Phần 14
Tuân theo đúng chiến thuật mây của trời cứ kệ mẹ gió cuốn đi hôm sau ngủ dậy mình phi một mạch đến công ty.
Ôi HN của mình đẹp lắm, đáng yêu lắm nhưng dell phải vào những buổi sáng đi làm cực như chó thế này. Thôi thì chả có từ nào để nói…
Đến công ty muộn một chút nhưng không sao, vẫn đẹp trai. Đang gặm dở cái bánh bao 2 trứng thì em bước vào. Hóa ra cũng là thành phần đi muộn giống mình. Hôm qua mình chơi game đến tận hơn 3h mới ngủ, trận thắng trận thua. Rank Đồng khốc liệt quá mãi không thoát được mặc dù trình mình nó ở tầm Bạch kim mẹ rồi…
Ơ, hình như sai sai, sao em lại cầm một lọ hoa. Phòng mình có mỗi lọ hoa nhưng chỉ để cắm hoa cúc vào mùng 1 và nó cũng không giống lọ hoa trên tay em…
Thế là tự nhiên phòng mình sáng hẳn lên có lẽ không chỉ bởi lọ hoa em cắm. Hôm nay em mặc quần Jean, áo phông, đi giày thể thao trẻ trung hiện đại – một đôi Alexander Mcqueen chính hãng. Hôm qua mải ăn không để ý hóa ra em cũng có răng khểnh và lúm đồng tiền khi cười. Con gái mà cứ có 2 thứ này thì mình đánh giá là xinh.
Chíp thì chả có răng khểnh với lúm đồng tiền. Chíp có mình. Thế nên Chíp đẹp nhất.
Buổi sáng nếu ông anh không cậy chức cậy quyền lôi mình đi cà phê thì mình sẽ ngồi làm việc ngoan ngoãn như hầu hết những anh kỹ sư trẻ mới ra trường, đầy nhiệt huyết và đam mê. Sáng nay lão không qua lôi mình đi chơi thật.
– Anh ơi, trưa anh em mình đi ăn gì nhỉ. My nhắn tin cho mình…
– Gì cũng được, anh dễ mà.
– Đi xa một chút được không anh?
– Ô kê con dê.
Đúng 11h em nhắn tin cho mình hẹn lát cùng nhau đi ăn tại Grille6 Steakhouse trên Hào Nam. Đậu xanh, đi thế vòng đi vòng về mất mẹ buổi trưa rồi còn ngủ nghê cái gì đã thế quán còn tên tây tây nghe hãm dell chịu được. Mình với Chíp toàn ngồi vỉa hè, có quán còn chả có tên, ăn vẫn ngon, có sao đâu. Bày vẽ thật. Chắc quán của mấy cô cậu sinh viên hay rủ nhau lên để có chỗ sống ảo.
– Đi xe em anh nhé, hôm qua ngồi xe anh em không quen lắm.
Ờ đúng rồi, em quen sao được xe đấy anh độn yên lên rồi để Chíp ngồi sau còn ôm anh đấy. Mỗi lần giận nhau đi đường anh chỉ cần bóp phanh là Chíp phải ôm chặt lấy. Ra trường lên đời chạy con Yamaha MT, sau phải bán đi mua Vespa đi cho lành lý do là hết trẻ trâu rồi, và quan trọng là đi siêu thị không có chỗ treo đồ.
Cưỡi con Liberty của em và lên đường. Được bữa cỗ mất ba quãng đồng, thôi lần sau ăn cháo lòng ở Nghĩa Tân thôi em ạ. Hy vọng quán của em đồ ăn ngon một chút.
Và nó ngon thật, còn đắt nữa, may mà mình được mời nên tâm trạng thoải mái hẳn. Giận nhau mà Chíp cầm luôn thẻ của mình, cũng chả để lại đồng nào cho mình tiêu. Hôm nay không phải em mời chắc mình ở lại rửa bát quá.
