Gia đình dâm loạn – Phần 4

Phần 4
Ông Nam một mình dũi thóc, có lẽ phơi từ sáng tới trưa là có thể đóng vào bao.
Khoảng 8h sáng thì Yến bị bé Bông đánh thức. Cô bé trèo lên người của Yến rồi lấy tay vuốt mặt nàng.
“Mẹ ơi dậy thôi.”
Yến mơ màng mở mắt, mỉm cười với con gái: “Bông gọi mẹ dậy đấy à, ngoan quá!”
Sau khi thay đồ, yến mới từ phòng ngủ đi ra. Nàng ra ngoài hiên thấy ông Nam đang dũi thóc thì liền vào nhà mặc quần áo dài vào sau đó ra phụ giúp.
Bé Bông ngoan ngoãn ngồi xem tivi chương trình hoạt hình mà bé yêu thích.
Cũng như mọi lần, ông Nam ngồi dưới hiên nhìn con dâu dũi thóc. Nhưng lần này có cảm giác rất là khó tả, ông cứ nhìn con dâu là lại nhớ tới cảnh Yến nằm tềnh hềnh giữa giường với quả dưa chuột còn cắm trong lồn.
Tuy góc nhìn lúc đó bị hạn chế nhưng ông Nam vẫn thấy rõ lồn của Yến không hề có lông, nhẵn nhụi và sạch sẽ. Ông cũng là người ưa sạch sẽ vậy nên khi nhìn thấy lồn con dâu sạch như vậy ông cảm thấy thích vô cùng.
Yến mặc chiếc quần thể thao dài ống rộng, nàng kéo quần hơi cao nên mu lồn và mông đít lộ ra theo từng bước đi của mình. Viền quần lót hằn rõ mồn một trên bờ mông căng tròn gợi dục. Ánh mắt ông Nam nhìn chăm chú vào cái phần nhô lên giữa hai chân con dâu mà cứ liên tưởng đến hình ảnh cái lồn không lông của Yến.
Bất giác cặc ông cứng lên trong quần, ông Nam phải đổi tư thế ngồi để tránh cho Yến phát hiện ra. Dù biết bản thân không nên nhìn vào đó nhưng ông nam không thể không nhìn, giống như một con sói khi no bụng vẫn thèm muốn con mồi trước mắt.
Yến thì không biết bố chồng đang ngắm mình, nàng thản nhiên bước đi khiến cặp mông lắc qua lắc lại, hai mép lồn hằn ra bên ngoài nhìn muốn đỏ cả mắt, nàng cũng không cố ý mà chỉ vô tình kéo quần hơi cao, nếu nàng biết mình trong tình trạng hàng họ phơi bày như mời gọi thế thì nàng chắc chắn sẽ đi chỉnh lại ngay.
Nàng hỏi: “Bố ơi thóc phơi bao giờ thì cất đi được ạ?”
Ông Nam bị câu hỏi của Yến kéo tỉnh lại khỏi cơn mơ màng về cái mu lồn của con dâu, ông đáp: “À… phơi và cất đi trong hôm nay thôi con ạ.”
Yến nói: “Ồ may quá, trong hôm nay thì con vẫn ở nhà giúp bố mẹ được. Chứ ngày mai là chồng con về đón mẹ con con đi rồi.”
Ông Nam nghe vậy trong lòng có chút hụt hẫng, ông nói: “Đi sớm thế à?”
Yến gật đầu: “Vâng bố ạ.”
Ông Nam coi Yến như con gái, trong gia đình này ngoài vợ ông ra thì Yến là người chăm sóc và quan tâm đến ông nhiều nhất. Yến cũng hay nói chuyện với ông Nam nên khi nghe tin con dâu sắp phải đi thì ông có chút buồn. Bây giờ lại thêm cái ham muốn nhen nhóm trong ông đối với con dâu thì ông lại càng không muốn Yến đi sớm.
