Phần 87
Diệp Phi thế mới biết, hảo tâm của mình vậy mà gây ra chuyện xấu, nhìn qua dáng vẻ lo lắng của mụ mụ, không khỏi vô cùng đau lòng, dùng sức đem nàng ôm chặt hơn một ít, bàn tay lại khẽ vuốt vuốt mái tóc dài mềm mại của nàng, ôn nhu nói:
– Yên tâm đi, nhất định sẽ không có chuyện gì, hơn nữa ta có một loại trực giác, tập đoàn Phong Thu kia chắc chắn sẽ không cùng chúng ta đối đầu đấy.
Nói xong, trong nội tâm cũng đã quyết định chủ ý, phải mau chóng để cho Lý Tuyết Nhi cùng mụ mụ tiếp xúc một chút, để cho nàng có được một viên thuốc an thần thật to.
Nằm trong lồng ngực rộng lớn của nhi tử, Liễu Diệc Như thậm chí có một loại cảm giác thiếu nữ được phụ thân che chở, tuy nhiên nó lại có một chút bất đồng không nói rõ, về phần loại bất đồng này rốt cuộc là cái gì, có thể nói người chưa bao giờ có kinh nghiệm luyến ái như nàng liền có chút không rõ rồi, tuy vậy Liễu Diệc Như cũng không nguyện ý nghĩ nhiều, nàng chỉ cần biết rằng, nhi tử cũng đã lớn lên, có thể đem lại cảm giác vô cùng an toàn này cho mình là đã đủ rồi, vì vậy buông xuống những chuyện phiền lòng kia, cười hỏi:
– Được rồi, không nghĩ những thứ này, nói cho mụ mụ, hôm nay muốn ăn cái gì nào?
Diệp Phi lại lắc đầu nói:
– Cái gì cũng không muốn ăn, chỉ muốn nhanh về nhà, sau đó đi ngủ.
Liễu Diệc Như khẽ nở nụ cười, bàn tay lại khẽ ve vuốt khuôn mặt cương nghị tuấn mỹ kia của nhi tử, nói ra:
– Đứa nhỏ này, làm sao lại nghĩ đến ngủ nha?
Diệp Phi nhắm mắt lại, hưởng thụ lấy cảm giác được bàn tay mềm mại nhỏ bé kia của mụ mụ mơn trớn khuôn mặt mình, giống như nằm mê nói:
– Bởi vì ngươi từng nói, sẽ cùng ta ngủ một chỗ đấy.
Động tác trên tay Liễu Diệc Như không khỏi hơi chậm lại, vừa rồi còn cảm thấy nhi tử cũng đã lớn lên rồi, là nam tử hán rồi, lời này của hắn hiện giờ lại làm cho nội tâm nàng sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, có điều cảm giác này cũng chỉ lóe lên rồi biến mất, càng nhiều hơn là bởi vì nhi tử không muốn xa rời chính mình mà sinh ra cảm giác thỏa mãn, cười nói:
– Được rồi, hôm nay mụ mụ cùng ngươi ngủ chung một chỗ, nhưng ngươi không thể không ăn cơm nha.
Trong lòng Diệp Phi vô cùng mừng rỡ, vội vàng gật đầu đáp ứng, tuy rằng cũng không thể làm những thứ gì, nhưng có thể ôm nữ thần của mình cùng ngủ một chỗ, cũng đã để cho hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
Lúc về đến nhà, ba vị tỷ tỷ của Diệp Phi cũng đã trở về, cũng đã gần hai tuần không gặp, các nàng đối với Diệp Phi cũng cực kỳ yêu thương, liền hỏi han ân cần một phen, trong nội tâm Diệp Phi mặc dù cũng rất cảm kích với sự quan tâm và sủng ái của các nàng, bất quá tâm trí lúc này đã không còn ở nơi này rồi, chỉ cần vừa nghĩ tới một lát nữa có thể ôm nữ thần của mình cùng ngủ, hắn liền kích động không nhịn được có chút run rẩy.
Vội vàng ăn cơm tối xong, Diệp Phi lo lắng ngồi đợi Liễu Diệc Như cũng ăn xong, sau đó liền lập tức lôi kéo nàng nói:
– Mụ mụ, sắc trời đã muộn, chúng ta đi ngủ đi.
Liễu Diệc Như cảm thấy nhi tử hôm nay giống như có chút không thích hợp, tuy vậy cũng không thực sự nghĩ nhiều, cười nói:
– Gấp cái gì nha, các tỷ tỷ ngươi cũng rất nhớ ngươi, hay là ngươi cùng các nàng trò chuyện một hồi a.
Diệp Phi lại là không thuận theo nói:
– Ta cũng rất nhớ các nàng a, nhưng để ngày mai lại trò chuyện cũng được, ta quả thật có chút mệt mỏi, rất muốn ngủ.
Mấy tỷ muội Diệp Tư Kỳ còn không biết chuyện thân thể Diệp Phi hiện giờ cũng đã rất tốt, vừa nghe hắn nói như vậy, liền có chút bận tâm, Diệp Tư kỳ nói ra:
– Mụ mụ, đệ đệ có thể là thật sự mệt mỏi, ngươi trước hết dẫn hắn đi ngủ đi, ngày mai chúng ta lại cùng nhau chơi đùa cũng tốt.
Diệp Tư Dao cùng Diệp Vân Anh cũng khẽ gật đầu.
Thấy ba nàng đều nói như vậy rồi, Liễu Diệc Như cũng không hề kiên trì, đỡ lấy Diệp Phi vào phòng ngủ của mình, sau khi đóng cửa lại hỏi nói:
– Tiểu Mãn, ngươi đến cùng làm sao vậy? Lẽ ra với thể chất hiện tại của ngươi, cũng không thể nào có cảm giác mệt mỏi như vậy a.