Hai anh em nói cười vui vẻ, mình cũng không đả động đến bố Vũ của em, coi như không biết. Kể em nghe chuyện 10 quả mít. Bài test nhỏ xem có hồn nhiên ngây thơ thật không. Em cũng cười như ma làm. Ghê phết.
Về đến công ty đã là 1h30 chiều, đúng là chả ngủ được tí nào rồi. Chiều ngồi mình ngáp ngắn ngáp dài còn ngó sang thấy em cứ vui phơi phới. Lạ đời.
Mấy bố 8x ế vợ bên phòng mình dạo này ít thấy sang bên phòng Tài vụ – Kinh doanh hẳn. Cứ luẩn quẩn ở đây đợi My ho một tiếng là cong đít lên chạy đi rót nước. Chết cười.
Mấy ngày sau cũng chả có gì thay đổi. Chíp vẫn thi gan với mình. Mình thì xuống nước, mỗi ngày đều nhắn tin ỉ ôi xin lỗi kệ mẹ gió mây muốn ra sao thì ra nhưng em vẫn chẳng thèm rep. Qua nhà thì không gặp, có điều vẫn gửi cho mình ít tiền qua chỗ Minh Bé.
Thành ra tối rảnh lại nhắn tin vớ vẩn với My. Luẩn quẩn mấy hôm thế là có cái hẹn đi cà phê. Một quán cà phê cũng tên tây và tận trên phố. Cà phê thì chọn quán nào gần gần thôi, ra Linh Đàm đi em, vừa làm ngụm cà phê đen vừa nhìn view ra hồ có phải giống người lớn không – bắt nhau chạy lên phố làm gì. Nhưng nhận lời em rồi đành phải đi vậy.
Đến quán loay hoay một lúc mới tìm được chỗ gửi xe, quán trang trí khá đẹp, chuẩn teen nhưng hơi lòe loẹt làm cho mình cảm giác mình như một thằng gay đang chuẩn bị đi biểu tình đòi quyền lợi cho đám LGBT vậy.
Em chọn một bàn ngoài ban công, nơi có treo một vài chậu hoa nhỏ. Mình ưng, bớt gay hẳn.
Em vẫn style xinh đẹp dịu dàng với váy trắng tinh khôi. Có vẻ em yêu màu trắng. Nhưng đêm tối đi chơi mặc váy trắng để dọa chết người à.
Mình thì quần đùi áo phông, ngồi cùng em hơi kệch cỡm.
– Anh ơi anh giúp em một việc nhé.
– Hái sao à? Chẳng phải đã có 2 ngôi sao trong đôi mắt của em rồi còn gì.
– Anh cứ đùa em. Đánh yêu một cái…
– Em nghiêm túc mà.
– Cuối tháng, đám bạn em tụ tập đi chơi, mà hơi xa em không tự mình đi được anh đưa em đi cùng được không?
– Để anh nghĩ đã.
– Nếu anh ngại hoặc người yêu anh không cho đi thì thôi cũng được ạ.
Muốn chơi hỏi xoáy đáp xoay với mình thì phải.
– Vậy sao My không nhờ bạn trai my đưa đi mà lại nhờ anh?
– Hihi, em đã làm gì có người yêu.
– Ơ trùng hợp nhỉ, chúng ta có điểm chung đầu tiên rồi đấy.
Chết mẹ mày rồi Minh ạ. Ếch chết tại miệng.
Trên đường về mình đã dùng vô số lời lẽ không ra gì để mắng cái miệng của mình. Chắc chắn thằng đệ của mình đã có một vài tác động lên não để mình phọt ra câu đó. Chíp mà biết thì chết cả tao với mày. Đồ ngu.
Nhớ Chíp quá, vòng qua nhà em treo trước cửa một ít đồ ăn khuya tại vì gọi em vẫn không nghe máy. Hy vọng em nhận ra tiếng xe của mình, em tuổi Tuất cơ mà.
Mình phải lao vào summoner rift chém giết để vơi đi nỗi nhớ em thôi. Mai là chủ nhật rồi tha hồ ngủ.
