Gái Sài Gòn – Phần 6

Phần 6
Trở về sau chuyến đi hụt hẫng ấy, tôi tiếp tục quay lại với nhịp sống thường ngày mà không có chị. Thời gian bên chị tuy lần nào cũng ngắn ngủi, nhưng luôn cho tôi cảm giác ấm áp. Đã có lần tôi lên xe tự tìm về Trại Trẻ Mồ Côi. Vơi hy vọng rằng nơi đó có thật, thì đương nhiên chị cũng không phải là sản phẩm mà tôi tưởng tượng ra.
Và thật tốt khi mà mọi thứ vẫn còn ở đó. Ngôi trường, bác bảo vệ, cô Thủy, đám trẻ nhỏ và mộ của mẹ chị. Vậy là chị có thật, vậy là tôi không hề tưởng tượng ra chị. Chỉ có điều khi tôi hỏi xin số điện thoại của chị thì ngay cả đến cô Thủy cũng không hề có. Cô nói rằng chị chỉ thi thoảng về và không cho cô biết điện thoại để hỏi thăm. Dừng trước mộ của mẹ chị. Tôi chắp tay viếng mộ của cô 1 chút. Tôi cầu mong cô có thể dẫn dắt chỉ lối cho tôi đi tìm chị. Và cho phép tôi được ở bên cạnh chị. Nhìn lên bầu trời xanh trong phía trước lòng lại thầm hỏi…”BÂY GIỜ! CHỊ ĐANG Ở ĐÂU?”

7h Sáng, tại góc nhỏ quán cafe quen thuộc, tôi tận hưởng buổi sáng đẹp trời của mình trước khi tới giờ làm việc. Công việc của tôi vẫn đều nhịp như mọi khi thôi. Đi làm – trở về nhà, có chăng nó được thú vị thêm đôi chút là nhờ có con nhỏ Giang. Đúng rồi đó! Giang Báo, hầu như tôi sẽ toàn phải đi dọn chiến trường cho đứa bạn báo này. Từ việc đón nó đi nhậu sỉn về, đến cả chuyện nó đi học bị đến tháng cũng bắt tui đi mua bvs cho bằng được… nói chung để nói về người bạn này của tôi thì là cả 1 giai thoại.

Đặt lên bàn làm việc chị Yến 1 ly cafe sữa đá nhiều sữa. Từ lâu thói quen mua cafe cho chị mỗi sáng đã là nhiệm vụ của tôi mỗi khi đi làm. Hôm nay chị vẫn duyên dáng như mọi khi, vẻ thướt tha và đằm thắm của 1 người phụ nữ gia đình. So với “Chị” thì chị Yến lại có nét trưởng thành, đoan trang. Phụ nữ mà mỗi người 1 vẻ mới hấp dẫn chứ phải không các ông?

Chị Yến tiến lại đưa tôi tệp hồ sơ bệnh án, dáng chị thật đẹp trong bộ đồ y khoa ôm sát đường cong, khoác ngoài là chiếc áo blouse.

Chị Yến: “Dạo này chị thấy tinh thần em xuống sắc thế?”

Tôi: “Dạ, đâu có đâu chị. Em vẫn thế mà!”

Chị Yến: “Ừm, làm gì làm giữ sức khỏe đó em. Sài Gòn đang đổi mùa, em mới vào chưa quen khí hậu chị lo em bệnh đó”

Tôi: “Chị yên tâm em khỏe lắm. Em lo cho chị hơn á, chị mới ốm dậy cơ mà”

Chị Yến: “Chị khỏe rồi, cảm ơn em vì lần trước đã chăm sóc cho chị”

Tôi: “Có gì đâu chị. Chị ở gần em cũng tiện qua giúp chị mà thôi”

Chị Yến: “Hay tối nay chị mời em ăn tối nhé. Để cảm ơn em, không được từ chối đó. Quyết định vậy nha”

Tôi: “Chị em mời ngu gì em không ăn chứ. Hihi”

Chị Yến: “Ừm thôi em mang bệnh án này đi tái khám cho bệnh nhân đi. Chiều xong việc mình đi”

Quay lại với công việc, tôi vẫn luôn cống hiến hết sức hết tâm. 1 ngày cũng qua đi nhanh chóng. Chị Yến đã thu dọn xong đi ngang qua gõ lên bàn tôi đánh thức tôi ra khỏi mớ suy nghĩ ngẩn ngơ.

