Phần 56
Thảo bực mình và giận Long ghê ghớm. Hôm nay là một ngày vui của cô khi Phan Quân đã đồng ý trở lại Loth Company làm việc. Công ty thời trang đã tặng cho cô một cặp vé tối nay đi xem biểu diễn thời trang vì Loth cũng là một nhà đầu tư có tiếng tại công ty đó. Định bụng tối nay về hai vợ chồng sẽ cùng đi xem, bởi cũng lâu lắm rồi hai người chưa có dịp đi đâu đó riêng tư để tạo một luồng gió mới. Vậy mà Long lại gọi điện thông báo đi có việc tận Franfurk vì có một số khách hàng béo bở ở đó ngày mai mới về. Không cần biết lý do là gì, Thảo chỉ biết là mọi kế hoạch cho hai người bị đổ bể và cô cảm thấy hụt hẫng. Thảo định không đi nữa vì không muốn đi một mình nhưng ngặt nỗi, cô lại là đại diện cho Loth, công ty đã ủng hộ một số vốn không nhỏ cho buổi trình diễn thời trang này.
– Con sẽ đi cùng với mẹ! – Gia Kiên đề nghị.
– Con á? – Thảo quay lại đưa tay lên miệng để cố nhịn cười.
– Vâng. – Gia Kiên quả quyết.
– Mẹ cần một người đàn ông đi cùng mẹ chứ không phải là một cậu nhóc mới lớn như con.
Gia Kiên luôn khó chịu mỗi khi chị gái hay là mẹ vẫn coi nó là một cậu nhóc. Cậu ta gầm gừ tiến lại gần mẹ và ôm chặt lấy cô thủ thỉ bên tai:
– Ở trên giường con đã chứng minh cho mẹ thấy rằng con là một người đàn ông tuyệt vời rồi đúng không?
Thảo hơi đỏ mặt, giọng cô trở lên lí nhí:
– Đó là chuyện khác. Đến đó đa số là người lớn, con thử nghĩ sao khi người ta thấy mẹ lại đi dự tiệc với một cậu thanh niên chưa đủ mười tám tuổi? Mà chắc bảo vệ có cho con vào không nữa?
– Mẹ yên tâm, con chỉ cần ba mươi phút chuẩn bị thì sau đó mẹ sẽ thấy con là người đàn ông đích thực.
Thảo cố nhịn cười, nhưng thấy Gia Kiên cứ nằng nặc đòi đi nên cô đành gật đầu đồng ý.
– Thôi được rồi, con đi chuẩn bị đi. Mẹ đồng ý cho con làm bạn trai của mẹ tối nay.
– Cả đêm nữa chứ?
Gia Kiên lém lỉnh dí sát miệng vào bờ môi mẹ nhấm nháp lớp son. Thảo cũng tưởng tượng ra cảnh đêm nay chỉ có hai mẹ con ở nhà. Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi đi xem thời trang về? Có thể cả đêm lắm chứ? Có một điều Thảo không thể phủ nhận là từ hôm quan hệ với con trai, nhu cầu của cô bỗng cao chót vót, cơ thể lúc nào cũng đòi hỏi. Cô với Long vẫn làm tình hàng đêm, nhưng cô vẫn thấy thiếu, vẫn muốn nữa và may sao Gia Kiên đã xuất hiện bên cạnh để đáp ứng những cái còn thiếu cho mẹ.
Khi Gia Kiên đi về phòng để chuẩn bị, Thảo tranh thủ lấy điện thoại ra gọi cho cả hai cô con gái đang ở xa. Sau khi gọi cho Gia Bảo xong thì cô gọi cho Gia Hân.
– Hôm nay buổi picnic có vui không con?
– Vui lắm mẹ ạ. – Gia Hân nói dối và thì thào qua điện thoại.
– Sao giọng con nghe yếu vậy?
– Dạ, tại đi chơi cả ngày về mệt nên chúng con ngủ sớm. Con phải nói nhỏ vì sợ bạn Kathy tỉnh giấc.