Đến chiều, ông Nam và Yến đã đóng những bao thóc cuối cùng. Cả hai đều đổ mồ hôi hột ướt hết cả áo. Yến do thường xuyên tập luyện nên cơ thể khỏe khoắn sức dai, nàng đưa tay lau những giọt mồ hôi trên má. Chiếc áo nắng của nàng ướt nhẹp mồ hôi. Sau khi đóng bao thóc cuối cùng cũng khoảng 16h, lúc này hai bố con ngồi ở hiên nhà nghỉ ngơi uống nước. Ông Nam điện cho người mua thóc, một lát sau một chiếc công nông đến trước cổng, hai người đàn ông tới mua thóc. Tiện có Yến ở đó nàng tính tiền luôn cho bố chồng.
Còn 5 bao thóc, ông Nam và Yến cùng nhau đưa lên xe rùa đẩy vào trong buồng cất đi, chỗ đó là để ăn dần.
Xong xuôi tất cả, ông Nam thở phào nhìn con dâu rồi nói: “Xong rồi, con khỏe thật đấy. Bê thóc nhiều như vậy mà không thấy mệt.”
Yến cười đáp: “Mệt chứ bố, tại con cũng hay vận động nên nhanh hồi sức hơn.”
“Ừ, thôi vào nhà nghỉ nào.”
Hai bố con vào trong nhà, Yến cởi chiếc áo nắng ra bên trong là chiếc áo thun đen bó sát do mồ hôi. Vòng eo săn chắc bên dưới bộ ngực căng tròn của nàng cứ thế lộ ra, ông Nam nhìn và không nói gì.
Những giọt mồ hôi vẫn còn đọng lên ở trên ngực của Yến, làn da trắng trẻo cộng với mồ hôi khiến nàng nhìn thật hấp dẫn.
Yếm cầm ly nước lên uống, cổ trắng ngần hơi ngửa lên, từng giọt mồ hôi còn ở trên cổ lăn dần xuống ngực rồi bị áo thấm hút.
Ông Nam ho khan, sau đó uống một ngụm nước cho bớt khát. Ông tranh thủ lúc con dâu đang ngồi đó nghịch điện thoại mà ngắm nhìn.
Vóc dáng khỏe khoắn của Yến làm ông Nam cảm thấy ấn tượng. Không còi cọc như con gái út của ông, ông cũng nghe rằng Yến làm huấn luyện viên thể hình nhưng cũng không rõ đó là nghề gì. Nhưng liên quan đến thể hình thì chắc là phải tập luyện nhiều.
“Yến này, con có tập tạ không mà sao bố thấy con săn chắc quá vậy!” Ông Nam hỏi.
Yến đáp: “À cũng có bố ạ, con làm PT mà nên tập tạ thường xuyên.”
Ông Nam không biết nghĩ gì mà đưa tay lên đặt lên bắp tay của Yến sau đó bóp nhẹ, Yến hơi ngạc nhiên vì đây là lần đầu ông Nam chủ động đụng chạm với nàng. Nhưng nghĩ dù sao cũng chỉ là tay nên không đáng ngại, nàng cũng không có ý định ngăn cản.
Ông Nam đấu tranh tâm lý, ông có thể không làm điều đó vì bản lĩnh, vì thân phận và cương vị. Nhưng tận sâu trong lòng ông thì muốn và còn muốn nhiều hơn nữa.
Ông Nam bóp tay của Yến cảm thấy thích thích, trong đầu ông nghĩ sẽ bóp thêm ở vai nhưng vì sợ con dâu phản ứng lại nên đành thôi. Ông thu tay lại sau đó nói: “Con làm huấn luyện viên thể hình thì giúp bố bảo con Quỳnh rèn luyện cơ thể cho giống con đi. Đàn bà con gái phải có da có thịt, mông má đủ cả như con chứ ai lại gầy gò khúc củi như nó.”
Câu nói của ông Nam khiến Yến hơi ngại, mặc dù câu nói chẳng có gì bậy bạ nhưng có đề cập đến việc mông má của Yến, mà phải chú ý đến những chỗ đó mới đề cập được. Bất giác Yến cảm thấy hơi ngại, hóa ra bố chồng nàng cũng để ý đến cơ thể của nàng. Trước giờ nàng còn tưởng ông không để ý.
Nàng cười gượng: “À vâng, con sẽ nhắc nhở con bé.”
Trước mặt là bố chồng, là người đàn ông nàng coi như bố ruột. Yến cảm thấy dù ông Nam có đề cập đến vấn đề hơi nhạy cảm cũng không vấn đề gì.
