Cực phẩm dâm dục 2 – Phần 27

Phần 27
Ngồi trong ô tô tại một góc kín mà sẽ không ai phát hiện được, Bảo Ngọc mỉm cười khi thấy chiếc taxi dừng lại đỗ ngay trước tòa nhà nơi Phan Hải trú ẩn. Một cô gái trẻ đẹp trong độ tuổi đôi mươi bước xuống, cô ta trả tiền xong rồi vội vã đi vào trong. “Thật là đơn giản! Mọi thứ sẽ thành công nếu như chúng ta kiên trì và biết chờ đợi thời cơ..” , Bảo Ngọc ngồi trong xe nghĩ thầm khi trước đó chính anh ta là người đã nhắn tin cho Gia Bảo kêu cô đến ngay nhà Phan Hải, vì anh ta đang lên giường với một cô gái khác.
Bảo Ngọc đang tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra nếu như người con gái mà Gia Bảo nhìn thấy đang trên giường với chồng sắp cưới của mình lại là bà Thảo? “Mày toi rồi Hải ạ, tạm biệt nhé!”Bảo Ngọc đắc ý định nổ máy để đi về vì Gia Bảo đi vào trong tòa nhà cũng đã được mười phút. Nhiệm vụ của anh ta đã xong. Nhưng bàn tay cầm chìa khóa định cho xe nổ máy bỗng dừng lại vì có ánh đèn của hai chiếc ô tô đang đi đến. Kinh nghiệm giang hồ mách bảo có điều gì đó không hay sẽ xảy ra.
Hai chiếc ô tô dừng lại đỗ vào park đàng hoàng và chậm rãi. Những bóng người bắt đầu đỗ xuống với vẻ mặt hầm hố và hung hãn. Bảo Ngọc đã quen với việc nhìn trong bóng tối, anh ta phát hiện ra đám người chính là Lê Thành và đệ tự của anh ta.
– Anh! – Bảo Ngọc liền gọi ngay cho Vũ Bắc. – Lê Thành và đám đàn em không hiểu sao kéo đến nhà Phan Hải rất đông.
Vũ Bắc cũng không ngờ là phát sinh chuyện đó. Ông đã quá chủ quan khi mấy hôm trước cũng loáng thoáng biết chuyện Lê Thành và Phan Hải đã có xích mích với nhau, bằng chứng là những vết bầm tím trên khuôn mặt của con trai ông.
– Không ổn rồi! – Vũ Bắc lo sợ điều tồi tệ sẽ xảy ra nếu như Lê Thành giết Phan Hải. – Tôi sẽ có mặt ở đó trong vòng 15 phút.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì quan trọng, ông Bắc nói thêm :
– Cậu cố gắng bảo vệ bà Thảo và cô con gái của bà ấy. Còn thằng Hải, nó phản thì cho nó nếm mùi chút máu tanh cũng không sao. Miễn là không được giết nó. Mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp nếu như dính vào công an. Tôi sẽ đến ngay.
– Vâng em hiểu.
Bảo Ngọc vừa tắt máy thì anh hơi hoảng hốt vì nhìn thấy Gia Bảo đang từ trong tòa nhà phi ra ngoài với sự vội vã như vừa trải qua cú sốc lớn. Nhưng cô đã bị chặn lại bởi đám người của Lê Thành….
– Con này là vợ sắp cưới của thằng chó chết đó đấy. – Lê Thành cười khùng khục nói với đám đệ tử. – Hôm nay cho chúng mày rửa chim nhé. Con bé ngon thế này cơ mà…không làm tí thì hơi phí!
Gia Bảo nghe mà sợ như muốn ngất…..
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm dâm dục 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Thảo nằm dưới ôm siết lấy tấm thân vạm vỡ của Phan Hải, mông cô ưỡn lên hưởng ứng với những cú dập như vũ bão của anh ta. Làm tình với Phan Hải luôn mang lại cảm giác sung sướng đến tột đỉnh mà Thảo thấy chưa bao giờ biết chán. Nếu như anh ta không phải là chồng sắp cưới của Gia Bảo, mà là người con gái khác thì chắc chắn cô sẽ cướp người tình trên tay của người đàn bà đó.
Tấm ga giường trở nên nhàu nát, loang lổ những vệt ướt bởi dâm thủy từ cái lồn dâm của Thảo đã chảy ra khá nhiều. Mồ hôi trên người Phan Hải cũng nhớt nhát, anh cố gắng chịu đau bởi những vết cào cấu của Thảo trên lưng mình.
– Thảo! Em luôn là người tình tuyệt vời khi ở trên giường em có biết không?
– Anh cũng vậy. -Thảo thừa nhận điều đó là sự thật và cô đang cảm nhận con cặc của Hải vẫn ra vào đều đặn.