Chị Yến: “Đi thôi nào ông thầy lang. Không thôi lát nữa kẹt xe bây giờ”

Tôi cười rồi xách đồ đi ra với chị. Quán hôm nay chị chọn là quán đồ nướng khá thoáng mát ở Quận 2. Đồ ăn rất ngon và nhiều loại bia nhập. Tôi không ngờ là chị Yến lại là người sành nhậu tới vậy. Chị chọn cho 2 chị em 2 ly bia đức khá lớn rồi bắt đầu với câu chuyện. 2 chị em ăn uống vui vẻ, kể cho nhau hiểu thêm về đối phương. Tâm sự nhỏ to những điều trong cuộc sống. Tôi hiểu rằng tuy chị có cuộc sống ổn định về tài chính. Chồng giỏi – con ngoan, nhưng chị lại cô đơn trong chính căn nhà của mình. Khi mà chồng chị thì không thể ở bên cạnh thường xuyên và không quan tâm chị được chu đáo.

Cuộc sống mà, khi đã có điều này người ta sẽ mong cầu điều khác. Con người chẳng bao giờ cho là đủ với bản thân họ ở hiện tại. Bia đã thấm, thời gian cũng trễ. Tôi đứng lên dìu chị ra về. Chị Yến loạng choạng dựa vào người tôi để bước ra xe. Chở chị về trên con đường gió thổi man mát. Chị tựa vào vai ôm chặt lấy tôi. Tuy chưa phải xỉn quắc cần câu không biết gì. Tuy thời tiết có phần oi bức do chuyển mùa mưa, nhưng cảm giác làn gió mát thổi qua gương mặt nóng do hơi men thật thú vị. Tay chị vẫn siết chặt lấy hông tôi nép sát vào người. Tấm lưng tôi cảm nhận rất rõ bầu ngực êm của chị đang cọ xát vào. Ôi nó êm mà phê gì đâu.

Về đến nhà tôi dìu chị lên phòng mà thả chị xuống giường để chị nằm nghỉ. Trở xuống nhà dắt xe vào cho chị để cất, vừa tính quay lưng ra thì chợt trời đổ cơn mưa bất chợt. Cơn mưa chuyển mùa của Sài Gòn. Mưa nặng hạt, dữ dội và ồn ào. Tôi mau chóng đóng cửa, chạy ngược lên xem đồ đạc chị có phơi không thì cất vô. Xong xuôi tôi lấy khăn lau mặt, chân tay cho chị được thoải mái.

Chị nằm đó nhắm nghiền đôi mắt mà cả người thả lỏng. Hơi thở chị phập phồng cùng làn hơi men hết sức quyến rũ. Gò má cũng vì thế có chút ửng hồng tô thắm gương mặt hiền phúc hậu của chị. Kéo lại chiếc mền đắp lên cho chị, tôi lặng đứng nhìn cơn mưa rơi ngoài cửa sổ ban công từ phòng chị ngủ. Tâm trạng tôi lại chìm vào những suy nghĩ miên man…

Chợt, có bàn tay khẽ đặt lên vai rồi ôm cổ và hông ép sát người tựa vào lưng tôi.

Chị Yến: “Mệt sao không nghỉ đi em, đi làm rồi nhậu cả tối rồi”

Tôi: “Em chưa có mệt chị, em canh cho chị ngủ sợ mưa lớn chị giật mình”

Chị Yến: “Vậy sao đứng tận ngoài này để canh vậy. Ngoài này canh trộm chứ canh gì chị”

Tôi: “Thì em sợ phiền chị ngủ. Em cũng tính tạnh mưa thì về đó thôi”

Tôi quay lưng lại ôm lấy chị vào lòng. Mưa lớn kèm gió đêm có chút se lạnh vào bờ vai chị. Khẽ đưa tay lên xoa ấm bờ vai ấy rồi nhẹ nhàng ghì người chị sát lại với tôi. Chị ngập ngừng hỏi khẽ:

Chị Yến,”Chị không hấp dẫn em sao?”

Tôi: “Sao chị lại hỏi vậy chứ? Chị đẹp lắm ấy!”

Chị Yến: “Tại chị thấy em bỏ chị trong đó 1 mình, chị nghĩ chị không đủ hấp dẫn em như cơn mưa ngoài này”

Tôi: “Nào đâu phải đâu chị, chị đẹp lắm, chỉ tiếc là…”

Chị Yến đột nhiên đưa ngón tay trỏ mảnh mai lên chặn môi tôi lại trước khi tôi kịp nói hết câu. Rồi từ từ chị thay thế ngón tay ấy bằng bờ môi chị. Chị hôn tôi 1 cách từ từ và chậm rãi. Tôi đón nhận lấy nó, đón nhận vị ngọt đôi môi kèm hơi men quyến rũ mà chị đang trao. 2 Đôi môi không hề vội vàng lần tìm lấy nhau trong đêm. Nếu như giờ đây có 1 chiếc máy ảnh để lưu giữ khoảnh khắc này lại, tôi tin rằng đây sẽ là khung hình đẹp nhất mà mình từng chụp được.

