Đào tạo dâm nữ – Phần 96: Tò mò chết ruồi

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 96: Tò mò chết ruồi
Tách!
Vị đại úy cao to trái ngược với vẻ khúm núm hiện tại. Trên mặt treo một nụ cười hèn mọn, mừng rỡ bật lửa, châm cho Phong một điếu thuốc!
Nơi bờ sông lộng gió, anh ta khum tay tỉ mỉ che chắn, đợi Phong rít một hơi.
– Lần trước không biết thân phận cậu nên có đôi chỗ đắc tội! Cậu niệm tình tôi đã theo bộ trưởng nhiều năm, mà bỏ quá cho chút vụn vặt này!
Phong phun một tràng khói vào mặt viên đại úy vẫn cố gượng cười. Chẳng nói chẳng rằng. Cuối cùng cũng hiểu tư vị ỷ thế hiếp người ra sao. Thảo nào Trần Lập cũng như vô số vị anh tài khác lại thích thể hiện như con công khoe mẽ đến thế!
Đại úy Dũng gượng cười chớp chớp mắt, cố gắng lấy lòng Phong. Chặng đường thăng tiến của hắn bây giờ tất thảy phụ thuộc vào người thanh niên này rồi! Dũng cố kéo mối quan hệ:
– Vợ tôi… trung úy Trình Ngưng đang công tác ở Học viện hẳn là thân thiết với cậu. Lần nào tôi cũng thấy cô ấy khen cậu thông minh cơ trí, rất nhanh tìm ra điểm đáng ngờ trong vụ án…
– Tôi tưởng vợ anh là cô Nguyễn Thị Thì quê mùa kia cơ chứ?
– Tôi… tôi…
Phong chẳng muốn nghe tên này lải nhải. Một kẻ ruồng rẫy vợ con thì sẽ trông đợi được gì? Nhưng nước cờ của Trần Quý không thể không đi. Trực tiếp vỗ vai:
– Tôi biết anh hy sinh rất nhiều. Tôi rất ủng hộ con người cầu tiến như anh! Yên tâm, tôi sẽ giúp anh leo lên đến chỗ anh mong ước! Chúng ta sẽ thân cận hơn!
– Vâng… vâng… Cậu…
– Tôi chỉ có một yêu cầu!
Đại úy Dũng giãn mày. Có yêu cầu tức là có thỏa thuận, có lợi ích thì có cơ hội! Hắn ngay lập tức đồng ý khi Phong nói:
– Trung úy giống như chị tôi vậy! Tôi rất… biết ơn! Nên đám cưới cô ấy, tôi cũng muốn gửi chút quà mừng!
Dũng nhạy cảm ngửi ra vị gì đó, lập tức híp mắt cười:
– Hoan nghênh mời cậu đến dự, tôi sẽ gửi thiệp mời trực tiếp sau! Cậu… Nếu cần… tôi làm bất cứ việc gì, cứ việc dặn dò!
Trần Phong không cảm thấy ngạc nhiên lắm! Hắn chỉ cảm thấy thú vị giùm cho nàng trung úy mà thôi! Có một ông chồng bất chấp điều gì cũng làm thế này? Không biết mắt trung úy nhìn người kiểu gì hay vậy? Vỗ vai tạm biệt đại úy, Phong đứng đón gió mát mẻ, suy nghĩ về lời dặn dò của Trần Quý!
Thế cục chính trị bất ổn với ba đảng phái khác nhau. Trần Quý dặn dò Trần Phong phải cẩn thận hành sự. Đừng quá tin tưởng bất cứ người nào. Dẫn đến hiểm họa khôn lường. Xảy ra chuyện, thì dù là ông ta hiện tại cũng khó bảo toàn được cho Phong! Dù là nhiệm vụ cũng cần có đầy đủ công văn chữ ký. Vân vân… Toàn những lời xáo rỗng!
Phù!
Nửa điếu thuốc còn đang bốc khói bay vèo xuống sông. Tiếng tranh cãi oang oang của Lê Minh Tâm và Trần Kiều An ở đâu đó vẳng đến tai, làm Phong chú ý!
