Phần 10
Tháng mười đã đến, ai nấy đều tất bật làm việc chạy đua với thời gian, càng gần cuối năm việc lại càng nhiều. Đợt này, Hạ Nghiên và Khang cứ tối mắt tối mũi với núi công việc ở công ty, những chuyến đi công tác bắt đầu nhiều hơn. Có những hôm cô về nhà thì anh đã đi rồi, ngược lại cô đi đến thành phố khác công tác thì anh lại đón chuyến bay trở về. Họ chỉ nhìn nhau qua điện thoại, lâu lâu được ôm lấy nhau đã hạnh phúc lắm rồi.
Giữa tháng mười là sinh nhật của Hạ Nghiên, Khang đã dành một sự kiện lớn trong sinh nhật của cô, việc ý nghĩa nhất anh có thể làm cho Hạ Nghiên sau khoảng thời gian yêu nhau nồng nhiệt. Chắc còn khoảng hơn một tuần nữa, phải cố làm cho xong bớt những dự án sắp tới của công ty, như thế anh mới có thời gian để cùng cô đón tuổi mới. Giờ này chắc cô đã đi về nhà, ba hôm nay anh vẫn phải đi công tác, nhân viên đã rủ nhau đi thăm quan cảnh đêm. Ở khách sạn mà nỗi nhớ Hạ Nghiên trong anh lại da diết, anh ấn gọi facetime cho cô, giọng nói lanh lảnh trong điện thoại đang trách móc:
– Anh mới gọi em ba mươi phút trước mà, sao lại gọi nữa vậy?
– Vì nhớ em… Mà em làm gì vậy, cho anh nhìn trần nhà là sao?
– Đâu có, em đang chuẩn bị vào bồn tắm, đợi em kê máy lên khay đã.
Anh không biết các cặp đôi có ngại ngùng việc nói chuyện khi đối phương trần như nhộng không. Nhưng đối với anh, cảm giác được nhìn thấy mọi thứ của Hạ Nghiên, nó như việc đánh dấu chủ quyền của riêng, không gượng ép, không giấu diếm, tất thảy mọi thứ của cô đều thuộc về anh.
– Em mệt không?
– Cũng không mệt lắm nhưng em không ngủ được. Anh về mau đi, nằm một mình lạnh lắm.
– Vậy hôm nay anh lại gọi điện đến lúc em ngủ nhé. Anh cũng nhớ em.
– Như vậy cũng được nhỉ. À hôm nay nhé… Bla… Bla…
Hạ Nghiên kể hết mọi chuyện từ a đến z, không bỏ sót một chi tiết nào. Việc cô đi làm ra sao, công ty có thêm nhân viên mới nào, trong lúc anh đi vắng Đam và Andy qua đón cô đi chơi ở đâu. Cô cứ như cô bé con ngồi thao thao bất tuyệt, đang kể chuyện… Mắt cô hình viên đạn nhìn về phía nào đó, Hạ Nghiên vươn tay ra chụp cái mà trượt, cô tức tối cứ thế vợt tay qua vợt tay lại xem có trúng được không. Thì ra là con muỗi đáng ghét cứ vo ve xung quanh cơ thể thơm mùi sữa của Hạ Nghiên.
Toàn bộ màn hình của Khang giờ chỉ thấy mỗi bầu ngực và núm vú chình ình trước mắt, anh im lặng không nói năng câu gì, cứ nhìn lâu đến mức con cặc nổi cơn bùng cháy cuồn cuộn. Vì ở trong phòng nên anh cũng không mặc quần sịp nên chiếc quần đùi giờ trông rất kỳ quặc, nếu nhìn nghiêng sẽ thấy một cái gậy dài đang dựng thẳng, hết sức vướng víu.
– Nghiên à, em đang thử thách tính kiên nhẫn của anh phải không?
– Gì cơ, em không nghe rõ… Con muỗi ở đâu bay đến không biết, bà phải giết chết mi. Hôm qua dám đốt bà à.
Lần này Hạ Nghiên đứng hẳn người lên, mu lồn hồng hào dính chút nước càng thêm phần gợi dục. Cái gì thấy cũng đã thấy hết rồi, Khang nghĩ về chiếc màn hình điện thoại này có vẻ hơi nhỏ, nhưng nếu xem bằng màn hình to ngang cái tivi chắc Khang sẽ đặt ngay vé về trong đêm mất. Quần đùi anh dính một chút nước từ đầu cặc chảy ra, căn phòng này thật sự quá nóng nực, Khang cởi bỏ luôn áo phông đang mặc trên người xuống, khoe cơ thể rắn chắc, múi nào ra múi nấy không kém gì người mẫu.