– Vậy hả con. Vậy mẹ không làm phiền giấc ngủ của các con nữa. Mai hay hôm nào con có muốn về nhà chơi không? Mẹ sẽ lên trường đón con về.
– Tuần này lịch học của chúng con kín hết rồi, chắc phải tuần sau con mới về được.
– Ừ, gắng học tốt con nhé. Thôi con ngủ tiếp đi. Yêu con!
– Vâng, con yêu mẹ. – Gia Hân tắt máy và nhìn Long đang ngồi bên cạnh.
Kết thúc cuộc gọi thì Gia Kiên mở cửa bước vào làm Thảo sững sờ ngạc nhiên.
– Đây có phải con trai mẹ không nhỉ? – Thảo bất ngờ với mái tóc chải ngược ra đằng sau và được xịt keo bóng mượt của Gia Kiên. Bộ comple sành điệu trông giúp cậu bé trưởng thành lên mấy tuổi.
– Bạn trai của mẹ thì chính xác hơn! – Gia Kiên tự hào về mình và tiến đến bên Thảo đứng trước mặt hãnh diện.
– Và bạn trai của mẹ có lẽ sẽ là người đàn ông đẹp nhất tối nay phải không? – Thảo không muốn làm con trai mất vui, cô pha trò nhí nhảnh.
– Em nói rất chuẩn! – Gia Kiên bất ngờ liều lĩnh thay đổi cách xưng hô và cũng vô cùng tếu với biểu lộ trên khuôn mặt có một chút hài hước.
Điều đó làm cả hai mẹ con phá lên cười. Thảo cũng thấy vui với trò đóng kịch đó.
– Giờ xin anh có thể đi xuống dưới phòng đợi em được không để em còn thay quần áo và trang điểm. – Thảo cũng thích thú bắt trước theo kiểu xưng hô như người tình với con trai mình.
– Được thôi! Anh đợi. – Gia Kiên hôn nhẹ lên môi Thảo rồi mỉm cười và nháy mắt sành điệu trước khi bước ra ngoài.
Gia Kiên ngồi dưới chờ hơi lâu, nhưng sự chờ đợi cũng có cái giá của nó khi mà người đàn bà đẹp đã xuất hiện ở chân cầu thang. Bây giờ đến lượt Gia Kiên sững sờ bởi vẻ đẹp cuốn hút của mẹ mình. Chiếc váy ôm sát cơ thể! Phía trên được thiết kế xẻ ngực táo bạo làm hai bầu vú căng phồng đến nghẹt thở. Cái khe thì hững hờ chờ đợi, nó thu hút mọi ánh mắt của bất cứ ai, kể cả là đàn bà hay đàn ông. Bước đi của Thảo có phần hơi khó khăn vì chiếc váy hơi bó, nhưng điều đó không làm cô bận tâm cho lắm bởi cô biết rằng mỗi lần mình bước chân là bờ mông cũng lắc lư theo. Chúng khêu gợi đến chết người!
– Sao lại nhìn mẹ chằm chằm đến như vậy? – Thảo mỉm cười vì không hiểu sao cô lại cố tình chọn chiếc váy này. Hình như là để trêu tức cặp mắt của người tình trẻ.
– Mẹ đẹp như một thiên thần mẹ có biết không? Có lẽ tuổi tác không ảnh hưởng gì đến nhan sắc của mẹ.
Thảo biết con trai đang nịnh mình nhưng cô nghe vẫn cứ sướng tai. Hai từ – thiên thần – có khác nào đưa cô lên tận mây cao. Gia Kiên bước lại gần cầm tay Thảo kéo về phía mình. Nó ôm và hôn lên môi cô thật âu yếm.
– Con yêu mẹ mất rồi! – Gia Kiên sung sướng thốt lên.
– Còn Minh Thư thì sao? Minh Thư cũng xinh đẹp mà? Mẹ không muốn vì mẹ mà làm hỏng hạnh phúc của hai đứa.
– Cô ấy chưa bao giờ yêu con và con cũng chưa bao giờ yêu cô ấy. Bọn con quấn lấy nhau đơn giản chỉ là tình dục.
