Đồng nghiệp cũ – Phần 10

Phần 10
Buổi học cuối kết thúc sớm hơn dự kiến. Trời Sài Gòn giờ này nắng gắt. Chưa đến mười hai giờ mà trời đã bắt đầu nóng oi khó chịu khi phải ra đường. Tiến ra gặp chị P và giành lấy xe để chở chị P đi ăn trưa. Trên đường chở đi hai chị em chuyện trò với nhau và chị P khó tránh khỏi để khuôn ngực mình chạm vào lưng Tiến mỗi khi xe phải thắng lại hay chị phải chồm người lên nghe Tiến trả lời. Mỗi cú va chạm mềm mại nơi lưng làm Tiến cứng cả người mong được ôm chị như đêm qua.
Quán cơm cũng là quán nhậu tối qua, nhưng buổi trưa quán bán thêm cơm trưa văn phòng. Cả hai chuyện trò vui vẻ khi ăn cơm. Vào trước bữa ăn Tiến hỏi dò chị P:
– Thế tập huấn xong chị có vào lại công ty không?
Câu hỏi của Tiến làm chị ngạc nhiên nhìn Tiến hỏi lại:
– Thế em định mời chị đâu nữa sao?
Qua bất ngờ với câu hỏi cũng vừa là câu trả lời Tiến bắt được vàng, như ý đồ của Tiến nghỉ đêm qua. Tiến chột dạ trả lời:
– Dạ em chỉ hỏi thế thôi. Chị về nhà nghỉ buổi chiều cũng được chứ chị.
– Cái đó là quyền của chị mà em.
– Thế thì thoải mái đi chị nhé?
– Ừ.
Chị lại lấy xấp tài liệu ra làm quạt phe phẩy qua lại, một tay nắm cổ áo kéo giãn ra để gió thổi vào trong cho mát, trán chị lấm tấm mồ hôi. Chi P than thở:
– Hôm nay trời nóng ghê em nhỉ?
– Dạ đúng chị. Hay mình làm chút bia chị nhỉ?
– Thôi thôi… không được. Uống đêm qua mà giờ đầu chị vẫn còn hơi nhức đây nè.
– Uống chút thôi mà chị. Chiều chị nghỉ mà.
– Biết thế, nhưng chị bảo không uống là không nhớ chưa?
Chị P quen thuốc với giọng răn đe Tiến. Tiến tiu nghỉu nhìn chị cười gượng:
– Thế uống trà đá nhé chị?
– Ừ được đấy. Ăn cơm thế đủ rồi, để em còn về nữa chứ?
– Dạ cũng còn sớm mà chị.
– Em còn phải thu xếp nữa chứ?
– Dạ có gì đâu mà thu xếp chị, ngoài cái cặp.
– Thế không mua quà về cho vợ con à?
– Ôi đi có hai ngày mà quà cáp gì. Có xa xôi lắm đâu chị.
– Mất bao lâu em về đến nhà?
– Cũng chừng hơn ba tiếng thôi chị.
– Thế bao giờ trả phòng?
– Thường thì hai giờ chiều, nhưng riêng em là khách quen của khách sạn thì trả phòng giờ nào cũng được.
– Nghe được nhỉ?
– Dạ. Khách ruột mà chị.
– Thế chắc em thường xuống Sài Gòn lắm nhỉ?
– Dạ cũng thường.
– Thế mà xuống không gọi cho chị.
– Em đã kể với chị hôm qua rồi đó. Mãi lo công việc và gia đình nên quên hết chuyện ở đây. Nhất là em không còn thích công ty cũ nữa.
– Thế chị P mày thích không?
– Dạ thích.
– Mày lại nịnh chị đấy chứ gì?
– Dạ không, em nói thật đó chị.
– Thôi chị cứ tin em đi. Lần sau nếu có xuống thì gọi chị nhé. Nếu sắp xếp được thì chị em mình đi nhậu hay cà phê như hôm qua là được.
– Dạ em nhớ.
Buổi cơm trưa thật ngon miệng, theo thói quen Tiến thấy chị ngồi uống nước mà ngáp ngắn ngáp dài. Tiến liền thử dè dặt hỏi chị:
– Chị buồn ngủ à?
– Ừ. Quen rồi em à. Cứ tới giấc trưa là chị buồn ngủ khiếp.