– Nghiên, em ngồi xuống tắm nhanh đi không lạnh.
– Vâng, đây rồi… Tại hôm qua em bị muỗi đốt đấy, bực ghê. Làm bị nốt đỏ ở chân rồi đây này… Ơ, anh cởi trần à. Ở đó nóng vậy à, điều hòa không mát sao?
– Đúng nóng lắm, nóng cả máy điện thoại, nóng nổ con mắt, nóng tận xuống con cặc rồi. Em biết cách làm thay đổi thời tiết lắm. Ở nhà em hành hạ anh chưa đủ sao, đến lúc xa anh em còn khủng bố tinh thần anh nữa.
Hạ Nghiên một lúc sau mới hiểu được cốt lõi vấn đề, cô cười hì hì mặc cho Khang đang toát mồ hôi hột, yêu xa thế này cũng không phải một hay hai lần, thường những lúc mệt quá anh hay cô đều tự thủ dâm cho bản thân mình xong là đi ngủ ngay. Hôm nay đặc biệt hơn một chút, sự ham muốn của Khang không có gì có thể ngăn lại được nữa, anh tiến đến giường nằm xuống cho hạ hỏa. Vắt tay lên trán nghĩ về cơ thể nóng bỏng của cô, nếu cô ở đây có thể bế cô lên người, cho cô nhún thoải thích rồi. Cặc Khang như cũng buồn rầu thay chủ nhân của nó, hiện tại nó cũng chẳng thể điều khiển nổi cơ chế hoạt động nữa rồi. Thật sự rất bức bối!
Cuối cùng cô đã xong xuôi để lên giường, Khang càng cảm thấy ở đây giường tuy bé nhưng lại vô cùng trống trải. Chuyến đi lần sau, không phải… cứ đi công tác là anh phải nhét cô vào vali, mang theo đến chân trời góc bể. Cơ thể tắm táp xong của Hạ Nghiên trắng hồng lên mấy tông liên, chưa kể ánh sáng chiếu vào càng khiến cô trở nên chói sáng hơn. Từ góc độ cô nằm, dây váy ngủ đã không còn chỉnh tề nữa, một bên rơi xuống bắp tay, bên thì ngả ngốn trên vai trông thật đáng ghét, khe ngực sâu nối với bầu ngực to tròn ẩn sau chiếc váy ngủ sexy càng tôn lên vẻ đẹp cơ thể của Hạ Nghiên…
– Nghiên à…
– Vâng, hôm nay anh sao vậy, giọng ý… Anh mệt à?
– Mình thử chat… SEX đi.
– Gì cơ… Anh muốn chat cái gì?
– Vừa lúc nãy em cứ đứng lên ngồi xuống, giờ anh không chịu nổi nữa. Em nhìn đi.
Khang kéo quần xuống, quay cận cảnh con cặc đang cương cứng, nhìn thấy Hạ Nghiên nó còn đung đưa ra cái vẻ trêu chọc. Hạ Nghiên ngắm nghía em nó mà cười ha ha, điểm yếu của người đàn ông này chắc chắn chỉ có cô nắm được thôi.
– Ái chà, chào bé cưng… Mới không ở cạnh nhau mà em đã lớn thế này rồi. Thiệt thòi cho em quá, ai bảo chủ nhân của em lại xách vali đi công tác nhiều như vậy.
Khang hừ một tiếng nhìn Hạ Nghiên, mặt cô cứ hớn hở vui vẻ còn mặt anh hiện tại đã rất xám xịt. Cô chẳng trả lời cũng không thèm để ý đến ruột gan anh đang cào xé, tim đập loạn xạ, con cặc nứng không sao dịu xuống được, Khang hờn dỗi liền che camera lại, màn hình bên phía Hạ Nghiên tối om.
– Mạng hỏng sao, alooo… Anh à, nghe thấy không?
Đầu dây bên kia không trả lời, nghe kỹ thì vẫn thấy tiếng thở nhẹ nhàng, Hạ Nghiên nghĩ chắc Khang giận rồi, cô mới đặt điện thoại xuống giường cho camera trước quay hình trần nhà. Cả hai đều im lặng hồi lâu… Vài phút tĩnh mịch suy nghĩ, tiếng rên vang lên từ điện thoại của Khang, tâm tình đang hụt hẫng chợt sôi sục lạ thường, Khang cầm ngay lấy con cặc sóc vài lần, đúng là ngửi thấy mùi dâm dục mà con cặc đã cửng lên ngay.
