Cực phẩm dâm dục 2 – Phần 2

Phần 2
– Thật không ngờ là bố tớ với mẹ cậu lại dan díu tình cảm với nhau. Không biết hai người đã ăn nằm với nhau lâu chưa nhỉ? – Minh Thư lên tiếng trước.
Từ nãy Gia Bảo không nói gì vì cũng mải suy nghĩ về chuyện đó. Vậy là mẹ đã ngoại tình và cắm sừng lên đầu bố cô. Thấy Minh Thư hỏi thì cô mới mở miệng ra nói:
– Tớ cũng như cậu, làm sao mà biết được. Thôi đó là chuyện của người lớn, mình quan tâm làm gì cho mệt đầu.
– Ừ. Minh Thư cũng đồng tình như vậy. Công nhận mẹ cậu vẫn còn trẻ đẹp nhỉ? Nhìn bà như phụ nữ không tuổi ý.
Gia Bảo biết mẹ mình rất đẹp, đôi khi cô thấy bà quá đẹp để bất cứ người phụ nữ nào cũng thể ghen tị, kể cả cô. Mỉm cười khi thấy Minh Thư khen mẹ mình như vậy, Gia Bảo trả lời lảng sang ông Phan Quân:
– Bố cậu cũng vậy mà. Không ngờ tuổi ông gần năm mươi rồi mà vẫn còn khỏe như vậy. Nghe mẹ tớ rên rỉ như vậy cũng thấy rằng bố cậu đang làm cho bà sướng như thế nào.
– Hihi, chắc thế. Cũng tội cho ông, thiếu đàn bà hai năm nay rồi. – Minh Thư chợt cũng tỏ ra thông cảm cho bố mình.
Hai cô bạn cười đùa vui vẻ rồi lên xe bus đi thẳng về hướng nhà Gia Bảo với sự thích thú khi khám phá ra chuyện thầm kín của bố và mẹ mình.
Long rót chai rượu vang vào các ly cho mọi người trong gia đình một cách chậm rãi, khi đến chiếc ly cuối cùng thì anh mỉm cười nhìn Gia Kiên hỏi, cậu con trai duy nhất trong nhà mới đang độ tuổi mười sáu:
– Con trai! Có uống chút vang nhẹ không? Bố mẹ cho phép đấy.
– Con mười sáu rồi mà bố. Ở trường thỉnh thoảng con cũng uống với bạn bè mà. – Gia Kiên ngước mắt trả lời với vẻ không hài lòng khi bố mẹ luôn coi nó còn trẻ con.
– Khà khà. Em xem, con trai mình ra dáng người lớn rồi đấy. – Long quay về hướng Thảo nói.
– Anh cứ chiều chúng nó, rồi hư hỏng thì tại anh hết đấy nhé. – Thảo không đồng tình khi Long cho phép Gia Kiên uống rượu.
– Chỉ là vang nhẹ thôi mà mẹ. Có phải lúc nào bố cũng thế đâu. Hôm nay nhà mình quây quần vui vẻ thì cho em Kiên uống một chút thì có sao đâu. – Gia Bảo lên tiếng bênh vực em trai và bố.
– Đấy, em thấy chưa, đừng cứng nhắc quá. Quan trọng là nhà mình ai cũng cảm thấy vui là được. Thôi mọi người cầm ly lên cụng cái cho có khí thế nhỉ! Minh Thư, cháu cầm ly lên đi. Gớm, con bố Quân càng ngày càng xinh ra đấy.
Gia Bảo và Minh Thư cùng cầm ly lên và nhìn nhau mỉm cười. Hai cô cười là vì cái tên Quân vừa được Long nhắc tới, bởi Long đâu biết rằng lúc ban trưa chính cái tên đó và bà Thảo đã mây mưa với nhau suốt cả buổi chiều mà anh không hề biết gì.