– Nghe có vẻ thành thật đấy nhỉ? – Thảo thích thú với điều đó. Cô luôn muốn đàn ông chỉ thuộc về mình, bởi trong người cô luôn có sự ích kỷ.
– Còn mẹ thì sao? Mẹ nghĩ gì về đàn ông? – Gia Kiên hỏi lại và trong lòng mong muốn mẹ cũng yêu nó, cho dù chỉ là một chút.
Thảo mỉm cười, cô không muốn nói dối, cô không muốn để con trai chờ đợi sự hão huyền. Với cô tình dục là chuyện bình thường, nhưng tình yêu thì chỉ có một.
– Mẹ á? Nói thế nào để con không thất vọng nhỉ?
– Mẹ cứ nói, con sẽ không buồn đâu.
– Mẹ chỉ yêu mình bố con thôi. Con có tin vào điều đó không? Cho dù đôi lúc cũng có thể mẹ thích và mê mẩn một người nào đó, nhưng rốt cuộc mẹ thấy rằng chỉ có tình yêu với bố con là vĩnh cửu.
– Thế bác Quân thì sao? Con thấy hai người rất tình cảm.
– Câu hỏi rất hay. – Thảo cười
– Nhiều khi đúng là mẹ cũng nghĩ rất nhiều và không biết mẹ với bác Quân ở mức độ tình cảm nào. Nhưng rồi mẹ nhận ra rằng bác Quân chỉ như là một người bạn, một người anh trai không hơn không kém.
– Hình như mẹ và bác ấy cũng đã có thời gian ngắn quan hệ tình dục với nhau? – Gia Kiên vẫn cố hỏi cho bằng được.
Đã nói thì nói cho hết, Thảo nhớ lại chuyện đó và thở dài trả lời:
– Đúng vậy, và đó là một sai lầm của cả hai người. Rất may mọi chuyện đã kịp dừng lại và tình bạn của mẹ với bác Quân không bị sứt mẻ mấy.
Không để cho Gia Kiên vặn vẹo với những câu hỏi hóc búa nữa, Thảo hôn nhẹ lên môi cậu ta và nói nhanh:
– Thôi mình đi thôi không đến muộn mất. Tối nay em đồng ý làm bạn gái của anh đó. – Thảo pha trò và đưa ánh mắt xem phản ứng của con trai.
Gia Kiên cười cười, câu nói đó đúng là đã làm xua tan ngay nỗi buồn khi mẹ không có chút tình yêu trái gái gì với nó. Thôi được rồi, đơn giản chỉ là tình dục vậy. Cũng không đến nỗi là tồi tệ cho lắm. Được sở hữu cái cơ thể nóng bỏng như của mẹ đã là một đặc ân lớn trong đời. Gia Kiên thể hiện mình là đàn ông, cậu ta cầm tay Thảo dắt đi ra ngoài.
– Anh chưa đủ mười tám nên chưa có bằng lái xe. Làm phiền em làm tài xế vậy.
Thảo không nhịn được cười với câu tếu đó, hai mẹ con thật vui vẻ và hạnh phúc.
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm dâm dục 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Trung tâm thời trang tối nay thật ồn ào và náo nhiệt. Thảo khoác tay Gia Kiên hãnh diện mỉm cười với mọi người bước vào trong. Là khách vip nên hai mẹ con được bà giám đốc nhiệt tình chào đón ngay tại cửa. Theo sự chỉ dẫn, hai mẹ con đi vào hàng ghế dành cho khách vip.
– Bà xứng đáng phải được ngồi ở những chỗ trang trọng nhất! – Bà Giám đốc nịnh đầm.
Tất cả mọi người đều hướng sự chú ý nơi hai mẹ con Thảo đang ngồi. Có lẽ trong con mắt của đám đàn ông, ngắm vẻ đẹp sexy của bà chủ tịch Loth còn thích thú hơn là ngồi cả tiếng đồng hồ ngắm mấy cô người mẫu gầy giơ xương.