– Cả đêm chứ? – Phan Hải vừa hỏi vừa nhìn thẳng vào mắt Thảo.
– Vâng, cả đêm.
– Em sướng không?
– Không. – Thảo nói đùa và mỉm cười. – Chỉ hơi tê lồn thôi. Phải mạnh nữa em mới thỏa mãn con bò đực của em ạ.
Phan Hải nghe vậy liền gầm gừ, anh ta bẻ hai chân của Thảo co lên trên cao rồi địt kiểu hơi ngồi xổm. Tư thế này khiến dương vật dài của anh cứ thế cắm thật sâu vào cái lỗ lồn.
– Ư.. Ư.. đúng rồi… thế này mới sướng… a.. a.. a… Hải… em.. sướng.. mạnh nữa…
Dâm thủy ra nhiều, tiếng óp ép vang lên, đồng thời chiếc giường cũng lung lay dữ dội. Chưa bao giờ Phan Hải biết mệt khi ở trên giường. Những người phụ nữ luôn luôn là những người phải đầu hàng trước anh ta. Nhưng với Thảo, hai người cân tài cân sức không ai chịu kém ai về độ dâm và sức dẻo dai khi có thể lâm trận hàng giờ đồng hồ.
– Em là bà chủ tịch dâm đãng. Là con đĩ đúng nghĩa ở trên giường em có biết không?
– Anh dám nói em như vậy à? – Thảo chồm lên đẩy Phan Hải ra, cô leo lên người anh ta dành lại thế chủ động.
– Còn anh là thằng con rể mất dậy. Dám địt cả mẹ vợ. – Thảo trêu lại vì bây giờ hai người chỉ biết có tình dục mà thôi.
– Thì mẹ vợ dâm, không địt lại bảo ngu.
– AAAAAAAA… anh… con.. con ơi… buồi con cứng đâm sâu… làm mẹ sướng.
– Mẹ sướng thế thì sau có cho thằng con rể này địt nữa không?
– Có. Mình lại địt lén lút tiếp nhé. Mẹ thích địt kiểu đấy lắm. – Thảo đã bị nhục dục lấn át, cô nói năng lung tung để thỏa mãn thú tính.
Phan Hải nghe vậy thích thú liền đưa cả hai tay lên nhào nặn cặp bưởi đang đung đưa theo nhịp nhún của Thảo. Được vài phút, thấy Thảo hơi mệt thì anh ta liền hẩy mông lên để tiếp sức. Cái cọc cứng cáp cứ từ dưới phi lên đâm thẳng vào cái lỗ một cách dữ dội khiến Thảo la toáng lên:
– AAAAA…. địt thế này mẹ mới sướng…. nữa đi… đừng dừng lại… mẹ ra đây….
Phan Hải lập tức hẩy nhanh hơn khi thấy Thảo đang đến cao trào. Hai cơ thể đều căng cứng, tiếng hét vang to và khuôn mặt nhăn nhó vì sướng. Rồi Thảo đổ ập xuống người anh ta, cô đã lên đỉnh trong sự thỏa mãn. Lồn cô đang co bóp dương vật bên trong vì nó đang nhả đạn từng đợt, từng đợt một. Mỉm cười nhìn nhau, hai cái môi liền ngoạm lấy nhau trong sự thỏa mãn tột cùng.
… Bạn đang đọc truyện Cực phẩm dâm dục 2 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Đang trong vòng tay sung sướng, bỗng ” cạch”, có tiếng cửa mở ra làm hai người giật mình hốt hoảng buông vội nhau ra.
Gia Bảo chết sững, hai chân không thể nhúc nhích được khi thấy hai người trần truồng trên giường. Cả Phan Hải và Thảo cũng cùng nhìn về hướng cửa nơi Gia Bảo đang đứng đó. Một sự khó xử khó nói ra thành lời. Thảo miệng cứng ngắc và sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt tóe ra những tia lửa điện căm hờn của con gái.
– Thảo… Mẹ… Mẹ…
– Mẹ đừng nói gì nữa. Bao lâu rồi? Hai người lừa dối tôi bao lâu rồi? – Gia Bảo vừa khóc vừa hét toáng lên.
– Em… tất cả lỗi tại anh! – Phan Hải vừa mặc quần áo vừa cố phân bua.
– Anh im mồm đi! Tôi sẽ xử anh chuyện này sau. – Gia Bảo chỉ vào thẳng tay vào mặt Phan Hải quát.
– Mẹ xin lỗi, Gia Bảo! Mẹ thật đáng nguyền rủa.