– Nghiên, để anh nhìn thấy em đi. Anh nứng quá.
Hạ Nghiên nhìn thấy màn hình mình bắt đầu sáng lên, trước mặt cô tay Khang đang nắm lấy con cặc dũng mãnh. Thấy vậy, Hạ Nghiên càng rên lên vài tiếng ỉ ôi:
– Ưư… haaaa… ưmmm…
Thủ dâm qua điện thoại thật sự rất kích thích, bình thường cô và anh chỉ nhắn tin nhớ nhau, muốn nằm cạnh nhau, đây là lần đầu hai người cởi bỏ hết rào cản mà phô trương mọi thứ về nhau qua chiếc điện thoại. Cô dựng gối lên thành giường, ngả đầu mình xuống, tay cầm điện thoại quay đến lồn mình, tiếng nhóp nhép của nước lồn cùng với tốc độ day của ngón tay vang lên trong điện thoại làm con cặc Khang đã cương lên nay căng cứng hết cỡ.
Điện thoại được di chuyển ra xa hơn, Hạ Nghiên đặt điện thoại trên đầu giường, toàn bộ khung cảnh phòng ngủ ở nhà Khang được hiện lên trong màn hình. Quỳ giữa giường là người phụ nữ anh luôn mê đắm, Hạ Nghiên quá khêu gợi… Cô làm anh phải dính mắt vào cơ thể đầy mê hoặc, sự bấn loạn khi nhìn thấy cô đang uyển chuyển nhưng không thể ôm lấy vừa khó chịu vừa say mê.
Một tay Hạ Nghiên sờ lồn, tay còn lại bóp nắn bầu vú mình. Khi cảm thấy nước nhờn chảy ra một nhiều hơn, cô đưa ngón tay vào trong rút ra rút vào. Chiếc lồn ẩm ướt khi cô phê pha như sử dụng một loại thuốc kích thích. Trông thấy dáng vẻ hơi giật giật vì sướng, khuôn mặt dâm đãng của Hạ Nghiên, Khang chỉ muốn được địt cô, bàn tay sóc con cặc ngày một nhanh hơn.
– Anh muốn địt em, Nghiên à để anh được địt em.
– Em nứng quá, lồn em khó chịu quá… Đút cặc vào em đi, ướt quá.
Mắt Hạ Nghiên nhắm nghiền, môi khẽ mở ra để tiếng rên được gợi dục hơn, cô đưa ngón tay lên miệng, lè lưỡi ra liếm láp, ngậm lấy ngón tay mút chặt như đang thưởng thức con cặc to khỏe kia. Khuôn mặt cô lúc này đẹp hơn cả những cô diễn viên đóng cảnh sex của Nhật Bản, Khang giận không thể ở bên cạnh địt nát lồn cô.
Hạ Nghiên chuyển tư thế nằm xuống, dang rộng hai chân trước máy điện thoại, dịch sát lại gần để camera có thể quay rõ được mép lồn, cô vạch lồn ra để Khang thấy sự ướt át trong đó. Ngón giữa vẫn luồn vào trong mà địt lồn, dâm thủy bao bọc lấy ngón tay của Hạ Nghiên ướt đẫm. Cô trượt ngón tay lên hột le, day mạnh để điểm G được kích thích, cơ thể Hạ Nghiên cong lên rồi hạ xuống. Con cặc trong màn hình vẫn đang dí thẳng vào màn hình, gián tiếp địt vào lồn đang khoe mẽ vẻ đẹp của nó. Hai con người ở khoảng cách xa nhau nhưng tâm hồn, cơ thể như dính chặt vào nhau. Anh gọi tên cô, cô lại ỉ ôi vài tiếng tên anh, khoái cảm dường như đã đạt đến cảnh giới, họ cùng nhau gào thét một hồi.
– Sướng quá, em sướng quáaaaa…
– Lồn vợ anh ngon quá.
– Ai là vợ anh chứ… Hôn thưởng cho em đi chứ.
Bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết chỉ trong một tối vui vẻ của hai người, cứ thế họ nhìn nhau cười nói rồi chìm dần vào giấc ngủ. Điện thoại cũng mở đến khi hết pin.
