Phần 200
Đột nhiên xuất hiện âm thanh lại để cho Liễu Quân Di cực kỳ hoảng sợ, vội vàng tránh khỏi Diệp Phi, không tự chủ sửa sang lại 1 chút quân phục vốn không có chút nào rối loạn trên người mình, rồi mới lên tiếng:
– Là Tiểu Vệ sao? Vào đi!
Người ngoài cửa đúng là Vệ Thanh, bởi vì nàng từng luyện qua 1 ít nội công, cho nên chỉ ngủ qua 2 tiếng đồng hồ đã tỉnh táo lại, sau khi tỉnh lại cũng lại nhớ đến chuyện giữa mình và Diệp Phi trên sân tập bắn, mặc dù lúc đó trong sân không có người, nhưng nàng vẫn là mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt.
Thời điểm đó mặc dù nàng cũng đã say, nhưng ít nhiều vẫn còn chút ấn tượng đấy, cuối cùng dường như nàng chẳng những hỏi Diệp Phi mình và tiểu di của hắn ai đẹp hơn, đã vậy còn chủ động hôn hắn. Lớn như vậy, miệng của nàng chưa từng bị ai hôn qua đấy, ngay cả cha của nàng, cũng chỉ hôn qua khuôn mặt của nàng khi còn bé, từ sau khi qua mười ba tuổi, thậm chí ngay cả khuôn mặt cũng chưa từng có ai hôn qua. Mà ở trong quân doanh, mặc dù đại đa số đều là nam binh, nhưng nàng vẫn luôn cùng bọn họ duy trì 1 khoảng cách nhất định, ngoại trừ lúc đấu võ, căn bản không có bất cứ tiếp xúc gì trên cơ thể. Vậy mà ngày hôm nay, nụ hôn đầu của mình lại bị đi mất dưới tình huống say rượu, hơn nữa còn là mình chủ động đấy, nếu muốn oán giận Diệp Phi 1 chút cũng là không có bất kỳ lý do nào để giận cả.
Nhớ tới 1 màn kia, Vệ Thanh có chút tức giận, chính là nàng lại phát hiện, mình tức giận cũng không phải do bản thân hồ đồ hôn phải Diệp Phi, mà là đang trách mình thời điểm đó say đến ngất đi, ngay cả hôn môi là cái tư vị gì cũng không cẩn thận thưởng thức.
Ý nghĩ này làm cho nàng vừa thẹn vừa mắc cỡ, trong nội tâm cũng loạn cả lên, ngẫm lại thời điểm vừa mới gặp mặt, mình còn giống như là cực kỳ chán ghét Diệp Phi, nhưng hiện tại lại không biết rốt cuộc ấn tượng đối với hắn là như thế nào, lẽ ra nụ hôn đầu của mình bị hắn đoạt đi mất hẳn là rất tức giận đấy, vậy mà chính mình lại không có chút nào tức giận ngược lại còn rất muốn thấy hắn…
Rửa mặt qua loa 1 chút, Vệ Thanh lại ở trong quân khu đi loạn chẳng có mục đích, muốn đem loại cảm giác kỳ quái trong nội tâm này đuổi ra ngoài, chính là sau khi đi được 1 vòng lớn lại phát hiện, tâm tình của mình chẳng những không có bình tĩnh xuống, ngược lại càng loạn cả lên, hơn nữa còn rất muốn hiểu rõ nhiều hơn về Diệp Phi.
Lúc này vừa vặn đi đến bên ngoài nơi ở của Liễu Quân Di, nàng liền không chút suy nghĩ hô lên 1 tiếng “báo cáo”, có điều sau khi hô xong lập tức hối hận, mình và Liễu Quân Di cũng không quá mức quen thuộc, tìm nàng có thể nói chuyện gì được chứ? Cũng không thể trực tiếp hỏi nàng Diệp Phi bình thường là người như thế nào a? Như vậy không phải là càng mắc cỡ chết rồi!
