Phần 44
Cõng em xuống đến cầu thang thì mệt quá đành để em xuống tự đi…
Em đi trước gần đến phòng thì.
– Á… mẹ…
Em giật mình rồi nhanh như cắt em quay lại chui vào người tôi núp…
– Trời… hai đứa…
– Hihi…
– 2 Đứa này… nghịch thế không biết…
– Con tưởng…
– Tôi vừa về đây… vào tắm đi… 2 đứa ướt nhẹp rồi kìa…
Hạnh núp trong lòng tôi… mếu máo…
– Hịc ngượng quá…
– Thôi thôi… cô thích quá lại còn… hihi… nghịch lắm cơ…
Em bước đi… tôi vừa ôm em vừa bước vào phòng cho em núp tiếp…
Tắm nhanh lại rồi vào giường…
Em liền nhảy bổ lên người tôi đánh…
– Anh này… nghịch mà dâm thế… làm người ta… huhu… lại còn để mẹ thấy… hic…
– Hihi…
– Cười này… dâm này… bắt đền… huhu…
Em cứ đấm cứ trần truồng mà nhún nhảy trên người tôi vậy… 2 bầu ngực cứ nảy lên nảy xuống theo nhịp đấm của em…
Tôi đành kéo em nằm xuống… lên người tôi…
– Hihi… nhưng em thích không…
– Huhuhu… không…
– Có chứ gì… chắc kích thích dữ lắm nhỉ… bướm vẫn ra đầy nước đây này…
T tôi từ nãy đã đặt lên bướm em mà.
– Huhu… mà mẹ… cũng thấy của anh… anh ngại không.
– Cũng hơi hơi…
– Đồ dâm… hức.
Chúng tôi nằm vậy… tay tôi cũng ướt nhẹp bởi nước nhờn em rồi…
Em nằm đỏ mặt mà cứ dụi vào ngực tôi than thở… đáng yêu lắm…
Tầm 11h thấy em yên ổn mới dẫn nhau xuống nấu cơm… thấy mẹ đang nấu em vào luôn…
Nhưng… mặt em đỏ ửng lên… mẹ cứ nhìn em cười vì thái độ em cứ luống cuống… chỉ khi mẹ ấn vào đầu em…
– Nghịch lắm…
Em bớt ngại và bắt đầu giúp mẹ…
Lúc đó tôi đang ngồi nhắn tin… chỉ loáng thoáng thấy mẹ hỏi Hạnh là uống thuốc chưa… rồi thì 2 người cười cười thì thầm tôi không nghe thấy… thôi kệ.
Cuộc sống tôi cứ vậy tiếp diễn… mẹ và Hạnh thỉnh thoảng thì Vy nó nghịch nhớn… với My thì tôi cố gắng kiềm chế hết mức… vì không muốn em buồn…
Vào năm học, Vy nó hớn hở vì thay đổi môi trường… lại có ông người yêu ngố tàu nó thích lắm… tôi và Hạnh thì ít gặp nhau hẳn… chỉ gặp đa phần ở trường… còn lại thì em cũng lo cho việc cưới xin của em sắp tới… nhưng mỗi lần có cơ hội là vồ vập nhau như hổ đói lâu ngày… trao cho nhau tất cả…
Tôi và My càng sâu đậm hơn… vui vẻ hơn… nhưng một góc khuất nào đó em biết tôi buồn… chỉ cần qua ánh mắt tôi nhìn Hạnh mỗi khi em đến quán là My biết… tôi nhìn Hạnh, rồi lại nhìn My… My nhìn tôi cười nhẹ… em hoàn toàn không ghen… vì đơn giản em biết tôi yêu Hạnh… em cũng biết là tôi cũng yêu em hơn chính bản thân tôi…
My hay bù đắp cho tôi bằng tình cảm của em, bằng những niềm vui của em… hay chỉ là hành động đến nhà cùng ăn cơm trò chuyện với mẹ tôi…
Lắm lúc thấy mẹ và My nc hợp nhau lắm… có lẽ vì… haiz… mà bựa cái lại còn hay kể xấu và mẹ còn chỉ My những kinh nghiệm ấy ấy…
Mẹ tôi ưng My lắm… thế là My cứ trưa là về nhà tôi rồi đi học đi làm… tôi mới về nhà…
Đâu đó giữa tháng 9…
– Anh…
Ông quản lý đập vào vai tôi rõ đau… tôi ngẩn người nhìn ông ý…
– Anh nhớ ra gì à… đau vãi…
– Anh nhớ ra rồi… mấy lần làm anh ngờ ngợ…
– Nhớ cái gì mà xoắn thế…
– Thằng người yêu của Hạnh kia kìa…
Ông chỉ về bàn chỗ Hạnh đang ngồi với người yêu… nơi tôi đang tia ánh mắt về trong khi nc với ông ý…