… Bạn đang đọc truyện Đời sống tình dục của Hạ Nghiên tại nguồn: https://gaigoi.city
Một tuần bận rộn cũng mau chóng qua, chỉ còn một ngày nữa là đến sinh nhật Hạ Nghiên, Khang đã chuẩn bị gần như đã xong, mời những ai, tổ chức ở đâu anh cũng đã lên kế hoạch đủ. Giờ chỉ có đúng một người anh cần liên hệ để giúp đỡ, số điện thoại đã được bạn thân của Hạ Nghiên là Đam gửi vào tin nhắn. Andy – cái tên có lẽ anh sẽ không bao giờ nhắc tới nhưng anh ta quả thực rất đáng để làm bạn, sự tử tế của Andy khiến Khang cũng phải nể trọng.
– Chào anh… Tôi là Khang.
– Tôi biết, cậu nói đi.
Khang nói nội dung chính cho Andy hiểu rõ kế hoạch, anh cũng lo rằng Andy sẽ không giúp mình nhưng quả đúng như anh dự đoán.
– Tôi hiểu rồi, đến lúc đó tôi sẽ đưa cô ấy đến. Mà này, tốt nhất cậu nên làm cô ấy hạnh phúc. Nếu không tôi sẽ tự mình kéo cô ấy biến mất khỏi đây.
… Bạn đang đọc truyện Đời sống tình dục của Hạ Nghiên tại nguồn: https://gaigoi.city
Buổi chiều trước sinh nhật Hạ Nghiên ba tiếng, sự kiện được tổ chức tại nhà bố mẹ Hạ Nghiên, Khang cũng được mời bố mẹ mình tới dự. Họ cũng rất bất ngờ và vui mừng khi con trai đã có ý định lập gia đình, không những vậy còn có đôi mắt nhìn người rất tinh tường. Sau khi nghe về Hạ Nghiên, ba mẹ của Khang từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, chỉ vì những biến cố cuộc đời đã khiến một cô gái chịu nhiều tổn thương đến vậy. Câu chuyện về cô gái mà con trai họ yêu rất thú vị nên khi được mời đến, họ đã không hề do dự mà đồng ý ngay.
Ngôi nhà được trang trí toàn bộ bằng hoa tươi, đồ ăn đã được đặt sẵn đến giờ sẽ được mang đến. Ai hôm nay cũng ăn mặc cầu kỳ hơn, mọi người đều giữ bí mật với Hạ Nghiên đến cuối cùng, nhân viên của cô chút nữa tan làm cũng sẽ tới dự. Anh muốn hôm nay, cô sẽ có một sinh nhật thật ý nghĩa bên gia đình và bạn bè.
Khang đang chỉnh lại trang phục của mình, hôm nay anh ăn mặc rất chỉnh tề. Trong túi áo còn có một chiếc hộp nhung đen rất đẹp, vài phút anh lại mở chiếc hộp ấy ra, ngắm nghía chiếc nhẫn nhỏ nhắn được thiết kế riêng dành cho người anh yêu, tuy bé nhưng chứa đựng niềm hy vọng của anh, mong rằng Hạ Nghiên sẽ vui vẻ đón nhận nó.
… Bạn đang đọc truyện Đời sống tình dục của Hạ Nghiên tại nguồn: https://gaigoi.city
Tại cổng công ty của Hạ Nghiên, chiếc xe đen quen thuộc của Andy đang đứng ở đó. Trước khi đến, anh có gọi điện thoại cho Hạ Nghiên nói rằng hôm nay sẽ đón cô tới nhà Đam ăn mừng sinh nhật cô. Lúc đầu cô từ chối vì lo Khang sẽ suy nghĩ nhưng anh lại nói hôm nay cô cứ đi chơi thật vui vẻ, tối trở về với anh là được. Cảm thấy người đàn ông của mình quả thực rất tâm lý, cô sung sướng nhận lời Andy.
– Anh chờ lâu chưa?
– Ngày của em, bao lâu cũng không quan trọng.
– Đúng là người bạn lâu năm có khác, anh cứ chiều em thế này em sẽ lại quen ỷ lại mọi người xung quanh mất.
– Hạ Nghiên của anh chỉ cần hạnh phúc, vui vẻ là được. Anh sẽ luôn cầu chúc cho em.
– Gì mà lãng mạn quá vậy hahaa.
Thấy Khang đi theo hướng về nhà bố mẹ mình, Hạ Nghiên vội thắc mắc:
– Sao lại về nhà bố mẹ em?
– Đam nhờ anh lấy quà tặng em để quên nhà bố mẹ, mình qua đây trước rồi đến nhà Đam.