Chị Yến rời môi tôi: “Chị nghĩ là điều đáng tiếc nhất là chúng ta bỏ lỡ đêm nay đó”

Tôi ôm ghì chị vào lòng, chúng tôi lại tiếp tục khóa lấy môi nhau trong nồng nàn men say. Tay chị thì vòng lên ôm cổ tôi, còn tay tôi thì đỡ lấy lưng và phần gáy chị để có thể cảm nhận hết được sự tuyệt vời của nụ hôn lúc này. Không vội vàng, không hờ hững, không hề do dự… nụ hôn chúng tôi trao cho nhau cứ thăng hoa đủ các cung nhịp khi lắng đọng, khi lại nồng cháy. Rồi như cảm nhận được gió lạnh ngoài này tôi dìu chị đi vào chiếc giường của chị. Chị với tay mở 1 giai điệu nhẹ nhàng, bật hé chiếc đèn ngủ đầu giường và ôm cổ tôi ghì xuống tiếp tục nụ hôn dang dở vừa rồi.

Lúc này, nụ hôn đã không còn sự lãng mạn nữa. Bao nhiêu đam mê, dục vọng cháy bỏng dồn nén nơi thâm tâm chị đều bùng phát lên mạnh mẽ. Tôi cũng bị ngọn lửa ấy lan tỏa là nóng cả người mình. Dù đang hôn chị nhưng tay chẳng thể tập trung 1 nơi. Lần mò tìm cách khám phá những đường cong trên cơ thể chị bị lớp áo quần kia che đậy. Môi trao môi, lưỡi đảo lưỡi, mọi cảm xúc được 2 người chúng tôi đẩy lên thật cao trong lúc này. Bàn tay lần mò vào trong lớp áo mà cảm nhận bầu ngực chị mát lạnh. Chị rùng mình mỗi khi tay tôi khẽ mân mê đầu vú rồi gồng người ưỡn cao ngực ghì tôi xuống hôn mạnh hơn.

Ngoài trời, tiếng sấm rền vang, mưa rơi ào ạt. Nhưng trong căn phòng này mọi thứ được cách biệt với thế giới ngoài kia, ấm nồng và rạo rực. Bàn tay tham lam hết nhào nặn bầu ngực chị rồi lại trườn xuống và xoa lấy háng chị qua lớp vải quần ngủ của chị. Bên trên môi lưỡi vẫn hòa quyện với nhau chẳng buông ra được. Tiếng động từ nụ hôn, hơi thở gấp gáp đầy gợi tình chỉ làm căn phòng thêm phần nóng bỏng. Tay chị lần mò vào quần tôi mà sờ mó lấy khúc thịt ấm nóng. Chẳng hề e ngại như thuở ban đầu, dường như khi mà trận mưa kia xuất hiện đã gội rửa toàn bộ lý trí của chị hôm nay. Chị đã quyết định để cho phần con của mình được sống dậy 1 lần cho thỏa cái dục vọng suốt bao năm nay bị kìm nén.

Chị chủ động rời môi tôi ra, chồm người xuống kéo quần tôi ra. Con cu cứng nóng giờ đây đã sẵn sàng dâng cao do tác động từ bàn tay chị suốt nãy giờ. Chị chẳng hề do dự cúi đầu xuống mà ngậm lấy nó. Từng đường đi lưỡi hay những cái mút của chị làm tôi cảm giác rằng chị Yến lúc này và chị Yến của sáng nay là 2 người hoàn toàn khác. Tôi chẳng thể ngờ rằng chị lại làm điều này giỏi đến vậy. Ai là người đã dạy cho chị chứ? Tôi chỉ biết gồng mình chịu trận trước những cú mút từ đôi môi mềm, những đường lưỡi chị vuốt dọc thân cặc tôi thì làm tê tái và đê mê.

Tôi chịu trận 1 hồi thì cố gỡ chị ra chứ nếu không tôi sẽ đẩy hết vào miệng chị mất. Chị nhìn tôi ánh mắt mê đắm, tôi chẳng chần chừ cúi xuống hôn lấy chị thật sâu. Từ từ gỡ chiếc áo ngủ của chị ra rồi đỡ chị nằm xuống giường, đặt từng nụ hôn lên da thịt chị. Cảm nhận chị nổi từng đợt gai ốc mỗi khi tôi chạm môi đến. Chăm sóc cho bầu ngực chị rồi di chuyển dần xuống dưới. Tuy lần trước tôi đã được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chị. Nhưng lần đó vẫn còn rào cản ngại ngùng. Lúc này đây rào cảnh duy nhất giữa tôi và chị chỉ còn có chiếc quần này thôi.