Long bây giờ đã bước sang tuổi bốn mươi, độ tuổi chưa hẳn đã quá già nhưng mái tóc của anh đã có chút chuyển sang màu hoa râm. Khuôn mặt điển trai ngày nào giờ đã bị che lấp bởi bộ râu rậm rạp như một ông giáo sư. Sau cái vụ scandal nổ ra vào mười sáu năm trước, Long không còn mặt mũi nào để đứng lên tiếp tục làm trong công ty nữa. Mặc dù Thảo đã tha thứ hết mọi lỗi lầm, nhưng bản tính kiêu ngạo và một chút tự ái nên Long quyết định tìm một việc khác cho bản thân mình và tự hứa từ nay không nhúng tay vào bất cứ việc gì của công ty. Thảo biết tính Long tự ái, biết Long không chịu đứng dưới quyền vợ nên cô đành chấp nhận để Long rút lui và cô cũng giúp đỡ cho chồng mở một văn phòng kế toán chuyên khai thuế và tư vấn tài chính cho cộng đồng người Việt Nam ở bên Đức. Càng ngày thì văn phòng của Long càng có uy tín và đông khách.
Mỗi năm Long đút túi nhẹ nhàng 100 đến 200 nghìn euro và Long thấy như thế là đủ, anh không muốn mở rộng để rồi lại phải lao vào vòng xoáy của tiền bạc.
Bị cú sốc thất bại trên mọi chiến trường, đặc biệt là để mất bà Linh vào tay Thành nên Long về sau như người quy ẩn giang hồ. Không còn những tham vọng và hoài bão như ngày trẻ, thay vào đó anh cảm thấy nhẹ nhõm khi chạy trốn được thế giới đầy phức tạp và bon chen. An nhàn và thoải mái khi được làm việc tự do, Long có thể vẫn làm việc mà vẫn có thời gian để chăm sóc ba đứa trẻ yêu quý của mình. Có lẽ việc tình cảm bị tổn thương nên Long không còn hứng thú chuyện trai gái bên ngoài, anh tập chung hết tình cảm vào ba đứa con: Gia bảo cùng hai đứa sinh đôi là Gia Kiên và Gia Hân. Trong ba đứa thì Long thương nhất đứa út là Gia Hân khi ngay từ bé con gái anh bị chứng bệnh trầm cảm và tự kỷ khi suốt ngày chỉ nhốt mình trong phòng.
Long cảm nhận trong con người Gia Hân hình như chứa đựng mọi tội lỗi của ông bà và bố mẹ nó hay sao nên lúc nào khuôn mặt nó cũng đượm vẻ u buồn, chẳng thấy thiết tha với cuộc sống bên ngoài. Cả Long và Thảo đã tìm cách chữa trị cho con bé nhưng đều vô ích. Cuối cùng nghe lời bác sĩ, Long và Thảo đành để cho Gia Hân sống và học tập trong trường nội trú với hy vọng ở đó con bé được tiếp xúc với mọi người nhiều hơn và sẽ dần bỏ được cái tính trầm cảm đeo bám suốt mười sáu năm qua. Thương con bé là một chuyện, nhưng mỗi lần nhìn nó là Long như thấy được hình bóng của bà Linh. ” Con bé sao giống Linh ngày nào quá đi mất! “. Long đôi khi nhủ thầm như vậy và cũng không hiểu sao chỉ có anh mới nhìn thấy được Gia Hân như là bản sao của bà Linh.
Sau khi cả nhà ăn uống xong, Gia Bảo nháy mắt với Minh Thư rồi đứng dậy rút luôn về phòng mình.
– Chúng con đi về phòng trước đây, chúc bố mẹ ngủ ngon. – Gia Bảo lễ phép hôn mẹ rồi đi về hướng Long hôn nhẹ lên trán ông.
