố mẹ nó thật hạnh phúc…
– Dậy rồi hả con zai, ra ăn cơm rồi cho bố còn đi biển nào Long…
Nó cầm bát cơm vừa ăn vừa nói chuyện với bố…
– Con ở nhà phải ngoan nghe chưa Long, hè được nghỉ con phải giúp mẹ việc nhà đấy. Bố đi chuyến này về sẽ mua quà tặng con, mua quần áo đẹp để vào năm học mới…
– Vâng con biết rồi ạ…
– Bố nó về nhà được 1 tuần, rồi lại phải đi…
Mẹ nó cười như thật hạnh phúc khi có đứa con ngoan biết nghe lời…
– À… Bố này, hay bố ăn cơm xong bố sang nhà bác Bình, bảo bác ấy đi, bác ấy hư lắm…
Đức nhìn con zai ngây thơ, vừa cười, vừa nói:
– Bác ấy làm sao, bác ấy trêu con à…
Long vô tư nói:
– Bác ấy cứ ấn cái này vào mồm của mẹ, xong rồi còn đái cả vào mặt mẹ nữa.
Đức ngưng khi đang định và miếng cơm, anh chưa hiểu rõ lời con nói.
Bà Nga đang cười, khuôn mặt trắng bệch ra… Miệng lắp bắp…
– L… ong… Longgggg… Con nói bậy bạ gì thế…
Long thấy bố chưa nói gì, tưởng bố không tin mình, nó nói tiếp.
– Bác ấy còn ôm mẹ nữa… Có đêm con tỉnh dậy, con thấy bác ấy cứ đè lên người mẹ thôi, bác ấy xấu, bác ấy làm như thế mẹ chết thì sao…
Đầu óc Đức như quay cuồng, mắt ông đỏ ngày… Đập cái bát đang cầm trên tay…
“Choang…”
– Nga, cô còn gì để nói không.
Mẹ nó cả người run rẩy…
– Em… Em… Xin lỗi chồng.
“Bốp…”
Bố nó thẳng tay tát vào mặt mẹ nó.
Nó thấy sợ, chạy lép vào góc tường…
Mặt mẹ nó đỏ au, hằn 4 ngón tay trên má…
– Đồ con đĩ… tôi tin tưởng cô ở nhà, tôi đi làm kiếm tiền, thế mà cô ở nhà dẫn zai về nhà đú đởn…
Mẹ nó quỳ xuống đất, chắp 2 tay lại như cầu xin…
– Mình tha cho em lần này đi, em hứa không bao giờ như thế nữa.
“Bốp…”
1 cái tát nữa vào má bên kia.
Có chút máu chảy ra trên miệng mẹ nó… Mẹ nó gần như ngã ra nhà.
– Xin lỗi à… Địt mẹ, chúng mày ngủ với nhau rồi, giờ mà dứt nhau ra được à.
– Cút… Cút khỏi nhà tao, không tao ngứa mắt xiên chết mẹ mày bây giờ…
Mắt bố nó đỏ ngầu, nhìn thật sợ.
Bà Nga biết tính chồng, rất yêu thương vợ con, nhưng cũng rất nóng tính, giờ còn không đi mau ông ấy điên lên thì chết là cái chắc.
Nước mắt chảy dài trên má, bà Nga vơ mấy bộ quần áo, rồi ra khỏi nhà… Bà nhìn thằng con bé bỏng mà lòng đau như cắt…
– Mẹ… Mẹ… Đừng đi mà…
– Mẹ ở lại với con… Mẹ ơi…
Long chạy ra sân theo mẹ nó, thì ông Đức túm lấy cổ tay…
– Mày chạy đi đâu, không được theo con khốn nạn đấy, ở nhà với tao…
Nhìn mẹ khóc bước ra khỏi cổng, thằng Long cũng khóc trong hiên…
… Bạn đang đọc truyện Gia đình hạnh phúc tại nguồn: https://gaigoi.city
Thằng Long nằm im trên giường, nó vẫn sợ từ hôm bố nó đánh mẹ nó.
Nó biết gì đâu, đã hiểu gì đâu, vì câu nói như đùa của nó, mà bố đánh mẹ, đuổi mẹ nó ra khỏi nhà.
Ông Đức, ngồi trên cái chõng, tay cầm chai rượu, miệng chửi linh tinh…
– Mẹ… Con đĩ… Chúng mày… Chúng mày…
– Ực… Ực… Khốn nạn thật, khốn nạn thật…
Bố nó say sỉn từ hôm mẹ nó bị đuổi khỏi nhà, bố Long bảo nó vào ông bà nội ở, rồi ăn cơm ở đó nhưng nó không nghe muốn ở nhà với bố.
Thằng Long sáng chạy ra chợ cá xin được mấy con cái về rán.
Nó nấu cơm, dọn ra cho bố nó ăn, nhìn đĩa cá rán không có dầu, cá cháy gần như than, nồi cơm thì nữa bị cháy, nửa chưa chín.
Đức ôm con vào lòng, anh thật chua xót, cay đắng muôn phần…
– Con ăn đi, bố chưa đói, rồi nước mắt ông cũng chảy ra…
Long thấy bố nó khóc, nó cũng òa lên khóc theo.
– Bố… Bố… Đừng uống rượu nữa, bố say con sợ lắm…
Nghe con nói mà lòng anh đau như cắt…
– Ừ… Ừ… Bố sẽ không uống nữa… Bố hứa…
Từ hôm đó, Đức uống ít rượu hơn, 2 bố con cơm nước vui vẻ hơn.
Nhưng ở nhà suốt thì cũng chẳng được, anh lại phải đi biển thôi, ở nhà lấy gì nuôi con, lấy gì cho con ăn học.
Ngồi ôm con trong vòng tay Đức, chảy nước mắt, hận người vợ đã phá vỡ hạnh phúc gia đình mình.
Để con anh không còn có mẹ nữa…
… Bạn đang đọc truyện Gia đình hạnh phúc tại nguồn: https://gaigoi.city
Dẫn con sang nhà ông bà nội gửi Long.
Đức dặn con đủ điều.
– Long con… Con ở nhà phải ngoan, nghe lời ông bà nghe chưa…
– Con phải chăm chỉ học hành, quê hương nghèo khổ chỉ con đường học thì mới thoát nghèo mà thôi.
Đức bước khỏi nhà, Long gọi vọng ra.
– Con sẽ ngoan, và nghe lời, bố cứ yên tâm đi biển…