Thế nhưng bên trong đã có lời đáp lại, nàng đương nhiên lại không thể rời đi, đành phải kiên trì đẩy cửa tiến vào.
Có lẽ là sau biết rõ Diệp Phi không chỉ có 2 nữ nhân là mình và Lâm Linh, tâm tình Liễu Quân Di phát sinh biến hóa, hiện tại lần nữa trông thấy Vệ Thanh, nàng đã không còn loại tức giận vừa rồi, khẽ cười nói:
– Tùy tiện ngồi đi, Tiểu Vệ, ngươi tìm ta có chuyện gì không?
Vệ Thanh lúc này lại có chút sững sờ, nàng như thế nào cũng không nghĩ đến Diệp Phi vậy mà cũng ở nơi này, thời điểm trông thấy hắn, lại không khỏi nhớ tới 1 màn vừa rồi, trên mặt lập tức che kín đỏ ửng, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng Liễu Quân Di đang nói chuyện với chính mình.
Liễu Quân Di chứng kiến bộ dạng của Vệ Thanh, có chút bất mãn vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, trừng mắt liếc Diệp Phi, lại đem vấn đề của mình nói lại 1 lần.
Vệ Thanh lúc này mới kịp phản ứng, nhanh trí nói:
– Ta là muốn đến hỏi 1 chút, chúng ta khi nào có thể hành động?
Sau khi nói xong lại lập tức ý thức được, lấy cấp bậc của mình đi hỏi vấn đề này giống như có chút vượt quá quyền hạn rồi, trên mặt không khỏi càng thêm đỏ hồng.
Diệp Phi không đành lòng để Vệ Thanh lại khó xử thêm, vì vậy cười nói:
– Ta cùng tiểu di cũng là đang thương lượng chuyện này, vừa lúc ngươi có thể giúp chúng ta nhìn xem kế hoạch này có khả thi hay không?
Liễu Quân Di lại trắng mắt liếc Diệp Phi, đè xuống ghen tuông trong lòng, cũng cười nói:
– Đúng vậy, ta đang có chút do dự chưa thể quyết định đây.
Nói xong liền đem chiến thuật vùa rồi của Diệp Phi nói cho Vệ Thanh 1 lần, cuối cùng hỏi lại:
– Ngươi cảm thấy như thế nào?
Vệ Thanh 2 mắt sáng ngời, từ đáy lòng nói ra:
– Liễu đội trưởng, đến bây giờ ta mới biết được, ngài có thể làm tổng chỉ huy cũng không phả chỉ là dựa vào thực lực mạnh hơn nhiều so với chúng ta, cái kế hoạch này có thể nói căn bản không có sơ hở.
Liễu Quân Di khẽ cười cười, cũng không hề giải thích cái kế hoạch này là do Diệp Phi vạch ra, tiểu tử thúi này lại dám ở dưới mí mắt của mình cùng Vệ Thanh liếc mắt đưa tình, như vậy mình cũng dứt khoát đoạt lấy cái công lao này của hắn, vừa vặn lại để cho Diệp Thanh hiểu rõ mình lợi hại cỡ nào, như vậy dù cho sau này nàng cũng tiến vào cửa lớn của Diệp gia cũng phải ngoan ngoãn gọi mình là tỷ tỷ, không thể không nói, Liễu Quân Di mặc dù rộng lượng nhưng ít nhiều vẫn có chút tính toán nhỏ nhen của nữ nhân đấy.
Đã có Vệ Thanh tại nơi này, mình đương nhiên không có khả năng tiếp tục quấn quýt cùng Diệp Phi, cùng với nhìn thấy hắn mà không ăn được, còn không bằng dứt khoát thành toàn cho bọn họ, vì vậy Liễu Quân Di nói ra:
– Hai người các ngươi đi trước đi, ta còn muốn ngẫm lại 1 chút, nhìn xem có thể làm cho kế hoạch này càng thêm hoàn thiện hay không?
