Diệp Phi – Phần 133

Phần 133
Trong nội tâm nghi hoặc Diệp Phi không khỏi nhìn về phía Hứa Thư Vân, hỏi nói:
– Thẩm thẩm, có phải là xảy ra chuyện gì rồi?
Hứa Thư Vân thấy nữ nhi vẫn là nói ra, cũng không hề tiếp tục che dấu tâm tình của mình, khe khẽ thở dài, lại không có trả lời Diệp Phi, mà là quay đầu nhìn thư phòng, ánh mắt trống rỗng đến mức làm cho Diệp Phi có chút đau lòng.
Diệp Phi còn muốn hỏi lại, bất quá trong thư phòng lại truyền ra động tĩnh, chỉ nghe một thanh âm rất là thô lỗ vang lên:
– Là ai ở bên ngoài hô to gọi nhỏ đấy, không biết quấy rầy người khác ngủ là không lễ phép sao?
Đúng vậy, đúng là thô lỗ, trước kia Diệp Phi nghe được thanh âm này chỉ biết là cảm giác rất hào sảng, nhưng là bây giờ chính cái thanh âm này cho hắn ấn tượng lại chỉ có một loại cảm giác rất thô lỗ.
Theo thanh âm vọng ra, một trung niên mặc một thân đồ ngủ, đầu tóc tán loạn, sắc mặt tái nhợt đi ra, nhìn xem vị đại hán này, Diệp Phi không khỏi trừng lớn hai mắt, đây là vị nhị thúc hăng hái kia của mình sao? Tuy rằng tướng mạo không sai, nhưng bộ dạng của hắn hiện tại, lại càng giống như một kẻ lang thang đầu đường.
Chứng kiến người bên ngoài là Diệp Phi, trên mặt Diệp Lăng Thiên cố nặn ra vẻ tươi cười, nói ra:
– Nguyên lai là Tiểu Mãn ah, ngươi đúng là đã lâu không tới chỗ này của nhị thúc đấy, hôm nay liền lưu lại dùng cơm đi, để thẩm thẩm của ngươi làm đồ ăn ngon cho ngươi a! Ah, không được rồi, ta còn phải trở về ngủ.
Nói xong liền ngáp một cái, xoay người muốn trở lại thư phòng, từ đầu đến cuối, căn bản không có nhìn qua lão bà cùng nữ nhi của mình.
– Thúc thúc, đừng vội, ta còn có chút việc muốn thương lượng với ngươi một chút.
Diệp Phi vội vàng ngăn trở Diệp Lăng Thiên, tuy rằng hiện tại Diệp Lăng Thiên làm cho người ta rất thất vọng, nhưng dù sao từ nhỏ thúc thúc cũng là rất thương yêu hắn, ở trên vấn đề của Diệp Vũ, Diệp Phi vẫn là muốn trưng cầu thoáng cái ý kiến của hắn.
Diệp Lăng Thiên có chút không kiên nhẫn cau lại lông mày, bất quá vẫn là nhịn xuống, ngồi xuống một cái ghế sa lon cách xa ba người nhất, nói ra:
– Có chuyện gì nhanh nói một chút a.
– Là chuyện về Vũ ca.
Diệp Phi quyết định vào thẳng vấn đề, bởi vì từ trên biểu lộ của Diệp Lăng Thiên có thể nhìn ra, hắn là không có kiên nhẫn nghe mình thao thao bất tuyệt đấy.
– Tiểu Vũ?
Trên mặt Diệp Lăng Thiên lộ ra dáng tươi cười khó có được:
– Hắn làm rất tốt ah, trong hai năm qua hắn giúp ta xử lý rất nhiều chuyện, ta đã quyết định đem Diệp gia giao cho hắn chưởng quản rồi.
Diệp Phi không nghĩ tới Diệp Lăng Thiên vậy mà đã có ý định thoái vị, trong nội tâm không khỏi có chút sốt ruột, muốn ngăn lại cái ý định này của Diệp Lăng Thiên, không ngờ lại còn có người nhanh hơn cả hắn đấy, chỉ nghe Diệp Tĩnh bên người kêu lên:
– Không được, ba ba ngươi không thể đem Diệp gia giao cho Diệp Vũ!
Mà trên mặt Hứa Thư Vân cũng lộ ra thần sắc lo lắng, rồi lại không biết cầu trợ ai, cuối cùng đành phải đưa ánh mắt đặt ở trên người Diệp Phi.
Diệp Lăng Thiên nghe được nữ nhi vậy mà dám phản bác mình, trong nội tâm rất không cao hứng, trầm mặt quát:
– Im miệng, cái tiểu hài tử nhà ngươi thì biết cái gì?
Diệp Tĩnh còn muốn nói điều gì, lại bị Diệp Phi âm thầm ngăn cản, hít sâu một hơi, Diệp Phi nghiêm mặt nói:
– Thúc thúc, ta cũng cảm thấy Vũ ca hiện giờ còn không thích hợp quản lý Diệp gia.
– Ngươi cũng cho rằng như vậy?
Diệp Lăng Thiên đầu tiên là sững sờ, tiếp theo phảng phất là nghĩ tới điều gì, khẽ nở nụ cười, nụ cười kia thậm chí có thêm một tia đùa cợt:
– Tiểu Mãn, thúc thúc hiểu rõ ngươi đang suy nghĩ điều gì, không sai, Diệp gia này vốn nên là của ngươi, chính là ngươi lại thực sự không phải là khối nguyên liệu tốt, ngươi cũng biết, căn cơ của Diệp gia chúng ta về cơ bản là cái gì, dùng thể chất của ngươi, căn bản là không trông nom được đến những sự tình này đấy, bất quá ngươi yên tâm, sau này Tiểu Vũ chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi đấy.
