Đảo lạnh mù sương – Phần 12

Phần 12
Ariel gọi. Đêm cuối cùng rảnh ở London. Cô muốn gặp Sơn.
Anh lái xe qua đón. Rồi chạy vô thẳng khu trung tâm, dọc theo con đường bờ sông. Từ 7h sáng tới 10h đêm muốn vô đây phải lên mạng trả phí không thì bị phạt. Mà phí cũng rất mắc, gần hai chục bảng dù chỉ lỡ đi vô trúng một con đường nào đó trong này. Giờ này thì thoải mái. Đậu xe cũng không mất phí. Ngay xéo góc New Scotland Yard chỗ mới dọn về. Nhìn qua bên kia sông là London Eye. Chạy mắt qua bên phải là Westminster có tháp chuông đồng hồ Big Ben nổi tiếng, nhưng mấy năm nay bị bao kín để tu sửa. Chỗ này hàng năm bắn pháo bông Happy New Year là lên truyền hình ra khắp thế thế giới.
Ariel hạnh phúc lấy sổ ra ký họa. Sơn thì hôm bữa cũng đã về kho lấy hộp sơn dầu dã ngoại ra sắp sẵn trong xe, giờ mở lên. Mở cửa. Ngồi sang bên ghế phụ. Nhìn ra ngoài mà vẽ. Theo kiểu bức Đại lộ Montmartre của Pissarro. Khá giồng nơi đây. Cũng xe đậu hàng dài, chỉ việc thêm chấm vàng cho thành đèn sáng. Cuối đường là cả rừng chóp nhọn gothic của tòa nhà quốc hội. Còn thêm mấy cây cột đèn hoa văn tạo hình con cá quấn quanh bên dưới, và cây cầu cùng vòng bánh xe của London Eye nữa. Vô cùng nhiều màu sắc. Tất nhiên không thể thiếu Ariel đang ngồi vẽ ở đúng điểm vàng trong bố cục hội họa.
Sơn dùng màu acrylic cho nhanh khô. Là loại màu giống sơn dầu nhưng dùng dung môi nước. Dễ rửa cọ. Mà để vẽ theo kiểu Ấn tượng thì có thể nói là tương đương sơn dầu.
Từ người vẽ trở thành người mẫu. Ariel má ửng hồng. Nhưng không dám đứng dậy hay cử động sang hướng khác sợ làm hỏng tư thế mà người vẽ đã phát thảo.
Thấy buồn cười. Sơn xua tay ý nói không sao. Thì cô nàng mới dám chạy tới coi. Rồi xuýt xoa vì màu sắc trên tranh.
Thật là tuyệt vời. Mà phải nói là trên cả tuyệt vời mới đúng. Vì có mình trong đó mà. Cũng giống như chung quanh. Chỉ vài nét bút phác họa thôi, mà hình dung ra rõ ràng một cô gái nhỏ bé đang ngồi trên ghế xếp, đặt nhẹ cuốn sổ trên đùi. Tay kia rõ là như đang cầm cây bút chì nhưng không vẽ mà cả người như dựa ra đằng sau để ngắm trọn khung cảnh London by night.
Ariel cũng nhanh chóng ký họa lại cảnh Sơn đang ngồi trong xe mở cửa quay ra ngoài vẽ trên chiếc hộp giống như Monet hay van Gogh vẫn dùng khi ra ngoài làm plein air, trong lúc anh đang nhanh chóng lấp đầy những chỗ còn lại trên tranh.
Nửa đêm. Đã sang ngày mới. Không thấy chuông đồng hồ gõ như cái âm thanh huyền thoại đã trở thành chuẩn mực cho tiếng đồng hồ gõ chuông trên toàn thế giới.
Sơn rửa cọ. Xếp hộp. Sang bên kia lái xe đi. Ariel ngồi bên cạnh sung sướng ngắm bức tranh nhỏ anh vừa tặng.
Sơn cho xe chạy thẳng qua bên kia tòa nhà quốc hội. Vẫn xuôi theo con đường bờ sông Embankment. Qua khỏi bảo tàng mỹ thuật đương đại Tate Museum và một cây xăng. Đường bỗng vắng lặng tĩnh mịch, không còn ồn ào thỉnh thoảng xe chạy như đằng kia nữa. Xe đậu ở đây là của những người sống bên trong kia, để cho tiện sáng đi làm luôn. Đèn đường không còn sáng mà chỉ còn le lói sau hàng cây, cũng tối sẫm như bốn cây cột ống khói của nhà máy điện đã không còn hoạt động từ lâu lắm rồi.
Sơn dừng xe. Mở cửa ra ngoài. Kéo hết mức cho ghế lái chạy ra đằng trước. Rồi mở cửa sau chui vào. Ariel hiểu ý. Cũng làm giống hệt vậy cho bên phía mình. Rồi đặt bức tranh dựa vô mặt kính trước, vừa che bớt tầm nhìn vừa để ngắm. Kính hai bên và đằng sau Sơn đã dán lớp phủ đậm, cho nên có đứng sát bên nhìn bên ngoài vô cũng không thấy gì.