Thảo đưa mắt nhìn một lượt xung quanh khi buổi biểu diễn chuẩn bị bắt đầu. Cô chợt sững người khi nhận thấy sự có mặt của Vũ Bắc, còn Vũ Bắc chào cô bằng cái cúi đầu hài hước. “Lão ta ở đây làm cái quái gì nhỉ? Sao đi đâu cũng gặp lão ta vậy?” – Thảo hoàn toàn không ngờ với sự xuất hiện của Vũ Bắc tại đây. Không nhìn thấy ông ta có lẽ cô còn có chút thiện cảm, nhưng nếu nhìn thấy, cái vẻ mặt kiêu ngạo đó, cô hơi khó chịu. “Quỷ tha ma bắt ông ta đi!” Thảo đưa ánh mắt về phía trước và tập trung xem khi buổi trình diễn bắt đầu, cô cố gắng không nghĩ đến ông ta. “Hãy vứt lão ta ra khỏi đầu đi nào…”
Nhưng nói thì dễ… Thảo cảm thấy rõ ràng sự có mặt của ông ta ở sau lưng… như có ai đó thở hơi nóng vào gáy cô. Trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh đôi tay dài nắm cương ngựa, cái miệng gợi tình… ý nghĩ là ông ta cũng thích mình đã đánh thức trong cô sự tò mò. Thảo vẫn không thể từ bỏ niềm đam mê với những người đàn ông có sức thu hút mãnh liệt. Vũ Bắc xuất hiện giống như một Phan Hải ngày nào mà đã làm cho cô chìm trong mê đắm. Nghĩ đến điều đó, Thảo kinh hoàng khi cảm thấy cái gì đó rạo rực chạy khắp người. Xấu hổ, cô quay sang nhìn con trai. Gia Kiên ngồi chăm chú xem mấy cô người mẫu đang đi đi lại lại ở phía trước nên không nhận thấy Vũ Bắc ngồi ở đằng sau. Thảo không ngạc nhiên khi Vũ Bắc chỉ dán đôi mắt vào cô trong suốt buổi trình diễn thời trang. Song tự sâu thẳm tâm hồn, cô hiểu là cô lại thích như thế… và chắc chắn ông ta cũng vậy.
Khi buổi trình diễn thời trang kết thúc, mọi người đứng dậy vỗ tay chúc mừng vì buổi biểu diễn đã thành công tốt đẹp. Thảo không thể không quay lại nhìn và Vũ Bắc mỉm cười đầy ẩn ý với cô. Cái nụ cười đầy ngạo mạn, có khi trông hơi đểu đểu của các gã sở khanh, nhưng không hiểu sao Thảo lại bị hút mất tâm trí bởi nụ cười đó. Bàn ghế bắt đầu được don đi để chuẩn bị cho một cuộc khiêu vũ. Thảo hơi bẽn lẽn khi Gia Kiên tỏ thái độ ga lăng, cậu ta chìa tay lịch sự như các quý ông mời mẹ mình ra nhảy. Tiếng nhạc bắt đầu cất lên là lúc mọi người ai cũng hòa vào không khí vui vẻ của những bản nhạc đồng quê nhẹ nhàng. Gia Kiên thấy cơ thể mẹ mình nóng ấm, cậu ta ôm sát thêm chút nữa để hai bầu vú cọ vào ngực mình. Nhìn vào mắt nhau tình tứ, Gia Kiên cứ nghĩ rằng Thảo đang rạo rực bởi vì cậu ta.
– Tối nay em thật là tuyệt vời, em có biết không? – Gia Kiên thủ thỉ thật khẽ bên tai mẹ.
– Anh cũng vậy, người yêu của em đêm nay. – Thảo không ngần ngại đáp trả cũng đầy lãng mạn.
– Em có biết là em đang làm cho anh muốn nổ tung rồi không?
– Nổ chỗ nào? – Thảo mỉm cười hỏi dâm đãng với đôi mắt lẳng lơ.
– Mọi chỗ! – Gia Kiên thay câu trả lời bằng cách ấn nhẹ người mẹ mình vào hạ bộ của cậu ta.