– Đúng là đồ não cá vàng, quà tặng người ta mà còn quên. Xí…
Hạ Nghiên và Andy đã trở lại được thời gian trước đây họ vẫn sống, vui vẻ mà đùa giỡn nhau không chút suy nghĩ. Tình bạn này, cô hứa sẽ tự mình bảo vệ nó…
Căn nhà của bố mẹ hôm nay tối om, đèn điện không mở, cửa lại không khóa. Hạ Nghiên lo lắng nhìn Andy rồi nhanh chóng cùng anh vào nhà. Cô đột nhiên kéo áo anh.
– Này, ngộ nhỡ nhà bố mẹ em có trộm thì sao. Chưa bao giờ bố mẹ đi mà không khóa cửa cả.
– Nếu em sợ thì đi sau anh, anh cũng đang hồi hộp muốn chết đây, em đừng nói những lời đen đủi nữa.
Bên trong nhà, mọi người cố gắng im lặng không nhúc nhích, sau khi có tín hiệu từ bên ngoài. Đam nhanh chóng nhìn qua lỗ cửa ra hiệu nhân vật chính đã đến, mọi người vào vị trí. Người hồi hộp nhất lúc này chắc không ai khác là anh chàng mặc vest đen tên Khang, đôi giày nện xuống sàn để giảm bớt sự lo lắng, bồn chồn.
Andy nắm lấy tay cầm, vặn sang bên phải rồi mở từ từ ra, đúng lúc đèn phòng được bật, anh nhanh chóng đẩy Hạ Nghiên vào trong. Người cô lảo đảo ngã vào cơ thể rắn rỏi trước mặt, bộ dạng này của Khang khiến cô không quen. Chưa kịp định thần, pháo giấy đã được bắn tung tóe khắp nơi, rơi vãi lên đầu của mọi người. Tràng vỗ tay vang nhất mà cô từng nghe, hóa ra có rất nhiều người đang ở đây, mọi thứ được trang hoàng rất lộng lẫy đến nỗi cô tưởng đây là bữa tiệc hoàng gia mất.
– Chúc mừng sinh nhật HẠ NGHIÊN!
Mọi người ở đây, ai cũng đồng thanh gọi tên cô… Nhìn khuôn mặt mọi người đang cười nói, chúc mình những lời chúc thật ý nghĩa, Hạ Nghiên không khỏi xúc động, mắt cô rưng rưng không nói nên lời. Khang nắm chặt tay cô, dẫn lên phía trước được trang trí như sân khấu, phía sau có bảng chữ chúc mừng kèm tên Hạ Nghiên to đùng.
– Anh làm em thấy ngại đấy, sao lại làm hoành tráng như vậy.
Hạ Nghiên thì thầm to nhỏ với Khang, cô không nghĩ anh dám giấu cô làm mấy việc lãng mạn con nít thế này. Nói vậy thôi chứ trong lòng Hạ Nghiên đang nhảy cẫng lên vì vui ấy chứ, cô cúi đầu như một lời chào cũng như lời cảm ơn đến mọi người. Đang vui vẻ cười rạng rỡ bỗng nhiên, cơ thể người đàn ông bên cạnh hạ thấp xuống. Anh quỳ một chân bên cạnh cô, tay nắm lấy bàn tay đang muốn rụt về. Cảnh tượng này vốn không phải là chúc mừng sinh nhật ngẫu nhiên phải không… Nó giống như mấy bộ phim Hàn Quốc lãng mạn ấy… Khang định cầu hôn với cô sao?
Đầu óc cô choáng váng, vốn chỉ nghĩ đây là bữa tiệc sinh nhật nhưng không ngờ anh đã chuẩn bị cả những thứ thế này. Nhưng tại sao, cô lại cảm thấy vừa vui vừa buồn khổ thế này, bên dưới mọi người đang hò hét, cổ vũ cho chàng trai dám nghĩ dám làm.
– “Hạ Nghiên.” Khang gọi tên cô.
Phía dưới bắt đầu yên ắng hơn, ai ai cũng hồi hộp nhìn đôi tình nhân phía trên đang chuẩn bị bước sang một trang mới.
– Anh đã có một khoảng thời gian chờ đợi quá lâu để nói những lời này với em, thời gian chúng ta ở bên nhau anh đã rất hạnh phúc, anh cũng muốn mang đến sự vui vẻ và hạnh phúc cho em. Anh chỉ mong em hiểu rằng, anh thật lòng yêu em. Vậy nên, Nghiên à… Làm vợ anh nhé!