Vệ Thanh không nghĩ tới Liễu Quân Di lại để cho mình cùng Diệp Phi đi ra, trong nội tâm không khỏi vừa ngượng ngùng, lại vừa có chút chờ mong, khuôn mặt sau khi nghe xong kế hoạch vốn đã khôi phục bình thường lại lần nữa đỏ lên, nhỏ giọng nói ra:
– Vậy được rồi, Liễu đội trưởng, ta liền đi ra ngoài trước.
Diệp Phi lại nói:
– Vệ tỷ, ngươi ở bên ngoài chờ ta 1 chút, ta cùng tiểu di nói chút chuyện liền đi ra tìm ngươi.
Nghe Diệp Phi nói có chút mập mờ, trên mặt Vệ Thanh lại càng đỏ thêm, vội vàng đi ra ngoài. Liễu Quân Di đợi sau khi Vệ Thanh rời đi cũng đóng cửa lại, nhìn Diệp Phi hỏi:
– Ngươi còn có chuyện gì sao?
Sau khi chiếm được nụ hôn đầu tiên của Vệ Thanh, trong nội tâm Diệp Phi cũng là hơi có chút bóng dáng của nàng, tuy nhiên hắn lại càng quan tâm đến cảm thụ của Liễu Quân Di hơn, nhẹ giọng hỏi:
– Ngươi làm sao lại để cho ta và nàng cùng ở 1 chỗ? Không ăn giấm sao?
– Ăn cái đại đầu quỷ nhà ngươi!
Liễu Quân Di trợn mắt nói, trong nội tâm lại thập phần ngọt ngào, hắn có thể quan tâm đến cảm thụ của mình như vậy, thật không uổng công mình mạo hiểm nguy hiểm thật lớn mà ủy thân cho hắn.
Diệp Phi cười hắc hắc, duỗi tay ôm lấy Liễu Quân Di, ở bên tai nàng nói ra:
– Thật sự không ăn giấm sao? Nếu tiểu di không thoải mái, ta liền ở lại cùng ngươi.
Liễu Quân Di mềm mại dựa vào trong lồng ngực của Diệp Phi, trong miệng lại nói:
– Ít đến, chúng tâm tư gian trá này của ngươi, ta còn không biết sao? Đúng là cái tên hoa tâm, thế nhưng cũng không có cách nào a, ai bảo người ta thích ngươi đâu, đã quyết định muốn tiếp nhận ngươi, vậy thì cũng phải tiếp nhận hết thảy của ngươi, kể cả nữ nhân ngươi ưa thích.
Một câu đơn giản, lại khiến cho Diệp Phi cực kỳ cảm động, ôm chặt lấy thân thể mềm mại mê người của nàng, thâm tình nói ra:
– Quân Di tốt, ta đây cả đời cũng không phụ ngươi đâu.
– Đó là đương nhiên.
Liễu Quân Di đột nhiên khanh khách nở nụ cười:
– Nếu như ngươi dám phụ ta, ta liền đem cái đồ vật khốn nạn này của ngươi cắt xuống, để cho ngươi ngay cả 1 nữ nhân cũng không đụng được.
Nói xong liền duỗi ra 2 ngón tay thon dài, tạo thành cái kéo cách quần kẹp lấy gia hỏa của Diệp Phi.
Diệp Phi giật mình hô lớn:
– Cái này không thể cắt bỏ được a, nửa đời sau của tiểu di còn phải dựa vào nó đấy.
Hai người cười đùa náo loạn 1 hồi, Diệp Phi mới đi ra dưới sự thúc giục của Liễu Quân Di, đã thấy Vệ Thanh còn đang đứng ở bên ngoài đợi hắn.
– Có phải lại đợi đến sốt ruột rồi không?
Diệp Phi đi đến bên cạnh Vệ Thanh cười hì hì hỏi.