Cú sốc quá lớn, vẫn không thể tin là có chuyện này thực sự. Gia Bảo nhìn lại lần nữa quang cảnh cái giường tả tơi, nói gì lúc này cũng là vô ích. Cô hít một hơi thật dài rồi dồn hết sự căm phẫn để thốt ra những câu đau lòng với mục đích nguyền rủa mẹ mình:
– Từ nay… từ nay bà không còn là mẹ của tôi nữa.
– Gia Bảo! Con! – Thảo lao xuống giường nhưng Gia Bảo đã phi ra ngoài nhanh hơn. Cô mặc kệ bà mẹ đang đau khổ trần truồng ngồi bệt xuống đất khóc ngon lành như một đứa trẻ con. Đó như là hậu quả tất yếu cho việc hành động thiếu suy nghĩ mặc dù Long đã báo trước rất nhiều lần rồi. Một bài học phải trả giá quá đắt…
– Thảo, em bình tĩnh. Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. – Phan Hải đã mặc xong quần áo lên người, anh ta lại gần để an ủi người tình.
– Để anh sẽ tìm gặp Gia Bảo và giải thích cho cô ấy hiểu. – Phan Hải cố gắng tìm cách xoa dịu nỗi đau mà Thảo đang gánh chịu.
– Mày nghĩ là mày còn có cơ hội để ra khỏi ngôi nhà này á hả thằng khốn?
Một giọng nói bất ngờ vang lên khiến cả hai giật mình ngẩng đầu lên nhìn. Khuôn mặt Phan Hải thoáng biến sắc khi nhìn thấy Lê Thành và đám côn đồ với đầy đủ hung khí trên tay.
– Các người định làm gì tôi? – Gia Bảo sợ hãi khi bị hai thanh niên trẻ xách mỗi người một tay lôi ra ô tô.
– Không nghe hả cô bé? Hai anh đưa em đến một nơi mà em sẽ được biết thế nào là khoái lạc trần gian .. kaka…
Trong cơn khốn khó, lại là một cô gái ương ngạnh, Gia Bảo liền dọa dẫm:
– Nếu các anh không thả tôi ra, tôi sẽ la toáng lên đó.
Nhưng điều đó là vô dụng khi hai thằng mặt trơ ra như không hiểu tiếng người, chúng cứ thế lôi cô ra xe. Một thằng mở cửa, một thằng cố đẩy Gia Bảo vào trong.
– Bớ làng nước ơi….. – Một bàn tay đã kịp bóp mồm cô không cho la lên.
– Con đĩ! Mày mà còn la nữa là no đòn đấy.
– Á… mày dám cắn tao hả! – Một thằng bị Gia Bao ngoạm mất miếng da tay khi bịt mồm cô. Đau quá, hắn rơ tay lên định đánh Gia Bảo thì bỗng nhiên hắn nghe bên cạnh mình tiếng…
“Bịch!” – Thằng bạn đồng dâm bị một bóng người lạ đạp một phát bắn văng vào chiếc ô tô đang đỗ ở bên cạnh.
Quay người lại để xem thằng khốn nào mà lại dám thì máu mũi và máu mồm trào ra khi cái mặt ăn nguyên cái đầu gối.
– Anh Bảo Ngọc! – Tên thứ nhất thốt lên khi đã rõ người can thiệp là ai.
– Tao cho chúng mày đúng một phút để rời khỏi đây.
– Nhưng….
– Thích máu chảy giống thằng kia nữa hả? – Bảo Ngọc dọa và mắt hướng về thằng thứ hai đang bất tỉnh dưới đất vì ăn nguyên cái đầu gối vào mõm. Cảm thấy mình ra tay ra chân hơi nặng, nhưng không hiểu sao anh ta thường rất ghét và phẫn nộ với cái kiểu đàn ông cưỡng hiếp đàn bà.
– Dạ không… bọn em biến luôn đây.
Gia Bảo thấy có người cứu mình thì đứng lấp ngay sau Bảo Ngọc. Cô thấy thằng thứ nhất đang cúi xuống cố vác đồng bọn đưa lên xe thì liền nhảy ra đá bốp phát nữa vào mông.
– Á… – thằng thứ nhất điên lên khi thấy Gia Bảo đá vào mông mình, hắn ta định vung tay tát cô thì bóng dáng lừng lững của Bảo Ngọc chắn trước mặt.
– Anh, để em xử lý con này.
– Một phút sắp hết rồi đấy! – Bảo Ngọc lạnh lùng nói.
Khi chiếc xe của hai tên vừa rời khỏi bãi đỗ xe, Gia Bảo chưa kịp ngắm nhìn anh hùng hảo hán đã cứu mình thì lại có một chiếc ô tô khác đi đến và dừng lại chỗ hai người đang đứng. Gia Bảo liếc mắt nhìn nhanh theo phản xạ chuyên nghiệp. Người bước xuống xe là một người trung tuổi tầm chạc bốn mươi. Đang cố nghĩ xem người đó là ai thì Gia Bảo từ phía sau chạy ra mừng rỡ:
– A… bố!
