Cực phẩm dâm dục – Phần 77

Phần 77
Long lầm lũi đi vào phòng, nó thấy bà Linh quay mặt vào tường vẫn đang khóc, có lẽ đã ướt hết gối. Long ngồi lên giường nói :
– Em đừng suy nghĩ nhiều được không? Mọi chuyện rồi cũng qua thôi. Đừng lo lắng quá.
– Anh đã biết chuyện của hai bố con đúng không? – Linh quay ra hỏi
– Uh, nhưng cũng mới biết thôi.
– Sao anh không nói gì với em?
– Anh sợ em bị sốc nên chưa dám nói.
– Thôi em hiểu rồi. Bây giờ anh đi làm đi, em muốn nằm nghỉ một mình.
– Hôm nay anh ở nhà, em như vậy thì anh làm sao mà bỏ em đi được.
– Em không sao đâu. Anh đi ra ngoài đóng cửa lại hộ em được không? Lúc này em không muốn nói chuyện gì hết cả.
Nghe bà Linh nói vậy thì Long miễn cưỡng đứng lên đi ra ngoài phòng khách ngồi, haizz..mọi chuyện bắt đầu phức tạp rồi đây, Long nghĩ thầm và ngồi nghĩ cách giải quyết.
Bà Linh nằm suy nghĩ miên man, cứ nghĩ đến đâu thì đầu bà như muốn nổ tung, nước mắt cứ tuôn rơi. Lúc này vấn đề bà thấy nhói đau nhất không phải là chuyện cái thai, mà là chuyện của hai bố con quan hệ loạn luân cùng huyết thống. Bà Linh nghĩ đúng là mình gây ra tội thì có ngày quả báo sẽ đến với bà. Nhưng cái điều bà không ngờ là ông trời lại dáng cho bà cái nỗi đau quá lớn khi để ông Hùng quan hệ tình dục với chính ….con gái bà. Bà Linh nước mắt tuôn rơi cho rằng số phận như đã xắp đặt để cho ông Hùng trả thù bà, vì bà đã gây ra cái tội lỗi lớn với ông nếu mà như ông biết được thì có lẽ suốt đời này ông không bao giờ tha thứ.
Cái ngôi nhà ngày nào còn hạnh phúc, con vang những tiếng rên rỉ sung sướng của những cuộc ái ân, thì giờ đây u ám một cách đáng sợ. Hai ngày nay Thảo đã tìm cách nói chuyện với bố nhưng ông nhất quyết không nghe làm mọi thứ trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Ông Hùng và Long cũng không thèm nhìn mặt nhau chứ đừng nói là hai người ngồi nói chuyện.Bà Linh thì yếu dần, yếu dần chỉ nằm bệt trên giường không ăn, không uống khiến Long lo lắng và hôm nay nó phải gọi điện cho Hà đến khuyên nhủ bà Linh.
Hà đến thì Long kể hết tất cả mọi việc cho cô nghe, kể cả chuyện loạn luân của hai bố con ông Hùng. Hà mặt buồn rầu suy tư rồi bảo Long :
– Thôi cậu cứ đi làm đi, để cô ở đây nói chuyện với bà ấy. Có nhiều cái chỉ có phụ nữ mới hiểu và thông cảm được cho nhau thôi.
Có Hà ở đây nên Long cũng yên tâm, nó vẫn hiên ngang đến cty làm như không có chuyện gì xảy ra. Hà vào trong phòng thấy bạn như vậy đâm ra cô cũng thấy thương. Đỡ Linh ngồi dậy kê cái gối sau lưng để dựa, Hà nói :
– Nhìn mày thế này tao thương quá. Thằng Long gọi tao đến và đã kể hết chuyện cho tao biết rồi. Mấy hôm không ăn uống gì đúng không? Trông mặt mũi xanh xao hốc hác quá.
– Tao không muốn ăn.. – Linh lại rơi nước mắt nhìn Hà.
– Cái chuyện của ông Hùng với con Thảo cũng đã xảy ra rồi thì mày cũng nghĩ làm gì nhiều cho mệt. Giống như tao với thằng Tom đây này. Coi như là bình thường đi. Cái quan trọng bây giờ tao nghĩ là cái thai trong bụng ý. Mày định giải quyết ra sao?
– Tao với thằng Long đều muốn giữ. Nhưng ông Hùng không cho. Nếu để cái thai lại thì ông ấy đuổi hai người ra khỏi nhà. Tao không biết phải làm thế nào nữa mày ạ. Tao không muốn đi đâu với thằng Long hết. Vì làm như vậy thì con Thảo mất chồng, Gia Bảo mất cha.
– Haizz..Cũng không trách ông Hùng được. Vấn đề này khó quá.Nếu để đứa bé sinh ra thì cũng phức tạp lắm. Mày thử nghĩ xem lớn lên nó sẽ gọi ai là bố? Hoặc như giả sử lớn lên nó biết chuyện người lớn trong nhà ông bà, bố mẹ loạn luân với nhau thì cũng không tốt cho tâm lý của nó chút nào. Nếu phá đi tuy đau lòng chút nhưng lại giải quyết hết các vấn đề. Để lại thì sẽ sống cũng chẳng được thoải mái đâu, thậm trí còn mang tội với ông Hùng, và với chính bản thân nó. Mày thử nghĩ xem đứa trẻ sẽ thế nào khi đi học bị bạn bè trêu và xỉ nhục? Nó đâu có tội gì mà phải chịu như thế đúng không?
Linh nghe lời Hà nói thấy cũng có lý, suy nghĩ một hồi lâu thì trả lời :
– Uh, có lẽ là phải phá thôi. Nhưng tao sợ thằng Long không cho.
– Cái thai ở trong bụng mày chứ có ở trong bụng nó đâu mà mày lo. Và nó cũng chẳng có quyền gì để ngăn mày cả. Vì cái hạnh phúc cho cả gia đình chứ có phải hạnh phúc cho riêng nó đâu. Nếu nó thích có thêm con thì nó tự mà đi bảo cái Thảo vợ nó đẻ cho, ai lại bảo mày đẻ hộ hả? Vui nhưng phải có chừng mực chứ.
– Nhưng nói với nó thế nào để nó hiểu nhỉ?
– Nếu nó muốn giữ thì có nói nó cũng không nghe đâu.Tốt nhất mày cứ âm thầm đi phá rồi về nói với nó sau. Lúc đấy nếu nó có tức giận thì cũng phá xong rồi, và thích thì mày cạch mặt không cho đụng chạm nữa là nó sợ ngay. Rồi thời gian trôi đi nó cũng sẽ quên và mọi chuyện lại trở về như cũ.
– Có lẽ tao nghe mày vậy. Cũng chẳng còn cách nào khác hay hơn. Mày tìm địa chỉ tin cậy và đưa tao đi nhé.
– Uh, nhưng phải nhanh nhé. Vì cũng khoảng chục ngày nữa tao phải đi rồi, không sống ở đây nữa đâu. Chắc rất lâu nữa tao mới về thăm mày được. – Nói đến đây Hà buồn rười rượi nhìn Linh.
– Sao vậy? Sao lại tự nhiên đi sống nơi khác? – Linh nhìn Hà ngạc nhiên.
– Cái hôm buổi sáng đưa mày đi khám thai đó, lúc về xảy ra chuyện mày ạ. Tao và thằng Tom bắt buộc phải đi nơi khác thôi thì mới sống yên thân được. – Hà buồn rầu bắt đầu kể rõ sự tình cho Linh nghe.
Cái đêm hôm sinh nhật vì không cẩn thận nên hai mẹ con Hà đã để cho Linda bạn gái thằng Tom nhìn thấy. Sự việc bắt đầu xảy ra khi ở trường thằng Tom và con Linda chơi thân với một nhóm bạn là người VN. Con Linda giữ được cái chuyện thầm kín đó mấy hôm thì không giữ được nữa, nó muốn tâm sự cái chuyện này cho ai đó và nó đã kể cho một đứa bạn gái chơi thân của nó học cùng lớp. Linda đã kể và bảo đứa bạn không được nói cho ai biết cái bí mật đó nhưng đứa bạn của Linda chưa đầy 1 ngày đã kể cho thằng bạn trai của nó nghe sau khi hai đứa vừa làm tình xong. Thế là thằng đó ngay ngày hôm sau đi học đã kể cho mấy thằng khác biết và chúng đều cười ồ lên khi thấy Tom đang đến gần. Chúng nó đã trêu chọc thằng Tom cái chuyện nó ngủ với mẹ và đã xảy ra đánh lộn. Lúc về nhà Hà thấy mặt mũi Tom tím bầm, gặng hỏi mãi thì nó mới nói ra cho cô biết. Bây giờ cái chuyện của hai mẹ con có lẽ đã vỡ lở ra và có nhiều người VN biết.Linh nghe xong lo lắng hỏi :
– Thế hai mẹ côn mày định đi đâu?
– Tao định sang Thụy Điển sống. Bên đó đời sống cũng sướng và nghề nail cũng đang phát triển lắm.
– Mày có ai quen biết bên đó không?
– Có chứ. Tao có hai đứa bạn bên đó. Tao đã gọi điện nói chuyện và nhờ chúng nó tìm giúp 1 cửa hàng vị trí đẹp để thuê. Chắc khoảng 10 hôm nữa tao đi vì ở lại mấy hôm nay để lo giấy tờ bên này. Hai mẹ con tao đều quốc tịch Đức nên chuyện sang đấy định cư không khó lắm.
– Thế cái cửa hàng nail của mày đã bán lại được cho ai chưa?
– Cái cửa hàng này làm ăn tốt, thu nhập khá thì rao cái chẳng có mà nhao nhao người đến hỏi ngay. Nhưng tao định để cho thằng Thành làm. Vì tiền tao cũng ko thiếu lắm mà thằng Thành ngày xưa là tao đón sang. Bây giờ nhìn nó vất vả đi làm thuê lương ba cọc ba đồng,vợ lại hết chửa đứa này sang đứa khác nên tao cũng thấy thương. Để cho nó cửa hàng này thì chắc cũng giúp cuộc sống của nó đỡ vất vả hơn. Thêm nữa nó chỉ quản lí thôi chứ không phải làm gì cả nên cũng có thời gian mà chạy đi chạy lại để chăm vợ và bọn trẻ con.
– Mày tính thế cũng phải. Dù gì cũng là hai chị em có máu mủ.Nhưng nó có tí vốn nào để trả cho mày không?
– Làm gì có đồng nào. Hôm qua tao gọi điện cho nó rồi và đồng ý để nó trả dần hàng tháng. Chắc mai nó lên đây để tao hướng dẫn nó công việc cho quen. Cái nhà tao cũng để lại cho vợ chồng nó thuê luôn. Nói thật chứ kể cả sang bên kia chưa tìm được cửa hàng nào nhưng cái tiền thằng Thành phải trích ra gửi sang cho tao hàng tháng cũng thừa để chi tiêu. Nếu chẳng may gặp trường hợp bí quá thì tao sẽ bán cái nhà đi.
– Thế hôm nào mày đưa tao đi giải quyết vụ cái thai được?
– Để hai hôm nữa nhé. Vì mày đang yếu quá bác sĩ cũng không cho phá đâu. Từ nay mày chịu khó ăn uống để lấy lại sức vào.
– Uh, tao biết rồi.
Có Hà bên cạnh thì Linh cũng bớt tâm trạng đi một phần nào, tuy cô cũng hơi buồn vì từ nay phải xa đứa bạn. Từ câu chuyện của Hà mà Linh cũng đâm ra sợ cái cảnh loạn luân của gia đình mình một ngày nào đó cũng bị bại lộ ra ngoài nên đâm ra Linh cũng ko còn hứng thú những chuyện dâm loạn với Long như những tháng ngày qua. Thêm vào đó khi biết ông Hùng và Thảo loạn luân với nhau, Linh càng muốn chạy trốn khỏi cái cảnh dâm dục trong ngôi nhà này. Bây giờ cô chỉ muốn sống yên ổn như những gia đình khác,muốn trở về cuộc sống với những nguyên tắc chuẩn mực của đạo đức. Nghĩ là vậy nhưng Long luôn kè kè bên cạnh, khi nó đòi hỏi thì cách nào cô tránh được đây?
Linh cũng dần trút bỏ được cái tâm lí đè nặng mấy ngày qua, cô định âm thầm cùng Hà đi phá cái thai để gia đình được yên ấm. Cô chưa nói với ai hết và cô với ông Hùng vẫn chưa ai nói chuyện với nhau một câu nào từ cái hôm định mệnh trong nhà tắm. Bất ngờ lớn nhất là chiều nay ông Hùng thông báo là ông Kiên, anh ruột của ông Hùng sống bên Mỹ sang chơi 1 tuần tiện thể dự sinh nhật của Thảo sau đó mấy hôm. Ngày xưa ông Kiên cũng sống ở bên Đức và chính ông cùng em trai là ông Hùng nghĩ ra ý tưởng đánh gạo và mì tôm sang đây bán. Sau đó ông Kiên lấy vợ là người VN nhưng sống bên Mỹ và ông chấp nhận sang Mỹ sống cùng vợ. Gia đình ông Kiên có hai người con trai hiện đang đi học vì ông lấy vợ sau ông Hùng. Sang bên Mỹ ông Kiên vẫn nhập mì tôm và gạo sang Mỹ bán, dần dần ông cũng thành lập cty và hiện cty của ông còn lớn mạnh hơn cty của ông Hùng bên này nhiều.Thỉnh thoảng cứ 1-2 năm là ông Kiên lại sang bên Đức để thăm gia đình em trai mình.
Buổi tối trong bữa cơm tất cả mọi người phải gạt hết những chuyện riêng tư sang một bên để cùng vui vẻ khi có ông Kiên ở đây.Ông Kiên thấy mọi người vẫn bình thường nên ông không biết gia đình em trai mình xảy ra chuyện gì cả. Thảo thì cười nói liên tục vì từ bé cô đã rất quý bác Kiên của mình,tối hôm đó cô cùng bác mình còn uống hơi nhiều tới tận khuya rồi mới đi ngủ.
Ngày hôm sau đi làm, đến 12h trưa ông Hùng bất thình lái xe về nhà để đưa anh mình ra ngoài ăn, sau đó sẽ đưa ông đến cty tham quan. Về đến nhà chẳng thấy ai ở trong bếp cũng như phòng khách, linh tính báo cho ông Hùng biết có chuyện gì xảy ra rồi nên ông nhẹ nhàng tiến về phòng ngủ, nơi ông nghe thấy có tiếng nói chuyện trong đó. Tại sao ông Kiên lại nói chuyện với vợ mình trong phòng ngủ vậy? Tim đập nhanh, ông Hùng lại gần ghé tai vào cửa để nghe hai người bên trong đang nói chuyện :
– Linh : Anh nói gì? Không được.
– Kiên : Nhưng cái Thảo là con anh. Anh rất nhớ nó, đêm nào anh cũng nghĩ đến nó. Anh muốn có một đứa con gái.
– Linh : Anh không nghĩ làm vậy là phá tan gia đình này à?
– Kiên : Anh biết chứ. Nhưng nó là con anh, anh chỉ muốn được một lần Thảo gọi anh là bố thôi. Anh xin em đấy, một lần thôi. Nếu em không nói cho con biết thì anh sẽ nói. Trước sau gì thì chắc chắn Thảo sẽ phải biết bố ruột của mình là ai.
– Linh : Không được. Anh đừng làm vậy, em xin anh đấy.
– Kiên : Em yên tâm.Thảo lớn rồi và anh nghĩ nó đủ hiểu biết để thông cảm cho mẹ nó khi biết rằng bố Hùng của nó không có khả năng sinh con.
Linh lại khóc cho cái số phận mình, sao chưa qua được chuyện này thì chuyện khác lại ập đến vậy. Ngày xưa 2 vợ chồng cô sống với nhau hơn một năm mãi không có con và cô âm thầm đi kiểm tra và biết được nguyên nhân là từ chồng mình.Sống trong cái buồn bã đó thêm nửa năm thì ông Kiên phát hiện ra cái tâm trạng của cô em râu mình, ông đã gặng hỏi và Linh đã tâm sự hết cho ông anh chồng biết. Ông Kiên giữ bí mật đó và động viên cô em râu cố sống vui vẻ để tìm cách có con. Nhưng ngày tháng trôi qua mọi thứ vẫn vậy, thấy em râu vẫn buồn thì ông Kiên một lần chát với Linh đã liều thổ lộ ra là muốn giúp vợ chồng em mình có con. Như ông nói thì đứa bé vẫn mang dòng máu họ của nhà ông nên cũng làm Linh suy nghĩ. Sau hơn một tháng suy nghĩ chán chê, và với mong ước có một đứa con để bế thì Linh đã đồng ý và họ đã ân ái tại một khách sạn và ngay sau đó Linh có tin vui. Về sau mỗi lần ông Hùng cứ bảo cô đẻ thêm đứa nữa là cô lại thấy sợ, cô lại nghĩ đến cái bí mật trong quá khứ của mình.
Ông Hùng đứng ngoài cửa nghe rõ mồn một, lại một lần nữa ông được nghe những cái bí mật động trời từ vợ ông. Người chóng mặt,mắt cảm thấy hoa lên, tim nhói đau,ông Hùng đẩy toang cánh cửa ra và hét to lên hết sức có thể :
– Hai người định lừa dối tôi đến bao giờ hả?
– Hùng!
– Anh!
Đó là những gì ông Kiên và bà Linh thốt ra được từ cửa miệng. Mặt bà Linh như không còn hột máu vì sợ, bà nhìn ông Hùng rồi khóc, rồi quỳ xuống van xin :
– Anh..em biết em có lỗi với anh…em cũng không mong anh tha thứ…
– Cô có biết là cô thà lấy con dao đâm một nhát trước ngực tôi đây này, để tôi chết đi có khi còn thanh thản, chứ cô đâm sau lưng tôi như thế này thì tôi sống còn nhục hơn cả con chó.
– Huhu..em xin lỗi anh..em..
– Hùng..bình tĩnh đi em..
– Anh im đi..anh cũng là 1 thằng khốn nạn. Từ này tôi không có thằng anh trai như anh.
Ông Hùng nói xong quay đầu phi ra cửa mặc kệ bà Linh ngã lên ngã xuống đuổi theo. Ông lái xe thật nhanh như để chạy trốn,vừa lái nước mắt ông vừa rơi ra khi nghĩ vợ mình đã lừa dối hơn hai mươi năm qua mà mình không hề biết gì. Thảo không phải là con ông…chuyện này còn khốn nạn hơn cả cái việc vợ ông đang mang thai với thằng Long bây giờ….đang suy nghĩ…đến ngã tư đang đèn đỏ…ông không để ý và vẫn cứ lao nhanh như bình thường và bất ngờ….một chiếc contener từ đường bên kia đang cắt qua..và…
RẦM….tút..tút..tút….
Mọi người nhốn nháo chạy đến bệnh viện khi nghe tin ông Hùng bị tai nạn. Ông đang bất tỉnh và đã được phẫu thuật ngay khi xe cứu thương chở đến bệnh viện. Người đau lòng nhất có lẽ là bà Linh vợ ông, bà ngất lên ngất xuống khi ở lì trong bệnh viện để được gần chồng.

To top
Đóng QC