Bàn tay tôi cảm nhận sự ẩm ướt của chị qua lớp vải mỏng. Chân chị cọ xát với đùi tôi tạo cảm giác gợi tình và quyến rũ. Cúi người cắn hờ hững vào mu chị qua lớp vải, chị gồng người lên đón nhận sự kích thích lạ lùng từ tôi. Thời điểm thích hợp đã đến, tôi cởi chiếc quần của chị xuống khỏi đôi chân chị. Chị nâng mông lên để tôi dễ dàng kéo xuống hơn. Tuy rằng lần này được chiêm ngưỡng cô bé của chị dưới ánh đèn mờ ảo. Nhưng điều đó chỉ làm tăng thêm sự mị hoặc mà vùng kín đáo của chị mang lại cho tôi. Hôm nay tôi sẽ từ từ để thưởng thức lấy điều này từ chị.

Khi cả hai chúng tôi đã không còn vướng bận điều gì trên người và trong tâm trí. Mọi thứ đã sẵn sàng để hòa quyện hoàn toàn lại với nhau. Nhưng tôi không vội vàng với điều đó. Đêm nay còn rất dài và tôi muốn đêm nay chị thấy thật thoải mái. Nhẹ nhàng chăm sóc cơ thể chị, tôi nâng niu từng cảm xúc mà chị đang đón nhận lấy. Giấu mặt vào giữa hai chân chị, tôi bắt đầu thám hiểm vùng cấm của chị một cách kỹ lưỡng nhất. Từng động tác lúc mạnh lúc dịu lại làm chị chỉ biết gồng người lên kẹp chặt tôi lại và cảm nhận lấy chúng. Chị Yến thở gấp gáp và rên lên khoái cảm. Từng đường gai ốc nổi trên làn da chị và nước phần hạ bộ đã trào ra hơn.

Quả chín đã tới lúc hái xuống. Thời điểm thích hợp đã tới khi mà tôi biết không thể để chị chờ đợi thêm nữa. Đặt lên môi chị nụ hôn nồng nàn nhất, hai bàn chúng tôi đan chặt vào nhau như thể người tình thuở ban đầu. Chị đưa tay xuống nắm lấy khúc thịt của tôi cạ vào lồn ẩm ướt của chị 1 cách nhịp nhàng. Và khi đã bắt được nhịp cùng với chị, tôi chậm rãi đẩy nó vào trong từ từ tách hai mép lồn của chị ra mà tiến vào bên trong.

Cảm giác ôm khít và ấm nóng bao trùm dọc thân cặc tôi. Cả hai chúng tôi đê mê đắm chìm vào nhau. Từng nhịp dập hòa chung với nhịp thở gấp hai chị em. Mồ hôi lăn dài trên trán chị và người tôi làm hai cơ thể trơn trượt thêm khi ghì chặt lấy nhau hơn. Môi chẳng rời, tay đan chặt, và hông tôi vẫn đều đều chuyển động.

Có lẽ chút lý trí nào đó còn sót lại khiến chị không nỡ rời môi tôi ra, có thể chị không muốn tôi nhìn thấy chị lúc này. Suốt cả quá trình thỏa mãn tôi chẳng hề nghe chị thốt lên 1 lời nào ngoài những tiếng rên và nhịp thở đầy gợi dục của chị. Chị co thắt rất chặt, ôm khít lấy cặc tôi mà lắc hông. Lúc chị trèo lên người tôi, chị còn ngại ngùng nhắm nghiền mắt không dám nhìn thằng vào tôi.

Tay chị đưa ra đằng sau tì lên 2 đầu gối tôi rồi cứ vậy mà nhịp đều. Đê mê và khoái cảm, tôi đưa chị từ cung bậc này đến cảm xúc khác. Cả hai thăng hoa suốt hơn 2 giờ đồng hồ. Tôi dìu chị từ tư thế này đến kiểu kia. Chị đã đón nhận hết tất cả. Chị nằm dài ra giường sau những cơn lên đỉnh đầy khoái cảm mà dư âm vẫn còn lan tỏa khắp toàn thân.

Ngoài trời cơn mưa đã bớt ồn ào. Tiếng rì rào tí tách như nhịp âm vang trong đêm ru giấc ngủ cho tôi và chị. Chúng tôi ôm chầm lấy nhau trong hoàn cảnh không mảnh vải. Đêm lạnh – cảm giác tiếp xúc da thịt và truyền hơi ấm thật khiến người ta đê mê. Khẽ vuốt lọn tóc mai cho chị rồi đặt lên trán chị 1 nụ hôn. Chị mỉm cười nép sát vào người tôi, choàng tay ra ôm lấy người tôi ghì thật chặt. Tôi hiểu chị muốn cảm ơn tôi, nhưng do đã qua cơn khoái cảm nên chị rất ngại. Mặc dù vậy chị vẫn để tôi ở lại cùng chị đến hết đêm nay… một đêm mưa chuyển mùa!

To top
Đóng QC