Người đến chính là Long – Đại cao thủ một thời oanh liệt.
– Mẹ đâu con? – Long ôm lấy Gia Bảo vào lòng và hỏi ngay vì linh tính cho anh biết vừa xảy ra chuyện gì rất khủng khiếp.
Vẫn còn giận mẹ, Gia Bảo liền tỏ thái độ không quan tâm khi Long nhắc tới Thảo. Cô thờ ơ mặc dù biết bà đang bị nguy hiểm:
– Mình về thôi bố. Kệ bà ấy đi, để cho bà ấy và nhân tình được vui vẻ.
– Gia Bảo! – Long quát to giận tím mặt. – Sao con lại nói mẹ như thế? Mẹ có làm gì sai thì vẫn cứ là mẹ của con, con không được nói hỗn xược như vậy.
– Nhưng mẹ…
– Không nhưng gì cả. Không nói nữa!
Sau đó Long quay về phía Bảo Ngọc đang đứng gần đó, anh hỏi:
– Hình như có chuyện gì xảy ra phải không? Cậu là ai?
– Cháu chỉ là người qua đường vô tình nhìn thấy chuyện thôi. – Bảo Ngọc lễ phép trả lời.
– Chuyện gì? – Long quả thực rất lo lắng. Lúc ở nhà, thấy Thảo nhắn tin nói hẹn Phan Hải đi ăn tối để chấm dứt mối tình ngang trái. Nhưng mãi Long không thấy vợ về, anh đã chắc mẩm thế nào cô cũng yếu lòng tiếp tục lên giường với anh ta một lần nữa, hoặc là Phan Hải không đồng ý và ép cô tiếp tục. Rồi sự lo lắng của Long tăng dần khi thấy Gia Bảo vội vã gọi taxi đi ra ngoài. Anh hỏi đi đâu giờ này nữa thì con bé chỉ trả lời cộc lốc rằng đi đến nhà Phan Hải.
– Nếu bố lo lắng cho mẹ như vậy thì bố nhanh lên nhà mà cứu mẹ đi. Có mấy thằng côn đồ đang ở trong đó đấy. – Gia Bảo bị mắng dù tức nhưng cũng thấy mình ăn nói hơi quá đáng, và cô nghĩ đến cảnh mẹ bị hiếp thì cũng hơi sợ nên nhanh nhảu nói cho bố biết.
– Sao? Có chuyện đó à? – Long giật mình hoảng sợ, anh liền chạy ngay vào trong tòa nhà để cứu vợ.
– Chú cứ bình tĩnh đã! – Bảo Ngọc đứng chặn trước mặt không cho Long đi vào.
– Vợ chú đang gặp nạn, bình tĩnh sao được. Cháu tránh ra không kẻo muộn mất.
Bảo Ngọc từ tốn giải thích cho Long hiểu:
– Bọn chúng đông, chú một mình vào cũng chẳng giúp được gì đâu. Việc này chú hãy để cháu lo.
– Dù có nguy hiểm chú cũng phải vào. Tránh ra đi!
Thực ra Bảo Ngọc không muốn Long vào bởi vì anh ta sợ mọi chuyện sẽ ồn ào gây náo loạn khu chung cư và công an sẽ tới ngay lập tức. Là người giang hồ, Bảo Ngọc luôn thận trọng và tránh đụng độ với công an càng ít càng tốt.
– Vậy chú cháu mình cùng vào.
– Ok, ta đi. Gia Bảo, con ở dưới này chờ nhé.
– Vâng.
Long dặn dò Gia Bảo xong thì liền quay người đi nhanh vào trong tòa nhà. Bỗng từ đằng sau có người ra chưởng đánh ” Bộp” một phát trúng gáy, anh lập tức lịm người và ngã xuống.
– Sao anh lại đánh bố em? – Gia Bảo hoảng hốt khi nhìn thấy Bảo Ngọc ra chưởng đánh bố mình ngất lịm đi.
Bảo Ngọc đỡ Long, anh ta dìu cái xác không hồn vào trong xe ô tô rồi mới trả lời Gia Bảo:
– Em đưa bố về đi. Ông không sao đâu, chỉ ngủ khoảng 1 tiếng là sẽ tỉnh. Anh sẽ đưa mẹ em về nhà an toàn. Thế nhé! Em lái xe về đi. Hai người ở lại đây chỉ thêm nguy hiểm mà thôi.
Trong bóng tối, một bóng người nhanh nhẹn thoắt cái đã biến vào trong tòa nhà. Gia Bảo biết anh ta có võ thì cũng yên tâm phần nào. Cô nghe lời cho xe nổ máy và đưa bố về.

To top
Đóng QC