Ariel cởi sạch quần ra. Co chân lên cuộn lấy người Sơn, lúc này cũng không còn mặc gì bên dưới. Tay cầm lấy bàn tay Sơn vừa vẽ tranh, cho từng ngón tay anh vô miệng mút mút, rà lười vô từng đầu hoa tay thật là đã.
Sơn vòng tay qua hông cô gái, mơn trớn làn da mềm mại non trẻ đang bao lấy một cơ thể săn chắc hừng hực sức sống. Chỉ nhiêu đó thôi là đủ cho thằng nhóc khó bảo bên dưới kia tinh nghịch ngẩng cao đầu, căng thẳng chờ lệnh.
Sơn vuốt tay xuống bên dưới háng Ariel, chạy thẳng vô cái lỗ lồn mà hai bên mép chỉ như là hai cái lá mầm vừa nhú. Nước đã chảy tràn trề ra ngoài sẵn sàng hết cả rồi.
Sơn nhích mông chuyển người vô giữa băng ghế, nhẹ nhàng dùng chỉ một ngón tay đang đút hờ vô trong cái lỗ của Ariel, day day nhè nhẹ bên trên, mà lái nguyên một thân người cô gái bước chân qua bên kia, chống hai đầu gối lên ghế, ngồi úp ngực vào Sơn, từ từ nuốt trọn lấy cây cần tăng dân số, ngồi xuống nhổm lên nhịp nhàng.
Hai tay Sơn chạy dần lên ngực, mò mò tìm hiểu rồi tháo cái khóa áo ngực phía đằng trước đặc biệt này. Vén áo rà lưỡi quanh đầu vú. Tay rảnh rỗi thì vịn xuống dưới mông xoa xoa bóp bóp.
Ariel hào hứng hơn bao giờ hết. Gầm gào trong cổ họng. Nhún mạnh hết cỡ mỗi lần hạ xuống. Bộ phuộc nhún nhún cũ kỹ của chiếc xe đã tới gần 20 năm tuổi bắt đầu cót két như khi đi vào đường đất nhấp nhô lên xuống. Đồ đạc đâu đó trong xe cũng lạch cạch hùa theo. Mấy chai nước dưới gầm ghế róc rách lào xào đệm nhịp nghe thật là hào hứng pha lẫn với tiếng thở của người đẹp.
Lên đỉnh. Ariel nằm bẹp xuống người Sơn, lúc này đã nhích mông hết cỡ ra đằng trước cho cô tiện nhấp xuống.
Sơn giữ nguyên con cặc vẫn đang còn cứng nguyên bên trong lỗ lồn đang co thắt từng đợt của người tình, ôm chân xoay người đặt mông Ariel xuống ghế. Lúc này cô gái thành ra như nằm tơ hơ trên ghế, chống tay dựa vai và lưng vô một bên góc. Một chân co lại tấn vô khe bên kia. Một chân lửng lơ trong không khí được tay Sơn cầm giữ.
Sơn vẫn giữ nguyên nhịp nhấp của Ariel hồi nãy, có chăng là càng lúc càng nhanh hơn một chút. Cô nàng thở hồng hộc, bụng dưới run bần bật từng hồi, răng ngoạm chặt vô cánh tay cho khỏi hét lên thật to. Đồ vật trong xe rung lắc kêu gào bây giờ không còn phân biệt nổi âm thanh nào với tiếng động nào nữa rồi.
Tập trung hết sức bình sinh. Sơn dập mạnh hết cỡ xuống, nhanh hết cỡ vô ra. Rồi gần tới thì dùng tay trợ lực thêm vài cái, bắn xối xả vô bụng rồi lên mặt Ariel. Tóc bê bết tinh trùng. Miệng lè lưỡi liếm một vệt chạy ngang mép, mỉm cười hạnh phúc nhìn tình nhân.
Sơn khép mắt của Ariel bằng ngón tay di tinh trùng dính trên trán xuống mí. Chấm mấy đám trên tóc bôi lên gò má. Còn vũng bên dưới bụng thì xoa như kem dưỡng da quanh bụng. Đúng là kem dưỡng da đó. Chút nữa khô lại chúng sẽ kéo da bên dưới căng căng lại, mà mấy trang làm đẹp hay nói là kem căng da tự nhiên.
Còn lại thì đặt ngón tay lên xoa xoa bờ môi mịn màng, để cho chiếc lưỡi bên trong thò ra lau cho sạch sẽ.
Ariel mau chóng thiếp đi trong sung sướng mãn nguyện. Sơn thò tay ra đằng sau lấy cái chăn mỏng đắp lên người cho cô.
Cái đoạn Sơn mở cuốn sổ ký họa của Ariel ra coi. Đẹp lắm. Có hình anh khỏa thân đêm trong hốc đá ở Brighton. Và đêm nay. Còn một khoảng trồng bên dưới đó. Sơn lấy bút vẽ luôn Ariel đang khỏa thân nằm ngủ sóng xoài quên trời đất trong xe. Vẽ tới đâu thì nhấc mền lên coi rồi bỏ xuống liền tới đó cho người tình khỏi lại. Tới chỗ cặp vú nhọn cứng thì không thể không cúi xuống bú mút.

To top
Đóng QC