Thảo đã cảm nhận được, cô cười thích thú. Nhưng linh tính dường như có ai đó đang chăm chú nhìn mình, Thảo đưa mắt và thấy ngay Vũ Bắc đang nhảy với một ả tóc vàng ngay sát cạnh mình. Cô bắt đầu cảm thấy sự có mặt của Vũ Bắc mạnh mẽ đến nỗi thấy được sự gần gũi của ông ta trước cả khi ông ta đi ngang qua và cố tình đụng khuỷu tay vào người cô.
Đứng sau Gia Kiên, Vũ Bắc bất ngờ vỗ vai cậu bé. Gia Kiên giật mình quay lại và sau khi nhận ra kẻ đáng ghét hôm nào, cậu ưỡn người, nắm chặt tay mẹ như muốn bảo vệ, không muốn kẻ khác cướp mất báu vật của mình.
– Xin lỗi cháu, cháu có thể để cho bác nhảy với người phụ nữ xinh đẹp này một bản không?
Gia Kiên sững người, cậu tức giận phừng phừng mím chặt môi lại. Thảo đã trông thấy điều đó, cô sợ con trai mình sẽ có cư xử lỗ mãng tại nơi đông người như thế này nên cô ghé tai nói nhỏ:
– Con hãy thể hiện mình là người đàn ông chững chạc và lịch sự nhé. Đừng trẻ con như vậy!
Gia Kiên dù không muốn nhưng đành phải lùi bước lại nhường chỗ cho Vũ Bắc tiến lên một bước.
– Tôi có thể mời cô được không?
Ông ta hỏi một cách khôi hài, chìa tay ra nhưng cố tình không chạm vào người cô. Vũ Bắc không khi nào đụng đến đàn bà dù rất nhẹ, nếu như chính họ không muốn điều ấy. Thảo nhìn vào mắt ông ta, ngọn lửa mà cả buổi lễ cô đã cố chế ngự lại bùng lên mạnh mẽ hơn. Thực lòng Thảo cũng muốn cám ơn mấy chuyện ông ta đã làm cho gia đình mình nên không muốn thể hiện sự thù địch trong khoảng riêng tư hiếm có như thế này. Cô đặt tay lên vai ông ta. Nhạc lại nổi lên. Người ông ta phảng phất mùi ngọt ngào dễ chịu.
– Có thể, ông Vũ Bắc ạ. – Cô nói.
Kể từ khi biết mùi đàn bà, chưa lúc nào một cậu thanh niên mới lớn như Gia Kiên lại trải qua cảm giác tồi tệ như bây giờ. Chính xác hơn là cậu ta đang ghen.
“Trời ơi, mình mới ngu ngốc làm sao! Chẳng lẽ mình lại ghen chỉ vì mẹ đang nhảy với người khác hay sao?” – Gia Kiên nghĩ thầm và cố bình tĩnh, cố gắng xua đi trong mình cảm giác ghen tuông. Nhưng bất chấp những cố gắng đó, việc mẹ chỉ trong vòng tay của thằng cha Vũ Bắc ấy suốt cả buổi tối khiến Gia Kiên điên tiết thực sự.
“Tại sao mẹ lại có thể nhảy với ông ta nhiều như vậy? Mẹ kiếp, lẽ ra mình không nên để cho mẹ nhảy với thằng cha đáng ghét đó” – Nhìn biểu hiện của mẹ tỏ vẻ thích thú ra mặt, Gia Kiên đủ thông minh để hiểu rằng con quái vật ấy có thể gây ra những gì. Rõ ràng lão ta đang thèm khát mẹ mình như thế nào! Khi người phục vụ bê khay đồ uống đi qua từng bàn, Gia
Kiên lập tức nhấc ngay một cốc Wisky và nốc cạn ly rượu trước sự ngỡ ngàng của người nhân viên.