Tiếng xe máy kêu ngoài cổng, bà Thảo cùng Quỳnh đã về. Thấy thóc lúa đã gọn gàng bà Thảo nói: “Xong xuôi hết rồi sao? Tôi còn tưởng chưa xong nên bảo con Quỳnh phóng xe về nhanh.”
Ông Nam nói: “Không xong thì chẳng lẽ đợi bà về, có mà đến tối.”
Quỳnh phóng xe vào trong sân, trên xe treo đầy những thứ đồ linh tinh. Ông Nam hỏi đó là thứ gì thì bà Thảo chỉ đáp: “À mấy cái đồ linh tinh thôi.”
Tối đó, sau khi ăn cơm ông Nam theo thói quen ngồi xem tivi, bé Bông ngồi trong lòng của ông tay cầm búp bê baby.
Vì sắp phải xa cháu nên ông Nam muốn ôm cháu nhiều nhất có thể.
“Ông yêu ai nhất?” Ông Nam nựng má cháu gái.
Bé Bông ngây thơ đáp: “Yêu ông nội nhất!”
Đêm hôm đó, ông Nam trằn trọc mãi không ngủ được. Nằm mãi thì ông đứng dậy đi xuống bếp uống nước.
Vừa đúng lúc gặp Yến ở cầu thang, Yến mặc chiếc váy ngủ màu trắng, ông Nam suýt thì đột quỵ do tưởng là ma.
“Con đi đâu đấy?” Ông Nam thở phào hỏi.
“Bố ạ, con đi uống nước.” Yến cũng giật mình khi bắt gặp bố chồng lúc này. Nàng giấu tay ra phía sau vì trên tay nàng là quả dưa chuột nàng lấy trong tủ lạnh.
Ông Nam nói: “Mai đi rồi, đừng ngủ muộn quá.”
“Vâng, con đi ngủ ngay.” Yến gật đầu.
Ông Nam cũng thấy quả dưa chuột trong tay Yến, ông biết tiếp theo nàng sẽ dùng nó vào việc gì. Cảnh tượng ấy vẫn còn hiện rõ trong đầu ông Nam, giây phút này ông chợt nghĩ: “Tại sao mình không giúp con dâu mình nhỉ?”
Con người đều có cảm xúc, Yến còn trẻ lại xa chồng nên ham muốn cũng không có gì lạ. Tuy nhiên việc dùng dưa chuột rất dễ gây ra hậu quả, ông Nam từng xem tin tức có một vụ việc một cô gái thủ dâm thằng chuối kết quả do mạnh tay nên quả chuối gãy đôi. Phần kia kẹt trong lồn không lấy ra được mà phải đưa tới bệnh viện.
Ông Nam không muốn con dâu mình cũng vì mạnh tay mà làm gãy quả dưa chuột nên bèn lấy hết dũng khí lên tiếng.
“Yến này!”
Yến vừa bước đi thì lại dừng, quay đầu lại nhìn bố chồng. Trong ánh đèn cầu thang mờ mờ, hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau.
Thực ra đêm hôm qua Yến cũng mất ngủ, nàng đi uống nước và vô tình nghe thấy tiếng bố mẹ chồng làm tình. Đối với một người vợ xa chồng vài ngày như nàng mà nói thì đây chẳng khác gì cực hình, cảm giác buồn bực trong người lại càng tăng.
Nàng đứng ở cửa phòng ngủ của bố mẹ chồng, lắng nghe những tiếp phạch phạch cùng tiếng khẩu dâm của cả hai. Lúc đó lồn nàng rỉ nước, nàng đã thủ dâm ngay trước cửa phòng bố mẹ chồng. Cái cảm giác làm việc tội lỗi sợ người khác phát hiện khiến nàng nứng dữ dội.
Nhưng cảm giác sợ bị phát hiện vẫn lấn át, Yến chạy về phòng sau khi thủ dâm ở cửa phòng ngủ của bố mẹ chồng.
“Bố gọi gì con?” Yến lúc này lên tiếng hỏi, giọng nàng thật nhẹ nhàng mang theo chút gì đó lưu luyến.