– Sao anh… đừng nói anh bỏ em gái em mà theo hắn nha…
– Có nó phải theo t thì có…
– Là sao…
– Thì nó là gay đấy…
– Là gay, là gay…
My đã đứng cạnh tôi từ lúc nào cùng đồng thanh với tôi…
– Ừ, nó gay 100%…
– Sao anh chắc chắn vậy? Hay anh…
– Mày hâm à… chả là anh có thằng em họ nó cũng gay… cách đây gần tháng nó khoe nó đi chơi với bạn trai ở Đà Nẵng… nó còn cho anh xem ảnh mà… hèn gì anh cứ ngờ ngợ…
– Anh có chắc không…
– Chắc… cái nốt ruồi dưới cổ kia sao nhầm được…
Cuộc nói chuyện dừng… tôi cần load lại thông tin…
Bây giờ không cần biết Hạnh có yêu tay kia không… nhưng với cái cách bên tôi, cộng với có lần Hạnh nói có lỗi khổ riêng thì đưa ra 2 trường hợp:
- Tôi cần phải làm rõ mọi chuyện…
Đang mải suy nghĩ thì quay sang thấy My đăm chiêu nhìn tôi, trong ánh mắt có gì đó lo lắng và buồn…
Phải thôi em sợ tôi giành lại Hạnh và sẽ bỏ em…
Tôi kéo em vào trong lòng an ủi…
– Em sợ à bỏ em đúng không?
– …
Em không nói chỉ gật đầu…
– Anh yêu em là thật… anh và Hạnh có lẽ có duyên không có phận… anh không bỏ em đâu… anh cần em bên cạnh, cần em yêu anh… lên em đừng suy nghĩ gì… anh chỉ muốn Hạnh không phải khổ thôi…
– Dạ…
10h đóng quán, tôi gọi ông quản lý…
– Anh… anh có thân với em họ anh không…
– Có… nó là con chú ruột anh mà…
– Thế anh có thể xin ảnh kia không…
– May cho chú nha… thấy thằng em họ anh nó bảo là nó vừa chia tay xong, đang ức vì thằng kia đi lấy vợ… nó hận lắm… không ngờ người con gái không may kia là cái Hạnh… xinh xắn đáng yêu vậy.
– Thế anh lựa xin giúp em… mà có anh shock nữa thì càng hay…
– Em đang có mưu mô hả… cẩn thận đấy…
– Dạ…
– Rồi để anh xem xin cho…
My giờ vẫn đang đứng ở hiên quán chờ tôi…
Tôi quay lại chỗ em… em buồn buồn không chịu đi… chắc giận đây…
Lựa lựa, tộ bế em lên… em giật mình la toáng lên… hihi…
Rồi em cũng cười tủm… nhẹ cả lòng…
Bế em long dong lại xe…
– Gan nhỉ… giám giận anh ah…
– Hihi… em giận đâu chệ anh chút xem anh thế nào thôi…
– Haiz…
Đặt em lên yên xe… với cái mũ bh đội cho em… nhìn em cười mà bực mình véo mũi em… em chun mũi lại cười hì hì…
Hôm này tính là về em đòi em nấu gì ăn đêm rồi ngủ lại nhưng tôi còn phải đi làm rõ vài chuyện…
Đến nhà… đợi em mở cửa rồi vào nhà cùng em…
Kéo em lại… em sà luôn vào lòng tôi… nâng cằm em lên… too đặt lên môi em 1 nụ hôn nhẹ…
Tôi nhìn em, em nhìn tôi… cầm tay em luồn qua lớp áo của tôi, đặt tay em lên ngực trai…
– Em tin anh chứ…
– … dạ…
Cứ ôm em vậy 1 lúc… rồi cũng buông nhau ra…
Tôi ra xe đi về… chờ em khóa cửa cẩn thận tôi mới phóng xe đi…
Tôi sẽ đến nhà Hạnh để tìm hiểu trước những thắc mắc… để định hình tình huống rồi đưa ra cách giải quyết vấn đề…
Tôi đến nhà hạnh…
Định là gọi cho Hạnh… đến cổng thì thấy đèn phòng khách sáng, cửa vẫn mở… tôi bấm chuông…
Bố mẹ Hạnh vẫn đang ngồi ở phòng khách…
– Bố mẹ hôm nay ngủ muộn thế…
– À… bố mẹ vừa có khách… đang định đóng cửa đi ngủ đây…
– Hihi…
– Mà mà hôm nay sao tự dưng sang khuya thế…
– Con vừa làm về… nhớ bố mẹ quá lên qua thăm…
– Sang thăm chúng tôi mà không mua quà cáp gì ah… chán… mà anh sang với cái Hạnh chứ gì… nó ngủ rồi.