– Hay là chị lên khách sạn em nằm ngủ giấc rồi về được không?
Chị P bất ngờ vì lời đề nghị khá sỗ sàng của Tiến, chị giật mình hỏi vặn lại:
– Ơ ơ mày mới vừa nói gì vậy Tiến?
– Dạ em thấy chị buồn ngủ nên thử hỏi chị vậy mà.
Tiến phân bua về lời đề nghị lộ liễu của mình, nhưng thật ra hành động này Tiến đã nghỉ từ đêm qua sau khi chị P để cho Tiến hôn lên môi. Tuy bị từ chối nhưng Tiến tin chị đang giấu nỗi thèm khát đàn ông trong lòng như chị đã tâm sự về chuyện quan hệ vợ chồng đã có những trục trặc mà chị đang ráng phải chịu.
– Mà đừng có giở trò như tối qua. Chị chưa hỏi tội mày đấy nhé Tiến?
– Dạ em đâu dám làm mất lòng chị nữa đâu.
– Thế sao mày dám gợi ý chị vào khách sạn ngủ với mày là như thế nào?
– Em chỉ nghỉ chị vào ngủ đơn giản thế thôi. Vì phòng em còn rộng mà chị.
Như bắt được ý của Tiến chị P truy tiếp:
– Phòng thế nào mà bảo rộng?
– Dạ em thuê phòng lần này có cả hai giường lớn luôn chị?
– Sao vậy. Bộ hết phòng sao?
– Dạ đúng chị. Mà phòng em thuê là phòng VIP tân trên trên cùng.
– Không thấy phí tiền à?
– Dạ tiền công ty, chứ tiền gì của mình đâu chị.
– Ừ nhỉ. Mà thôi để chị đưa em về khách sạn rồi chị chạy về nhà ngủ cũng được. Vô chỗ đấy chị ngại lắm.
– Có gì đâu mà ngại hả chị? Ban trưa nơi đây đầy từng cặp ra vào bình thường mà chị.
– Cặp nào hả em?
Chị P thừa biết, nhưng giả bộ đong đưa với Tiến như thế.
– Thì kiểu bồ bịch văn phòng dắt vào đây nghỉ trưa chút rồi lại về làm việc đó.
– Thế à?
Chị P làm bộ ngạc nhiên, nhưng với chị cũng không xa lạ gì vì đầu xóm chị có một cái khách sạn mà trưa nào đi làm về chị vẫn thường thấy các cặp che kín mặt âm thầm chạy xe xuống tầng hầm khách sạn rồi biến mất ở trong luôn. Đó là tình ban trưa mà chị thường đọc trên mạng chứ từ ngày lấy chồng đến giờ chị chưa một lần vào với người đàn ông nào khác ngoài chồng. Chị biết đó là tội lỗi, có mấy gã khách hàng thỉnh thoảng cũng tìm cách cho quá, tiền rồi gạ chị vào nhà nghỉ, nhưng chị đã nhất mực từ chối.
Trưa nay chuyên lại khác vì thằng Tiến, đứa em kết nghĩa nhỏ tuổi và khá thật thà thì chị lại hơi yên tâm. Chuyện tối qua để Tiến ôm và hôn đến giờ chị vẫn còn thấy nôn nao rạo rực lạ lùng. Có khi chị đang phải lòng thằng Tiến và chị cũng biết Tiến đang rất thích mình từ đêm qua. Nếu đêm qua thời gian còn dài chắc chị đã để cho Tiến hôn và âu yếm mình thoải mái hơn.
Lời đề nghị của Tiến cũng có lý nên chị nhận lời nhưng còn ngại vì lần đầu vào khách sạn với giai trẻ nữa.
Còn đang phân vân thì Tiến lên tiếng:
– Trời nắng lắm chị à. Chị vào nghỉ với em đi.
– Rồi chị tin mày. Mà vào trong đấy mà mày linh tinh như tối qua là chị giận đấy nhé?
Chị P dọa Tiến nhưng trong lòng thì ngược lại, chị đang thèm hơi đàn ông. Cả tháng nay ông Huy bỏ đói chị chuyện ấy, nên bây giờ chị thấy thèm dữ dội.
– Dạ em đâu có dám nữa. Chị mà cho thì em mới đụng vào người chị được.
– Ừ nhớ đấy nhé?
– Dạ.

To top
Đóng QC