Ông Nam lên tiếng: “Con đừng…”
“Đừng gì ạ?” Yến hỏi.
“Con đừng làm như thế với quả dưa chuột, nếu mạnh tay thì sẽ làm gãy đó.” Ông Nam lấy hết can đảm nói.
Yến dù mơ hồ đoán ra nhưng khi nghe câu nói trực tiếp từ miệng bố chồng thì nàng cũng cảm thấy xấu hổ, hóa ra cái đêm đó nàng đã bị ông Nam nhìn thấy. Nàng cúi mặt.
Ông Nam thấy vậy bước chậm về phía Yến rồi an ủi: “Nếu con cảm thấy thiếu thốn có thể nói với bố, bố có thể giúp con. Bố không muốn thấy con phải nhập viện vì mấy quả dưa chuột kia.”
Câu nói đánh đúng trọng tâm, dứt khoát này của ông Nam khiến Yến như ngây ngốc. Nàng không nghe nhầm chứ, bố chồng nàng chính miệng nói rằng sẽ thỏa mãn nàng nếu nàng yêu cầu. Nếu không phải chính tai Yến nghe được thì nàng cũng không tin bố chồng mình có thể nói ra những câu đó.
Yến coi ông Nam như bố ruột, vậy nên nàng không thể yêu cầu việc trái với luân thường đạo lý đó mặc dù ông Nam có đồng ý đi chăng nữa.
Nàng lắc đầu: “Cảm ơn bố nhưng con không thể, con coi bố như bố ruột của con.”
Ông Nam cũng đã chuẩn bị cho tình huống bị từ chối, ông không có thái độ thái quá nào mà chỉ mỉm cười: “Ừ, thôi bố đi ngủ đây.”
“Vâng, chúc bố ngủ ngon.”
Yến quay về phòng rồi đóng chặt cửa, nàng nằm vật ra giường trong đầu hỗn loạn suy nghĩ. Ông Nam cũng là tương tự, mặc dù chưa xảy ra chuyện gì giữa cả hai người nhưng trong lòng cả hai đều đã có ý định nhen nhóm với đối phương.
Sáng hôm sau Bắc đi ô tô về đón vợ và con gái đi. Trước khi đi, Yến có chủ động ôm bố chồng một cái làm ông Nam cũng hết sức ngạc nhiên. Trong mắt của bà Thảo và Bắc thì đây đơn giản chỉ là cái ôm bình thường nhưng đối với ông Nam và Yến thì khác. Khi con dâu và cháu nội đi khỏi, căn nhà hai tầng rộng rãi lại trở nên trống vắng.
Thoáng một cái, con gái út của ông Nam cũng lên thành phố học. Vì học ở gần chỗ gia đình Bắc nên Bắc đón em gái lên sống chung luôn.
Căn nhà đã vắng nay lại càng vắng, chỉ còn đôi vợ chồng già quanh quẩn bên nhau. Mặc dù lúc làm tình có thể thoải mái la hét nhưng những lúc bình thường lại cảm thấy giá như có tụi nhỏ ở nhà.
Mấy ngày sau khi Quỳnh lên thành phố học, gia đình ở cuối ngõ có tổ chức đám cưới con con gái. Ông Nam bà Thảo cũng được mời, đám cưới diễn ra trong 2 ngày, buổi chiều ngày hôm trước đến trưa ngày hôm sau.
Vì ở trong đội hậu cần nên ông Nam có mặt từ 1h chiều. Ông cùng vài người đàn ông khác đang thịt lợn, còn phụ nữ trong đó có bà Thảo thì ngồi nhặt rau, sơ chế nguyên liệu…
Trong lúc ông Nam đang dùng con dao bầu sắc nhọn lóc thịt từ đùi của con lợn, một người đàn ông ngàn tuổi tròn xóm lên tiếng hỏi: “Thằng Bắc không về à Nam?”
Ông Nam đáp: “Không, nó mới về tuần trước.”
Ông hàng xóm nói: “Hôm nọ đứa đóng thóc cùng ông là con dâu ông à?”
“Ừ, vợ thằng Bắc.”
Ông Hàng xóm cười trêu: “Hóa ra thế, tôi còn tưởng ông dắt em nào về nhà chứ.”