Nước mắt Hạ Nghiên rơi xuống, ngay lúc này thực sự cô rất muốn đeo trên tay chiếc nhẫn kia, rất muốn ôm anh và tặng anh nụ hôn cảm ơn vì đã dành cho cô sự bất ngờ này. Nhưng… Cô vẫn luôn lo sợ rằng, mình sẽ không thể đem lại cho Khang một gia đình trọn vẹn, việc không thể có con là rào cản rất lớn đối với Hạ Nghiên. Làm gì có bố mẹ nào muốn cho con trai mình lấy một người như cô cơ chứ, hà cớ gì anh phải bất chấp để có cô trên danh nghĩa trong khi cô vẫn luôn ở bên cạnh anh đó thôi.
– Emmm… Em xin lỗi…
Cô lắc đầu, tâm trí thực sự bất ổn trước những dòng suy nghĩ đầy tiêu cực ấy. Hạ Nghiên chạy vội lên phòng, bỏ mặc người đàn ông cô yêu, để lại ánh nhìn của tất cả mọi người đang dõi về phía cô. Cánh cửa đóng sập lại, cô dựa vào cửa ngồi thụp xuống, ôm lấy bản thân hèn nhát của mình. Có lẽ, cô đã làm tổn thương chính bản thân mình, tổn thương cả những người yêu quý cô. Nhưng sao cô có thể ích kỷ giành lấy người đàn ông tốt bụng ấy, cô… Cô không xứng đáng làm vợ của một người đàn ông hoàn hảo.
Dưới nhà, Đam và Andy đang trấn an mọi người, hai người họ sắp xếp chỗ ngồi rồi kêu người mang đồ ăn lên, bố mẹ hai bên cũng rất lo lắng cho Hạ Nghiên, họ luôn hy vọng cô sẽ luôn lạc quan để sống hạnh phúc. Khang đã chạy lên sau Hạ Nghiên một chút nhưng vì cô đóng cửa quá nhanh nên anh chỉ còn cách đứng bên ngoài im lặng nhìn cánh cửa lạnh lẽo. Chắc bên trong, Hạ Nghiên của anh cô đơn, buồn tủi lắm. Nghe tiếng khóc của cô, trái tim anh thắt lại, có phải anh đã quá vội vã mà không nghĩ đến tâm hồn cô vẫn chưa được chữa lành hoàn toàn.
– Nghiên à, em mở cửa ra được không. Chúng mình nói chuyện được không em.
Hạ Nghiên nghe thấy tiếng Khang càng khóc nhiều hơn, cô cứ gục mặt xuống đầu gối mà khóc, vẫn là cô bỏ rơi anh và anh thì vẫn luôn đằng sau cô mà che chở, mà an ủi, mà cưng chiều nhẹ nhàng với cô.
– Em xin lỗi Khang ạ, thật sự em rất sợ. Em không đủ tự tin có thể cho anh một gia đình hạnh phúc. Người ta lấy nhau, kết nối với nhau bằng việc có thêm một, hai hay rất nhiều đứa con. Em lại không làm được điều ấy, vậy chẳng phải chúng ta lấy nhau sẽ rất bất hạnh sao.
– Anh xin em, xin em đừng nghĩ như vậy được không. Trên đời này vẫn có rất nhiều người không thể có con họ vẫn hạnh phúc. Vẫn còn rất nhiều cách có thể có con mà em có thể thử, tại sao em lại chịu bỏ cuộc như thế. Anh cần có em, đối với anh như vậy là đủ. Nếu em muốn có con, anh sẽ tìm đủ mọi cách cho em chữa trị. Hạ Nghiên, em nghe thấy không?
Cánh cửa mở ra, cô nhào vào Khang mà ôm lấy, chỉ cần nhìn thấy anh, cô lại muốn trút hết tủi hờn, đau khổ ra để được anh dỗ dành, yêu chiều cô. Sự ỷ lại này dường như đã thành một thói quen không thể bỏ được rồi. Khang ôm lấy Hạ Nghiên thật chặt, cuối cùng cô cũng hiểu tình cảm của anh. Chỉ cần vậy thôi, anh sẽ không đòi hỏi cô thêm điều gì nữa.
