Phần 33
Sáng hôm sau, khi đang ở phòng và chuẩn bị cho lịch trình ngày mới, Thương khóc lên tu tu vì thấy hành trình quá dài mà cô thì suốt ngày hôm quá ngồi sau đã mỏi mông lắm rồi, đoạn chìa mông ra bảo tôi sờ đi, xem có phải chai thật rồi không.
Dẫu vậy, tôi vẫn đưa cô đi thăm lăng Khải Định, lăng Tự Đức, chùa Thiên Mụ. Chỉ có lăng Khải Định là chúng tôi vào hẳn xem, lăng Tự Đức thì thôi, vừa bị một vố vé vào cửa lăng Khải Định hớ quá, còn chùa Thiên Mụ thì hai đứa tự nhủ nhau dối lòng, chắc cũng như chùa Linh Ứng thôi mà, chẳng có gì đâu.
Từ chùa Thiên Mụ, tôi chạy thẳng ra đường quốc lộ về Đà Nẵng, xong ngủ một trận tít mít từ chiều tới tận sáng hôm sau.
– Chúc mừng em.
– Vì chuyện gì?
– Nay 30/4, mừng thống nhất đất nước.
– Liên quan?
– Nếu đất nước chưa thống nhất thì chắc gì hom nay anh đã được cùng em đi du lịch Đà Nẵng.
– Có lý lắm. Thế anh định tặng quà gì chúc mừng em đây?
– Anh bảo với Bí thư Đà Nẵng rồi.
– Bảo sao?
– Bảo là, nhân dịp Thương vào Đà Nẵng chơi, ông bố trí tiếp đón em ý đi. Ổng bảo ok, vậy tối nay tôi sẽ cho bắn pháo hoa và dành 2 slot cho anh chị đứng trên cầu Rồng để chiêm ngưỡng.
– Hihi như thật.
– Thật chứ đùa à!
Chập tối, sau đi mỗi đứa ăn một suất cơm gà Quảng Nam cay xè xong, tôi đưa Thương đi bộ lên cầu Rồng. Ra hơi muộn nên biển người đã chen chúc nhau rồi, len mãi len mãi mới chọn được view khá khá một chút.
Tưởng màn chào đón của lãnh đạo Tỉnh thế nào, ai dè làm chúng tôi mệt mỏi quá. Xem hết một lượt chả biết của Việt Nam hay Ba Lan là thấy ngột ngạt lắm rồi, Thương đòi về.
Chúng tôi tự nhủ, chuyến đi này cũng lắm trải nghiệm vui lắm rồi, nên tối nay sẽ đi ngủ sớm chút để mai còn về. Tôi tắm xong đã thấy Thương nằm trên giường, dường như đã thiu thiu ngủ.
– Tèo của em ngủ ngoan mơ đẹp nhá.
Chỉ chờ có vậy, tôi chồm hẳn dậy, nắm lấy tay cô, nhìn thật sâu vào mắt, và hỏi một câu mà tôi đã ấp ủ bấy lâu, rất muốn nói ra, không phải đẻ tìm câu trả lời mà để cho giải thoát những nỗi niềm trong lòng.
– Thương này. Có phải là mình đang yêu nhau không?
Lặng một hồi, cô nhìn tôi lắc đầu, bảo, không phải đâu anh, đi ngủ đi.
Và chúng tôi vẫn nằm ôm nhau như mọi hôm, mắt nhắm nghiền, tỏ ra là mình đang ngủ, nhưng tôi biết cả hai đều đã trằn trọc rất lâu… Nếu ngủ, cô đã quặp tôi thật chặt…
… Bạn đang đọc truyện Đời checker tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Với chuyện phò phạch, tôi không thích đi hàng mới, có em nào ngon lành là tôi cứ đi riết. Nhưng lạ cái, tôi lại rất khoái ngắm hàng mới và đọc review trên mạng. Cứ có thời gian rảnh là tôi lại mở máy lên xem, dạo này có em nào mới không, có em nào nuôi lông sum suê không, có em nào xôi thịt không, rồi đọc report của checker nữa, lắm chuyện giải trí vcl, nào là ông nọ ăn bún đậu xong đi check hàng đang cao trào thì đau bụng phọt cứt, ông thì đang cưỡi ngựa thì rách bao, ông thì khoe này này tôi mới nhân trần em này xong các dồng dâm ạ… như thể một chiến tích khi đá phò.
WTF! Cái lề gì thốn!
“[HN] 300k Hoàng Ánh – Thiên thần trở lại, vì sự ngon chim của cộng đồng checker”
Tôi hơi chột dạ khi đọc cái title và nhìn hình thumb trên bài đăng.
Có lẽ nào? Có phải như thế không? Liệu có phải đây là người quen cũ…
Hàng loạt câu hỏi trong đầu tôi nảy ra, tay tôi run run, nín thở nhấp chuột.
“Hoàng Ánh thì anh em đã quá quen thuộc rồi, không cần phải giới thiệu thêm gì nhiều nữa. Anh em chỉ việc bốc máy lên, alo set kèo là sẽ có một buổi liên hoan xác thịt cùng em nó.
Thời gian qua em nó đã đầu tư chăm chút hơn cho ngoại hình, xinh xắn trẻ trung ra, body thon gọn như người mẫu, da trắng láng mịn sờ rất thích, mông thì sinh ra như thể để phục vụ dogy vậy. Em nó lên giá đôi chút, anh em gặp em nó để cảm nhận thế nào là đáng đồng tiền bát gạo nhé.
– Nghệ danh: Hoàng Ánh.
– Tuổi đời: