Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 52: Tập hồ sơ màu xanh
Trong cơn mê tình, Lê Minh Tâm không còn biết gì nữa, cô đem tất cả giao vào tay Trần Phong, mặc hắn bày bố. Cũng giống như lúc này, hắn muốn cô lột đồ chống tay lên đá, trần chuồng, chổng mông lên cho hắn đâm phầm phập như kẻ thù.
Còn Trần Phong siết cái eo nhỏ của cô, mắt thì nhìn bóng dáng ẩn thân trong bóng tối, sau bụi cây gần cổng.
Phong chọc sâu, cúi đầu vân vê hai ngọn vú nhô cao, thì thầm vào tai Minh Tâm:
– Có người nhìn em kìa!
Minh Tâm giật mình, nức nở. Làm Trần Phong xuýt xoa:
– Ui cha, siết chặt thế?
Hắn cắn tai Minh Tâm, sỗ sàng bóp chặt bầu ngực nở nang, một tay thò xuống, vừa xoa vừa gẩy hạt đậu ướt đẫm:
– Em thích bị nhìn đúng không? Em đúng là con đĩ dâm đãng thích phô dâm!
Mọi điểm nhạy cảm nhất của Minh Tâm đều rần rần dưới tay Phong, cô ú ớ trợn mắt:
– … không… không… phải em…
Trần Phong đâm hết cỡ, hưởng thụ cái lỗ tử cung nhim nhíp nơi quy đầu, cảm giác tê tê, siết chặt ướt át:
– Vậy sao nghe thấy có người lại thít anh chặt thế này?
Minh Tâm lâng lâng trong vòng tay Phong, không nghĩ được lý do gì để biện minh sự hưng phấn bất ngờ này:
– Em… emmm… sướng… anh đâm em sâu quá… aa…
Ngón tay Trần Phong như đánh đàn, đánh tan ý chí của Minh Tâm, bên tai thầm thì những lời nói khiêu khích tinh thần cô:
– Em là con đĩ dâm đãng! Nữ idol thích phô dâm! Hay là anh post những tấm ảnh anh đã chụp em bú cặc lên mạng nhé!
– … không… đừng mà…
– Nhìn xem kìa! Ai đang đi tới kìa? Em mau rên lớn lên nào!
Minh Tâm cố kìm nén cảm xúc, cắn chặt răng:
– … không… mà… chú Dũng… đừng đến đây… đừng mà… em ra m…
Trần Phong nhếch mép cười, ngẩng đầu nhìn người được gọi là chú Dũng đang lén lút, nhìn trước ngó sau, cẩn thận đi vào trong nhà.
Hắn kéo Minh Tâm đứng lên, rồi từ phía sau ôm lấy thân thể cô mà đâm tới cái khe lạch thít chặt của cô trong khi thì thầm không ngớt:
– Đẩy em ra một bước thôi nhé?
– … ư… ư…
– Ba em có biết ông ta có đứa con gái dâm đãng thế này không?
– … hơ… em… dâm…
– Nói anh nghe nào! Lê Minh Tâm là con đĩ dâm thích bị đụ!
– Tâm… hơ… thích lắm… sướng quá… aaa… ra nữa…
– Lê Minh Tâm là con đĩ của ai?
– … aaaaa… em… Trần Phong… em ra nữa… Trần Phong… aaa nữa rồi anh ơi…
Trần Phong nhìn cô gái ngửa đầu dựa vào tay như cọng bún run rẩy, đôi bàn tay tiếp tục chơi đùa cả trên lẫn dưới hai điểm khoái cảm của cô. Từ từ hỏi nhỏ:
– Nói cho anh biết, chú Dũng kia là ai?
Trong cơn mê tình, lời của Phong như thánh chỉ, điều khiển tất cả lý trí của Minh Tâm. Cô cố trợn đôi mắt say tình, trả lời trong từng ngụm hơi thở:
– Hơ… chú Dũng… aaa… tha cho em… ra nữa… chú Dũng tài xế của ba… nghỉ việc… anh đừng gẩy nữa… em chịu không nổi… tha cho em… chú nghỉ việc lâu rồi…
Trần Phong hôn cái gáy ngọc, lướt tay trên làn da đẫm mồ hôi, từ từ ấn vai cô xuống:
– Ngoan lắm! Hôm nay thu hoạch bất ngờ! Phần thưởng của em đây! Quỳ xuống!
Minh Tâm hiểu việc cô phải làm, lập tức quỳ trước mặt Trần Phong, há to cái miệng nhỏ đang hớp từng ngụm không khí:
– Xin anh cho em cặc!
Trần Phong cười vuốt ve khuôn mặt Minh Tâm, thong thả kê vật bóng lưỡng lên đôi môi bị cắn nhoe nhoét son của cô:
– Nuốt hết nó đi!
Minh Tâm cố gắng nuốt trọn vào cổ họng, mặc kệ kế hoạch thu âm bài hát mới vào ngày mai. Tất cả những gì cô cần lúc này, là làm cho thứ kia phun ra đám chất lỏng đặc sệt mà cô yêu thích:
– … chụt chụt…
Trần Phong hài lòng ngẩng đầu, nhìn kỹ tập hồ sơ có bìa màu xanh trong tay người đàn ông lén lút được gọi là chú Dũng.