Long nhìn đứa con gái nhí nhảnh với lòng vui mừng khi thấy Gia Bảo giờ đã lớn khôn của một người phụ nữ trưởng thành. Nhìn con bé, long thấy Gia Bảo giống Thảo từ hình dáng đến tính nết. Có lẽ được thừa hưởng gen của mẹ nên Gia Bảo cũng xinh đẹp, tính tình cũng bướng bỉnh, đanh đá và cực kỳ hiếu thắng.
Trong căn phòng chỉ để ánh sáng lờ mờ, hai cô gái xinh đẹp của tuổi trăng tròn cười đùa trên giường khi trên người chỉ mặc độc chiếc áo mỏng hai dây và chiếc quần lót mỏng tang. Nói chuyện trên trời dưới biển xong thì Minh Thư chợt hỏi sang chuyện khác:
– Cậu kể cho tớ nghe về anh chàng đẹp trai Phan Hải đi! Chắc anh ta phải có điểm gì đặc biệt thì mới cuốn hút cậu như thế chứ.
Gia Bảo nghe Minh Thư nhắc đến người yêu mình thì mắt cô sáng long lanh đầy vẻ tự hào và hạnh phúc. Không thể giấu diếm được điều gì mỗi khi cô bạn thân hỏi, Gia Bảo hào hứng khoe khoang:
– Anh ấy không những đẹp trai như tài tử điện ảnh, mà ăn nói rất là có duyên. Tớ cảm thấy rất hợp khi nói chuyện với anh ấy. Kể tỉ mỉ thì tớ chẳng biết kể như thế nào để cậu hiểu, nói chúng anh ta có cái gì đó đặc biệt mà khiến tớ phải si mê. Cậu cũng biết tính tớ rồi đó. Chỉ có những người đàn ông trên cơ tớ thì mới làm cho tớ thích được thôi. Ở bên cạnh anh ta, mình cảm thấy vô cùng nhỏ bé.
– Khiếp! Nghe cậu tả mà tớ đang hình dung anh ta là David Beckham đây này. Nhưng chắc cái khoản kia thì anh ấy cũng tuyệt vời lắm phải không? – Minh Thư hỏi sang vấn đề đó thì miệng cười tươi và đôi mắt hấp háy đầy tinh nghịch.
Nghe Minh Thư nhắc đến chuyện đó thì Gia Bảo nghĩ ngay đến những lần cô và Phan Hải có điều kiện mặn nồng trong nhà nghỉ. Người Gia Bảo chợt như căng lên, cảm giác nóng bừng toàn thân.
– Trên cả tuyệt vời. Anh ấy có lẽ nhiều kinh nghiệm trong chuyện này nên lần nào cũng làm cho tớ đê mê.
Minh Thư cũng giống như Gia bảo, tưởng tượng cảnh hai người trần truồng quần nhau trên giường mà cô thấy rạo rực, thấy cái lồn của mình như đang ươn ướt.
– Thế cái kia của anh ta có to không? – Minh Thư tự dưng muốn biết về kích cỡ dương vật của Phan Hải. Hỏi xong câu đó thì mặt cô đỏ ửng vì xấu hổ.
Gia Bảo cười nắc nẻ khai thật:
– To và đẹp lắm. Thôi được rồi. Tớ sẽ cho cậu xem clip ngắn mà bọn tớ quay được một ít để làm kỷ niệm nhé.
Minh Thư vừa tò mò vừa háo hức chờ Ga Bảo bật điện thoại lên để xem cảnh sex của hai người. Khi màn hình chiếc điện thoại chiếu cảnh người đàn ông nằm trên với tấm thân đẹp như trong tranh với cơ bắp cuồn cuộn, 2 ngực nở nang và cái bụng sáu múi thì dâm thủy liền chảy ra như suối khiến Minh Thư cảm thấy khô họng. Mắt dán chặt vào màn hình xem Phan Hải dập điên cuồng, cô cảm thấy ghen tị và thèm thuồng một cách kinh khủng. ” Ôi, sao con cặc của hắn ta lại vừa dài và vừa đẹp như vậy cơ chứ! ” Minh Thử nhìn kỹ con cặc của Phan Hải và nhủ thầm trong đầu như vậy. Đáng tiếc là clip chỉ dài được có 5 phút nên Minh Thư cảm thấy hơi hụt hẫng và luyến tiếc.