Hai người dẫn nhau xuống nhà, Hạ Nghiên đi từng bàn gửi lời xin lỗi mọi người. Khang dẫn cô sang bàn hai bên bố mẹ, giới thiệu cô với gia đình mình. Hạ Nghiên thật sự cảm thấy quá đỗi xấu hổ, nếu cô biết bố mẹ anh cũng đến, cô đã cố gắng kiềm chế bản thân mà giữ sĩ diện cho anh. Hạ Nghiên nắm chặt tay Khang, móng tay ấn chặt vào da thịt anh như báo hiệu sắp có bão tố đến. Khang chỉ biết nhìn cô cười trừ, hôm nay cô cũng thay đổi tâm trạng liên tục rồi, thêm chút nữa anh vẫn chịu được…
Mọi người cùng hòa chung niềm vui với đôi bạn trẻ, ai nấy cũng lo lắng cho Hạ Nghiên nhưng cuối cùng họ cũng cảm thấy nhẹ lòng trước khi ra về. Mọi người gửi cho cô rất nhiều quà, tiệc sinh nhật năm nay đúng là mở hộp đến đau tay luôn mất, từng hộp quà được chất đầy vào cốp xe. Dọn dẹp mọi thứ xong cũng trời cũng đã tối om, bố mẹ nói hai người ở lại nhưng cô lại muốn trở về nhà mình hơn. Hạ Nghiên và Khang chào tạm biệt họ rồi lên xe đi về nhà…
… Bạn đang đọc truyện Đời sống tình dục của Hạ Nghiên tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng hôm sau, Khang vẫn đúng giờ đưa cô đi làm, trước khi xuống xe cô hôn chào tạm biệt anh. Sau ngày hôm qua, cô thấy mình cần thể hiện tình cảm với anh nhiều hơn nữa. Để một người như anh chịu thiệt thòi, Hạ Nghiên cảm thấy mình rất xấu xa. Càng nghĩ càng muốn thương anh nhiều hơn một chút.
– Rảnh em sẽ nhắn tin cho anh, làm việc vui vẻ nhé.
Hạ Nghiên nhanh chóng bước vào thang máy công ty, cô không quên nhắn cho Khang một dòng tin nhắn: Cảm ơn anh đã luôn bên em, Yêu Anh! Trước cửa công ty, Khang chuẩn bị nổ máy thì thấy màn hình hiện lên tin nhắn đến từ Hạ Nghiên, anh dừng động tác ấn nút mà chuyển qua cầm lấy điện thoại. Nhìn từng dòng chữ trên màn hình, khóe môi anh cong lên, trái tim như nhảy rộn ràng trong lồng ngực.
“Anh cũng yêu em” – Tin nhắn được gửi ngược lại vào máy của Hạ Nghiên. Cả hai bước vào ngày mới bận rộn một cách vui vẻ. Làm việc miệt mài cũng đã gần đến trưa, khi cô chuẩn bị kết thúc việc đọc tài liệu, cửa đột nhiên có ai gõ vào.
– Chị Hạ Nghiên, có khách muốn gặp chị ạ.
Hạ Nghiên không hiểu sao ai lại muốn gặp cô vào giờ này, nhân viên cũng không gọi điện thông báo cho cô trước. Cô đứng dậy đi ra phía cửa… Là mẹ của Khang.
– Bác không làm phiền giờ làm của cháu chứ?
– “Dạ không ạ, cháu không biết bác tới, không chuẩn bị được gì… Bác đã ăn trưa chưa ạ?”. Hạ Nghiên luống cuống, mời mẹ anh vào trong ngồi.
– Cảm ơn cháu, bác đã ăn rồi. Công ty cháu thật sáng sủa, gọn gàng, không như công ty của hai bố con hắn. Toàn một màu lạnh mà u ám.
– Bác uống chút trà đi ạ.
Hạ Nghiên quan sát từng cử chỉ hành động của mẹ Khang, cô cũng có đôi phần lo lắng vì bà đến đây quá đột ngột. Cô cũng chưa chuẩn bị gì nếu mẹ anh có hỏi, sợ sẽ làm bà phật ý.
– Hôm nay bác đến đây là muốn thăm cháu. Mọi việc Khang cũng đã kể với bác hết rồi. Là phụ nữ, bác hoàn toàn hiểu và thông cảm với cháu. Tất cả đều không phải do lỗi của cháu, Nghiên ạ. Khang là con bác, bác hiểu nó hơn ai hết, từ cách nó nhìn cháu, kể về cháu mà mặt nó rạng rỡ hẳn lên. Chưa từng có cô gái nào khiến nó mở lòng ra như vậy. Kể cho cháu chuyện này bác cũng đã coi cháu là con mình rồi. Bác cũng đã từng bị chẩn đoán là không có con do cơ thể bác có vấn đề, nhiều nguyên nhân mà một người phụ nữ không thể sinh con theo một cách bình thường được. Thời gian bác tuyệt vọng tưởng chừng như trầm cảm cũng khá lâu nhưng chồng bác là bố Khang, ông đã khiến bác phải suy nghĩ một cách tích cực hơn, sự yêu thương của ông ấy dành cho bác đã giúp bác có thể sinh một đứa con là Khang bây giờ.