Đang ngủ ngon thì cảm giác bên cạnh có cái gì ấm ấm vừa rúc vào lồng ngực. Nửa tỉnh nửa mê quờ quạng thì thấy mềm mềm qua lớp vải, hình như là vếu. Vuốt thêm xuống dưới, vẫn mềm mềm nhưng căng hơn, là mông rồi. Mở mắt ra thấy đúng là Chíp. Thần linh ơi Chíp đây rồi.
Tuy trong lòng đang gào thét tên em nhưng mình vẫn rất dịu dàng nhe răng ra cười một cái thật cool đã.
– Khiếp. Anh đi đánh răng đi.
Mình bật dậy còn nhanh hơn cả lò xo, tồng ngồng đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Bình thường ngủ toàn cởi trần và mặc quần đùi, ở phòng riêng thì mặc sịp làm quái gì. Chỉ 3 phút sau đã có mặt trên giường ôm chặt lấy em hít hà. Em vẫn cầm điện thoại và xem mấy cái nhảm nhí trên FB.
– Còn không mặc quần áo vào.
– Mặc làm gì tí lại mất công cởi ra.
– Anh vớ vẩn. Lần sau còn dám thế nữa không?
– Anh sợ lắm rồi. Thề chó. (Thề nói điêu làm chó… gâu… gâu)
– Đưa em kiểm tra xem nào.
Mình hôn em thật sâu, nụ hôn dài sau nhiều ngày xa cách. Chắc em cũng nhớ mình, cái lưỡi xinh cũng dịu dàng đáp lại. Buông em ra ngắm em thật lâu, đúng rồi cái mình nhớ da diết những ngày qua chính là khuôn mặt này, nụ cười này, giọng nói này.
Trong một tích tắc mình đã tự mắng bản thân vô sỉ khi đi uống cà phê với My, nhưng thôi nước này rồi thì tùy cơ ứng biến vậy. Mình vẫn là của riêng Chíp.
– Minh có yêu em nhiều không?
– Có chứ. Yêu Huyền của anh nhất thế giới.
– Thế thì hôn em đi.
– Hứa với em phải vì em mà thay đổi nhé.
Giờ thì cái gì anh chả hứa được.
Môi mình lại tìm đến môi em, em đáp lại một cách hoang dại. Quần áo em lần lượt được mình cởi bỏ.
– Em đẹp không?
– Đ… ẹp… p. Mình lắp bắp…
– Thế thì yêu em đi. Em nhớ anh quá.
Bọn mình hòa vào nhau đến giữa trưa mới chịu dậy. May phước mấy ngày gần đây không hút hít gì không thì ăn cám.
– Ở công ty có gì mới muốn kể cho em nghe không?
– Nothing. Em có số chị Hà nhà anh rồi còn gì. Có lương chị khắc nhắn em biết.
Mình vẫn giấu chuyện phòng mình có cô bé thực tập. Mình với Chíp luôn chia sẻ với nhau mọi chuyện, kể cả chuyện ở công ty. Chíp ơi anh xin lỗi phải giấu em vụ My3M thôi. Tất cả vì tấm bằng gia đình văn hóa.
– Đi ăn kichi đi anh, em thèm. Chiều đi xem phim nhé. Anh bỏ bê em cả tuần nay rồi.
Chính em bỏ bê anh thì có. Mình nghĩ vậy nhưng không dám nói.
Thế là tươi, hôm sau mình lại thành culi của Chíp, sáng qua đưa em đi học, tối đón em về. Tất nhiên là giấu em vụ của My rồi, trong lòng lúc nào cũng nơp nớp lo sợ mỗi khi có tin nhắn đến. Phải nghĩ cách để rút lại cái câu xàm ngôn hôm trước thôi.
Đàn ông đã khổ, đàn ông đẹp zai khoai to như mình càng khổ hơn. Chả biết thấy trên xe có thêm một cái mũ bảo hiểm My nghĩ gì nhưng vẫn thỉnh thoảng nhắn tin cho mình hỏi han vào ban đêm…
Mình không trả lời thì bất lịch sự, trả lời thì áy náy với lương tâm.
Số mình khổ quá!