– Sao? Thấy thế nào? – Gia Bảo cười và nháy mắt trêu cô bạn dù biết rằng Minh Thư đang nứng lồn khủng khiếp.
– Đang hay thì hết. Sao ngắn thế? – Minh Thư đưa chiếc điện thoại cho Gia Bảo và không ngần ngại đưa tay xuống vuốt ve cái mu lồn của mình bên ngoài chiếc quần lót màu trắng.
– Quay được thế thôi vì phải tập trung vào chuyên môn chứ. – Gia bảo trả lời.
Minh Thư day mạnh cái lồn, cô biết rằng bên trong đang ướt lắm rồi. Nhìn Gia Bảo, cô nói:
– Xem mà nứng lồn quá mày ạ. Giờ mà có con cặc nào ở đây để địt thì sướng biết mấy.
Gia Bảo cười thích thú khi thấy Minh Thư đang nứng lồn thèm cặc. Chợt như nghĩ đến ai đó nên cô trả lời:
– Cậu có muốn không? Có một người giúp được đấy.
Mắt Minh Thư sáng quắc lên khi nghe Gia Bảo nói vậy. Cô hỏi ngay:
– Ai? Nói luôn đi.
Gia Bảo lại cười khi thấy bạn mình tỏ ra sốt sắng, cô ghé miệng nói nhỏ vào tai Minh Thư:
– Gia Kiên.
Minh Thư há hốc mồm khi nghe đến cái tên Gia Kiên.
– Gia Kiên á? Thằng em cậu bé tí biết gì mà đụ với đéo. – Minh Thư lắc đầu nguầy nguậy từ chối.
– Bé gì nó. Mười sáu rồi đấy. Đầy lần tớ bắt gặp nó xem phim sex và thủ dâm. Nó cũng kể cho tớ biết là đã quan hệ tình dục mấy lần với mấy con tây trong trường rồi. Cậu đừng có mà coi thường thằng ranh đấy.
– Vậy á? Nhưng với ai thì được chứ với em trai của cậu thì tớ thấy sao sao ý. Với lại tớ không thích bọn trẻ mấy.
– Nó là em trai tớ chứ có phải em trai cậu đâu mà cậu phải ngại. Chỉ là giải quyết tạm thời thôi mà. Nếu cậu không muốn thì thôi vậy.
Minh Thư suy nghĩ một lúc, nửa muốn nửa không vì cô hơi ngại.
– Nhưng phải làm thế nào? – Minh Thư quay sang hỏi Gia Bảo như đã đồng ý.
Gia Bảo cười đứng dậy kéo tay cô bạn xuống giường. Hai người đi khẽ như hai con mèo rồi mở cửa bước ra ngoài. Lúc này bên trong ngôi nhà đã tắt điện hết vì ai cũng đã đi ngủ hết rồi. Tiếng chân nhẹ nhàng chợt dừng lại khi đã đứng trước cửa phòng. Gia Bảo mỉm cười rồi mạnh dạn cầm nắm cửa xoay nhẹ và mở ra.
– Vào đi, tớ đứng ngoài xem và canh cho. Đừng sợ gì hết! – Gia Bảo nói nhỏ vào tai Minh Thư.
Minh Thư hơi chần chừ lưỡng lự, nhưng đã lỡ bước chân đến đây rồi chẳng nhẽ cô lại quay về nên tặc lưỡi đi vào trong phòng trước khi quay đầu lại nhìn Gia Bảo đang đứng bên ngoài mỉm cười.

To top
Đóng QC