Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.life, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 10: Những kẻ làm cha
Một tuần sau sự kiện sát thủ cây mít – Trần Phong hài hước đặt tên.
Buổi sáng, khi đang làm thêm tại quán cafe. Trần Phong đột ngột nhận được một cuộc điện thoại liền nghỉ việc. Không lâu sau, một chiếc xe hơi tới trước cửa đón Phong chạy ra một nhà kho vắng vẻ ở ngoại thành.
Vừa bước xuống xe, Phong lập tức nhìn thấy Ánh Tuyết đang chờ đón trước cổng. Một thân trang phục công sở gọn gàng mà sang trọng, đang nhẹ nhàng mỉm cười mong chờ hắn. Phong hỏi:
– Chủ tịch không ở công ty bận rộn, chạy đến đây hóng chuyện à?
– Bất kỳ việc gì của chủ nhân đều là ưu tiên tối cao – Ánh Tuyết cười rạng rỡ, đôi mắt như nịnh nọt – Với cả, nơi đây là một nhánh nhân viên có chút đặc thù, lần đầu gặp chủ nhân, nô sợ bọn chúng không ai quản lý, sẽ thiếu tôn trọng với chủ nhân…
Phong cười nhẹ:
– Đặc thù gì vậy?
– Nơi đây tập hợp đa số là những tay giang hồ bị em nắm được yếu điểm, cũng có một số tội phạm được nô che chở cho một chỗ dung thân, cũng có một số đặc công giải ngũ vì bất mãn chế độ, đến đây làm thuê cho em. Bọn họ chuyên môn giúp em làm một số công việc đặc biệt. Tuy hơi rủi ro, nhưng cũng rất được việc.
Phong gật đầu, một đội ngũ không dễ khống chế, vậy mà cô ta cứ dửng dưng như không mà xây dựng lên. Lá gan của người đàn bà không nhỏ, bản lĩnh càng không thiếu.
Lúc này, một người đàn ông râu rậm cao to bước đến, liếc nhìn thoáng qua Trần Phong, rồi chào Ánh Tuyết:
– Bà chủ, người đã bắt đủ, gồm có Vương Đạt, thủ lĩnh Sơn Tào bang và bốn tên đàn em, ngoài ra còn có cặp con trai con gái của Vương Đạt. Tất cả đều trong phòng biệt giam, chờ quyết định của bà chủ.
– Bố trí canh gác chặt chẽ, việc xử lý giao toàn quyền cho vị này – Ánh Tuyết chỉ vào Phong – Ngoài ra, cũng chính là chỉ huy của các anh, có toàn quyền quyết định. Anh Nam hỗ trợ tôi thông báo đến tất cả mọi người như thế.
Người đàn ông tên Nam lại một lần nữa liếc Trần Phong, nhìn Phong chỉ đôi mươi, khuôn mặt thì thư sinh búng ra sữa, tuy cao ráo nhưng có vẻ hơi gầy. Hắn tưởng Phong là trai bao của quý bà, muốn làm trò ra vẻ nên đến đây. Ánh mắt anh ta đậm vẻ không phục, nhưng vẫn nói:
– Vâng, chào chỉ huy…
– Lính đặc chủng, quân hàm Thượng úy, quân đoàn quân khu Hồng Liên, nửa năm trước, bị khai trừ vì tội gián tiếp tiết lộ quân cơ làm 10 đồng đội hy sinh trong trong nhiệm vụ. Thực chất là vị thiếu gia nhà thượng cấp nhắm đến vợ anh, đưa anh vào cửa tử. Vì bảo vệ anh, cô ta lên giường với gã, sau đó được ngụy tạo là tự sát tại nhà. Cô ta bị giam lỏng để hắn ta chơi đùa. Anh đến giết hắn, sau đó 2 người có một bé trai, nhưng anh không dám tin rằng đó là con anh nên lấy cớ trốn chạy để không phải đối diện với họ.
Người đàn ông tên Nam xanh mặt, nhìn trừng trừng vào Phong, gân xanh nổi đầy hai bắp tay lực lưỡng. Phong cười nhẹ:
– Anh thật hèn, tránh né người vợ vì anh vào sống ra chết, mặc cô ta khó khăn chồng chất, từ bỏ chính con ruột của mình, đến một cái xét nghiệm cũng không dám làm. Sao vậy? Muốn chối à, anh không đánh lại tôi!
Dứt lời, một bóng đen lớn ập đến, Trần Phong không chút hoang mang, đón lấy nắm đấm lao đến, rầm một cái, thân hình Nam lảo đảo lùi ra xa, còn Phong thì đứng phẩy phẩy hơi xoa tay có hơi nhức. Nam tiếp tục đỏ mắt lao đến, Trần Phong né đòn đối thủ, điểm nhanh vào vài huyệt đạo trên ngực anh ta, rồi nhẹ nhàng gạt chân hắn. Thân hình cao to của gã đàn ông đổ ập xuống đất.
Phong ngồi xổm bên cạnh, nói:
– Mất bình tĩnh dẫn đến hậu quả không lường được, anh vẫn không học được gì từ quá khứ ah? Còn nữa, nếu anh tiếp tục trốn tránh, tôi càng xem thường anh.
Nói rồi, Phong đi vào nhà kho, Ánh Tuyết cũng đi theo, đôi mắt cười cong cong.
Lúc này, mọi người có mặt đang quan sát từ phía xa, dù không nghe được câu chuyện, nhưng cũng chấn động không nhỏ. Vì Nam đang là chỉ huy tạm thời ở đây, cũng là người có nắm đấm khỏe nhất, ấy vậy mà đối kháng với thanh niên búng ra sữa kia cứ như đấm vào bông, không ra nổi tí lực nào hết. Để rồi trong vài chiêu đã bị vật ra đất, còn chưa gượng dậy nổi.
Cũng có vài người tinh ý, quan sát thấy, bà chủ Ánh Tuyết của bọn họ, luôn đi sau Phong nửa bước chân, chưa hề vượt lên. Phải là người như nào, để người phụ nữ lợi hại đó, cam tâm đứng sau lưng như thế?