Bản nhạc latin vui nhộn đã được thay thế bằng bản slow mùi mẫn. Vũ Bắc thản nhiên ôm sát lấy Thảo. Ông ta luôn tự tin với phụ nữ khi cơ thể của ông luôn thơm tho sạch sẽ. Cánh tay rắn chắc ghì cứng lấy cái cơ thể nóng hổi của cô. Ông ta đã nhận ra điều đó. Thảo hơi ngượng khi thấy mình bắt đầu để cho Vũ Bắc điều khiển. Nhưng cơ thể cô lại không nghe theo, trong người cô trỗi dậy sự ham muốn đến mãnh liệt. Cái bắp đùi khỏe mạnh của ông ta cứ len vào giữa cạ nhẹ vào hạ bộ của Thảo làm cô ngất ngây choáng váng. Đúng khi bàn tay của Vũ Bắc trườn xuống mông đít của Thảo bóp nhẹ thì cô thấy Gia Kiên đang nốc rượu, cô chợt bừng tỉnh cơn mê.
– Xin lỗi ông, có lẽ chúng ta đang đi quá giới hạn cho phép. – Thảo vẫn lịch sự nhã nhặn và ngay lập tức cô rời cánh tay rắn chắc của Vũ Bắc ra để đi về bàn.
– Mình về thôi! – Gia Kiên tỏ vẻ dỗi và đứng lên.
Thảo cười vì biết con trai đang ghen. Nhưng cô cũng chào khách rồi lẽo đẽo đi theo sau. Hai mẹ con im lặng khác hẳn không khí vui vẻ như lúc bắt đầu ra khỏi nhà.
– Con không thích cái thằng cha Vũ Bắc ấy! – Gia Kiên làu bàu nói.
– Ông ta thì liên quan gì đến đây? – Thảo vờ vĩnh hỏi và cho xe chạy.
– Liên quan gì? Con không thích lão đó, thế thôi.
– Tại sao? Có phải vì ông ta nhảy tuyệt đẹp? – Thảo vẫn cố tình chọc tức con trai.
– Bởi vì suốt cả buổi tối, ông ta chỉ nhảy với mỗi mình mẹ!
– À mẹ hiểu rồi. Ra là con cũng thích nhảy với ông ta chứ gì? – Thảo cười khúc khích, cô thấy vui với lời đùa cợt của mình như một đứa trẻ.
– Mẹ đừng vờ vĩnh nữa đi! – Gia Kiên khó chịu với sự cợt nhả của mẹ. – Rõ ràng con thấy mẹ cũng thích lão ta!
– Thôi được rồi, nói thật lòng là mẹ không thể giấu được sự thích thú khi được vui vẻ với những người đàn ông tuyệt vời. Với Vũ Bắc, mẹ cũng thấy dễ chịu đấy chứ? Điều đó có gì ghê ghớm đâu nhỉ? – Thảo quay sang nhìn con trai cười vì cô vẫn cố tình chọc giận cậu bé.
Cơn ghen của Gia Kiên bùng phát dữ dội. Cậu ta quay sang mẹ hậm hực nói:
– Lão ta chỉ lợi dụng mẹ thôi! Mẹ đúng là đồ ngốc!
– Ngược lại thì có. Mẹ mới là đang lợi dụng lão ta.
– Con chẳng hiểu mẹ đang làm cái quái gì với lão ta nữa! – Gia Kiên xị mặt trông thật tội nghiệp.
Thấy vẻ buồn khổ của Gia Kiên, Thảo không nhịn được được cười.
– Thôi đi con. Mẹ đùa con một tí đấy mà. Con quá ham đóng vai một anh chồng ghen tuông nên mẹ không kìm được ý thích vui đùa một chút… hihi… Vũ Bắc bám lấy mẹ hoàn toàn chỉ vì công việc thôi.
– Thật thế ư?
– Tất nhiên. Con chẳng việc gì phải ghen.
Thảo muốn xoa dịu, cô liền làm lành với con trai bằng cách thả một tay từ chiếc vô lăng ra và hơi dướn người để bàn tay với tới được đũng quần của Gia Kiên sờ nắn. Dương vật cậu ta cương cứng trong quần.