– Hihi… mà chuyện kia bố mẹ đã lo ổn chưa…
– Có gì đâu… chúng nó tự lo thôi… bố mẹ chỉ có mời khách khứa thôi… haiz…
– Chuyện vui mà mẹ thở dài thế…
– Thì… bố mẹ cũng đâu muốn Hạnh nó cưới sớm vậy… nhất là thằng ý… bố mẹ không thích cho lắm…
– Vậy ah… mà con hỏi thật bố mẹ nhé…
– Ừ… con cứ hỏi đi…
– Sao Hạnh cứ nằng nặc đòi cưới vậy… con nói thật… con biết là Hạnh cũng rất yêu con mà…
– …
Bố mẹ im lặng 1 lúc rồi cũng thở dài và bố Hạnh kể…
– Chuyện cũng vì công việc của bố… sếp bố là bố thằng kia ấy… có lần bố mẹ dẫn Hạnh đi ăn tiệc dẫn Hạnh theo… thế là ông ý để ý… rồi sau này cứ gợi gợi muốn tác hợp Hạnh với con của ông ý và hứa giúp bố trong công việc này nọ… bố mẹ thì ngay từ đầu không muốn rồi… nhưng cái Hạnh… haiz… không biết sao thằng kia gập Hạnh rồi hai đứa nó hợp nhau hay gì mà nó đồng ý…
– …
– Bố mẹ thì muốn con với Hạnh thì hợp hơn… với lại bố mẹ cũng quý gia đinh con… chuyện của Hạnh bố mẹ buồn lắm… vài lần khuyên nó nhưng nó đâu nghe…
Tới đây tôi đoán ra rồi…
Tôi nghĩ lúc đó có lẽ Hạnh đang hận tôi, cộng với sức ép của sếp của bố lên em đành chịu… chứ tôi chắc chắn, Hạnh yêu tôi… không lẽ nào mà em lại từ bỏ tình yêu mà theo thằng kia…
– Bố mẹ thấy thằng kia thế nào…
– Cái tính cách của nó bố mẹ không thích lắm… và cả tay sếp của bố nữa… bố không ưa…
– Bố mẹ có tin là thằng kia nó… nó bị gay không…
– Sao… là đồng tính hả…
– Dạ…
– Sao… sao… con khẳng định vậy…
– Con có người có ảnh và khẳng định…
– Mẹ kiếp… có lẽ tay sếp của bố biết con lão bị vậy… muốn Hạnh về làm bình phong đây mà…
– Dạ… con cũng nghĩ vậy… nhưng mà không dễ đâu… con sẽ không để Hạnh phải chịu khổ vậy đâu…
– Thế con tính sao…
– Từ từ bố mẹ sẽ biết… nhưng hay tin con… bố mẹ cứ bình thường…
Một hồi tôi và bố mẹ Hạnh nhốn nháo rồi im lặng suy nghĩ…
– Thế tùy con… mong sao Hạnh nó tỉnh… chứ vậy tội lắm… vì bố mà nó…
– Bố mẹ đừng lo… chắc chắn con làm được… với lại anh C biết Hạnh khổ thì ông ý không yên… chuyện còn to hơn… nên con cố lo ổn chuyện này…
À… nói thêm anh C là anh trai Hạnh… cũng số má lắm… nhưng vì 1 lần có biến… lên anh C tỉnh ngộ và đang du học… vì chơi với Hạnh lên ông c cũng coi tôi như em trai lên cũng quen kha khá anh em…
– Ừ… mà con có người yêu rồi hả…
– Dạ…
– Haiz… sao 2 đứa mày khổ vậy… yêu mà không đến với nhau được…
– Hi… người yêu con biết Hạnh và Hạnh cũng biết mà… hai người này giống nhau lắm nha…
– Người yêu con biết con yêu Hạnh?
– Dạ… nhưng người yêu con tin con mà… với lại con yêu người ta thật… chứ không đùa… hihi.
– Giờ giới trẻ lạ thật… haiz…
– Rồi chuyện của Hạnh xong thì tính sao…
– Có lẽ con với Hạnh có duyên nhưng không phận… đành chịu chứ sao ah… với lại có khi sau này Hạnh có người khác tốt hơn con thì sao…
– Haiz…
– Mà thôi… bố mẹ yên tâm đi… mà cho con ngủ lại đây nha…
– Tùy… nhà này cũng là nhà anh mà… phòng ngủ của khách ở đâu biết rồi chứ gì… hihi.
Tôi xị mặt xuống chệ bố mẹ.
– Hị hị… con sợ ma…
– Lớn còn sợ ma…
– Hihi.
Nói rồi tôi chạy luôn lên phòng… bố mẹ thì gọi với…
– Đi đâu đấy…