Ông Nam đáp: “Tuổi này rồi dắt được con nào về đã mừng.”
Ông hàng xóm liền nói: “À suýt quên, tối nay uống rượu xong ông với tôi ở lại luộc gà nhé. Mấy lão kia phân công đấy.”
“Ừ, đơn giản.”
Bữa cơm chiều đám cưới không thịnh soạn như bữa sáng mạ, chủ yếu có mấy món như lòng, xương nấu, giò lụa, rau củ xào…
Ấy thế mà cũng đến cả 40 mâm, mâm phụ nữ và trẻ con ăn thì mấy, chỉ có đám đàn ông uống rượu mấy tiếng đồng hồ chưa xong.
Ông Nam cùng mấy ông trong ban hậu cần uống đâu cũng mỗi ông hơn một lít, sau đó thì đi thịt gà rồi đem đi luộc.
Đến nửa đêm mới bắt đầu vớt gà, những con gà chắc nịt vàng ươm được xếp đầy trên mâm rồi được đậy cẩn thận. Xong xuôi thì chủ nhà ra mời ông chén nước chè, nói chuyện.
“Bác về nghỉ đi xong mai sang hộ em sớm bác nhé!” Ông hàng xóm vui vẻ nói.
Ông Nam gật đầu: “Ừ.”
Lúc này khoảng 1h – 1h30 phút sáng. Chỉ rạp cưới là còn thắp đèn chứ xung quanh hầu như hàng xóm đã đi ngủ hết. Đội hậu cần cũng chỉ còn vài người và cùng ông Nam ra về.
“Mai bác sang mấy giờ?”
“Chắc 4h gì đó, sang còn làm chứ.”
“Thế thì còn có mấy tiếng, anh em mình ra quán tí đi.” Một ông đề nghị.
“Nhất trí, ban nãy uống toàn rượu táo mèo giờ đi xả thì nhất.”
“Đi thôi… bác Nam đi không?”
Mọi người quay sang nhìn ông Nam, trong xóm chỉ có ông Nam là chưa biết món này. Ông hỏi: “Là đi đâu?”
Ông hàng xóm cười: “Đi xả chứ đi đâu, ra quán đầu làng đi em gọi cho bác con nhân viên trẻ măng.”
“Thôi tao không đi đâu!” Ông Nam lắc đầu.
“Kìa bác, anh em đang cao hứng mà. Bác chưa đi bác không biết, đi rồi cái là nghiện ngay. Giờ về mấy mụ vợ cũng ngủ hết rồi chỗ đâu mà xả, đi đi.”
“Phải đấy, bác Nam ra đấy mấy con nhân viên nó bú cho chỉ có nghiện.”
Sau những lời mời chào hấp dẫn của mấy gã hàng xóm, lão nào cũng trên 50 mà mất nết. Ông Nam nghĩ cũng phải, giờ về bà Thảo ngủ mất rồi. Ông cũng đang muốn làm vài nháy, sẵn hơi men trong người nên cũng đi cùng mấy gã hàng xóm.
Cả đám 5 người lên 2 xe máy phi ra đầu làng, quán tẩm quất massage tên Thăng Thiên. Con mẹ nó không biết là vào để được Thăng Thiên hay là Thăng Thiên thật.
Vừa vào quán, một ông lên tiếng: “Em ơi!”
“Dạ!” Một cô gái trẻ chỉ tầm 20 chạy ra, váy đen xếp ly, áo phông có cổ màu xanh da trời. Mặt xinh, dáng đẹp chân trắng muốt chạy ra.
“Cho anh 5 nhân viên, phòng nào đủ chỗ cho 5 người em đưa bọn anh vào.” Ông hàng xóm u50 xưng anh em với cô gái 20 đáng tuổi con cháu mà nghe ngọt xớt.
“Dạ có ngay ạ mời các bác vào.” Cô gái nhiệt tình đáp, sau đó dẫn đường cho cả đám vào phòng massage. Đồng thời cô gái gọi 5 em nhân viên chỉ trên dưới 20 ăn mặc giống hệt cô gái đó vào phòng massage để phục vụ các thượng đế.

To top
Đóng QC