Trần Phong nhướng mày hỏi nhỏ:
– Chú Dũng này làm việc cho bố em lâu chưa?
Minh Tâm phồng miệng, gật gật:
– Âu ắm ồi!
– Sao chú ấy nghỉ việc không làm với bố em nữa?
– … ông iết!
– Bình thường sau vườn này của nhà em vắng thế hả?
Minh Tâm nhả vật trong miệng, áp sát mặt xoa nắn rồi trả lời:
– Không đâu, bình thường có hai anh bảo vệ, mà hôm nay chắc là bận chạy ra phía trước hỗ trợ rồi! Anh ơi ra cho em đi!
Trần Phong rút điện thoại, mở chế độ quay video:
– Nào sóc nhanh lên em!
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: https://truyensex.life
Nửa đêm…
Cạch!
Cửa phòng làm việc của Lê Đức Toàn bị đẩy khe khẽ!
Một bóng đen lách qua khe cửa hẹp, từ từ khép nhẹ. Trong bóng tối, ánh sáng flash của điện thoại rọi khắp các vị trí trong gian phòng.
Đầu tiên là bàn làm việc, tương đối ngăn nắp. Tập hồ sơ bìa xanh đặt ngay ngắn trên bàn. Hắn thò tay, lật từng trang. Sau đó dùng camera ghi hình lại tất cả. Kể cả tấm ảnh nhỏ đã cũ, chụp một gia đình ba người hạnh phúc. Đó là hai vợ chồng trẻ đẹp đôi, cùng cô con gái, mặc đồng phục trung học vô cùng xinh xắn. Cô bé đang tinh nghịch giơ cao chiếc mũ nhỏ trong vẫy vẫy về phía trước. Đó chính là Dương Ánh Tuyết thuở nhỏ.
Tiếp theo là một loạt các hành động của người đàn ông có vẻ là ba của Dương Ánh Tuyết. Khi thì cắt băng khánh thành, khi thì trong cuộc họp… tất cả đều là những góc ảnh chụp từ xa!
Và toàn bộ các báo cáo về cái chết của đôi vợ chồng tỷ phú. Dương Văn Chiêu 47 tuổi, suy tim, đã chết! Huỳnh Thu Hoài 38 tuổi, tai nạn xe, đã chết! Dương Anh Tuyết, 18 tuổi, tiếp quản tập đoàn Tuyệt Mỹ, nay đổi tên thành tập đoàn Phong Đại! Là doanh nghiệp đứng thứ ba toàn quốc! Theo Forbes, nữ doanh nhân đang xếp hạng 28 toàn thế giới!
Bên dưới tập hồ sơ mà xanh ấy, lại là một trang báo thông tin về một dự án cao tốc vượt biển Hà – Hưng nổi tiếng vào khoảng 20 năm trước, vốn đầu tư lên đến hàng chục ngàn tỷ đồng. Dự án đó nổi tiếng không chỉ về tầm cỡ chiến lược quốc gia, không chỉ về mức độ đầu tư khủng khiếp, mà còn là một vụ án động trời về tội tham nhũng. Khiến bao quan chức trung ương chỉ trong một đêm bị cắt chức điều tra, sau đó là lần lượt bị phán tử hình. Toàn bộ hệ thống chính trị thay đổi nghiêng trời vào thời điểm ấy!
Bóng đen đặt cả tập hồ sơ lẫn tờ báo về vị trí cũ, tiếp tục muốn chiếu rọi xung quanh xem xét, thì nghe tiếng bước chân chậm rãi bên ngoài. Hắn vội đặt một thiết bị nghe lén dưới gầm bàn rồi nhảy vội ra cửa sổ.
Bóng đen quỷ mị di chuyển nhanh, nhưng khá khéo léo. Hoàn toàn không một tiếng động. Nương nhờ đêm đen không trăng không sao, hắn thuận lợi nép mình ngay khi cửa phòng bật mở.
Trong khi bám tay men theo vách tường để trèo xuống từ ô cửa tầng hai ấy, hắn giật mình khi bên tai vang lên âm thanh trao đổi của hai người đàn ông:
– Tôi trở về gấp vì muốn báo cho ông chủ một việc. Số 8 gửi lời nhắn, hắn muốn có 3 triệu đô la, hoặc là hắn sẽ bán danh sách cho Dương Ánh Tuyết!
– Cái gì? Danh sách đã bị hủy rồi cơ mà?
Đây là giọng của Lê Đức Toàn! Có vẻ hoảng hốt lẫn tức giận!
– Hắn đã chụp lấy một bộ ảnh, trước khi hủy! Số 8 vốn làm việc rất cẩn thận. Lần này do đã có con nên muốn giải nghệ, trốn sang nước ngoài. Tôi nghĩ, cẩn thận vẫn hơn!
Một khoảng lặng khá lâu, Lê Đức Toàn mới từ từ lên tiếng:
– Vậy thì chồng tiền cho hắn! Sau đó…
– Tôi hiểu!
Căn phòng lại trở về sự im lặng và tối đen. Bóng đen treo mình bên mép cửa sổ cũng không còn bóng dáng!