Diệp Lăng Thiên nói ra lại để cho nội tâm Diệp Phi sinh ra một cỗ lửa giận, bất quá lại bị hắn cưỡng chế xuống, nhìn vào con mắt của Diệp Lăng Thiên, rất bình tĩnh nói:
– Thúc thúc, ngươi nói không sai, ta thật sự không phải là khối vật liệu tốt, hơn nữa ta cũng chưa từng nghĩ tới muốn tiếp quản Diệp gia, chính là Vũ ca thật sự không thích hợp, với lại ngươi còn trẻ, không cần phải gấp gáp thoái vị, thứ hai, ngươi biết không? Thanh danh của Vũ ca hiện tại cũng đã không tốt lắm, ở dưới sự dẫn dắt của hắn, trong khoảng thời gian này Lăng Vân Hội đã làm ra rất nhiều chuyện không được ưa chuộng, hiện tại người Vọng Hải đối với Diệp gia chúng ta cũng đã không còn là kính, mà là sợ, nếu lại tiếp tục như vậy, Diệp gia chúng ta chỉ sợ cũng sẽ xong đời rồi.
Nhớ tới biểu hiện lúc tài xế taxi kia đưa mình đến đây, Diệp Phi càng nói càng thêm kích động, thiếu chút nữa không nhịn được rống lên.
Chính là Diệp Lăng Thiên vẫn không coi đây là chuyện gì, cười ha ha nói:
– Như vậy thì thế nào? Đừng quên chúng ta là đang làm gì, làm cho người ta sợ? Đây không phải là rất bình thường sao? Hơn nữa bằng thực lực của Diệp gia chúng ta hiện giờ, ai lại dám nói ra cái gì? Ta cảm thấy Tiểu Vũ làm rất đúng, có đôi lúc, chính là cần lập uy.
Diệp Phi như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Lăng Thiên vậy mà biến thành như vậy, nếu nói thêm cái gì đi nữa, chỉ sợ hắn sẽ càng thêm giữ gìn Diệp Vũ, vì vậy gật đầu nói:
– Thúc thúc nói đúng, là ta nghĩ quá nhiều rồi.
Diệp Lăng Thiên thấy Diệp Phi tự phục, trong nội tâm rất là đắc ý, vỗ nhẹ trên vai của hắn, cười ha hả quay trở lại thư phòng.
Diệp Lăng Thiên rời đi, trong phòng khách lâm vào trầm mặc, ba người Diệp Phi đều không nói câu gì, thẳng đến bên trong truyền đến tiếng Diệp Lăng Thiên lẩm bẩm, Diệp Phi mới nhìn sang Hứa Thư Vân hỏi:
– Thẩm thẩm, thúc thúc đây là làm sao vậy? Trước kia hắn không phải như thế a.
Hứa Thư Vân thở dài nói:
– Ta cũng không biết, từ hơn một năm trước bắt đầu, tính tình của hắn liền trở nên càng ngày càng táo bạo, ai ý kiến cũng không chịu nghe, chỉ có đối với Diệp Vũ là vô cùng tín nhiệm, hơn nữa…
Nói đến đây, trên mặt của nàng hơi đỏ lên:
– Hơn nữa bình thường hắn rất tốt với ta nhưng cũng mất đi hứng thú, tự mình chuyển vào thư phòng.
Về phần tại sao nói cho Diệp Phi điều này, chỉ sợ ngay cả chính nàng cũng không nói rõ ràng.
– Không phải thời điểm lễ mừng năm mới các ngươi còn rất tốt sao?
Bởi vì hai nhà ở cực kỳ xa, bình thường lại không có việc gì cùng gặp mặt, lần gần đây nhất Diệp Phi gặp Diệp Lăng Thiên đã là thời điểm lễ mừng năm mới, chính là thời điểm đó Diệp Lăng Thiên cũng không có kỳ lạ giống như hôm nay, cho nên hắn rất là nghi hoặc.
– Khi đó hắn đã tận lực khống chế mình, dù sao cũng là thời điểm lễ mừng năm mới, ai cũng không muốn ở thời điểm kia khiến cho mọi chuyện không thoải mái, bình thường hắn đều cái bộ dạng này đấy.
– Hơn nữa có đôi khi hắn còn đánh mụ mụ đâu.
Diệp Tĩnh ở bên cạnh rất là tức giận bỏ thêm một câu.
– Cái gì?
Diệp Phi triệt để sợ ngây người, hắn dù thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, Diệp Lăng Thiên vậy mà lại ra tay đánh Hứa Thư Vân, không nói đến tình cảm của bọn hắn sâu đậm, coi như là nam nhân không quen biết, nhìn thấy cực phẩm mỹ nữ giống như Hứa Thư Vân, cũng sẽ đều nâng trong lòng bàn tay mà che chở ah, trong nội tâm không khỏi nổi lên ý nghĩ thương xót đối với Hứa Thư Vân, đứng dậy ngồi vào bên cạnh của nàng, giương cánh tay ôm bờ vai của nàng, ôn nhu nói:
– Thẩm thẩm, ngươi chịu khổ rồi.
Cảm thụ được vòng tay ấm áp kia của Diệp Phi, Hứa Thư Vân không khỏi nhớ tới ủy khuất nàng phải chịu đựng hơn một một năm nay, rốt cuộc không đè nén được, dúi đầu vào Diệp Phi trong ngực, khẽ khóc thút thít, Diệp Tĩnh còn ở bên cạnh chứng kiến mụ mụ khóc, cũng vì vậy mà khóc theo.
Diệp Phi lúc này cũng không biết phải an ủi các nàng như thế nào, chỉ có thể mỗi tay một người đem các nàng ôm lấy, nhẹ nhàng vỗ về tại trên lưng các nàng.

To top
Đóng QC