Diệp Phi cũng không hề giấu diếm ý nghĩ của mình, cười nói:
– Mệt mỏi thì không quá mệt mỏi, nhưng là đã lâu không gặp ngươi, rất nhớ ngươi, hiện tại chỉ muốn ôm ngươi cùng ngủ một chỗ!
Diệp Phi mà nói lại để cho nội tâm Liễu Diệc Như sinh ra loại cảm giác kỳ quái trước đó, tuy nhiên nàng vẫn là coi đây nhi tử đối với mình không muốn xa rời, sủng ái cười nói:
– Ngươi nha, thật là, làm như mụ mụ còn có thể chạy không bằng? Nhanh đi tắm, bằng không trên người bốc mùi, mụ mụ sẽ không cho ngươi ngủ ở nơi này a.
Diệp Phi cười hắc hắc nói:
– Chúng ta cùng nhau tắm được không?
Trên mặt Liễu Diệc Như không khỏi ửng hồng, mặc dù là thân nhi tử của mình, nhưng hắn dù sao cũng đã mười sáu tuổi rồi, cái này nếu tại thời cổ đại, chỉ sợ đã làm cha mấy hài tử rồi, mình làm thế nào lại không biết xấu hổ mà cùng hắn tắm rửa? Vì vậy nhẹ nhàng đánh lên người hắn một cái, cười nói:
– Tiểu bại hoại, nhanh đi tắm rửa a!
Diệp Phi vốn dĩ không ôm nhiều hy vọng, nghe vậy liền hắc hắc cười ngây ngô một tiếng, xoay người đi vào phòng tắm, một bên mở nước hướng vào trong bồn tắm, một bên bắt đầu đánh giá mọi nơi, lại phát hiện một chiếc quẩn lót nhỏ màu đen đặt ở trên máy giặt quần áo.
Cái này nhất định là mụ mụ hôm nay thay ra còn chưa kịp giặt rồi, trong nội tâm Diệp Phi vừa nghĩ vậy, nhịn không được thò tay cầm tới, đặt ở chóp mũi nhẹ nhàng hít xuống, chỉ cảm thấy một cỗ nhàn hương khí nhàn nhạt xông vào mũi, trong đó còn pha tạp thêm một tia khí tức đặc thù của nữ tính, lại để cho hắn cảm giác giống như chính mình ghé vào phía dưới mụ mụ mà ngửi chỗ đó của nàng, phía dưới cũng xúc động mãnh liệt dựng lên.
Có điều ý nghĩ này cũng chỉ là một cái thoáng qua, Diệp Phi rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng đem quần lót trong tay thả xuống máy giặt quần áo, đưa tay vỗ mạnh lên mặt mình một cái, trong nội tâm thầm mắng chửi mình: Diệp Phi a Diệp Phi, nàng chính là nữ thần của ngươi đấy, ngươi sao có thể nghĩ như vậy? Cái đó và cầm thú có cái gì khác nhau cơ chứ?
Tuy rằng bắt buộc mình không nghĩ tới những chuyện loạn thất bát tao kia, nhưng tư tưởng con người một khi đã trỗi dậy, như thế nào có thể đơn giản khống chế? Vì vậy Diệp Phi một mực ở trong phòng tắm ngây người hơn nửa canh giờ, gia hỏa y hệt cái chày sắt phía dưới mới chậm rãi yên tĩnh xuống, chỉ là lúc ánh mắt đảo qua cái tiểu khố kia, lại lập tức có dấu hiệu ngẩng đầu trở lại, điều này làm cho Diệp Phi không dám ở lại đây thêm một chút nào, vội vàng tắm rửa sạch sẽ sau đó nhanh chóng ra khỏi phòng tắm.
Lúc này Liễu Diệc Như cũng đã đổi lại một bộ đồ ngủ, yên lặng ngồi tựa ở đầu giường, trên tay cầm lấy một quyển sách, tập trung tinh thần nhìn vào, tuy rằng đồ ngủ của nàng cũng không phải loại đồ ngủ gợi cảm, nhưng bởi vì ở trong nhà, nên nút thắt trên áo ngủ cũng không quá chặt chẽ, vạt áo trước ngực khẽ hở ra một khoảng thật lớn, Diệp Phi liếc nhìn lại, có thể thấy được da thịt trong suốt cùng khe núi sâu hun hút trước ngực nàng, lại thêm bộ dạng thư thái của nàng hiện giờ, một màn tài trí thông thái hòa với vô biên khêu gợi bên trong kia lại để cho trái tim Diệp Phi mãnh liệt nhảy dựng.
Cúi đầu nhìn xuống nơi nào dưới quần ngủ của mình, trong nội tâm Diệp Phi âm thầm cầu nguyện: Huynh đệ a, ngươi đêm nay nhất định phải nhẫn nhịn một chút, thành thành thật thật mà nằm yên một chỗ, ngàn vạn không được không có việc gì cũng đứng lên a!
Có lẽ là nghe được tiếng bước chân của Diệp Phi, ánh mắt Liễu Diệc Như từ trên sách dời ra, nhìn qua Diệp Phi đứng ở đầu giường cười hỏi:
– Tiểu Mãn, ngươi làm gì mà ở bên trong ngây người lâu như vậy? Có phải là làm chuyện gì xấu?
Diệp Phi nhớ tới chuyện mình vừa làm, trên mặt không khỏi ửng hồng, có chút bối rối nói:
– Không có, ta chỉ là tắm rửa kỹ càng một chút mà thôi.