Mẹ Khang… Mẹ anh ấy cũng đã từng trải qua việc đau khổ như vậy sao, tâm trạng Hạ Nghiên chợt trùng xuống. Không chỉ riêng mình cô, cũng có những người phụ nữ đang vì kết quả chẩn đoán vô sinh mà mất đi hạnh phúc của cả đời mình. Cô nhìn sâu vào đôi mắt hiền hậu của mẹ Khang, một người phụ nữ bên người chồng mẫu mực, bên đứa con khôi ngô tuấn tú. Bà đã vượt qua sự đau khổ tàn nhẫn ấy mà đi đến con đường hạnh phúc do bà tạo ra. Vậy vì sao cô lại không thể cơ chứ, nước mắt cô một lần nữa rơi xuống, cô vốn dĩ chẳng biết gì về tình yêu cả, cũng chẳng biết cách để yêu thương người khác.
Bà nắm lấy tay Hạ Nghiên, nói những lời thật lòng nhất của một người mẹ, vì bà biết rằng đây là người có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho con trai của bà.
– Mẹ tin con có thể vượt qua nó. Hãy đi con đường của riêng con dù có bao nhiêu thử thách đi chăng nữa.
Cô thút thít như một đứa bé đang được mẹ an ủi, sau vô vàn việc cô đã từng trải qua thì có lẽ ông trời đã, đang và sẽ ban cho cho cô những gì tốt đẹp nhất.
Hạ Nghiên nhanh chóng gọi taxi, người cô muốn gặp nhất hiện giờ chính là Khang. Trên đường đi tới chỗ anh, cô cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Trời hôm nay trong xanh quá, cô lại nhớ tới một câu nói trong một cuốn truyện mang tên “Bác sĩ thiên tài”, một câu mà đến giờ cô vẫn luôn nhớ đến:
“Hạnh phúc giống như hoa trong khe đá kia. Có hạt giống tất nảy mầm”.
Tình yêu đối với cô hiện tại cũng đã được vun vén và nảy mầm, cô sẽ luôn trân trọng, bảo vệ nó đến cùng…
Khang nghe được điện thoại Hạ Nghiên nói đang trên đường đến công ty anh, linh tính mách bảo có chuyện gì đó nên anh vội vàng kết thúc buổi họp nhanh chóng chạy ngay xuống dưới. Chiếc xe taxi đỗ cửa công ty Khang, cô bước xuống xe trong tâm thế vội vàng, nhìn thấy Khang đang nhìn xung quanh tìm thấy mình. Hạ Nghiên chợt dừng lại, ở góc độ này anh thật nổi bật, người đàn ông xa lạ tại Paris giờ lại thành người cô yêu nhất. Khang trông thấy cô đang đứng đằng xa, hai người cùng chạy lại phía nhau. Hạ Nghiên vội vàng che miệng anh lại.
– Để em nói trước, em sẽ nói một lần thôi. Em không biết bọn mình sẽ ra sao nhưng tình cảm ngay lúc này của em nó lạ lắm. Em muốn gặp anh, muốn ôm anh, muốn cho anh biết rằng em thật sự rất yêu anh. Khang à, liệu anh có thể làm chồng của em được không? Em sẽ chấp nhận hết mọi thứ. Em sẽ đồng ý với anh, em sẽ thử một lần tìm tất cả những cách khác nhau để chữa trị. Em muốn làm vợ anh…
Lần đầu trong đời, anh cảm thấy trái tim mình như muốn nổ tung, người phụ nữ này… Đúng chính là cô ấy, đã gạt bỏ quá khứ của mình để mở lòng ra với anh, đón nhận tất cả mọi hạnh phúc, vui, buồn cùng anh. Khang lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô, đặt lên đó một nụ hôn hạnh phúc. Anh tiến tới môi cô, nụ hôn này sẽ đánh dấu một cột mốc mới trong hạnh phúc mà anh và cô sẽ tạo nên…
Cảm ơn em, Hạ Nghiên.
— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.