– Em đừng tưởng chị không biết em lén lút qua lại với người khác! Chị có thể không để ý. Nhưng em cũng nên tém tém lại chứ? Còn không thì dứt khoát luôn cho đỡ phải lừa gạt nhau!
– Chị…
Chụt… chụt… chụt… nhóp nhép…
Trần Phong dừng bước. Nhướng mày! Một khung cảnh ướt át nhảy ra trong đầu! Rồi là cãi nhau lừa nhau nhiều lắm chưa?
Tiếng mút mát da thịt cọ xát làm Phong ngứa ngáy. Thân thể của Trần Kiều An thì Phong không để tâm, nhưng Lê Minh Tâm thì phải nói vạn mỹ có một. Dáng dấp tỉ lệ vàng, sờ chỗ nào cũng đẹp! Đè lên thì chỉ có tuyệt vời! Nhưng ai đang nằm trên ai thế nhỉ?
Đi thêm vài bước, chiếc ghế dài bên hồ bơi trong vườn kêu rầm rập. Lê Minh Tâm ngẩng đầu, hất mạnh mái tóc dài tuyệt mỹ. Khuôn mặt đắc ý, vuốt giọt nước đọng bên mép:
– Chị chịu thua chưa…
Khóe mắt liếc thấy Trần Phong đang nhìn. Lê Minh Tâm trố mắt, đỏ bừng mặt. Lắp bắp không nói thành lời. Phong đưa ngón giữa trêu đùa cô. Làm toàn thân cô trở nên nhạy cảm vô cùng tận.
– A… – Mắt nhìn Phong mê ly, liếm mép khêu gợi, Lê Minh Tâm ra dấu hôn gió đến Phong. Hạ thân đang bị Kiều An kích thích, mất kiềm chế mà tiết ra một dòng nước trong suốt.
– A? Chị thắng rồi!
Vùi mặt vào vai Kiều An, Lê Minh Tâm mỉm cười chịu thua.
Trần Phong phì cười, quay đầu bỏ về doanh trại. Mặc dù rất muốn về đè cô nàng minh tinh kia ra quần một trận. Nhưng hôm nay nàng có vẻ bận rộn, mà hắn thì cũng có một cái hẹn đã định sẵn!
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: https://truyensex.life
Trời tối…
Trình Ngưng chờ quá giờ điểm danh vẫn chưa thấy Phong đâu. Trong lòng có chút lo lắng, quyết tâm tới nơi hẹn trước. Làm chủ không gian là thủ thuật trong nghệ thuật đàm phán. Cô cần phải chuẩn bị cho tốt.
Khu vực này khá vắng và tối. Căn phòng cô từng chọn kia nằm khuất sau một lối rẽ cụt. Tương đối tách biệt với không gian bên ngoài. Lúc trước cảm thấy an toàn biết bao, thì nay lại trở nên nguy hiểm như có kẻ rình mò sẵn sàng nhảy ra dọa nạt bất cứ lúc nào.
Trình Ngưng khẽ đẩy cửa, nhanh chóng lọt vào trong để tránh người khác chú ý. Trong lòng tự nhủ, mình đã lén lấy điện thoại của Phong xóa clip đi rồi. Hắn sẽ không còn bất cứ cơ sở nào để dọa nạt nữa! Mình tới đây là để nhắc nhở thằng nhóc đó giữ mồm miệng, kẻo vạ vào thân khi vu khống, vấy bẩn cấp trên!
Vững tâm dấn bước, trong căn phòng tối om, Trình Ngưng định bật sáng đèn. Ai ngờ lại nghe thấy tiếng rên khe khẽ của ai đó! Trình Ngưng nhịn thở, mắt mở lớn không thể tin nổi. Ai có thể đến đây… làm điều đó được cơ chứ?
Tò mò hại chết ruồi. Bóng đèn không được bật nữa. Trình Ngưng chỉ dò dẫm tiến bước về phía âm thanh nọ… Trái tim đập liên hồi:
– Phải chăng… lần trước… Trần Phong cũng có cảm giác thế này…
Đi đến cuối phòng, vẫn vị trí ấy, người phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng tột cùng đã làm cho Trình Ngưng cảm thấy ngạc nhiên không thể thở!

To top
Đóng QC